"Chính là chỗ này
Cát Đông Húc gật đầu đáp
"Nơi này tốt vô cùng, non xanh nước biếc, lại yên tĩnh, tầm nhìn rộng rãi, chắc chắn người già sẽ thích nơi này
Phùng lão cảm khái một câu, sau đó nhận lấy rượu hoa điêu Cát Đông Húc đưa cho, đến trước mộ của Nhậm Diêu, dâng lên rồi kể lại những chuyện của mình những năm qua
Sau khi cúng tế Nhậm Diêu xong, Phùng lão lại đi một vòng trong đạo quan, nhìn thấy chân dung Nhậm Diêu được thờ phụng, Phùng lão không khỏi nhớ lại chuyện cũ, lệ rơi đầy mặt
Thắp hương cho bức họa của Nhậm Diêu, tự mình quét dọn đạo quan một phen, Phùng lão lúc này mới rời khỏi đạo quan
"Về đi, sau này nơi này phải nhờ vào ngươi
Thân phận sư huynh không tiện đi lại
Ra khỏi đạo quan, Phùng lão còn quyến luyến nhìn xung quanh một vòng, sau đó nói với Cát Đông Húc
"Đây là việc con phải làm
Sư huynh yên tâm đi, hiện tại con cũng có chút tiền, mảnh đất trên đỉnh núi này con đã dùng tiền thuê lại rồi, còn mướn riêng người thường xuyên đến quét tước trông giữ
Bản thân con mỗi lần về nhà cũng sẽ đến thăm sư phụ, cùng người trò chuyện
Cát Đông Húc nói
"Vậy thì tốt
Nhà con ở hướng nào
Phùng lão gật gù, sau đó hỏi
Cát Đông Húc chỉ tay về phía đông, nói: "Ở bên kia, cách nơi này không xa
"Đáng tiếc thân phận của ta không tiện, bằng không cũng nên đến nhà con gặp mặt cha mẹ con
Phùng lão nói
"Cảm tạ sư huynh, cha mẹ con chỉ là dân thường, cứ như vậy cũng tốt, con không muốn thay đổi nhiều, trừ phi chính họ có ý nghĩ đó
Cát Đông Húc cười nói
"Vậy thì cũng phải
Thời thế tạo anh hùng, sư huynh ta cũng là do thời loạn lạc mới đi trên con đường này, bất đắc dĩ mà thôi
Nếu là thời bình, không có chiến tranh, mọi người bình an, hạnh phúc, ta lại càng muốn làm một người dân thường
Phùng lão gật đầu cảm khái
"Đúng vậy
Tất cả mọi người an cư lạc nghiệp thật tốt
Cát Đông Húc cũng cảm khái theo
"Khó à, nơi nào có người thì có tư tâm, có tham lam, có tranh giành
Phùng lão lắc đầu thở dài nói
Xuống núi, Cát Đông Húc cùng Phùng lão lên xe, sau đó một đường trở về tỉnh thành
Đêm đó Phùng lão từ tỉnh thành lên tàu về kinh thành, còn Cát Đông Húc tất nhiên không đi theo mà đến công ty mỹ phẩm Thanh Lan
Cát Đông Húc tuy không công khai thân phận đại lão bản của mình ở công ty mỹ phẩm Thanh Lan, nhưng từ sau sự kiện thu mua cổ phần, thỉnh thoảng hắn cũng đến công ty, hơn nữa đều là Liễu Giai Dao tiếp đón, nên vào công ty không ai cản, quen đường quen lối đi tới cửa phòng chủ tịch, gõ cửa
"Mời vào
Trong phòng làm việc truyền ra giọng Liễu Giai Dao mang theo uy nghiêm nhưng dễ nghe
Cát Đông Húc nghe vậy liền đẩy cửa vào
"Anh ngồi đợi một chút
Nghe thấy tiếng đẩy cửa, Liễu Giai Dao cúi đầu nói một tiếng, mắt không rời khỏi tài liệu trên tay
"Vâng, chủ tịch
Cát Đông Húc mỉm cười đáp
"A
Đông Húc
Nghe giọng quen thuộc, Liễu Giai Dao giật mình ngẩng đầu, vui mừng nhìn Cát Đông Húc
"Chủ tịch cứ làm việc đi
Cát Đông Húc nói rồi tìm ghế salon da ngồi xuống
"Đáng ghét
Anh đến rồi, em còn tâm trí đâu làm việc nữa
Liễu Giai Dao liếc Cát Đông Húc, đứng dậy đi về phía hắn
Mùa hè, Liễu Giai Dao mặc đồ công sở mát mẻ
Áo trắng bên trong, quần đen bên ngoài, lộ ra đôi chân dài thon thả với tất da chân và giày cao gót, khi nàng bước về phía Cát Đông Húc, vòng mông được bộ quần che phủ vừa vặn uốn lượn, khiến Cát Đông Húc nhìn đến hai mắt tỏa sáng
Liễu Giai Dao thường ngày đi cùng hắn đều mặc đồ thoải mái, ít khi ăn mặc như hôm nay, lại còn ở văn phòng, khiến tư tưởng Cát Đông Húc không kiềm được trở nên hơi tà ác
"Này, anh kia, mắt nhìn đâu đấy
Liễu Giai Dao quá hiểu Cát Đông Húc, thấy mắt hắn sáng lên nhìn chằm chằm vòng ba và bắp đùi mình, không khỏi đỏ mặt, đưa tay ra sau lưng véo một cái, trừng mắt nói
Cát Đông Húc dĩ nhiên không sợ Liễu Giai Dao giả vờ "hung dữ", "Khà khà
Cười, vươn tay nắm lấy tay Liễu Giai Dao kéo lại
"A
Tên bại hoại này buông ra
Liễu Giai Dao trong nháy mắt đã bị kéo gần vào lòng hắn, rồi đôi ma trảo không khách khí rơi xuống bắp đùi đầy đặn
"Nhỏ thôi, vách tường có tai đấy
Cát Đông Húc cười gian nói
"Cái tên này, chỉ biết bắt nạt em, mau thả ra
Đây là văn phòng đấy
Liễu Giai Dao nghe vậy quả nhiên không dám kêu nữa, khẽ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cát Đông Húc tuy không nỡ rời Liễu Giai Dao mặc đồng phục, nhưng vẫn lo Liễu Giai Dao thật sự xấu hổ, ngượng ngùng cười rồi thả nàng ra
"Coi như anh thông minh, không thì tối nay anh ngủ ngoài phòng khách đi
Liễu Giai Dao thấy bàn tay kia của Cát Đông Húc cuối cùng dừng lại, đắc ý hếch cằm, rồi hôn lên trán hắn một cái, nói
"Đó là, không thông minh sao xứng với Liễu chủ tịch của chúng ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cát Đông Húc cười nói
"Anh khen em hay khen anh đấy
Liễu Giai Dao khinh thường nói, thân thể vẫn dựa vào lòng Cát Đông Húc
Chỉ cần tay của Cát Đông Húc không sờ soạng, nàng dĩ nhiên sẽ không ngại
"Dĩ nhiên là khen em rồi, không thấy anh dùng chữ xứng với à
Rõ ràng anh chỉ là vai phụ, em mới là chủ giác
Cát Đông Húc cười nói
"Khéo miệng
Miệng dẻo như kẹo, thật không biết lên đại học sẽ lừa gạt bao nhiêu cô gái
Liễu Giai Dao che miệng cười
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Khụ khụ
Sắc mặt Cát Đông Húc có chút không tự nhiên, hắn nhớ đến Tưởng Lệ Lệ
"Khéo miệng, chột dạ rồi
Liễu Giai Dao thấy thế, ngón tay ngọc gõ nhẹ lên trán Cát Đông Húc, đẩy hắn ra, đứng dậy kéo kéo bộ quần áo hơi nhăn, nói: "Gần đến giờ tan làm rồi, anh ở đây chờ chút, em đi thay quần áo, rồi đi ăn cơm
Phòng chủ tịch còn có phòng nhỏ bên cạnh để nghỉ ngơi thay quần áo
Nhìn Liễu Giai Dao lại nhún nhảy cái mông gợi cảm, Cát Đông Húc mở miệng, muốn nhắc đến chuyện Tưởng Lệ Lệ, nhưng cuối cùng lại thôi
Trực giác mách bảo Cát Đông Húc, tuy rằng Liễu Giai Dao đã nói rõ sẽ không ràng buộc chuyện tình cảm nam nữ của hắn, nhưng nếu thật sự nhắc đến chuyện Tưởng Lệ Lệ, ít nhiều nàng cũng sẽ thất vọng
Đã vậy, thì cứ để đó đã
Rất nhanh, Liễu Giai Dao thay một bộ đồ thoải mái từ cửa nhỏ đi ra, kéo tay Cát Đông Húc nói: "Đi thôi, chị dẫn anh đi ăn tiệc lớn
"Ăn tiệc lớn gì
Không phải em nói muốn nếm thử tài nấu nướng của anh sao
Giờ chúng ta đi siêu thị mua đồ, tối anh nấu cho em một bữa
Cát Đông Húc cười nói
"Không, hôm nay phải ra ngoài ăn, hôm khác em nếm tài nấu nướng của anh
Liễu Giai Dao cười nói
"Ồ
Có chuyện gì vui à
Cát Đông Húc nghe vậy cười nhìn Liễu Giai Dao
"Anh đoán xem
Liễu Giai Dao nghiêng đầu nhìn Cát Đông Húc.