Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 227: Đao Thập Nhị cường thế hiện thân, một người một đao khiến quần hùng kinh sợ!






Chương 227
Đao Thập Nhị cường thế hiện thân, một người một đao khiến quần hùng kinh sợ
(3)




Nhưng Lục Trường Sinh không bận tâm
Vân Anh Khoáng Mẫu chắc chắn là của hắn
“Đao Thập Nhị, bỏ Vân Anh Khoáng Mẫu xuống, nếu không ngươi sẽ chết!”
Khoát Kiếm Trần Lôi sầm mặt, lạnh giọng quát lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nếu đã biết Đao mỗ thì chắc hẳn cũng biết lời Đao mỗ từng nói.”
“Muốn tranh đoạt Vân Anh Khoáng Mẫu thì phải hỏi đao trong tay ta!”
“Xem ra ngươi muốn thử đao của ta rồi, vậy sẽ đúng như ý ngươi!”
“Keng”
Lục Trường Sinh rút đao
Không hề do dự, ánh đao màu máu nháy mắt cắt qua hư không, chém về phía Trần Lôi cách đó mấy trượng
Chẳng ai ngờ được Đao Thập Nhị lại quả quyết “rút đao” như vậy
Đây là Khoát Kiếm Trần Lôi đấy
Hơn nữa sau lưng hắn còn có Trọng Kiếm Môn
Lúc trước Trần Lôi hùng hổ như vậy mà Ninh Đông Hà cũng không dám động thủ, tới tận khi Trần Lôi chủ động ra tay đánh lui Ninh Đông Hà mới thôi
Giờ Đao Thập Nhị lại chẳng hề quan tâm, trực tiếp bổ cho Trần Lôi một đao
Dũng khí cỡ này đã vượt qua rất nhiều võ giả cảnh giới Thần Lực rồi
Quả là không hề e ngại ai, chỉ cần làm theo ý mình là đủ
“Muốn chết!”
Trần Lôi giận điên lên
Hắn vung thanh kiếm lớn trên tay lên, khí huyết cuồn cuộn dâng trào, cũng chém mạnh một nhát về phía Lục Trường Sinh
Kiếm quang khổng lồ tản ra uy áp khủng bố phóng vút về phía ánh đao của Lục Trường Sinh
“Đoàng”
Hai luồng sáng va chạm
Thế nhưng nụ cười trên mặt Trần Lôi nháy mắt đã cứng đờ
Kiếm quang của hắn như một tờ giấy mỏng manh, vừa chạm vào đã rách tung tóe, cứ thế bị ánh đao màu máu của Đao Thập Nhị đánh nát
Kiếm quang vỡ vụn, hóa thành từng tia sáng nhỏ nhoi
Thế nhưng ánh đao màu máu vẫn lao vút tới, trực tiếp bổ xuống đầu hắn
Trần Lôi chỉ loáng thoáng “nhìn thấy” một cơn sóng lớn rợp trời đang phủ xuống người mình
Thậm chí trong tai hắn còn văng vẳng tiếng sóng đánh “rì rào”, ánh đao càng tới gần thì tiếng sóng lại càng lớn, cuối cùng to đến mức đinh tai nhức óc
“Không...”
Trong giây phút trên lằn ranh sinh tử Trần Lôi mới như bừng tỉnh
Chỉ là thân hình hắn đã hoàn toàn bị ánh đao màu máu bao phủ
“Xì xì”
Khi tiếng hét thảm của Trần Lôi vang lên cũng là lúc ánh đao nhập thể
Trong mắt Trần Lôi chất chứa đầy không cam, hoảng sợ, phẫn nộ
Thân thể hắn nháy mắt chia làm hai nửa, sau đó “bộp” một tiếng đổ rạp ra đất
Tĩnh lặng
Lúc này bầu không khí như thể đã rơi vào trạng thái đóng băng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên con đường rộng lớn có rất nhiều võ giả thành danh đã lâu, thậm chí có thể nói là danh tiếng lẫy lừng, thế nhưng lúc này ai nấy đều lộ vẻ kinh hãi, thậm chí trong lòng còn không tránh được run sợ
Chết
Khoát Kiếm Trần Lôi cứ thế chết rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phải biết là vừa rồi Trần Lôi kiêu căng cuồng vọng, chẳng kiêng nể ai như vậy mà cũng không thể chém giết Ninh Đông Hà
Trước đó tuy cũng có võ giả cảnh giới Thần Lực ngã xuống nhưng không nhanh tới vậy, hơn nữa cũng không có võ giả cảnh giới Thần Lực ở trình độ của Trần Lôi thiệt mạng
Đây là cường giả Bách Đỉnh đấy
Trần Lôi chính là cường giả Bách Đỉnh của Trọng Kiếm Môn
Hiện giờ hắn lại chết vì một đao
Tới thi thể cũng bị chém thành hai nửa
Chết không toàn thây
“Sao có thể
Khoát Kiếm Trần Lôi chính là cường giả giữa các võ giả Bách Đỉnh, sao lại có người chém giết hắn bằng một đao được chứ
Chẳng lẽ Đao Thập Nhị đã là cường giả Thiên Đỉnh rồi ư?”
“Không, hắn không phải võ giả Thiên Đỉnh
Trong thành Trạm Hải này võ giả Thiên Đỉnh đều rất nổi danh, mỗi người tọa trấn một phương, sao có thể dễ dàng ra mặt như thế
Nếu ta không lầm thì trong đao của Đao Thập Nhị khi nãy có ẩn chứa ý cảnh.”
“Ý cảnh?”
Có rất nhiều võ giả hiểu biết rộng lập tức nhận ra nguyên nhân
Ý cảnh
Đao Thập Nhị đã lĩnh ngộ ý cảnh
Thật ra tin tức của họ vẫn có chút sai lầm
Trong trận chiến giữa Đao Thập Nhị và Lục Kiếm Minh của Huyền Kiếm Sơn Trang ở phái Thiên Nữ khi trước, đôi bên giao đấu quyết liệt, cả hai đều dùng ý cảnh quyết đấu
Thế nhưng đám người này lại chẳng hề hay biết
Có điều Lục Trường Sinh cũng đã hiểu ra nguyên do
Chắc chắn là do phái Thiên Nữ cố ý giấu diếm tin tức
Với khả năng của phái Thiên Nữ, cố ý giấu diếm tin tức vài ngày cũng không có gì khó
“Quá yếu!”
Lục Trường Sinh lắc đầu
Cái tên Khoát Kiếm Trần Lôi này có vẻ rất nổi tiếng, thế nhưng thực lực thì còn chẳng bằng Thiên Thủ Đạo Nhân và Lưu Thiết Tháp
Cùng lắm cũng chỉ tương đương hai người kia
Với Thần Long tam biến và Hải Lãng Ý Cảnh của Lục Trường Sinh, hơn nữa cộng thêm tính bất ngờ khi ra đòn, đương nhiên có thể chém chết đối phương chỉ với một chiêu
Trọng Kiếm Môn cũng không chỉ có mình Trần Lôi
Lần này họ cho bốn vị võ giả cảnh giới Thần Lực tới
Thế nhưng trông thấy Đao Thập Nhị có thể dùng một đao chém chết Trần Lôi như thế, trong lúc nhất thời cả ba người còn lại đều không khỏi do dự
Tranh đoạt Vân Anh Khoáng Mẫu có thể xem xét tình hình mà ra tay
Thế nhưng đã biết là con đường chết mà vẫn xông lên thì chính là ngu xuẩn
“Giỏi lắm Đao Thập Nhị.”
“Trọng Kiếm Môn chúng ta nhớ kỹ tên ngươi rồi.”
“Đi.”
Ba võ giả còn lại của Trọng Kiếm Môn trực tiếp mang theo hai nửa thi thể của Trần Lôi, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt mọi người
Trọng Kiếm Môn đã rút lui
Lục Trường Sinh cũng không ngăn cản người của Trọng Kiếm Môn rời đi, lần này hắn xuống núi vì tranh đoạt Vân Anh Khoáng Mẫu chứ không phải vì giết người
Chỉ cần không cản trở hắn mang Vân Anh Khoáng Mẫu tới Thượng Nguyên đạo tràng thì hắn chẳng bận tâm
Đúng, Lục Trường Sinh không định cầm Vân Anh Khoáng Mẫu rời đi mà muốn mang thẳng nó tới Thượng Nguyên đạo tràng luôn
“Đao Thập Nhị..
không ngờ đời này phái Thiên Nữ lại tìm được một vị đại cao thủ như ngươi.”
“Lĩnh ngộ ý cảnh, quả là bất phàm.”
“Thế nhưng chỉ dựa vào việc giết một mình Trần Lôi mà đã muốn cầm Vân Anh Khoáng Mẫu đi thì không khỏi có chút coi thường chúng ta rồi?”
Lúc này lại có một lão giả tay cầm hồ lô đựng rượu xuất hiện
Lão giả này vóc dáng thấp bé, trường báo quý giá mặc trên người hắn nhìn có hơi buồn cười, trông chẳng ra đâu vào đâu
Hơn nữa mũi hắn còn đỏ rực vì say, trông có phần dị hợm
Hết chương 227

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.