Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 595: Thần thuật vừa ra, càn quét vô địch! Miểu sát hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm, khiến lòng người chấn động!






Chương 595
Thần thuật vừa ra, càn quét vô địch
Miểu sát hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm, khiến lòng người chấn động
(4)




Bốn phía lập tức trở lên lặng ngắt như tờ
Dù là võ giả hay Trúc Cơ to gan nhất cũng như không thể tin được mọi chuyện xảy ra trước mắt
Bọn hắn nhìn thấy cái gì
Đông Dương Đạo Quân và Thủ Hư Đạo Quân cứ thế mà chết đi
Hơn nữa thoạt nhìn họ đều không hề có sức đánh trả, Lục Trường Sinh như thể chỉ trong lúc giơ tay nhấc chân đã có thể tuỳ tiện chém giết hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm
Hoàn toàn không cần tốn nhiều sức
Thế nhưng hai vị đỉnh tiêm Đạo Quân yếu vậy sao
"Đông Dương Đạo Quân và Thủ Hư Đạo Quân đã chết thật rồi sao
"Đùa gì thế, hai vị Đạo Quân uy danh hiển hách cứ thế chết đi ư
"Đây là sự thực à
"Trận pháp và pháp bảo cũng không đỡ nổi thần thuật của Lục Trường Sinh
Đó là thần thuậ gì thế
Đúng là quá khủng bố, ngay cả một chút khí tức cũng khiến tim ta đập thình thịch rồi
"Rốt cuộc thực lực của Lục Trường Sinh mạnh tới mức nào rồi
"Chẳng trách Lục Trường Sinh dám chặn cửa ra vào bí cảnh, thực lực thế này đúng là có thể xưng vô địch..
Trong lòng rất nhiều người đều âm thầm dậy sóng
Thế nhưng mọi người đều không dám cao giọng ồn ào
Như thể sợ kinh động đến Lục Trường Sinh rồi khiến Lục Trường Sinh bất mãn
Thế nhưng, giờ phút này hoảng sợ nhất chính là Chương Thiên Ý và Tô Thiên Vấn
Hai người vẫn đứng một bên quan sát
Khoảng cách với Lục Trường Sinh gần trong gang tấc
Hai người là chính mắt chứng kiến cái chết của Đông Dương Đạo Quân và Thủ Hư Đạo Quân
Bọn hắn và Đông Dương Đạo Quân, Thủ Hư Đạo Quân tranh đấu không biết bao nhiêu lần rồi
Lúc ở trong bí cảnh hai người thậm chí còn chịu chút thua thiệt, sau đó bị hai tôn Đạo Quân cướp đi Pháp Tắc Thần Thạch
Thế nhưng hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm cường đại tới mức ấy cũng đã chết
Chết trong tay Lục Trường Sinh, chết tại trước mặt bọn hắn
Nhất là, bọn hắn đều là Đạo Cơ đỉnh tiêm, đối với thần thuật hiểu biết rất rõ
Bọn hắn cảm nhận được thần thuật "Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt"
Lập tức biết loại thần thuật này không thể đối đầu
"Tách"
Lục Trường Sinh thu thần thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt lại
Bốn phía lại "sáng" lên
Không có dòng lũ màu đen, thế nhưng là, cũng không có Đông Dương Đạo Quân và Thủ Hư Đạo Quân
Hai người đều biến thành tro tàn, xương cốt không còn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng, Lục Trường Sinh lại bảo vệ bảo vật không gian của hai vịĐạo Quân
Lục Trường Sinh có thể không nỡ hủy bảo vật không gian
Bên trong rất có khả năng sẽ có Pháp Tắc Thần Thạch
Ý thức của Lục Trường Sinh quét qua
Sau đó, trên mặt rốt cục lộ ra một nụ cười
Pháp Tắc Thần Thạch
trong bảo vật không gian của hai vị Đạo Quân, quả nhiên Lục Trường Sinh đã phát hiện Pháp Tắc Thần Thạch
Hơn nữa vừa hay cũng là ba viên
Cộng với ba viên Pháp Tắc Thần Thạch mà Lục Trường Sinh lấy được lúc trước, Lục Trường Sinh vừa hay đã có được bốn viên Pháp Tắc Thần Thạch
Đối với Lục Trường Sinh mà nói, vậy là vừa hay
Dù sao thì Lục Trường Sinh cũng chỉ còn lại bốn loại pháp tắc vẫn chưa viên mãn
Trong đó có hai loại pháp tắc còn chưa cảm ngộ
Nhưng bất kể thế nào cũng được, cứ chuẩn bị bốn viên Pháp Tắc Thần Thạch đã
"Lục đạo hữu, trên người chúng ta quả thực không có Pháp Tắc Thần Thạch
"Không tin đạo hữu có thể kiểm tra bảo vật không gian
Lúc này, Tô Thiên Vấn chủ động mở miệng

Đồng thời cùng Chương Thiên Ý ném bảo vật không gian cho Lục Trường Sinh
Lục Trường Sinh cũng không khách khí, trực tiếp dùng ý thức quét qua
Sau đó khẽ cười nói: "Đúng là không có Pháp Tắc Thần Thạch
Thế nhưng, Lục Trường Sinh lại âm thầm rút mấy giọt tinh huyết Thiên Yêu trong đó ra
Hai người cũng chỉ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt coi như không nhìn thấy
Chương Thiên Ý vừa rồi đã động thủ với Lục Trường Sinh
Giờ ngay cả một câu cũng không dám nói
Thực lực Lục Trường Sinh cao như vậy, trước đó sao hắn dám có dũng khí động thủ với Lục Trường Sinh chứ
Lục Trường Sinh trả bảo vật không gian lại cho Tô Thiên Vấn và Chương Thiên Ý
Hai người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm
Xem ra, Lục Trường Sinh thật sự chỉ muốn Pháp Tắc Thần Thạch chứ không muốn giết người
Về phần Đông Dương Đạo Quân cùng Thủ Hư Đạo Quân, cứ cố chấp, không muốn ném đi mặt mũi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kết quả thế nào
Không muốn mất mặt ngược lại còn mất mạng
Đối với hai vị Đạo Quân mà nói, Pháp Tắc Thần Thạch quả thực không có tác dụng gì
Cũng chính là có thể trao đổi một chút bảo vật mà thôi
Phải nói là có cũng được mà không có cũng chẳng sao
Nhưng lại vì mặt mũi, lựa chọn đối kháng với Lục Trường Sinh
Kết quả mất mạng, được không bù mất
Mục đích của chuyến đi bí cảnh này cũng đã hoàn thành
Hắn cũng không còn lưu lại
"Vèo
Sau một khắc, Lục Trường Sinh quay người hóa thành một đạo lưu quang, biến mất tại chân trời
Chỉ để lại một đám võ giả Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân còn đắm chìm trong cảm giác rung động vừa rồi
"Lục Trường Sinh đi rồi
"Hình như đi thật rồi
Thật sự không ngờ, Cổ Vực Thiên Tông lại sinh ra một tồn tại khó lường như thế
"Các ngươi nói xem, trước đó Thanh Huyền Đạo Quân vội vã rời đi bí cảnh, có thể nào cũng vì gặp phải Lục Trường Sinh không?” ‌
"Đúng là có khả năng như vậy..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
trận chiến hôm nay Lục Trường Sinh lấy sức một mình trấn áp toàn bộ Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân đỉnh tiêm tại Cổ Vực tầng thứ ba
Thử hỏi cùng cấp độ Đạo Cơ, Trúc Cơ còn có ai là đối thủ của Lục Trường Sinh nữa
"Nói như vậy, ở cấp độ Đạo Cơ thì Lục Trường Sinh tại đã vô địch sao
"Từ Thần Tàng đến Đạo Cơ, kỳ thật Lục Trường Sinh không hề thay đổi
Đều là vô địch..
"Hơn một năm thời gian, từ vô địch Thần Tàng đến vô địch Đạo Cơ..
Rất nhiều người liếc nhìn nhau, trông thấy sự khó tin từ đối phương
Con đường trưởng thành của Lục Trường Sinh tựa như truyền thuyết với thần thoại, làm người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi
Thế nhưng những người khác chỉ là ở một bên quan sát trận đại chiến này, mà Tô Thiên Vấn và Chương Thiên Ý thì đã thật sự tự mình đối đầu với Lục Trường Sinh
Hết chương 595

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.