Đô Thị Siêu Cấp Y Thánh

Chương 641: Liền một tháng




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 641: Chỉ một tháng
"Chu đại sư
Ngươi đang nói tới giáo sư Chu Đông Dục của tỉnh Đông Việt các ngươi sao
Đường Dật Viễn nghe vậy trong lòng hơi động hỏi
"Không sai, chính là ông ấy
Trương hiệu trưởng nói
"Giáo sư Chu là bậc thầy y học Trung Hoa thực thụ, y thuật của ông ấy còn cao minh hơn ta, nếu ngay cả ông ấy cũng phải xưng hô một tiếng thế ngoại cao nhân, vậy có lẽ mẹ ngươi vẫn còn hy vọng
Đường Dật Viễn nghe được đúng là Chu Đông Dục, vẻ mặt không khỏi trở nên nghiêm nghị nói
Chu Đông Dục tuổi tác hơn Đường Dật Viễn mười mấy tuổi, trong giới trung y không chỉ có danh tiếng rất lớn, mà tư lịch cũng lâu hơn Đường Dật Viễn
Đường Dật Viễn từng gặp ông ấy vài lần, cũng đã từng trao đổi, biết ông ấy là chân chính đại sư trung y, đối với ông ấy vô cùng kính nể
Đường Dật Viễn vừa dứt lời, điện thoại di động của Trương hiệu trưởng vang lên
Ông ấy lấy ra xem thì thấy là Chu Đông Dục gọi đến liền vội vàng nhận máy, nói: "Chu đại sư, chào ngài
"Vị tiền bối mà tối qua ta đã nhắc với ngươi, đã đồng ý lời mời của ta, hiện giờ ta đang cùng ông ấy trên đường tới nhà ngươi
Chu Đông Dục nói thẳng vào vấn đề chính
"Cảm tạ Chu đại sư, cảm tạ Chu đại sư, vậy tôi lái xe đi đón các ngài
Trương hiệu trưởng nghe vậy vô cùng kích động nói
"Không cần, chúng ta tự đi qua là được
Chu Đông Dục nói xong liền cúp điện thoại, sau đó lại gọi điện thoại, để khách sạn sắp xếp một chiếc xe
"Chu đại sư nói là vị thế ngoại cao nhân kia muốn tới sao
Ngô Di Lỵ thấy cậu mình cúp điện thoại, không khỏi mặt mày hớn hở hỏi
"Không sai, bọn họ sẽ tới ngay thôi
Trương hiệu trưởng cũng không giấu được vẻ kích động
"Trương hiệu trưởng, ta cùng giáo sư Chu có chút giao tình, nếu ông ấy muốn tới, xin vị thế ngoại cao nhân lại đây, ta muốn lưu lại xem một chút, ngươi thấy có được không
Đường Dật Viễn hỏi
"Đương nhiên được, đương nhiên được
Trương hiệu trưởng gật đầu liên tục, bất quá rất nhanh ông ấy dường như nhớ ra cái gì đó, do dự một chút nói: "Thế ngoại cao nhân có quy củ gì không
"Cái này khó nói, vậy đi, chờ giáo sư Chu tới, ta sẽ hỏi ý kiến ông ấy trước
Nếu ông ấy nói có thể lưu lại xem, ta sẽ ở lại, nếu không được, ta tự sẽ tránh mặt
Đường Dật Viễn hơi rụt rè, sau đó gật đầu nói
"Thật ngại quá, Đường giáo sư, thật xa xôi mà ngài phải chạy tới, phía bên ta còn..
Trương hiệu trưởng nghe vậy hết sức băn khoăn nói
"Không sao, không sao
Di Lỵ là bạn thân của Nhã Huệ, ta cũng nên tới
Đường Dật Viễn khoát tay nói
Bởi vì khách sạn sân golf Tam Thai Sơn cách nhà Trương không xa, Trương hiệu trưởng cùng Đường Dật Viễn khách khí thêm vài câu, liền muốn ra cửa chờ nghênh đón Chu Đông Dục cùng vị thế ngoại cao nhân
"Ba, nếu như vị thế ngoại cao nhân kia cũng không được, ba xem có nên gọi điện thoại hỏi Cát Đông Húc không
Đường Nhã Huệ kéo tay phụ thân, tụt lại phía sau vài bước, nhỏ giọng hỏi
"Bà ngoại của Di Lỵ xác thực không phải bị bệnh, mà là nguyên khí đã cạn, ta sợ dù có gọi điện thoại cho Cát tiên sinh, đó cũng là làm khó cho hắn thôi
Hơn nữa Cát tiên sinh tâm địa thiện lương, trọng tình cảm, không phải người so đo, chúng ta gọi điện thoại, hắn chắc chắn vẫn sẽ đến, nhưng chính vì vậy, chúng ta càng phải chú ý hơn
Đặc biệt là bà ngoại của Di Lỵ không phải bị bệnh, mà là nguyên khí đã hết, tuy nói là quy luật tự nhiên, thì càng không nên dễ dàng nhờ vả
Đường Dật Viễn nhỏ giọng nói
"Nhưng là, con thực sự không đành lòng nhìn thấy Ngô Di Lỵ đau khổ
Con biết tình cảm của nàng với bà ngoại của nàng rất sâu nặng, hàng năm nếu được nghỉ, nàng đều đòi về ở cùng bà, mỗi lần đi cùng nàng, ít nhiều nàng cũng sẽ nhắc đến bà ngoại
Ba cũng biết, nàng là bạn tốt nhất của con mà
Đường Nhã Huệ nói
"Vậy lát nữa nếu như vị thế ngoại cao nhân kia cũng hết cách rồi, con cứ thử gọi điện thoại cho Cát tiên sinh xem sao
Quan hệ là của con, con gọi thì hợp hơn
Đường Dật Viễn cũng là người trọng tình cảm, thấy con gái coi trọng tình bạn này, cũng không nhẫn tâm nói không được, nghe vậy cuối cùng gật đầu một cái nói
"Cảm tạ ba
Đường Nhã Huệ nói
"Con cảm ơn ta làm gì, muốn cảm ơn thì đến lúc đó đa tạ Cát tiên sinh
Đường Dật Viễn tức giận trừng con gái một chút nói
Từ những lời của Đường Dật Viễn, không khó nghe ra, ông kỳ thực cũng không có nhiều tự tin lắm vào vị thế ngoại cao nhân kia
"Con nhất định sẽ cảm ơn Đông Húc, đáng tiếc hắn không thiếu gì cả
Đường Nhã Huệ cười khổ nói
Đang khi nói chuyện, mọi người đi tới cửa viện
Đoàn người đứng ở cửa viện không lâu, một chiếc xe Audi màu đen chạy tới, chậm rãi dừng lại ở cửa
Từ trong xe bước xuống Chu Đông Dục và Dương Ngân Hậu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Ngân Hậu dung mạo trẻ thơ, phong thái tiên phong đạo cốt, Trương hiệu trưởng và những người khác nhìn thấy, hai mắt sáng ngời, trong lòng nhen nhóm lên hy vọng mãnh liệt
Mà Chu Đông Dục lại có chút ngoài ý muốn khi nhìn thấy Đường Dật Viễn đưa tay ra chào mình
"Giáo sư Chu, con gái ta cùng giáo sư Ngô Di Lỵ là bạn tốt, vì vậy nghe nói bà ngoại của cô ấy bị bệnh, ta cố ý đến xem một chút
Bất quá giáo sư Chu đã xem qua rồi, ta tới cũng vô dụng
Đường Dật Viễn chủ động giải thích
"Thì ra là vậy, ta đang nghĩ tại sao ngươi lại ở đây, bất quá câu nói sau cùng của ngươi chính là vẽ rắn thêm chân
Chu Đông Dục lúc này mới thoải mái, cười cùng Đường Dật Viễn nắm tay, sau đó giới thiệu: "Vị này chính là bạn thân của tiên phụ ta, Dương Ngân Hậu, Dương tiền bối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Dương tiền bối chào ngài, rất hân hạnh, rất hân hạnh
Đường Dật Viễn và Dương Ngân Hậu chưa từng gặp mặt, còn chưa biết vị lão giả trước mắt này là sư huynh của Cát Đông Húc, nghe vậy vội vàng tiến lên đưa hai tay ra chào hỏi
"Dương thúc, vị này là giáo sư Đường của tỉnh Giang Nam, trình độ trung y rất cao
Chu Đông Dục ở bên cạnh giới thiệu
Dương Ngân Hậu đối với những việc ở thế giới phàm tục đã sớm không còn hứng thú, vì vậy Cát Đông Húc cũng rất ít khi nhắc đến chuyện thế tục với ông, cho nên Dương Ngân Hậu không biết vị giáo sư Đường trước mắt này là cổ đông của trà lạnh Thanh Hòa, nghe vậy mỉm cười bắt tay Đường Dật Viễn
Sau khi mọi người chào hỏi ở cửa viện, Dương Ngân Hậu tiện thể nói: "Những lời khách sáo chúng ta trước tiên không cần nói, hay là đi xem người bệnh trước đi
Liền một đám người liền vây quanh Dương Ngân Hậu tiến vào biệt thự
Người tu hành đối với sinh cơ so sánh mẫn cảm, đặc biệt là với những cao nhân tu vi như Dương Ngân Hậu lại càng như vậy
Ông bước vào phòng, chỉ liếc nhìn lão nhân đang nằm trên giường bệnh một cái, đầu lông mày liền hơi nhíu lại, biết lão nhân đã đến giai đoạn đèn dầu sắp cạn
Bất quá đã đến đây rồi, Dương Ngân Hậu vẫn đi tới bên giường bệnh, bắt mạch cho lão nhân, xem xét kỹ lưỡng, sau đó nói: "Lão nhân không có bệnh, chỉ là ngũ tạng đều hư suy, thần khí dần tiêu tan, ta có thể dùng châm cứu, phối hợp với phương thuốc kéo dài thời gian cho lão nhân một tháng, bất quá chỉ một tháng thôi, nhiều hơn nữa ta cũng không thể làm gì
Dương Ngân Hậu nói ra lời này, Ngô Di Lỵ và những người khác tự nhiên đều cảm thấy thất vọng, hi vọng hoàn toàn tan biến, nhưng Chu Đông Dục và Đường Dật Viễn nghe vậy tuy cũng cả người chấn động, ánh mắt nhìn về phía Dương Ngân Hậu không khỏi lộ ra một tia vẻ kính sợ
Thời gian một tháng, với người ngoài nghề xem ra là rất ngắn, nhưng đối với Chu Đông Dục và Đường Dật Viễn mà nói, đây đã là rất lợi hại rồi, ít nhất với y thuật của họ thì tuyệt đối không làm được
"Cảm tạ đại sư, kính xin đại sư giúp đỡ
Trương hiệu trưởng lúc này đã hiểu rõ, đây là kết quả tốt nhất rồi, cố nén nỗi bi ai trong lòng, tiến lên cúi người chào Dương Ngân Hậu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.