Đô Thị Siêu Cấp Y Thánh

Chương 1050: Ngươi sẽ không thật đi tìm Điền Bằng đi?




Chương 1050: Ngươi sẽ không thật đi tìm Điền Bằng chứ
"Không sai
Điền giáo sư, thầy và Vương giáo sư có quan hệ tốt, thầy xem nếu như ta và Ngô Di Lỵ triệt để trở mặt, có biện pháp nào để chuyển sang chỗ Vương giáo sư tiếp tục học hành chăm chỉ để lấy bằng tiến sĩ không
Chung Kiệt Vanh nghe vậy sắc mặt biến đổi mấy lần, sau đó hỏi
"Vấn đề cũng không lớn, Vương giáo sư đã sớm không vừa mắt Ngô Di Lỵ
Lần này Vương giáo sư được đề cử làm ứng cử viên phó viện trưởng, nghe nói Ngô Di Lỵ hết sức phản đối, tám chín phần mười là muốn tự mình lên chức, thậm chí còn chuyên môn tìm viện trưởng để nói chuyện này
Vì chuyện này, Vương giáo sư ngầm rất căm tức, vì thế những giáo sư khác phỏng chừng sẽ vì Ngô Di Lỵ mà không tiếp nhận cậu, nhưng Vương giáo sư chắc chắn sẽ tiếp nhận cậu
Thế này đi, buổi tối Vương giáo sư hẹn ta, ta sẽ nói chuyện với thầy ấy trước
Phó giáo sư Điền Bằng trầm ngâm một lát rồi nói
"Cảm tạ Điền giáo sư, vậy thì ta an tâm rồi
Chung Kiệt Vanh thấy đường lui đã có tin tức, không khỏi mừng rỡ
"Không cần khách khí, chỉ cần sau này cậu không lật lọng là được
Phó giáo sư Điền Bằng nói
Chung Kiệt Vanh nhớ tới chuyện trước kia, vì vội vàng trước áp lực của Ngô Di Lỵ mà phải xin lỗi Cát Đông Húc, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ nhục nhã, nghiến răng nghiến lợi nói: "Yên tâm đi Điền giáo sư, lần này chỉ cần Ngô Di Lỵ còn đối xử với tôi như vậy, tôi nhất định sẽ không bỏ qua
"Vậy thì tốt
Điền Bằng gật đầu nói
Đang khi nói chuyện, Điền Bằng đột nhiên cảm thấy một tia âm lãnh kéo tới, thân thể theo bản năng mà run lên
"Điều hòa mở quá lạnh sao
Điền Bằng nhíu mày, cầm điều khiển điều hòa tăng nhiệt độ
Chung Kiệt Vanh thấy vậy nghi hoặc nhìn Điền Bằng, thầm nghĩ, rõ ràng điều hòa mở không đủ lạnh ấy chứ
Bên ngoài cửa cầu thang, Cát Đông Húc quay đầu lại lạnh lùng liếc mắt nhìn, sau đó đi xuống lầu
"Gần đây trong học viện có người đang nói xấu về cô, cô có biết không
Đi xuống lầu, Cát Đông Húc lần thứ hai trở lại văn phòng Ngô Di Lỵ, hỏi
"Lời đồn dừng lại ở người trí
Miệng lưỡi ở ngoài miệng của người khác, họ thích nói thì cứ để họ nói thôi
Sao, cậu vì chuyện này mà tức giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô Di Lỵ đi tới bên cạnh Cát Đông Húc, ngồi sát vào hắn, không những không tức giận, ngược lại còn mang theo một tia vui mừng nhìn Cát Đông Húc, trong lòng không khỏi có một tia ngọt ngào khó tả
"Nguyên lai cô cũng biết, tâm thái của cô đúng là rộng rãi
Cát Đông Húc thấy thế không khỏi bực mình nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tôi lại rộng rãi cũng không bằng cậu, cậu bản lĩnh lớn như vậy mà lại đến chỗ tôi làm trợ thủ
Ngô Di Lỵ nói
"Cô sai rồi, có lúc tôi vẫn tương đối hẹp hòi đấy
Cát Đông Húc nói
"Thật sao
Ngô Di Lỵ nghiêng đầu nhìn Cát Đông Húc, mỉm cười
"Không sai, cái gã Chung Kiệt Vanh kia, cô tìm cơ hội nói với viện trưởng Dư một tiếng, bảo viện trưởng ấy tìm người khác hướng dẫn đi
Cát Đông Húc nói
"Không phải chứ, cậu còn để bụng chuyện lần trước
Không giống tác phong của cậu nha, rốt cuộc là chuyện gì
Hắn lại tìm đến gây phiền phức cho cậu
Ngô Di Lỵ nghe vậy không khỏi sững sờ, sau đó nụ cười trên mặt nhanh chóng tắt
"Không có, bất quá chuyện lần trước hắn không những không thành tâm hối cải, hơn nữa còn ôm hận trong lòng, thậm chí vì ôm hận trong lòng mà đến cô là đạo sư cũng không biết giữ gìn, loại học sinh này cô dạy làm gì
Cát Đông Húc nói
"Thì ra là vậy
Ngô Di Lỵ nghe vậy không khỏi thở phào nhẹ nhõm, phảng phất chỉ cần Chung Kiệt Vanh không trêu chọc Cát Đông Húc, những chuyện khác đều không đáng kể
"Cô nếu không nỡ xuống tay, vậy tôi sẽ tự mình ra tay
Cát Đông Húc thấy Ngô Di Lỵ rõ ràng không để bụng, không khỏi bực mình nói
"Cậu đó, được rồi
Thật là chuyện bé xé ra to
Ngô Di Lỵ liếc mắt nhìn Cát Đông Húc, nói: "Bất quá tôi tuy là đạo sư, nhưng không phải nói muốn khai trừ học sinh là có thể khai trừ
Chuyện này tôi phải nói với viện trưởng Dư trước, được sự đồng ý của cô ấy mới có thể báo cáo lên, không vội được
"Ừm, quy trình cụ thể cô quen thuộc, cô cứ theo quy củ mà làm
Nếu viện trưởng Dư không đồng ý, cô cứ nói đây là đề nghị của tôi
Cát Đông Húc gật đầu nói
"Cậu cùng viện trưởng Dư rất quen sao
Ngô Di Lỵ nghe vậy không khỏi sững sờ hỏi
"Tôi không chỉ quen viện trưởng Dư, mà tôi còn quen cả hiệu trưởng Viên nữa
Cát Đông Húc đáp
"A
Vậy sau này tôi nói chuyện với cậu có lẽ phải cẩn trọng hơn một chút, bằng không ngày nào đó cậu đi mách lãnh đạo, tôi sẽ gặp họa mất
Ngô Di Lỵ nghe vậy đầu tiên là kinh ngạc, tiếp theo là làm ra vẻ mặt phóng đại nói
Thấy Ngô Di Lỵ trêu chọc mình, Cát Đông Húc cũng hơi ngượng ngùng cười cười, sau đó đứng dậy nói: "Câu nói cửa miệng bảo, ngựa hiền bị người ta cưỡi, người hiền bị bắt nạt, cô cũng đừng quá hiền lành, để người khác nghĩ cô dễ ức hiếp
"Được rồi, tôi biết rồi
Thật là, rốt cuộc ai là lão sư, ai là học sinh vậy
Ngô Di Lỵ đứng dậy theo, liếc mắt nhìn Cát Đông Húc nói
"Ừm, quên nói với cô, câu vừa rồi kia tôi là dùng thân phận lão sư hướng dẫn nghiên cứu sinh để nói, chứ không phải thân phận học sinh
Cát Đông Húc nghiêm mặt nói
Ngô Di Lỵ nghe vậy ngẩn người, sau đó che miệng "Khanh khách" cười rộ lên, một hồi lâu mới giơ tay lên, giận dữ đánh vào vai Cát Đông Húc, khinh thường nói: "Vâng, vâng, cậu là lão sư hướng dẫn nghiên cứu sinh
Tôi bây giờ là học sinh
Nhìn Ngô Di Lỵ lúc này cử chỉ toát ra vẻ nữ tính chưa từng có, Cát Đông Húc có cảm giác tim đập thình thịch, ánh mắt đều không tự chủ được lộ ra một tia nóng rực
"Nhìn gì vậy
Chưa từng thấy cô giáo xinh đẹp sao
Cảm nhận được ánh mắt khác thường của Cát Đông Húc, trong lòng Ngô Di Lỵ có chút hoảng hốt, giả vờ trấn định vén tóc, khinh thường nói
"Khụ khụ, tôi đi trước
Cát Đông Húc bị câu nói này của Ngô Di Lỵ làm cho lập tức chuồn mất
Nhìn Cát Đông Húc "Chuồn mất", Ngô Di Lỵ cảm thấy gò má từng trận nóng lên, trong lòng càng lúc càng hoảng hốt
Từ văn phòng của Ngô Di Lỵ đi ra, Cát Đông Húc một lần nữa trở lại văn phòng 309
"Ngươi sẽ không thật đi tìm Điền Bằng chứ
Thấy Cát Đông Húc trở về văn phòng, Quách Ba Ba tiến lên hỏi
"Tìm, hắn không nghe cảnh cáo của ta
Cát Đông Húc đáp
"Ta đi
Không phải là nói nhảm sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn mà nghe cảnh cáo của ngươi mới là lạ
Quách Ba Ba nhìn Cát Đông Húc như nhìn người ngoài hành tinh
"Dù sao mọi người đều là cùng một học viện, lại từng cùng ở một văn phòng, thế nào cũng phải cho hắn một cơ hội ăn năn làm lại cuộc đời
Cát Đông Húc một chút cũng không cảm thấy hành vi của mình hoang đường, mà là đáp lời một cách đương nhiên
"Ha, có người cũng quá coi mình là một chuyện, cũng không suy nghĩ một chút thân phận của mình là gì
Chung Kiệt Vanh, kẻ đã sớm trở lại văn phòng một bước, nghe đến đó, rốt cục không nhịn được, mang vẻ trào phúng trên mặt nói
"Chung bác sĩ, xem ở việc anh bây giờ còn là học sinh của Ngô giáo sư, tôi nể mặt Ngô giáo sư, không chấp nhặt với anh
Sau này khi anh dùng giọng điệu trào phúng này nói chuyện với tôi, tốt nhất trước hết hãy nghĩ đến thân phận của mình
Cát Đông Húc thản nhiên nói
"Lời này của cậu là có ý gì
Chung Kiệt Vanh nghe vậy hoàn toàn biến sắc
Quách Ba Ba và những người khác nghe vậy cũng đều đổi sắc mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.