Đô Thị Siêu Cấp Y Thánh

Chương 567: Trở mặt




Chương 567: Trở mặt
"Sao lại không sắp xếp phòng khách khác
Phòng khách này ồn ào quá, thầy Nicole và các thầy cô ở xa tới là khách, để các thầy cô nghe nhiều không hợp đâu
Hay là sắp xếp thầy Nicole và các thầy cô vào phòng riêng của chúng ta đi, đỡ làm lỡ dở các thầy cô
Tôn Văn Tuấn giả vờ kinh ngạc, sau đó lại ra vẻ tốt bụng nói
"Văn Tuấn không cần cậu quan tâm
Dù Lô Minh dễ tính, lúc này cũng nổi giận, sắc mặt khó coi đáp lại một câu, rồi không để ý đến hắn nữa mà quay sang nói với nhóm Cát Đông Húc: "Chúng ta đi thôi
"Đúng đó, lo chuyện bao đồng làm gì
Thầy Nicole và các thầy cô có ý kiến gì đâu, cậu cứ léo nhéo làm gì
Bộ làm vậy là tỏ vẻ Tôn Văn Tuấn cậu giỏi lắm hả
Lô Lỗi thấy sắc mặt cha khó coi, với lại từ lúc đụng mặt ở ga tàu, Tôn Văn Tuấn cứ khoe khoang mãi trước mặt cậu, cuối cùng không nhịn được mở miệng châm chọc
"Lô Lỗi, thái độ của con là gì vậy
Văn Tuấn nó có ý tốt thôi, còn không mau xin lỗi nó đi
Chủ nhiệm Lý nghe vậy lập tức sầm mặt lại, khiển trách Lô Lỗi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ý tốt
Chủ nhiệm Lý, ông tưởng người ở đây chúng tôi đều ngu cả chắc
Ông nhìn cái bộ dạng đó của hắn xem có giống ý tốt không
Chẳng phải là muốn khoe khoang, muốn tỏ ra mình giỏi giang sao
Hắn giỏi thì cứ để hắn giỏi đi, lôi chúng tôi vào làm gì
Lúc này Lô Lỗi đã nổi nóng, thấy chủ nhiệm Lý dạy bảo mình thì chẳng những không sợ hãi mà còn nghênh cổ lên, không chút khách khí vạch trần
"Mày..
Chủ nhiệm Lý không ngờ Lô Lỗi lại dám cãi lại mình, tức giận trừng mắt nhìn cậu, sau đó sắc mặt khó coi quay sang Lô Minh, lạnh giọng hỏi: "Cục trưởng Lô, anh dạy con trai như vậy đó hả
Không để ý đến nó luôn sao
"Tôi dạy con thế nào còn chưa đến lượt ông Lý Chính Bắc lên tiếng
Với lại chuyện phòng khách là thế nào lẽ nào ông không rõ sao
Lô Minh lạnh lùng nói
Lô Minh dù bây giờ đã bị giáng xuống làm cục trưởng cục văn thư, đáng lẽ phải im hơi lặng tiếng sống, nhưng dù có im hơi lặng tiếng thì ông cũng có tôn nghiêm và giới hạn của mình
"Hay cho anh Lô Minh, xem ra cái ghế cục trưởng cục văn thư này anh cũng không muốn ngồi nữa rồi
Chủ nhiệm Lý vốn tưởng đã nắm chắc Lô Minh trong tay, ai ngờ Lô Minh lại dám tát vào mặt mình trước mặt mọi người, không khỏi giận quá hóa thẹn
"Lúc nào mà quyền lực của chủ nhiệm Lý lại lớn vậy, đến cả chức cục trưởng cục văn thư mà ông cũng quản được
Lô Minh châm chọc nói, đã không nể mặt thì ông cũng chẳng cần gì nữa
"Chú Lý không quản được thì cha cháu quản
Tôn Văn Tuấn kiêu ngạo nói
"Lý Chính Bắc, ta là lãnh đạo cũ của anh, ta khuyên anh một câu, chức vị nên cẩn thận giữ gìn, lời nói nên suy nghĩ kỹ, nhất là cái vị trí chủ nhiệm văn phòng của anh càng phải như vậy
Lúc này Lô Minh hoàn toàn không thèm để ý đến Tôn Văn Tuấn, trầm giọng nói với Lý Chính Bắc một câu, sau đó nhìn về phía nhóm thầy Nicole, mỉm cười nói: "Các vị thầy cô, để các vị chê cười rồi, mời mọi người
"Lô tiên sinh khách sáo quá, thật ra chúng tôi cũng rất ghét loại người này
Nicole mỉm cười đáp lời, ánh mắt đầy vẻ phong tình dị vực khinh khỉnh liếc nhìn nhóm Lý Chính Bắc và Tôn Văn Tuấn
Việc Lô Minh không nhìn Tôn Văn Tuấn, còn cả những lời ông nói với Lý Chính Bắc vốn đã khiến Lý Chính Bắc và Tôn Văn Tuấn tức đến không chịu được, ai ngờ cô giáo xinh đẹp đến từ nước ngoài lại nói thêm một câu như vậy, nhất thời mặt Lý Chính Bắc và Tôn Văn Tuấn lúc xanh lúc đỏ, tâm trạng phức tạp khó tả
Trịnh Vân và Lý Văn Hiên cũng cảm thấy hơi khó chịu, gò má nóng lên
Dù sao thì họ cũng cùng ngành hóa môi trường với Lô Lỗi, cách làm của Tôn Văn Tuấn như vậy khiến họ cảm thấy hơi quá đáng
"Nicole, cô nói hay lắm
Cát Đông Húc gật đầu phụ họa, ánh mắt chán ghét liếc nhìn nhóm Lý Chính Bắc
Trước đây dù Tôn Văn Tuấn có gây chuyện thế nào thì Cát Đông Húc vẫn nể tình bạn học, không tính toán với hắn, nhưng dù Lô Minh là trưởng bối của Tôn Văn Tuấn, cách hành xử vừa rồi của Tôn Văn Tuấn, đặc biệt là sau đó còn nói ra cái câu "cha cháu quản được", cuối cùng khiến Cát Đông Húc cũng bực mình, không nhịn được phụ họa một câu
"Tốt lắm, Lô Minh, chúng ta cứ chờ xem
Lý Chính Bắc nhìn Lô Minh dẫn nhóm Cát Đông Húc rời đi thì xanh mặt nói một câu, sau đó dẫn nhóm Tôn Văn Tuấn đi vào phòng khách
"Lão Lô, có sao không đó
Sau khi mọi người ngồi xuống đại sảnh, Thái Hiểu Phân lộ vẻ lo âu, thấp giọng hỏi
"Ba, vừa nãy có phải con đã gây phiền phức cho ba không
Thấy mẹ lộ vẻ lo âu, lòng Lô Lỗi hơi run lên, áy náy nhìn Lô Minh
"Con nói vậy ba cũng thấy an ủi rồi
Còn phiền phức hay không thì có phiền toái gì đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba cũng đã từ huyện ủy điều xuống cục văn thư rồi, họ còn làm gì được ba nữa
Thôi được rồi, đừng nói những chuyện này, mọi người đến Kim Sơn huyện chơi cho vui vẻ, đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tâm trạng tốt
Lô Minh mỉm cười nói
Thái Hiểu Phân nghe vậy muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn miễn cưỡng lộ ra nụ cười nhạt nói: "Ừ, đúng, đừng nhắc đến chuyện này nữa
Sau đó, Lô Minh gọi vài món đặc sản địa phương
Lô Minh rất am hiểu về văn hóa lịch sử Kim Sơn, mỗi món ăn mang lên đều có thể kể ra một điển tích, khiến Nicole và mọi người nghe say sưa ngon lành, ăn cũng say sưa ngon lành
Một bữa cơm, cười cười nói nói, thời gian rất nhanh đã đến chín giờ
Lô Minh lo Nicole và mọi người leo núi Bàn Thạch mệt nhọc, thấy thời gian gần hết nên kết thúc bữa tối, dẫn mọi người đến khách sạn Kim Sơn cách nhà hàng Kim Tú không xa
Khách sạn Kim Sơn được xem là quán rượu tốt nhất Kim Sơn, gần như ngang hàng với đại tửu điếm Xương Khê
Lô Minh sắp xếp cho mọi người vào ở, vốn đã nói với người ở quầy lễ tân là để ông trả tiền, nhưng nhóm Nicole kiên quyết không chịu, Lô Minh đành phải theo ý họ
"Lô Lỗi, buổi tối con cứ ở đây bồi bạn học và thầy cô đi, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho ba
Lô Minh dặn dò con trai một phen, sau đó mỉm cười nói với nhóm Nicole một tiếng ngủ ngon rồi dẫn vợ rời khỏi khách sạn Kim Sơn
"Đệt mợ nó, nghĩ đến cái bộ mặt kia của Tôn Văn Tuấn lúc nãy chỉ muốn tát cho hắn một cái
Mọi người đều là bạn học mà hắn làm vậy là sao chứ
Vừa về đến phòng, Hà Quý Chung đã không nhịn được chửi ầm lên
"Đúng đó, còn cả cái ông Lý Chính Bắc kia nữa, nghe chú Lô nói trước đây còn là thuộc hạ của ổng đó, bây giờ bò lên đầu người ta mà ra vẻ người này người nọ, đúng là không ra gì
Lý Thần Vũ hùa theo chửi
"Tiếc là không phải ở tỉnh Đông Việt, nếu ở tỉnh Đông Việt thì tao phải tìm người trị cho bọn nó mới được
Lữ Sùng Lương nói thêm
"Loại người đó không làm nên trò trống gì đâu, đừng giận bọn họ làm gì
Không chừng qua một thời gian nữa chú Lô lại thăng chức thì lúc đó bọn họ chắc trợn mắt há mồm luôn
Cát Đông Húc hờ hững nói
"Thăng chức
Ha ha, tình hình của ba tao thế này thì còn cơ hội thăng chức gì nữa
Lô Lỗi cười khổ nói
"Chuyện trong quan trường ai nói trước được
Giống như cha của Tôn Văn Tuấn đó, trước đây chẳng phải cũng là thuộc hạ của cha cậu sao, bây giờ chẳng phải cũng thành thư ký trưởng chính phủ thành phố rồi sao
Cát Đông Húc nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.