Dụ Sủng Quân Hôn: Thanh Niên Tri Thức Yêu Kiều Thu Phục Quân Nhân Lạnh Lùng

Chương 75: Dự cảm, đi quân đội




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nhất Bình, hay là chúng ta đừng đi nữa
Triệu Giai Vân rối rắm cả buổi trời vẫn khuyên nhủ: "Chẳng phải ngươi ngại cái việc khuân vác đó mệt không
Hơn nữa còn phải lén lén lút lút, thôi dứt khoát mấy ngày nay ta không đi nữa
La Nhất Bình không hiểu, ban đầu Triệu Giai Vân dẫn mình đi thị trấn k·i·ế·m tiền, bây giờ không cho đi cũng là nàng
"Vì sao
Triệu Giai Vân l·i·ế·m môi, s·ờ ngực mình, "Ta cứ cảm thấy không t·h·í·c·h hợp
Người đàn ông kia nói những thứ mình buôn bán đều là nhập từ thành phố lớn, lần nào cũng cần Triệu Giai Vân và La Nhất Bình giúp khuân đồ
Chuyển ít đồ còn được, đằng này vị trí lại không rõ ràng, có khi khiêng bao to bao nhỏ chạy khắp thị trấn, người đến mua cũng rất kỳ lạ
Đội mũ che kín mặt, đi đường nhẹ bẫng như người mất hồn
"Đừng đi, chỗ ngươi nếu hết tiền, chỗ ta vẫn còn, chúng ta cứ dùng trước
Triệu Giai Vân khuyên mãi, vẫn không làm La Nhất Bình đổi ý
Việc ngon ăn như vậy mà bảo bỏ là bỏ
La Nhất Bình rất không cam tâm, hắn tùy tiện nói: "Thôi được, ta làm thêm một lần nữa, đợi đến cuối tuần, chúng ta đi chuyến cuối rồi hắn trả tiền xong, chúng ta sẽ không đi nữa
Thấy Triệu Giai Vân không nói gì, La Nhất Bình dụ dỗ nàng: "Chẳng phải ngươi muốn ta làm gì cũng phải có vốn liếng sao
Làm nốt một lần này thôi, xong xuôi ta nghe ngươi hết, không làm nữa
La Nhất Bình đã nói vậy, Triệu Giai Vân chỉ đành nén sự bất an trong lòng, gật đầu với La Nhất Bình coi như đồng ý
Trường Hưng thôn lại trở về với sự yên bình vốn có, La lão thái bẽ mặt ngoài đường, rúc trong nhà mấy ngày mới dám ra ngoài
Vừa ra ngõ đã nghe được tin lớn, Sở Tang Ninh muốn đến quân đội thăm đối tượng của nàng
"Cái gì
Giang Hành Yến vẫn còn làm lính trong quân đội à
La lão thái sốt sắng chen lấn qua đám đông, cố gắng tiến lên trước nghe ngóng
"Cái này thì chúng ta không biết, hay là bà đi hỏi Tú Chi xem sao
Lâm Tú Chi và Giang phụ hôm nay không ra ngoài, hai người đang vội vàng chuẩn bị đồ cho Sở Tang Ninh, trời lạnh nên áo ấm váy dày đều phải mang, giày bông cũng phải hai đôi
Sở Tang Ninh được đại đội trưởng Giang Tông Chính gọi đi, vì Giang Hành Yến dặn dò, Giang Tông Chính mở cho Sở Tang Ninh giấy giới thiệu đi thăm thân nhân
"Sở thanh niên, ta mở cho cháu giấy giới thiệu mười ngày, nhớ về sớm đấy
Người thường không có giấy giới thiệu thì đi lại khó khăn, huống chi là các nàng thanh niên trí thức, để phòng ngừa các nàng lén về nhà
Giang Tông Chính còn muốn nói gì đó, nhưng nghĩ đến tính cách quật cường của cháu mình, khẽ thở dài lắc đầu
Sở Tang Ninh xem đủ trò cười của La gia rồi, ngồi xe trâu lắc lư đi đến ga tàu, hướng quân đội của Giang Hành Yến mà đi
Thời đó chẳng có chuyện phân biệt chỗ ngồi của ai, ai lên trước thì người đó có chỗ, Sở Tang Ninh một cô gái nhỏ gầy gò yếu ớt không chen lại bọn họ, bị đẩy xuống phía cuối
Cũng may nhờ có giấy giới thiệu, hơn nữa trên giấy giới thiệu của Sở Tang Ninh còn ghi là thăm hỏi người nhà quân nhân, nên nhân viên trên tàu khá chiếu cố nàng
Giúp nàng tìm một chỗ cạnh cửa sổ, còn cẩn t·h·ậ·n dặn dò: "Có gì cứ gọi tôi
Người càng lúc càng đông, trong toa tàu cũng dần có mùi kỳ quái, mùi chân thối và mùi mồ hôi lẫn lộn, Sở Tang Ninh suýt ngất đi
Nàng tiện tay lấy trong không gian ra một chiếc khăn lụa quấn lên mặt, nhắm mắt nghỉ ngơi
Không lâu sau, một người phụ nữ dắt theo một bé gái, dùng giọng địa phương lơ lớ gọi: "Tránh đường, cho tôi qua
Nhân viên trên tàu cũng đưa hai mẹ con họ đến chỗ Sở Tang Ninh, "Ngồi đây là được rồi
Người phụ nữ rất rụt rè: "Không ngồi, không ngồi, chúng tôi đứng được rồi ạ
"Mấy chỗ này là để riêng cho người nhà quân nhân, cô cứ yên tâm ngồi
Tiếng ồn ào phía trước không liên quan đến Sở Tang Ninh, nàng nhắm mắt lim dim cảm thấy bên cạnh có người ngồi
Chợp mắt một lúc tỉnh táo lại, Sở Tang Ninh mở mắt ra đúng lúc chạm phải ánh mắt của bé gái bên cạnh
Cô bé mặc quần áo rách rưới, trời rét căm căm mà vẫn đi đôi giày vải đã sờn, rộng thùng thình lủng lẳng trên chân
Người phụ nữ nhìn theo ánh mắt của Sở Tang Ninh, cứ tưởng nàng chê bai, liền vả vào mặt cô bé một cái, quát ầm lên: "Mặc, đừng có mà bẩn người ta
Nói xong còn ngượng ngùng xoa xoa tay, "Đồng chí x·i·n· ·l·ỗ·i ạ, tôi vừa rửa chân cho con bé xong mới đến, sạch sẽ không thối đâu
Sở Tang Ninh xua tay không để ý, thử hỏi: "Trời lạnh thế này, sao không may cho con bé đôi giày bông
Người phụ nữ gãi đầu, có chút x·ấ·u hổ, cười hở cả răng vàng: "Không có tiền, cãi nhau với chồng tôi mấy tháng rồi, ổng không gửi tiền về
"c·ô·ng c·ô·ng bà bà bị tê l·i·ệ·t, thấy bảo sắp không qua khỏi, tôi dẫn con bé đi tìm ba nó xin ít tiền
Cô bé bị mẹ t·á·t cho một cái cũng không k·h·ó·c, ngoan ngoãn tự đi giày, dù chân có lạnh đến tím tái cũng không nói một lời, đôi mắt to đen láy không chớp nhìn chằm chằm xuống đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Tang Ninh hỏi tiếp: "Cô cũng là người nhà quân nhân à
"Ừ, chồng tôi ở trong quân đội giỏi lắm, nhưng mấy tháng nay không có tin tức gì, tôi lo ổng xảy ra chuyện
Người phụ nữ là một bà nội trợ bình thường, sau khi cưới chồng thì sinh được một bé gái, sau này chồng đi bộ đội thì chị ở nhà chăm sóc c·ô·ng c·ô·ng bà bà bị tê l·i·ệ·t, lo toan việc nhà
Sở Tang Ninh nhìn đôi bàn tay nứt nẻ của chị, không khỏi cảm thấy kính nể, một mình chị chăm sóc hai người già và một đứa trẻ, còn tranh thủ đi làm đồng áng, thật không dễ dàng
Trong lúc hai người nói chuyện, bé gái vô thức cho ngón tay vào miệng, thèm thuồng nhìn mấy món đồ trên bàn, người phụ nữ thấy vậy liền giận dữ đ·á·n·h vào tay con bé
"Ở ngoài thì phải biết ý tứ, đừng có mà lộ cái bộ thèm ăn ra, không là ba mày lại mắng đấy
Cô bé ôm bụng: "Mẹ, con đói
Người phụ nữ mặc kệ, tiếp tục kéo con gái dặn dò: "Không đói, đói thì uống nước, đến chỗ ba mày thì đừng có mà thèm ăn, ba mày ghét nhất là chúng ta ăn uống nhồm nhoàm
"Còn nữa, nếu ba mày hỏi chúng ta đến bằng cách nào thì con nói là con nhớ ba chứ đừng nói là mẹ muốn đến, nghe chưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Qua vài câu chuyện của người phụ nữ, Sở Tang Ninh dường như thấy được cuộc đời bất hạnh của chị, người chồng có vẻ không t·h·í·c·h chị, đến đứa con này anh ta cũng không quan tâm
Người phụ nữ này đến quân đội lần này..
chẳng phải là công dã tràng sao
Ngủ một ngày một đêm trên tàu, Sở Tang Ninh đói đến mức ngực dính vào lưng, thật sự không chịu nổi nữa, lấy ra hai cái bánh bao nhỏ bắt đầu g·ặ·m
Nhìn xuống bé gái đang ngủ dưới chân người phụ nữ, Sở Tang Ninh nhẹ nhàng gọi cô bé dậy, đưa cho một cái bánh bao: "Ăn đi
"Đại muội t·ử, chúng tôi không lấy đâu, tôi có mang, con bé chỉ thèm ăn thôi
Người phụ nữ biết Sở Tang Ninh cũng đi quân đội thì thái độ khác hẳn, không còn sợ Sở Tang Ninh khinh thường chồng mình, một mực từ chối
Sau mấy tiếng nữa, khoảnh khắc bước xuống tàu, Sở Tang Ninh khẽ thở phào, người đến đón cũng thở phào theo: "Tang Ninh ở đây ——"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.