Chương 918: Tiểu Cát coi như xong đi
"Ta cảm thấy cuộc sống như bây giờ rất tốt, ta rất tận hưởng
Cát Đông Húc mỉm cười đáp
"Được rồi, coi như ta chưa nói gì
Đi thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nguyễn Nhị nghe vậy, nhìn Cát Đông Húc từ trên xuống dưới như nhìn một sinh vật lạ, rồi lắc đầu, sóng vai cùng Cát Đông Húc hướng khu nhà lớn của học viện đi đến
Hai người đi chưa được mấy bước, một chiếc Santana 2000 màu đen từ phía sau trờ tới, rồi dừng lại, chậm rãi lùi về phía sau, đỗ ngay cạnh hai người
Cửa kính xe hạ xuống, một người ló đầu ra, chính là bác sĩ Chung Kiệt Vanh
"Chung Kiệt Vanh
Thấy Chung Kiệt Vanh, Nguyễn Nhị kinh ngạc kêu lên
"Nguyễn Nhị đi đâu đấy
Tôi chở
Chung Kiệt Vanh thấy vẻ kinh ngạc của Nguyễn Nhị thì không khỏi đắc ý nói
"Đây là xe của anh
Nguyễn Nhị không trả lời mà hỏi ngược lại
"Đúng vậy, xe mới mua hôm nay, không tệ chứ
Lên xe đi
Vẻ đắc ý trên mặt Chung Kiệt Vanh càng đậm, nói rồi cố ý liếc nhìn Cát Đông Húc
"Cũng được đó chứ
Tiểu Cát, chúng ta đi trải nghiệm xe mới của bác sĩ Chung một chuyến đi
Nguyễn Nhị nghe vậy cố ý đưa tay sờ vào lớp sơn đen bóng loáng
Nguyễn Nhị hiện giờ tuy vẫn kiêm chức giảng viên, nhưng xe hơi vẫn là một thứ xa xỉ với cô
"Không cần đâu, tôi vừa ăn no, đi bộ tiêu cơm
Cát Đông Húc tất nhiên nhìn ra được ý đồ khoe khoang và coi thường của Chung Kiệt Vanh, hắn nào lại lấy mặt mình mà đi tâng bốc cái mông lạnh của hắn, hơn nữa một chiếc Santana thì có gì đáng ngồi chứ
"À, cậu không nói tôi cũng quên
Gần đây tôi toàn ngồi xe, bụng cũng toàn mỡ rồi
Không được, không được, tôi cũng phải đi bộ một chút
Bác sĩ Chung, anh cứ đi trước đi, dù sao cũng chỉ là đến khu nhà lớn của học viện, đi bộ mấy bước là tới, lần sau tôi đi xe của anh
Nguyễn Nhị nghe vậy thì kinh hô một tiếng, sau đó cố ý sờ bụng nói
"Vậy cũng được, lần sau tôi chở cô đi hóng gió
Chung Kiệt Vanh mỉm cười đáp, rồi rụt đầu vào trong xe
Nhưng khi vừa rụt đầu vào xe, xuyên qua lớp kính chắn gió phía trước, hắn nhìn thấy Cát Đông Húc và Nguyễn Nhị đang sóng vai đi bộ, sắc mặt Chung Kiệt Vanh không khỏi trở nên khó coi
"Tiểu Cát, có lúc tôi thấy cậu chẳng giống sinh viên năm nhất chút nào
Chuyện học hành, làm thí nghiệm thì không nói làm gì, nhưng như chuyện vừa rồi, nếu đổi là sinh viên năm nhất khác thì đã mừng rỡ mong được lên xe đi một đoạn đường rồi, còn cậu thì chẳng hề thích thú gì cả
Nguyễn Nhị nhìn chiếc Santana lướt qua, quay đầu dùng ánh mắt kỳ lạ quan sát Cát Đông Húc
"Tàu hỏa tôi còn đi rồi, xe con có gì lạ chứ
Cát Đông Húc cười đáp
"Phì
Nguyễn Nhị nghe vậy hơi rùng mình, rồi bật cười, đôi mắt đẹp sau cặp kính gọng đen liếc hắn một cái nói: "Không ngờ cậu học bá cũng biết hài hước đấy
"Tôi nói thật mà
Cát Đông Húc nghiêm túc nói
"Khụ khụ
Thôi đi
Tiểu Cát, cậu đừng có tỏ ra nghiêm túc như thế có được không
Nguyễn Nhị thấy vẻ mặt nghiêm trang của Cát Đông Húc thì cười đến run cả người
Vừa cười vừa nói, hai người đã tới khu nhà lớn của học viện
"Oa
Bác sĩ Chung, anh mua xe rồi cơ à
Quá trâu bò đi
Vừa tới cửa phòng làm việc 309, Cát Đông Húc đã nghe thấy giọng nói khoa trương của Quách Ba Ba
"Đúng đấy, bác sĩ Chung, anh giỏi thật đấy
Trong học viện mình có mấy thầy mua xe đâu, mà anh đã có xe riêng rồi
Tiếp đó là giọng nói tràn đầy khâm phục và ngưỡng mộ của Trương Mộng Huyên
"Cũng chỉ mấy trăm ngàn thôi, có gì ghê gớm
Lúc Cát Đông Húc và Nguyễn Nhị đẩy cửa bước vào, Chung Kiệt Vanh quay đầu nhìn hai người, thản nhiên nói
"Ối giời ơi
Bác sĩ Chung, anh đừng nói thế có được không
Mấy trăm ngàn đấy
Sinh viên mới ra trường lương tháng được bao nhiêu
Như ở Lâm Châu thì tầm một ngàn thôi, thạc sĩ thì cao hơn chút, khởi điểm cũng chỉ hai ngàn
Mấy trăm ngàn, tôi không ăn không uống cũng phải tích cóp bảy tám năm mới mua được
Anh thản nhiên nói có gì ghê gớm, bảo tôi sống sao
Quách Ba Ba nói
"Ha ha, có đến mức thế đâu
Sau này lương còn tăng mà, xe riêng cũng ngày càng phổ biến, tôi chỉ đi trước đón đầu thôi
Chung Kiệt Vanh cười nói, ngoài miệng thì khiêm tốn, nhưng vẻ đắc ý trên mặt thì rất rõ ràng
Thật ra ở cái tuổi này mà có xe riêng thì cũng đáng để đắc ý, chưa kể Chung Kiệt Vanh hiện tại vẫn chỉ là nghiên cứu sinh
Tất nhiên, điều này có liên quan đến gia cảnh của Chung Kiệt Vanh, nhà hắn giàu có, cha hắn đã mua cho hắn một căn hộ ở Lâm Châu, giờ thêm cái xe nữa thôi, chứ không phải do hắn tự kiếm tiền giỏi
"Ồ, bác sĩ Nguyễn, Đông Húc, hai người đến rồi đấy à
Để tôi kể cho hai người nghe, bác sĩ Chung mới mua một chiếc Santana 2000 mới coóng, ngầu chưa
Quách Ba Ba thấy Cát Đông Húc và Nguyễn Nhị đi vào thì lập tức chạy lên bát quái
"Chúng tôi thấy rồi trên đường
Nguyễn Nhị đáp
"Thấy cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nguyễn Nhị vừa dứt lời thì phó giáo sư Điền Bằng bước vào
"Thấy bác sĩ Chung mua xe mới
Quách Ba Ba tiếp lời
"Thật á
Chung Kiệt Vanh, cậu mua xe rồi à
Điền Bằng ngạc nhiên nói, trong mắt thoáng hiện vẻ ghen tị
"Chỉ là một chiếc Santana thôi
Chung Kiệt Vanh giả bộ tùy ý nói
"Còn chỉ là một chiếc Santana
Tôi là phó giáo sư mà vẫn đi xe đạp đây này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phải mời khách mới được chứ
Điền Bằng nói
"Được thôi, không thành vấn đề, mọi người chọn địa điểm đi
Chung Kiệt Vanh nói
"Thời tiết này, tôi thấy ra bờ sông ăn nướng là hợp lý nhất, chị em phụ nữ thì uống nước ngọt, anh em mình thì làm vài vại bia, vừa thoải mái, giá cả cũng không đắt
Nguyễn Nhị đề nghị
"Cô đấy Nguyễn Nhị, tôi còn định được ăn chực nhà giàu, cô thì lúc nào cũng nghĩ cách tiết kiệm tiền cho Chung Kiệt Vanh, trách nào Chung Kiệt Vanh lúc nào cũng tơ tưởng đến cô
Điền Bằng cười nói, lời nói đầy ám muội
"Thầy Điền, mọi người cùng làm việc một phòng, tôi với Chung Kiệt Vanh cũng chỉ là sư huynh muội thôi, thầy đừng có ăn nói linh tinh
Nguyễn Nhị nghe vậy liền nói
Chung Kiệt Vanh đúng là mặt dày, thừa cơ nói: "Ha ha, thầy Điền nói cũng không sai mà, bác sĩ Nguyễn vừa xinh đẹp lại giỏi giang, chúng tôi lại là sư huynh muội, tôi hay nhắc đến cô ấy cũng là chuyện thường
Lời của Chung Kiệt Vanh vừa thể hiện hảo cảm với Nguyễn Nhị, lại nói năng đường hoàng, có thể nói là giấu dao trong nụ cười
Mọi người nghe xong đều lộ vẻ mờ ám, còn Nguyễn Nhị biết rõ ý tứ trong lời nói của Chung Kiệt Vanh, nhưng hắn nói năng quá đường hoàng, cô cũng không tiện phản bác, nếu không sẽ thành lạy ông tôi ở bụi này
Hơn nữa, cô và Chung Kiệt Vanh cùng làm việc một văn phòng, đều là nghiên cứu sinh của Ngô Di Lỵ, thật sự xé rách mặt nhau thì sau này sống chung cũng khó xử
Vì vậy, Nguyễn Nhị dứt khoát giả vờ không hiểu, quay sang nói với Cát Đông Húc: "Tiểu Cát, tối nay cậu đi chung cho vui nhé
"Tiểu Cát thì thôi đi, cậu ấy là sinh viên năm nhất, không hợp với chúng ta đâu
Chung Kiệt Vanh thấy Nguyễn Nhị muốn kéo Cát Đông Húc vào thì hơi nhíu mày, không nể mặt nói.