Đời Trước Chịu Khổ, Đời Này Gả Cái Thủ Trưởng Hưởng Phúc

Chương 9: Nàng không hề xa cầu không thuộc về nàng tình thân




Để phòng ngừa Nhị Cẩu bỏ chạy, Trang Chính Nam dùng phương pháp trói người như huấn luyện chó trong quân đội, cột Nhị Cẩu vào máng ăn của bò
Nhị Cẩu ngồi trong chuồng bò, mắt to trừng mắt nhỏ với bò
"Ngưu huynh đệ, cảnh ngộ của hai ta vừa vặn giống nhau, ngươi đừng có dùng chân đạp ta, nếu không lão tử làm thịt ngươi
"Moo..
Bò ngửa đầu kêu lớn, bốn chân loạn xạ, sợ Nhị Cẩu nhích mông, hắn bị trói tay nên chỉ có thể nhích được hai bước, không thể nhấc người lên được, chỉ đành ngây ngô cười với bò
"Ngưu huynh đệ, ta là ca ca ngươi đó
Thư Dĩ Mân vừa bước đến chuồng bò đã nghe thấy lời của Nhị Cẩu, khóe miệng cô giật
"Đừng có sỉ nhục bò
"Ai
Đang nửa đêm, bỗng nhiên có người nói chuyện, Nhị Cẩu sợ đến mức thiếu chút nữa tè ra quần, hắn lắc đầu nhìn quanh, khẽ động người thì xương sườn đau khiến hắn nhe răng trợn mắt
"Bà cô ngươi
Thư Dĩ Mân đứng trước chuồng bò, đôi mắt lạnh lẽo nhìn Nhị Cẩu
Dưới ánh trăng, quanh thân nàng lộ ra vẻ độc ác, như Sát Thần đến từ địa ngục
Nhị Cẩu sợ hãi run rẩy, nhìn rõ là Thư Dĩ Mân thì thả lỏng người, sắc mặt dâm đãng nhìn chằm chằm nàng, "Sao
Lão tử vừa rồi chưa làm được gì ngươi, giờ tự đưa đến cửa à
Đáy mắt Thư Dĩ Mân lạnh lẽo, khẽ hé đôi môi đỏ mọng, "Yên tâm, lát nữa ngươi sẽ bị làm cho khóc thét
Nhị Cẩu còn chưa hiểu ý của Thư Dĩ Mân, chỉ thấy nàng ném thứ gì đó lên người hắn, con bò huynh đệ vốn dĩ rất ngoan ngoãn bỗng chốc như phát điên, nhào về phía hắn
"A..
Nhị Cẩu bị bò đè vào góc tường, dây trói tay cũng bị đạp đứt
Hắn sợ hãi bò lết ra khỏi chuồng bò, còn chưa ra ngoài đã bị bò đạp một phát trở lại bên trong
Thư Dĩ Mân nhìn Nhị Cẩu bị bò loạn xạ đạp, xoay người biến mất trong đêm đen
Nửa đêm tĩnh lặng, tiếng kêu của Nhị Cẩu vang vọng cả trời, người trong thôn đều bị kinh động, nháo nhào chạy đến xem xét tình hình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Dược Tiến đang mơ đẹp, mơ thấy lãnh đạo công xã khen ngợi hắn còn phát giấy khen, hắn đang chuẩn bị vươn tay ra nhận thì bị tiếng kêu thảm thiết của Nhị Cẩu làm giật mình tỉnh giấc
"Tiếng gì vậy
Vợ Chu Dược Tiến mơ màng ngồi dậy, dụi dụi mắt, tiếng kêu kia vẫn tiếp tục
Không chắc chắn lắm nói, "Hình như là tiếng của Nhị Cẩu
"Thằng chó hoang này lại làm cái trò gì nữa
Chu Dược Tiến hùng hổ mặc quần áo rồi chạy về phía chuồng bò
Vợ hắn ngẫm nghĩ, cũng mặc quần áo đi theo xem náo nhiệt
Thư Dĩ Mân vừa về phòng nằm xuống, đã nghe thấy tiếng Thư Kim Minh và Thái Quế Cúc đi ra, nàng cũng đứng dậy theo
Bước ra khỏi phòng ngủ, dụi dụi mắt còn ngái ngủ hỏi Thư Kim Minh, "Ba, có chuyện gì vậy ạ
"Không biết nữa Mân, hình như là tiếng từ chuồng bò trong thôn vọng ra, con cứ ngủ đi, ba đi xem sao
Lúc Nhị Cẩu chặn đường Thư Dĩ Mân trong thôn, Thư Kim Minh và Thái Quế Cúc đang dỗ dành Thư Diệc San khóc không ngừng, họ không ra ngoài nên không hề biết chuyện này
"Con bị đánh thức rồi không ngủ được nữa, con cũng đi xem náo nhiệt
Thư Dĩ Mân nói với Thư Kim Minh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thái Quế Cúc liếc nhìn Thư Dĩ Mân, không nói gì
Thư Diệc San cũng bị đánh thức, nàng cũng muốn xem náo nhiệt, nhưng bị đau mông dữ dội mà lại là nửa đêm nên không đi, Thư Tiểu Bảo ngủ say, có khiêng ra ngoài ném cũng không biết, ngủ như chết
Thư Dĩ Mân đi theo sau lưng Thư Kim Minh và Thái Quế Cúc hướng về phía chuồng bò, trên đường gặp không ít người trong thôn đi xem náo nhiệt
Lưu thẩm Tử nhìn thấy Thư Dĩ Mân, tò mò hỏi, "Dĩ Mân, Nhị Cẩu không làm gì con chứ
"Nhị Cẩu làm sao vậy
Thái Quế Cúc nghe thấy lời của Lưu thẩm Tử, quay đầu nhìn về phía Thư Dĩ Mân
Thư Kim Minh cũng quay đầu nghi hoặc nhìn Thư Dĩ Mân
Thư Dĩ Mân nói, "Hắn bị bệnh điên lên muốn đánh con, may mà gặp được đồng chí Chu Hoành Minh và thanh niên trí thức Trang, hai người họ đã cứu con
Thái Quế Cúc có chút tiếc nuối, nếu Nhị Cẩu nổi điên đánh cho Thư Dĩ Mân một trận thì tốt
Lưu thẩm vừa thấy hai người này căn bản không biết chuyện Thư Dĩ Mân gặp phải, chậc chậc nói, "Đúng là có mẹ kế thì có cha dượng, không sai mà, con gái thiếu chút nữa bị kẻ điên đánh, hai người lại không biết
Nếu là con gái ta gặp chuyện này, ta xót c·h·ế·t mất
"Lưu Lan Hoa, câm miệng cho ta, liên quan gì đến bà
Thái Quế Cúc trừng mắt Lưu thẩm Tử
Lưu thẩm Tử chẳng sợ Thái Quế Cúc, lớn tiếng nói, "Chẳng lẽ ta nói sai à, cả thôn đều biết Dĩ Mân thiếu chút nữa bị Nhị Cẩu đánh, hai người làm cha mẹ lại không biết, trên đời có ai làm cha mẹ như vậy không
Hay là nói mẹ kế vẫn là mẹ kế, nếu mẹ Dĩ Mân còn sống, đã sớm đến nhà Nhị Cẩu làm ầm lên rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thái Quế Cúc bị Lưu thẩm Tử chọc tức suýt ngất
Thư Kim Minh nhìn Thư Dĩ Mân lành lặn đứng đó, há hốc miệng, cuối cùng nói, "Thì có đánh đâu
Lưu thẩm Tử trợn tròn mắt, "Ông đúng là cha dượng rồi
Thư Kim Minh..
Thư Dĩ Mân mặt không biểu cảm, chưa từng được yêu thương, nàng không hề mong chờ thứ tình thân không thuộc về mình
"Á..
trứng của Nhị Cẩu bị bò đạp nát rồi
Người trong thôn chạy nhanh đến vây quanh chuồng bò, nhìn thấy giữa hai chân Nhị Cẩu m·á·u t·h·ị·t b·e· ·b·é·t, giọng nói lớn hẳn lên
Một người đàn ông nhìn Nhị Cẩu nằm trong chuồng bò thoi thóp, lại liếc nhìn giữa hai chân hắn, kết luận, "Túi dái nổ rồi
Mẹ Nhị Cẩu đứng trước chuồng bò, nhìn Nhị Cẩu sắp c·h·ế·t mà tức giận mắng
"Đồ nghiệt súc không lo học hành, tao với cha mày khuyên bảo bao nhiêu lần không nghe, giờ thì xong chưa, sau này xem mày còn kêu Hoa cô nương thế nào
Cha Nhị Cẩu mặt mày nghiêm trọng đứng bên cạnh, ông lại cảm thấy Nhị Cẩu như vậy rất tốt, tỉnh lại lại đi gây họa, bộ dạng này dù có lên cơn điên cũng không đánh được ai
Chu Dược Tiến chạy đến nhìn một cái, quay đầu quát người trong thôn, "Mau chuẩn bị xe cải tiến hai bánh đưa người đến bệnh viện, đứng đây làm gì
"Động cái gì mà động
Cha Nhị Cẩu nhìn ông, trong phút chốc ông như già đi rất nhiều, "Nhờ Mai Thụy Anh đến xem, sống c·h·ế·t xem số Nhị Cẩu
Chu Dược Tiến..
Ông thò đầu vào chuồng bò nhìn Nhị Cẩu, bảo người đi gọi Mai Thụy Anh đến
Mai Thụy Anh không phải người thích tham gia náo nhiệt, dù bên ngoài có ồn ào thế nào bà cũng không thèm dậy, bị người gọi đến vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài
"Mai thẩm, mau đến xem cho Nhị Cẩu, còn cứu được không
Chu Dược Tiến lo lắng nói với Mai Thụy Anh
Nhị Cẩu đáng ghét, nhưng vẫn là người trong thôn
Mai Thụy Anh đến xem thấy Nhị Cẩu dính đầy c·ứ·t b·ò, ghét bỏ lùi lại một bước, "Đem người tắm rửa sạch thì ta còn nhìn được vết thương
Cha Nhị Cẩu bảo con cái khác kéo Nhị Cẩu từ trong chuồng bò về nhà, hai người anh em của Nhị Cẩu ném thẳng hắn xuống sân, múc từng thùng nước từ trong chum tạt lên người hắn
Mai Thụy Anh nhìn vết thương chằng chịt của Nhị Cẩu, đặc biệt là cái túi dái đã nát bét
Bà nói với cha mẹ Nhị Cẩu, "Đưa người đến bệnh viện đi, tôi không chữa được
"Bà kê cho ít thuốc giảm đau với thuốc trị lành vết thương là được
Cha Nhị Cẩu nói, "Nó mà sống sót được, tao với mẹ nó chăm sóc
Mai Thụy Anh im lặng một lát, đưa hai lọ thuốc cho mẹ Nhị Cẩu
..
"Ôi, con đau bụng quá, ba, má, hai người về trước đi, con đi WC đã
Thư Dĩ Mân nói xong ôm bụng lân cận chui vào nhà vệ sinh bên đường
Thư Kim Minh và Thái Quế Cúc nhìn nhau, không ai coi là chuyện lớn, tiếp tục đi về nhà
Chờ nghe không thấy tiếng bước chân bên ngoài nữa, Thư Dĩ Mân mới từ nhà vệ sinh đi ra, nhìn quanh rồi đi về phía chuồng bò
Nhặt một cành cây ven đường, bật đèn pin soi vào chuồng bò, dùng cành cây gỡ tấm vải bị dính c·ứ·t b·ò không nhìn rõ màu sắc ra, ném thẳng vào hố phân bên cạnh, dùng cành cây chọc vào
Xoay người, liền thấy Chu Hoành Minh đứng cách đó không xa nhìn mình
Thư Dĩ Mân sợ đến giật mình...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.