“Khoan đã, chờ một chút!” Như Lai bị Tôn Ngộ Không đánh cho sợ hãi, kêu ngừng chiến đấu
Con khỉ này quá mạnh..
Ngay cả lòng bàn tay phật quốc của hắn cũng không đánh trúng được con khỉ, tốc độ của con khỉ thực sự quá nhanh
Đây rốt cuộc là cái cảnh giới phá cách gì vậy, thả ra một cái phật quốc trong lòng bàn tay liền hết pháp lực
Trái lại, Tôn Ngộ Không càng đánh càng mạnh
Tôn Ngộ Không nghe Như Lai nói xong, nhìn Di Lặc, Nhiên Đăng, Địa Tạng Vương một chút: “Các ngươi cùng lên đi, Như Lai quá yếu.”
Như Lai: Câu này nghe sao quen vậy..
Không đúng, nửa câu sau là ngươi tự thêm vào mà
“Cuồng vọng
Ta không tin, ở cùng một cảnh giới, ngươi có thể một chọi bốn.” Nhiên Đăng xông thẳng lên
Di Lặc, Địa Tạng Vương theo sát phía sau
Tôn Ngộ Không thấy vậy, lập tức dùng Hóa Tự Tại Phân Thân ra để đối địch
“Hay, đặc sắc!”
“Hầu ca, đánh gãy răng hắn.”
“Hầu ca cẩn thận, Như Lai tiểu tử kia định đánh lén.”
Quần chúng Minh giới hóng chuyện rất hả hê
Kim Thiền Tử nghe câu “Các ngươi cùng lên đi” của Tôn Ngộ Không, cả người lập tức run lên
A a a a!!
Đáng chết con khỉ
Sao ngươi lại cướp lời của ta
Hệ thống của ngươi đâu phải hệ thống trang bức đánh mặt mạnh nhất
Kim Thiền Tử cảm thấy cảm giác tồn tại của mình quá thấp
Đặc biệt là bên con khỉ, còn thỉnh thoảng truyền đến một câu khoe khoang, điều này khiến tâm hắn ngứa ngáy khó chịu
Lúc này không khoe khoang, chẳng lẽ chờ con khỉ khoe xong hết rồi hay sao
Thế là hắn lui về..
đi đến đỉnh đầu của Ngũ Phương Quỷ Đế
Lớn..
Ngự Phong Thuật..
Khụ khụ, dù sao thì Phật y sợi vàng cũng là Hậu Thiên Chí Bảo, gió bình thường không thổi tung nổi góc áo
Ngự Quang Thuật..
Ừm, dù cho Phật y sợi vàng đã phát kim quang rực rỡ, Kim Thiền Tử vẫn thấy chưa đủ
Một loại ánh sáng sao có thể tôn lên thân hình to lớn của hắn
Thế là, trên người hắn phát ra thất thải quang mang
“Chuyện gì xảy ra vậy
Sao gió lớn thế!”
“Thứ gì đang phát sáng, làm ta không nhìn rõ trò vui.”
“Cái vật phát sáng ở trên đỉnh đầu kìa.”
Đám người Minh giới xem trò, đều ngẩng đầu nhìn..
phát hiện ánh sáng quá hỗn tạp, căn bản không thấy rõ người đó bộ dạng ra sao
“Tay nắm nhật nguyệt hái sao, trên đời không ai như ta.” Một giọng ngâm nga trong trẻo vang lên
Mọi người nghe ra là giọng của Kim Thiền Tử
“Kim Thiền Tử, ngươi chạy lên đỉnh đầu chúng ta làm gì vậy?”
“Kim Thiền Tử, ngươi có thể thu ánh sáng lại không
Mắt ta bị ngươi làm cho mù rồi.”
“Ngươi bị bệnh hả, tạo ra gió lớn như vậy, làm cát bay vào cả mắt ta rồi.”
Người Minh giới rất bất mãn với Kim Thiền Tử
“Bản thân ta như là mặt trời, các ngươi bị ta làm lóa mắt, đó là chuyện đương nhiên.” Kim Thiền Tử thản nhiên nói
“Cỏ
Lão tử muốn đánh chết hắn!”
“Lão tử cũng muốn đánh chết hắn *16!”
Người Minh giới gần như nổi giận
“À, sâu kiến thôi, các ngươi cùng lên đi, như vậy, ta còn có thể đánh thoải mái hơn một chút.” Khi Kim Thiền Tử nói câu này, hắn luôn thấy thiếu đi chút ý tứ
Câu này đã bị người ta dùng hai lần rồi, trong lòng hắn không vui chút nào
Sơ Nhất tiền bối không muốn nói nhiều, người ta có thực lực thật, hắn Kim Thiền Tử cam tâm làm Sơ Nhất vương hai tay khoe khoang
Nhưng mà, con khỉ ngươi là cái thá gì
Dựa vào cái gì để ta, Kim Thiền Tử, làm vương khoe khoang ba tay cho hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đừng cản ta, để ta đánh chết hắn!”
“Tính ta một người!”
“Tức chết đi được!!
Hôm nay không phải hắn chết, chính là ta vong!” Ngũ Phương Quỷ Đế của Minh giới trực tiếp động thủ
【 Đinh..
Chúc mừng kí chủ, trang bức thành công; nhận được thưởng: 20000 năm pháp lực.】
Trong đầu Kim Thiền Tử vang lên âm thanh hệ thống
Ừm, khoe khoang thì đã khoe, nhưng nhiều người liên thủ như vậy, hắn cũng chỉ còn cách chạy
Cuộc sống ngày qua ngày
Tôn Ngộ Không không ngừng mạnh lên, trong khoảng thời gian này, hệ thống đã đưa ra rất nhiều lựa chọn
Ví dụ như..
【 Đinh
Lựa chọn duy nhất: đánh bại Như Lai đỉnh phong Thái Ất Kim Tiên; hoàn thành thưởng: 1000 năm pháp lực.】
【 Đinh
Lựa chọn duy nhất: đánh bại Như Lai, Di Lặc, Nhiên Đăng, Địa Tạng Vương đỉnh phong Thái Ất Kim Tiên; hoàn thành thưởng: 4000 năm pháp lực.】
Còn Kim Thiền Tử, sau khi mọi người Minh giới buông tha cho hắn, hắn lại chạy đến trước mặt những người ở Minh giới để khoe khoang
Người Minh giới: Ai thèm quan tâm đến cái tên ngu xuẩn này
Vừa mới đuổi đi, hắn đã lại lóe ánh sáng tới rồi
Sơ Nhất: Ta đã hơi mệt rồi, các ngươi cứ để cho Kim Thiền Tử bé nhỏ giả bộ một chút cũng được, không thì ta mời các ngươi uống trà sữa làm gì
Ừm, các ngươi muốn đánh chết hắn cũng được
Đối với hắn mà nói, cày được nhiều phần thưởng cũng là một trong những mục đích mà bọn họ đến tiểu thế giới này
Mười ngày sau
“Sơ Nhất sư huynh, bọn họ yếu quá rồi, cho bọn họ lên Đại La Kim Tiên đi.” Tôn Ngộ Không đã có thể đánh nổ bốn Chuẩn Thánh Phật môn đỉnh phong Thái Ất Kim Tiên, cho nên chỉ có thể để Sơ Nhất giúp bọn họ tăng lên cảnh giới
Như Lai đám người lập tức tỉnh táo lại: dám nhắc đến việc tăng cảnh giới của chúng ta sao
Bị đánh đến nổ đom đóm mắt những ngày qua, giờ cảnh giới tăng lên, đến lượt chúng ta phản kích rồi
Chỉ có Sơ Nhất mỉm cười: Các ngươi mừng hơi sớm đấy
Quả nhiên, một tháng sau, Như Lai bọn người đã không cười nổi
Bởi vì trong quá trình chiến đấu, Tôn Ngộ Không lại lĩnh ngộ ra pháp tắc thời gian!!
Ai mà hiểu được, cái kiểu đánh qua đánh lại mà lại lĩnh ngộ ra đả kích, đối với bọn họ mà nói thật sự quá lớn
Lại qua một thời gian, cảnh giới của Tôn Ngộ Không rốt cuộc cũng lỏng lẻo ra… Sắp sửa đạt tới cảnh giới Đại La Kim Tiên
Ừm, hiện tại mà nói, tâm trạng của người tập luyện không ổn định cho lắm..
Tây Thiên, Đại Lôi Âm Tự
Các La Hán Bồ Tát đã loạn thành một đoàn
Lúc này, Văn Thù, Phổ Hiền, Quan Âm ba vị Bồ Tát trở về đây
“Đã tìm được Phật Tổ bọn họ chưa?” Hàng Long La Hán hỏi
Ba vị Bồ Tát lắc đầu
“Sao lại thế
Phật tổ Như Lai, phật Di Lặc tổ, Nhiên Đăng Phật tổ đều là cường giả đỉnh Chuẩn Thánh, Địa Tạng Vương cũng là Chuẩn Thánh hậu kỳ, sao lại vô duyên vô cớ biến mất không dấu vết tại Địa phủ được?” Hàng Long La Hán cau mày nói
“Lẽ nào là Hậu Thổ Nương Nương ở Địa Phủ ra tay?” Phục Hổ La Hán dò hỏi
“Không thể nào, Hậu Thổ Nương Nương không thể rời khỏi Lục Đạo Luân Hồi, hơn nữa nàng còn bị Thiên Đạo ước thúc, nàng không dám ra tay với Phật Tổ của phật môn.” Quan Âm phủ định suy nghĩ của hắn
“Vậy Phật Tổ bọn họ rốt cuộc đã đi đâu!
Phật Tổ không ở đây, Phật môn rắn mất đầu, ta cũng không biết nên làm gì.” Hàng Long La Hán lo lắng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Xem ra chỉ còn cách đến sa bà thế giới, xin chỉ thị phật tôn.” Hiện giờ Quan Âm đang đau đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì, không chỉ Như Lai biến mất, mà Tôn Ngộ Không, nhân vật chính của đại kiếp nạn này, cũng đã biến mất
Quan Âm để xử lý mọi việc ổn thỏa, hơn một tháng trước nàng đã tìm thập đại Âm Soái Địa Phủ, để hoàn hồn cho đám khỉ ở Hoa Quả Sơn
Không hoàn hồn không được, lâu ngày nhục thân khỉ sẽ mục nát mất
Trước khi Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung, đám khỉ đó không thể chết
Sa bà thế giới
Quan Âm nơm nớp lo sợ đến nơi đây, hướng về sâu trong thế giới nói: “Phật tôn a, ta là Quan Âm, ta có chuyện quan trọng bẩm báo.”
Đang tu luyện, Tiếp Dẫn mở mắt: “Vào đi.”
Đi đến trước mặt Tiếp Dẫn Thánh Nhân, Quan Âm quỳ xuống đất hành lễ
“Sao lại là ngươi tới
Như Lai đâu?” Tiếp Dẫn lên tiếng hỏi
“Phật tổ Như Lai, phật Di Lặc tổ, Nhiên Đăng Phật tổ, Địa Tạng Vương còn có Tôn Ngộ Không, Phong Đô Đại Đế, Ngũ Phương Quỷ Đế, Đông Nhạc Đại Đế, thập điện Diêm vương..
Đều biến mất, tìm thế nào cũng không thấy.” Quan Âm bẩm báo
“Cái gì?!” Tiếp Dẫn Thánh Nhân bỗng đứng lên.