Diệp Thiên Thành nhíu mày nhẹ đến mức không ai nhận ra, nhưng ngoài mặt vẫn cười ha hả: “Tiểu Sở, ba năm ngươi không ở đây, đại ca và nhị ca ngươi đều đã có bạn gái rồi
Hơn nữa, đây là phú quý vốn dĩ thuộc về ngươi, sao huynh trưởng lại có thể đoạt mất?”
Diệp Sở lười biếng nói chuyện vòng vo với đối phương, bình thản đáp: “Ta có thể đồng ý, nhưng có điều kiện.”
Ánh mắt Diệp Thiên Thành sáng lên, “Điều kiện gì, ngươi cứ nói.”
Diệp Sở hít sâu một hơi, nói: “Ta muốn biết cha ruột ta là ai?”
Hắn đã vô cùng xác định, Diệp Thiên Thành không phải cha đẻ của hắn
Sắc mặt Diệp Thiên Thành cứng đờ, lặng lẽ liếc nhìn về phía nhà bếp, thấy Tạ Vũ San đang bận rộn, liền khẽ thở phào nhẹ nhõm
Nhìn phản ứng của Diệp Thiên Thành, Diệp Sở biết mình đã đoán đúng
Sắc mặt Diệp Thiên Thành chùng xuống, “Ngươi nói hươu nói vượn cái gì vậy
Ta chẳng phải là cha ruột của ngươi sao?”
“Thật sao?” Diệp Sở cười lạnh, “Có cha ruột nào lại để con mình thế người đi tù
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mới ra lại bắt cưới một người thực vật?”
Diệp Thiên Thành bị hỏi đến á khẩu không trả lời được
Diệp Thiên Thành sững sờ, đối phương vậy mà cái gì cũng biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn vốn còn định lừa dối Diệp Sở trước, đợi đến khi hắn làm rể rồi thì dù biết chân tướng sự việc cũng đã muộn
Diệp Sở bình thản nói: “Chỉ cần ngươi nói ra thân thế của ta, ta liền đồng ý cưới tiểu thư Khương Gia.”
Sắc mặt Diệp Thiên Thành âm trầm, “Nghịch tử, ngươi dám uy hiếp ta?”
Sắc mặt Diệp Sở đạm mạc, “Bớt ở đây bày đặt cái vẻ phụ thân đi, ngươi không xứng.”
Diệp Thiên Thành tức đến xanh mét cả mặt mày, “Nghịch tử, ngươi thật sự cho rằng ngồi tù ba năm, vi phụ liền không có cách nào với ngươi sao?”
“Uy hiếp ta?” Ngữ khí Diệp Sở băng lãnh, quanh thân xuất hiện một luồng khí thế khinh người, “Ngươi coi ta vẫn là kẻ u mê vô tri ba năm trước, hay là đứa con riêng mặc ngươi nắm trong tay?”
“Thu hồi cái bộ dạng đó của ngươi đi, ngươi trong mắt ta chẳng là cái thá gì.”
“Ha ha, đừng nói ngươi, chính là toàn bộ Diệp Gia, ta trong nháy mắt có thể diệt.”
Thân thể Diệp Thiên Thành run lên, chỉ cảm thấy hô hấp có chút không thuận, phảng phất bị một mãnh thú thuở hồng hoang để mắt tới
Chỉ cần đối phương nguyện ý, tùy thời có thể bóp chết hắn
Diệp Sở thu hồi khí thế, bình thản nói: “Nói ra chân tướng sự việc, ta liền đồng ý cưới tiểu thư Khương Gia, cũng coi như trả lại ơn dưỡng dục của Diệp Gia ngươi.”
Diệp Thiên Thành có chút ngây người, Diệp Sở lại trở nên bình thường
Mọi chuyện vừa nãy dường như chưa từng xảy ra
“Kỳ lạ, vừa rồi chuyện gì vậy
Tiểu súc sinh này sao có thể có khí thế như vậy
Chắc chắn là ta nhìn lầm rồi.” Hắn tự an ủi mình trong lòng, vừa nghĩ đến việc bị Diệp Sở hù dọa, không khỏi có chút tức giận
Nhưng vì chuyện ở rể, hắn vẫn cố gắng nhịn xuống
“Được, ta sẽ nói cho ngươi biết.” Diệp Sở nghiêng tai lắng nghe
“Ngươi thật sự không phải con ruột của ta, mẫu thân ngươi là mối tình đầu của ta, năm đó nàng mắc bệnh nặng, cha mẹ cũng không còn, liền gửi gắm ngươi cho ta.”
“Ta vì tình nghĩa đã từng, đồng ý nàng chăm sóc ngươi.”
“Về phần cha ruột ngươi là ai, ta cũng không biết.”
Diệp Sở nhìn chằm chằm đối phương suốt cả quá trình, phát hiện hắn cũng không nói dối
Cứ như vậy, manh mối lại đứt đoạn
Nhưng ít ra có thể xác định, cha ruột hắn có huyết mạch Long tộc
Chỉ cần tìm được đối phương, hẳn là có thể biết tin tức Chân Long Cốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ là biển người mênh mông, làm sao để tìm được đối phương đây
“Sự việc đã nói cho ngươi rồi.” Diệp Thiên Thành lạnh lùng nói: “Hy vọng ngươi nhớ kỹ lời vừa nói.”
“Còn nữa, chuyện này ngươi ta biết là được rồi, đừng cho người thứ ba biết, tránh làm mất danh tiếng của Diệp Gia ta.”
Diệp Sở bình thản nói: “Yên tâm, ta nói lời giữ lời, khi nào thành hôn?”
Diệp Thiên Thành nói: “Ngày mai, hôm nay ngươi ở nhà chờ, ta sẽ cho người đến thử y phục cho ngươi.”
Sau đó không lâu, Tạ Vũ San làm xong cả bàn mỹ vị món ngon
Biết được Diệp Sở đồng ý, Tạ Vũ San cũng rất vui mừng
Sau khi ăn cơm xong, hai vợ chồng lập tức cho người mang tới một đống lớn quần áo, bảo bảo mẫu thử y phục cho Diệp Sở…
Hôm sau, Diệp Sở ăn mặc chỉnh tề ngồi trong biệt thự, chờ đợi đội đón dâu đến
Lúc này, hắn một thân âu phục thẳng thớm, khuôn mặt cương nghị, hai mắt có thần, đầu đinh lộ ra vẻ đặc biệt tinh thần
Toàn thân khí chất bất phàm
“Tam đệ, ngươi hi sinh đại ca ghi nhớ, tương lai có chuyện gì cứ việc tìm đại ca.” Diệp Dật Thần vỗ vỗ vai Diệp Sở, dáng tươi cười ôn hòa
Biết được Diệp Sở muốn ở rể Khương Gia, hắn trong đêm từ nơi khác chạy về
Mặc dù trong lòng cực kỳ coi thường Diệp Sở, kẻ con riêng này, nhưng làm lão đại, công phu bề ngoài phải làm cho đủ
Diệp Sở lắc đầu, “Không cần, từ nay về sau, ta cùng Diệp Gia không còn liên quan gì nữa.”
Bộ mặt vô sỉ của Diệp Gia, hắn coi như đã nhìn thấu hoàn toàn
Dáng tươi cười của Diệp Dật Thần thu lại, trong lòng thầm mắng không biết tốt xấu
Rất nhanh, đội ngũ đón dâu của Khương Gia đã đến Diệp Gia
Diệp Sở sải bước ra ngoài cửa, từ đầu đến cuối, chưa từng nhìn mấy người kia một chút
Tạ Vũ San tức giận mắng to, “Thứ đồ gì, ngồi tù mấy năm, ngay cả lễ nghi tôn ti cũng đều không hiểu.”
Diệp Dật Thần an ủi, “Mẹ, một đứa con riêng thôi, chớ cùng hắn chấp nhặt.”
Diệp Thiên Thành cũng nói: “Không đáng tức giận với một tên tội phạm đang bị cải tạo, lần này chúng ta đại phòng đã ra sức, nên đi chỗ lão gia tử đòi hỏi lợi lộc rồi.”
Bên ngoài, Diệp Sở vừa mới lên xe, nghe rõ mồn một cuộc đối thoại của mấy người
Trong lòng cười lạnh, Diệp Gia, cứ chờ đấy
Ngồi lên xe của đội đón dâu, hướng biệt thự Khương Gia mà đi
Khương Gia, là cổ tộc trăm năm của Giang Đô Thành, nội tình thâm hậu, hoàn toàn không phải Diệp Gia có thể so sánh
Sau đó không lâu, xe đến biệt thự Khương Gia
Diệp Sở đi theo quản gia tiến vào biệt thự
Trong biệt thự, Khương Hải Vân vợ chồng đang chiêu đãi một lão giả mặt chữ quốc
“Lý Thần Y, lần này vất vả ngài rồi.” Khương Hải Vân một mặt cảm kích
“Xin lỗi, lão phu không thể giúp được việc.” Lý Chính Nguyên có chút xấu hổ, “Lão phu bên này nếu có tin tức của Dược Hoàng, chắc chắn sẽ thông báo cho các ngươi ngay lập tức.”
Lão giả tên là Lý Chính Nguyên, là một vị danh y quốc gia, được hai vợ chồng bỏ ra rất nhiều tiền để mời đến
Nhưng cũng không thể đánh thức Khương Quân Dao, liền hướng hai vợ chồng tiến cử một vị thần y truyền kỳ – Dược Hoàng
Hai vợ chồng một mặt cảm kích, “Làm phiền Lý Thần Y.”
Lý Chính Nguyên khoát khoát tay, đứng dậy nói: “Vậy Lý mỗ xin cáo từ trước.”
Khương Vân Hải vội vàng đứng dậy tiễn khách
Lý Chính Nguyên và Diệp Sở vừa bước vào cửa đã gặp thoáng qua nhau
Diệp Sở hiếu kỳ, đối phương là ai
Lại biết Dược Hoàng
Dược Hoàng, Vạn Dược Chi Hoàng
Xưa có Thần Nông nếm bách thảo, nay có Dược Hoàng phân biệt vạn dược
Dược Hoàng, là Thái Sơn Bắc Đẩu trong giới luyện dược, thuật luyện dược của ông ta Quỷ Thần khó lường
Nghe nói không có bệnh gì mà ông ta không chữa khỏi
Dược Hoàng mặc dù lợi hại, nhưng cũng chỉ giới hạn trong giới luyện dược và Võ Đạo giới
Người bình thường rất khó biết đến
Muốn hỏi Diệp Sở vì sao lại hiểu rõ như vậy
Bởi vì Dược Hoàng chính là sư tôn của hắn
“Ngươi chính là Diệp Sở?” Một tiếng quát hỏi đánh gãy suy tư của Diệp Sở
Ngẩng đầu, ánh mắt Khương Hải Vân đang bất thiện nhìn chằm chằm mình
Diệp Sở khẽ gật đầu
Khương Hải Vân trầm mặt, “Nghe nói ngươi vừa mới ngồi tù ra?”
Diệp Sở lại gật đầu
Sắc mặt Khương Hải Vân càng thêm trầm trọng, “Hay lắm Diệp Gia, lại dám để một tên tội phạm đang bị cải tạo ở rể đến, thật coi mạch này của ta mất thế rồi thì dễ bắt nạt sao?”
“Thôi, hôm nay ngày đại hỷ, nói ít vài câu thôi.” Hàn Mộng Quyên trừng trượng phu một cái, “Hơn nữa chuyện này là ta đồng ý.”
Nói xong trên dưới dò xét Diệp Sở, ánh mắt lộ ra vẻ hài lòng
“Không tồi, không tồi, tuấn tú lịch sự, cũng xứng với Quân Dao.”
Khương Hải Vân hừ một tiếng, quay người lên lầu, hiển nhiên rất không hài lòng với Diệp Sở, người con rể này
“Lão Lâm, đi bảo người ta đỡ Quân Dao ra.” Hàn Mộng Quyên dặn dò quản gia một tiếng, sau đó chiêu hô Diệp Sở, “Tiểu Sở, chúng ta cũng đi thôi.”
Diệp Sở lặng lẽ đi theo lên lầu
Đi vào phòng khách tầng hai, mấy tên bảo mẫu đã đỡ một thiếu nữ tuyệt mỹ bước ra
Thiếu nữ ước chừng chừng hai mươi, giữ một mái tóc xoăn màu đỏ gợn sóng, khuôn mặt đẹp đẽ không tì vết, dáng người uyển chuyển gợi cảm
Nếu không phải sắc mặt mang theo bệnh trạng tái nhợt, chắc chắn sẽ càng thêm xinh đẹp động lòng người
Diệp Sở có chút hồ nghi, không phải nói đối phương bị hủy dung sao
Sao lại xinh đẹp như vậy
Sau đó, dưới sự chứng kiến của vợ chồng Hàn Mộng Quyên, hai người cử hành nghi thức hôn lễ đơn giản
Sau đó quản gia cầm ảnh hai người đi làm giấy hôn thú
“Tiểu Sở, con gái của ta sau này giao cho ngươi.” Hàn Mộng Quyên trịnh trọng dặn dò Diệp Sở
Diệp Sở gật gật đầu: “Mẹ, ngài yên tâm, con sau này sẽ để Quân Dao hạnh phúc.”
Khương Hải Vân nặng nề hừ lạnh một tiếng, quay người đi xuống lầu
“Tiểu Sở, cha ngươi người kia vốn như vậy, đừng để trong lòng.” Hàn Mộng Quyên có chút xấu hổ, lấy ra một tấm thẻ ngân hàng
“Trong này có một triệu, coi như ta tặng ngươi lễ gặp mặt.”
Diệp Sở có chút ngớ người
Lần đầu tiên gặp mặt, mẹ vợ đã cho một triệu lễ gặp mặt
Trên đời này lại có chuyện tốt như vậy sao
“Mẹ, con không thể nhận.” Diệp Sở vội vàng xua tay, trong lòng có chút không đoán được ý nghĩ của đối phương
Nghĩ thầm đối phương có phải hơi bị quá tốt với hắn không
Hắn làm sao biết được
Khương Gia mặc dù muốn tìm người xung hỷ, nhưng cũng không phải ai cũng muốn
Diệp Gia chủ động đề nghị để Diệp Sở ở rể
Hàn Mộng Quyên lập tức cho người đi tra tình hình của Diệp Sở
Ba năm trước đây thay huynh trưởng ngồi tù, bây giờ vừa mới ra lại nguyện ý vì gia tộc hy sinh
Người có tình có nghĩa như vậy, Hàn Mộng Quyên tự nhiên ưa thích
Mặc dù cũng muốn tìm người ưu tú, nhưng Khương Quân Dao trong bộ dạng này, nào có người ưu tú nào để ý
Hơn nữa, Khương Gia cũng không thiếu tiền
So sánh với những điều khác, nhân phẩm mới là quan trọng nhất.