Đô Thị Siêu Cấp Y Thánh

Chương 338: Dĩ nhiên cũng là trong kỳ môn người




Chương 338: Dĩ nhiên cũng là người trong giới
"Bọn c·ướp chuyên nghiệp đời sau sẽ không nói chuyện thành tín với ngươi đâu, đây chỉ là bắt đầu thôi, ngươi phải sớm quyết định đi
Trong biệt thự, Dương Ngân Hậu thương xót liếc nhìn người đẹp ôm đứa bé trai, sau đó nhìn Cố Diệp Tằng vừa cúp điện thoại, trầm giọng nói
Cố Diệp Tằng cả người run lên, nhìn đứa bé trong lòng người đẹp với ánh mắt phức tạp khó tả
Ngày trước, hắn từng có một đứa con trai và vợ, nhưng lại c·hết vì tranh đấu bang p·h·ái từ nhỏ
Vì chuyện này, hắn không còn dính líu đến chuyện bang p·h·ái, một lòng kinh doanh
Mấy năm trước, hắn tái hôn, tuổi già sinh con, ai ngờ vì chuyện tr·ê·n thương trường mà vẫn có người p·h·át đ·i·ê·n ra tay với con trai hắn
"Cố gia
Lúc này, A Hùng bước lên phía trước, khẽ gọi
Cố Diệp Tằng ngẩng đầu nhìn A Hùng
"Hôm nay có một vị tiên sinh tên Cát Đông Húc tham gia đấu giá, chính là người trẻ tuổi mà hôm trước xe chúng ta bị xịt lốp giữa đường gặp ấy
Anh ta nói mình hiểu y t·h·u·ậ·t, đặc biệt là có trình độ với mấy ca bệnh khó chữa
A Hùng cẩn t·h·ậ·n nói
"A Hùng, ngươi đi theo ta đâu phải ngày một ngày hai
Tâm trạng Cố Diệp Tằng đang vô cùng bực bội, nghe vậy thì sắc mặt từ đỏ chuyển sang âm trầm, trừng mắt nhìn A Hùng
"Vâng Cố gia, nhưng người kia hôm nay bỏ ra gần mười triệu để mua đồ đấy ạ
A Hùng r·u·n lên trong lòng, càng thêm cẩn t·h·ậ·n nói
"Cái gì, ngươi nói có người bỏ ra tận mười triệu
Dù là Cố Diệp Tằng cũng là một đại lão, có thể tính là phú hào trong giới Hoa kiều, vẫn không khỏi kinh ngạc
Ngược lại, lão nhân Dương Ngân Hậu ngồi trên xe lăn không hề biến sắc
Mười triệu tuy là một con số lớn, nhưng mấy năm nay, thị trường p·h·ỉ t·h·úy nóng lên, không phải không có ai một lúc vung ra số tiền lớn như vậy, theo ông thấy, chuyện này cũng không đáng kinh ngạc
Đương nhiên, chuyện này cũng do ông chưa từng gặp Cát Đông Húc
Nếu biết đối phương chỉ là một thanh niên chưa đến đôi mươi, biết đối phương lái một chiếc xe dâu nát bươm, có lẽ ông đã không thờ ơ như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vâng, hơn nữa người kia chắc chắn rất giỏi đ·ánh b·ạc, anh ta từng gợi ý tôi và A Dũng mua một khối đá, chắc là muốn tặng cho chúng ta chút ân tình để báo đáp chuyện vỏ xe phòng hờ, nhưng lúc đó tôi và A Dũng không tin nên không ra tay mua
Kết quả, sau khi khối đá đó được giải ra, đúng là tăng giá thật
A Hùng tiếp tục nói
Nhưng lúc này Cố Diệp Tằng đã hết kinh ngạc, nghe vậy cũng không dao động, chỉ nhìn sâu vào đứa con trong lòng người đẹp rồi cười khổ: "Nghe ngươi nói vậy, nếu anh ta đã nói am hiểu trị bệnh khó chữa, thì chắc là thật
Nhưng tiếc là con ta không phải mắc bệnh, anh ta không chữa được đâu
A Hùng nghe vậy thì giật mình, vô thức liếc nhìn Dương Ngân Hậu đang ngồi trên xe lăn với vẻ kính sợ
Ông ta mơ hồ nghe người xưa kể về vị lão nhân này, biết ông không phải người thường, có bản lĩnh thần kỳ
"Vậy tôi đi từ chối hảo ý của anh ta
A Hùng nhanh chóng lấy lại tinh thần, khom người nói
"Ừ
Cố Diệp Tằng gật đầu, khi A Hùng quay người định đi thì đột nhiên nói: "Dù sao thì anh ta cũng có lòng tốt, hay là ta tự mình ra nói một tiếng vậy
Rất nhanh, Cát Đông Húc thấy Cố Diệp Tằng, Cố Diệp Tằng cũng thấy anh
Trên mặt Cố Diệp Tằng hiện rõ vẻ kinh ngạc
Hôm đó trời tối, Cố Diệp Tằng lại ngồi ở ghế sau, chỉ tùy ý liếc nhìn qua cửa sổ nên chỉ mơ hồ thấy một trong hai người là thanh niên, không nhìn kỹ
Giờ thấy mặt mới biết đối phương còn trẻ như vậy
"Cố gia, đây là tiên sinh Cát Đông Húc
A Hùng giới thiệu
"Chào Cát tiên sinh, tôi là Cố Diệp Tằng, A Hùng đã nói với tôi về lòng tốt của cậu
Nhưng thằng bé nhà tôi không phải mắc bệnh, không cần cậu phải phiền lòng đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Diệp Tằng chủ động bắt tay với Cát Đông Húc
"Cố tiên sinh đừng vội từ chối như vậy, hôm trước anh đã giúp tôi trên đường
Giờ anh gặp khó khăn, cũng phải để tôi bày tỏ chút gì đó chứ
Cát Đông Húc nắm tay Cố Diệp Tằng nói
Cố Diệp Tằng cười khổ, định mở miệng từ chối thì Cát Đông Húc nói tiếp: "Vị chủ nhà này là một cao nhân
Câu nói này của Cát Đông Húc dường như không liên quan gì đến bệnh của đứa bé, nhưng Cố Diệp Tằng nghe vậy thì cả người chấn động, ánh mắt nhìn Cát Đông Húc trở nên vô cùng sắc bén
Như muốn nhìn x·u·y·ê·n thấu Cát Đông Húc
"Chẳng lẽ..
Cố Diệp Tằng ngập ngừng
"Không sai
Cát Đông Húc gật đầu
"Cảm tạ Cát tiên sinh, nhưng mà..
Cố Diệp Tằng thấy Cát Đông Húc gật đầu thừa nh·ậ·n, trong mắt thoáng hiện chút hy vọng nhưng rồi lại ảm đạm ngay
Đến cả nhân vật như Dương Ngân Hậu còn hết hy vọng, Cát Đông Húc còn trẻ như vậy, dù là người trong giới thì sao
Đây là huyết chú
Theo lời giải thích của Dương Ngân Hậu, chỉ những người tu vi cao hơn người thi chú rất nhiều, hoặc là cực kỳ tinh thông t·h·u·ậ·t p·h·áp mới có thể p·h·á giải
Mà gã thầy cúng cũng nói càng phí công lại càng khiến con trai hắn thêm đớn đau
Điểm này đã được x·á·c minh khi Dương Ngân Hậu cố gắng giải khai huyết chú, thấy vẻ mặt đớn đau của đứa bé
Tạm không nói người trẻ tuổi không thể nào có tu vi lợi h·ạ·i hơn Dương Ngân Hậu, dù có tu vi tương đương, bây giờ Cố Diệp Tằng cũng không dám để anh ra tay
"Cố tiên sinh yên tâm, tôi sẽ không tùy tiện ra tay, mọi chuyện phải xem xét kỹ rồi mới nói
Thêm một người cũng là thêm một hy vọng, anh nói có phải không
Cát Đông Húc không đợi Cố Diệp Tằng nói hết lời đã ngắt lời
"Vậy thì cảm tạ Cát tiên sinh, mời đi theo tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Diệp Tằng do dự một chút, cuối cùng miễn cưỡng cười với Cát Đông Húc, rồi mời anh đi
Cát Đông Húc gật đầu rồi theo Cố Diệp Tằng đến cửa biệt thự
"Xin lỗi Cát tiên sinh, vì chủ nhân ở đây là Dương gia, nên xin cậu chờ một lát, tôi vào nói với ông ấy một tiếng
Nếu ông ấy không đồng ý, tôi sẽ nhờ phu nhân bế con ra để cậu xem giúp
Cố Diệp Tằng nói
"Phải vậy
Cát Đông Húc gật đầu
Cố Diệp Tằng thấy Cát Đông Húc từ đầu đến cuối khiêm tốn lễ độ, không khỏi cảm kích và tán thưởng
Chỉ riêng phẩm chất này đã hơn hẳn những người trẻ tuổi bình thường
"Dương gia, vị thanh niên tên Cát Đông Húc, cũng là người trong giới, tôi đã đồng ý mời anh ta ra tay xem giúp, ngài có tiện gặp mặt anh ta không
Vào biệt thự, Cố Diệp Tằng đến trước mặt Dương Ngân Hậu, cung kính hỏi ý kiến
"Ồ, dĩ nhiên cũng là người trong giới
Dương Ngân Hậu vừa nghe thấy mười triệu thì mặt không biến sắc, giờ lại kinh ngạc lên tiếng
Nhưng rất nhanh ông ta lại lắc đầu: "Một thanh niên vô danh tiểu tốt, có gặp thì ích gì
Ngươi đây là vớ được ai cũng thử khi tuyệt vọng à
Nhưng dù sao cậu ta cũng có ý tốt, nếu mời cậu ta ra tay, vậy thì mời vào đi
Ta cũng đã nhiều năm chưa gặp hậu bối trong giới, biết đâu lại là người quen cũ
"Cảm tạ Dương gia, vậy tôi mời cậu ta vào
Cố Diệp Tằng cung kính nói, rồi đi mời Cát Đông Húc vào
Dương Ngân Hậu hiển nhiên không ngờ Cát Đông Húc còn trẻ như vậy, thấy vậy đầu tiên là kinh ngạc, rồi âm thầm lắc đầu
Dù là huyết chú thông thường, cũng không phải một hậu bối trẻ tuổi như vậy có thể p·h·á giải được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.