Chương 94: Để bọn họ đi cọ bồn cầu Lần này người nhà họ Tôn triệt để trợn tròn mắt, hồi tưởng lại một chút, từ đầu đến cuối Diệp Bất Phàm xác thực cũng không hề nói muốn mời bọn họ ăn cơm, đồ ăn là tự mình gọi, rượu là tự mình đòi, hoàn toàn không liên quan một xu nào đến người ta
Nhưng số tiền ăn uống đắt đỏ như vậy đối với Diệp Bất Phàm thì không là gì, còn đối với bọn họ thì là một con số thiên văn
"Cậu trai trẻ, lời này không thể nói như vậy
Cha của Tôn Hiểu Đồng tiến lên hai bước, nói với Tần Sở Sở: "Vị cô nương này, cô phân xử thử xem, hai người đi xem mắt, con trai bỏ tiền mời một bữa cơm cũng không quá phận chứ
Ý của ông ta là trước gợi lên sự đồng tình của Tần Sở Sở, chỉ cần người phụ nữ xinh đẹp này gật đầu, Diệp Bất Phàm vì sĩ diện cũng nhất định sẽ thanh toán tiền cơm
Dù sao người ta là kẻ có tiền, bữa cơm này chỉ có thể coi là tiền lẻ
Nhìn thấu tâm tư của ông ta, Diệp Bất Phàm cười lạnh: "Ta đúng là đến xem mắt, điều này không sai, nhưng ta cũng không có nghĩa vụ phải mời cả nhà các người ăn cơm
Hơn nữa, bữa cơm này xảy ra như thế nào, chẳng lẽ tự các người không rõ sao
Đồ ăn là các người gọi, Mao Đài 15 năm là các người muốn, việc này có liên quan gì đến ta
Còn cái tên đầu trọc kia, đến cả công việc cũng không tìm được, lại còn muốn hai trăm ngàn để ta kiếm việc cho, ý đồ gì tự các người rõ
Cho nên đừng có mơ mộng hão huyền, tự gọi món tự trả tiền
Nói xong hắn liền muốn rời đi, phía Tôn Hiểu Đồng lập tức nóng nảy
Triệu Tử Bình hét lên: "Họ Diệp kia, anh đứng lại đó cho tôi, con trai mời đi xem mắt ăn cơm là lẽ đương nhiên
Đừng tưởng mình có tiền là hay, em họ tôi là dân xã hội đen đấy, hôm nay anh nhất định phải thanh toán tiền cơm, nếu không thì đừng hòng bước chân ra khỏi đây
Diệp Bất Phàm dừng chân, mặt trầm xuống nói: "Thật sao
Vậy ta ngược lại muốn xem xem ngươi làm cách nào để ta không ra khỏi được
"Diệp Bất Phàm, đừng tưởng tôi đang hù dọa anh, bây giờ tôi gọi điện cho em họ tôi, đợi hắn đến thì anh có hối hận cũng không kịp nữa đâu
Nghe vậy, người nhà Tôn Hiểu Đồng lập tức tỉnh táo cả người, anh có tiền thì thế nào
Quen biết cả tổng giám đốc Tần thị thì thế nào
Gặp phải đám dân xã hội đen kia, chẳng phải cũng vẫn phải cúi đầu sao
"Nhanh gọi điện đi, loại người này phải cho hắn biết thế nào là lễ độ, nếu không thì đúng là tưởng mình sắp lên trời
"Đúng, phải gọi người, phải cho loại người này biết thế nào là phép tắc, nếu không thì đúng là tưởng bản thân muốn làm gì thì làm
Vì Tần Sở Sở ở đây nên Tôn Hiểu Đồng từ đầu đến cuối không dám hé răng nửa lời
Diệp Bất Phàm chẳng thèm để những lời hăm dọa này vào trong lòng, nhìn Triệu Tử Bình nói: "Muốn đánh thì nhanh lên, ta đây còn đang bận
"Mày..
Được, mày cứ chờ đấy, tưởng tao dọa mày hả
Bây giờ tao gọi điện thoại đây
Triệu Tử Bình vừa nói vừa lấy điện thoại ra định gọi thì bên ngoài vang lên một loạt tiếng bước chân ồn ào, ngay sau đó mười mấy tên trông có vẻ lưu manh từ bên ngoài đi vào, người đi đầu chính là tên đầu mào gà từng bị Diệp Bất Phàm dạy cho một bài học
Thấy tên đầu mào gà, Triệu Tử Bình lập tức mặt mày hớn hở: "Em họ, em đang định gọi điện cho anh đây, không ngờ anh lại dẫn người tới rồi, chính là thằng nhóc này ăn cơm không trả tiền, nhất định phải cho hắn một bài học
Còn chưa đợi hắn nói hết câu, tên đầu mào gà vừa nhìn thấy Diệp Bất Phàm liền hoảng sợ cả người, vội vàng đứng sang một bên, sau đó nhỏ giọng nói: "Ngậm miệng lại cho tao, đại ca của tụi mình tới rồi
Chưa kịp để cho bọn Triệu Tử Bình hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy đám côn đồ kia đồng loạt đứng dạt sang hai bên, nhường ra một lối đi, ngay sau đó đại ca khu Đông Thành là Ma Cửu Gia từ bên ngoài bước nhanh đến
Chỉ là hôm nay Ma Cửu Gia không hề có dáng vẻ đại ca như mọi khi, mà là cúi đầu khép nép, chạy nhanh tới đứng trước mặt Diệp Bất Phàm
"Diệp tiên sinh, ngài đến quán rượu nhỏ của tôi ăn cơm sao lại không báo trước một tiếng, tôi còn tự mình tiếp đãi ngài
Thì ra tửu lâu Giang Nam này chính là cơ sở làm ăn dưới trướng của hắn, tên này lần trước bị thu phục thì ngoan ngoãn rồi, còn bị Đường Phong dạy cho một trận ra trò
Hôm nay nghe được tin Diệp Bất Phàm ăn cơm ở đây, lập tức dẫn người chạy đến, sợ lơ là đắc tội vị gia này
Diệp Bất Phàm hơi ngẩn người: "Quán rượu này là do anh mở
"Chỉ là một chút sản nghiệp nhỏ thôi
Ma Cửu Gia mặt mày nịnh nọt nói: "Người của tôi thật là mắt chó mù, lại dám để Diệp tiên sinh ăn cơm ở một phòng thường thế này, tôi lập tức cho người đổi sang phòng VIP tốt nhất
Nói xong hắn quay sang tên quản lý quán rượu: "Có nghe không hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lập tức mở phòng VIP chuyên dụng của tôi, đồ ăn ngon nhất, rượu ngon nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giờ phút này, cả đám Tôn Hiểu Đồng và người nhà đều biến thành tượng đá, đặc biệt là Triệu Tử Bình, triệt để hóa đá
Vừa rồi hắn còn định tìm em họ tới hù dọa người ta, kết quả đại ca của em họ, Ma Cửu Gia có tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố Giang Nam mà trước mặt người ta lại giống như cháu trai
Tin chắc rằng nếu bây giờ Diệp Bất Phàm nói một câu thôi, Ma Cửu Gia sẽ không chút do dự mà sai người đánh gãy chân của bọn hắn
Sự đối lập lớn này khiến bọn họ câm như hến, ngay cả thở mạnh cũng không dám, sợ gây nên sự bất mãn của Diệp Bất Phàm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ma Cửu Gia lại móc từ trong túi ra một tờ chi phiếu nói: "Lần trước tôi mắt mù, mạo phạm Diệp tiên sinh, đây là 5 triệu coi như là một chút đền bù, xin ngài nhất định đừng ghét bỏ
"5 triệu
Diệp Bất Phàm cầm lấy chi phiếu, duỗi hai ngón tay gõ gõ, sau đó quay sang Tôn Hiểu Đồng nói: "Tiền tiết kiệm 7 chữ số, bây giờ cũng có rồi đấy
Giờ phút này, mặt của Tôn Hiểu Đồng nóng bừng, hận không thể độn thổ xuống dưới, thật là quá nhục nhã
Nói người ta không có nhà, kết quả lại ở biệt thự số 1 Vân Đỉnh sơn, nói người ta không có xe, kết quả lại là siêu xe thể thao phiên bản giới hạn, nói người ta không có việc làm, kết quả lại là viện trưởng bệnh viện y học cổ truyền Giang Nam, nói người ta không có bạn gái, đại lão bà của người ta chủ động theo đuổi, nói người ta không có tiền tiết kiệm 7 chữ số, trong nháy mắt đại ca xã hội đen hai tay dâng lên
Cô không hiểu rõ, một tên nhóc nghèo trước kia mà mình chẳng thèm để vào mắt, sao lại đột nhiên một bước lên mây, khiến cô với cao không tới
Ma Cửu Gia không biết là chuyện gì đang xảy ra, thấy Diệp Bất Phàm nói chuyện với người của Tôn Hiểu Đồng, còn tưởng là bạn bè, vội vàng quay sang tên quản lý quán nói: "Mấy món trên bàn này dọn hết xuống, cho bạn của Diệp tiên sinh lên lại một bàn khác ngon hơn, sau đó miễn phí toàn bộ
"Dạ, ông chủ
Quản lý đáp một tiếng, quay đầu định đi làm thì bị Diệp Bất Phàm đưa tay ngăn cản lại
"Diệp tiên sinh, ngài còn chỗ nào không hài lòng sao
Ma Cửu Gia mặt mày nịnh nọt nói
"Miễn phí thì không cần, những người này ăn bao nhiêu tính bấy nhiêu, tiền cơm một xu cũng không được thiếu, nếu như không trả nổi thì để bọn họ đi cọ bồn cầu
Diệp Bất Phàm nói xong cũng không dừng lại, dẫn Tần Sở Sở đi ra khỏi phòng
Ma Cửu Gia đã lăn lộn nhiều năm trong xã hội, lập tức hiểu rõ mọi chuyện, những người này không những không phải bạn của Diệp tiên sinh, trái lại còn trêu chọc Diệp tiên sinh không vui
Trong phút chốc, sắc mặt của hắn lập tức lạnh xuống, mặt trầm đối với tên quản lý nói: "Có nghe không hả
Lập tức tính tiền cho mấy người này, thiếu một đồng thì cho chúng nó đi cọ bồn cầu
Cả đám Tôn Hiểu Đồng và người nhà lập tức ngơ ngác cả người, đây là Ma Cửu Gia đích thân ra lệnh, nếu như bọn họ không trả tiền thì chắc chắn đừng hòng bước ra khỏi đây
Triệu Tử Bình vẫn không bỏ cuộc nói với tên đầu mào gà: "Em họ, anh nói với Cửu Gia một tiếng xem, tiền ăn cơm đáng ra phải tìm cái thằng họ Diệp kia mới đúng chứ..
Kết quả chưa đợi hắn nói hết câu thì đã bị tên đầu mào gà đạp một cước ngã lăn xuống đất, "Đánh rắm, Diệp tiên sinh mà cũng là người mà mày dám nói ra nói vào chắc
Muốn chết thì tự mình mà đi chết, đừng có lôi tao theo..
Giờ phút này, trong mắt những người nhà họ Tôn đều tràn đầy tuyệt vọng!
.