Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1239: Kiếm khách của Côn Ngô giới! Lục Trường Sinh tay không phá kiếm khí! Chấn động lòng người!




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


Chương 1239
Kiếm khách của Côn Ngô giới
Lục Trường Sinh tay không phá kiếm khí
Chấn động lòng người
(3)




Bên cạnh gian phòng của Lục Trường Sinh, hình như là vài vị cường giả Thần Thể khác
Ngay khi Lục Trường Sinh bước vào, hắn nhìn thấy một kiếm khách
Hắn ngồi khoanh chân trên mặt đất
Vẻ mặt lạnh như băng, nhưng trên người lại phát ra kiếm ý đáng sợ
Những kiếm ý này vô cùng sắc bén
Giống như chỉ cần đến gần một chút, cũng khiến người khác cảm thấy phong mang tất lộ
“Kiếm khách?”
Lục Trường Sinh hơi kinh ngạc
Người này rõ ràng là cường giả Thần Thể luyện hóa thần vật
Không ngờ rằng bên trong thần vật cũng có thể có liên quan đến cường giả “Kiếm Đạo”
Nhưng mà, hơi thở kiếm đạo của đối phương, khiến Lục Trường Sinh mơ hồ có một loại cảm giác quen thuộc
Đặc biệt là kiếm của đối phương
“Kiếm của hắn...”
Lục Trường Sinh mơ hồ cảm thấy kiếm của đối phương hơi quen thuộc
Dường như đã gặp ở đâu đó, nhưng hắn nghĩ mãi mà không nhớ ra
Lục Trường Sinh đã là người quá mục bất vong từ sớm
Chỉ cần hắn từng gặp, vậy thì không thể nào không nhớ ra được
Cẩn thận nhớ lại, trong đầu Lục Trường Sin lóe lên một đạo linh quang
Cuối cùng, hắn đã nhớ ra
“Trên chuôi kiếm bảo kiếm của đối phương có một ít đồ án, những đồ án kia không phải là đồ án trên mảnh vỡ bia mộ Hồng Trần Tiên sao?”
“Không thể nói là hoàn toàn giống nhau, nhưng chắc chắn là tương tự.”
“Bảo kiếm của đối phương chắc chắn có liên quan đến mảnh vỡ bia mộ Hồng Trần Tiên...”
Lục Trường Sinh tâm thần chấn động
Mộ bia Hồng Trần Tiên
Không ngờ rằng hắn vừa mới đến châu thành, đã gặp được manh mối của mộ bia Hồng Trần Tiên
Thậm chí, đồ án thần bí trên mảnh vỡ bia mộ, Triệu Thư Văn vẫn đang nghiên cứu
Nhưng vẫn chưa nghiên cứu được gì
Nếu đồ án trên chuôi kiếm của đối phương tương tự với đồ án trên mảnh vỡ bia mộ Hồng Trần Tiên, vậy thì khả năng cao có liên quan đến mảnh vỡ bia mộ Hồng Trần Tiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Trường Sinh lập tức đi đến chỗ tên kiếm khách kia
Chỉ cần hỏi thẳng kiếm khách, thì sẽ biết được lai lịch của thanh kiếm kia
Không cần Lục Trường Sinh ở chỗ này suy đoán lung tung
Lục Trường Sinh không gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa sân viện ra rồi đi vào
“Không thông báo mà vào thẳng, có phải vô lễ hay không?”
Tuy kiếm khách áo trắng nhắm mắt lại, nhưng rõ ràng hắn cũng cảm ứng được Lục Trường Sinh, cho nên hắn mới mở miệng, ngữ khí có hơi lạnh lùng
Lục Trường Sinh vừa cười vừa nói: “Thật sự đúng là vô lễ, nhưng mà, đạo hữu để ý đến những phồn văn nhục tiết này sao
Huống hồ, đạo hữu vẫn luôn tập trung vào Lục mỗ, chuyện này có tính là vô lễ hay không?”
Thật ra, kiếm khách áo trắng cũng không thèm để ý Lục Trường Sinh có gõ cửa hay không
Cả hai người đều tâm tri đỗ minh
Khoảnh khắc nhìn thấy đối phương, bọn họ cũng đã cảm ứng được nhất cử nhất động của đối phương
“Tìm ta có chuyện gì?”
Kiếm khách áo trắng lạnh lùng hỏi
“Ta xưng hô với các hạ như thế nào?”
“Uông Cửu Chân!”
“Thì ra là Uông đạo hữu, Lục mỗ đến đây chỉ muốn hỏi kiếm trong tay Uông đạo hữu có lai lịch ra sao?”
Uông Cửu Chân hơi ngẩn người
Hắn mở mắt
Ánh sáng trong đôi mắt lộ ra, không hề thu liễm
“Kiếm của ta...”
Uông Cửu Chân nắm chặt bảo kiếm
Kiếm của hắn thật sự đúng là là bảo kiếm, vô kiên bất thôi, đã theo hắn nhiều năm
Chỉ là, xem như là bảo kiếm, nhưng hắn là kiếm khách, ai không biết kiếm của hắn chính là cái mạng thứ hai
“Ngươi muốn kiếm của ta?”
Uông Cửu Chân hỏi ngược lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không, Lục mỗ không có ý gì với kiếm của Uông đạo hữu, Ta chỉ muốn biết lai lịch bảo kiếm mà thôi.”
“Lai lịch..
Nói cho ngươi biết cũng không sao
Một vị cố nhân tặng thanh kiếm này cho ta, nghe nói là bảo vật tổ truyền của hắn.”
Lục Trường Sinh nhược hữu sở tư
Hắn không biết có nên tin lời của Uông Cửu Chân hay không
Nếu như là thật, vậy đầu mối này rõ ràng cũng bị đứt đoạn
Bảo vật tổ truyền, đó chính là thứ được lưu truyền rất nhiều đời
Đoán chừng ban đầu tổ tiên lấy từ đâu cũng không biết
“Uông đạo hữu có thể cho phép Lục mỗ sao chép hoa văn đồ án trên bảo kiếm không?”
Lục Trường Sinh lại đưa ra một yêu cầu
“Sao chép đồ án?”
Uông Cửu Chân liếc mắt nhìn chuôi kiếm
Hắn bỗng nhiên hiểu ra
Mục đích của Lục Trường Sinh không phải là bảo kiếm, mà là đồ án lấp lánh trên chuôi kiếm
“Đồ án này có gì đặc biệt không?”
Uông Cửu Chân hỏi
“Không có gì đặc biệt, chỉ là gần đây Lục mỗ đang nghiên cứu một số văn tự, đồ án cổ xưa
Trong đó loại đồ án này, có vẻ rất cổ xưa, Lục mỗ muốn hiểu ý nghĩa của đồ án này.”
Lời nói của Lục Trường Sinh hư hư thực thực, nửa thật nửa giả
Dù sao cũng khiến người ta tìm không ra vấn đề
“Thật ra, cho dù ngươi có sao chép lại đồ án này, chỉ sợ cũng không có tác dụng gì.”
“Lai lịch của thanh bảo kiếm này cũng không đơn giản như ngươi nghĩ.”
“Trên thế giới này, có lẽ không có ai hiểu rõ thanh bảo kiếm này hơn ta.”
“Nếu ngươi đồng ý với ta một chuyện, vậy thì ta sẽ nói cho ngươi biết lai lịch của thanh bảo kiếm này, thậm chí cả hoa văn trên đó….”
Uông Cửu Chân bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhất tự nhất câu, vẻ mặt nghiêm túc mà nói
“Hửm?”
Lục Trường Sinh hơi kinh ngạc
Hắn không ngờ rằng Uông Cửu Chân này thật sự che giấu đủ sâu
Lời vừa rồi, Uông Cửu Chân cũng nói nửa thật nửa giả
Đối phương lại biết lai lịch của thanh bảo kiếm này
Thậm chí hắn còn biết manh mối của đồ án
Nhưng nghĩ kỹ lại, hình như đây cũng là chuyện bình thường
Dù sao thì đây cũng là bảo kiếm của hắn
Đối với kiếm khách, bảo kiếm chính là cái mạng thứ hai, sao có thể không biết rõ lai lịch bảo kiếm
“Ngươi muốn Lục mỗ đồng ý với ngươi chuyện gì?”
Lục Trường Sinh hỏi
“Rất đơn giản, thay ta tìm một người, một Thiên Ngoại Thần Nhân!”
“Nếu như ngươi tìm được, có thể giết thì giết
Giết không được, có thể báo cho ta biết.”
Uông Cửu Chân nói đến đây, một tia ánh sáng lóe lên trong đôi mắt hắn
Thậm chí, hắn còn không thèm che giấu sát ý lạnh như băng
Hiển nhiên, vị “Thiên Ngoại Thần Nhân” kia, chỉ sợ là kẻ thù của Uông Cửu Chân, hoàn toàn chọc giận Uông Cửu Chân, mới khiến Uông Cửu Chân không tiếc bất cứ giá nào để đuổi giết đối phương
Hết chương 1239

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.