Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 397: Đồ gia truyền





Hoắc Triệu Uyên gọi quản gia trong phủ đến
“Xà phòng này dùng rất tốt, ngươi cho người mua một ít về, sau này dùng thứ này giặt quần áo của ta, không cần mấy thứ khác.” Hoắc Triệu Uyên nói
Quản gia không hiểu gì
Đây cũng không phải chuyện gì lớn, đại nhân chỉ cần tùy tiện nhắc một câu với người bên cạnh là được rồi, đâu cần cố ý gọi ông ta tới dặn dò làm gì
Thế nhưng tuy trong lòng khó hiểu, quản gia vẫn lập tức vâng lời
Hoắc Triệu Uyên cũng chỉ nói một câu như vậy
Trong thành Dung này có không ít người muốn nghe ngóng sở thích của hắn, trước đây lúc đến Tết Đoan Ngọ, hắn chỉ ăn thêm mấy cái bánh ú mà những ngày sau lại nhận được không ít thiệp mời đến tiệc bánh ú, thậm chí còn có người đặc biệt làm nhiều vị bánh ú khác nhau đưa đến đây
Chuyện nhỏ thế này không thể quá kín tiếng, nếu không các quan viên trong thành không hỏi thăm được sở thích của hắn sẽ hoảng hốt
Nếu Tống Anh đã đưa tặng lễ tới thì hắn cũng nên gửi đáp lễ cho nàng
..
Hôm nay Hoắc Triệu Uyên mới dặn dò một câu, hôm sau đã có không ít người ùa vào Tiên Sắc Phường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Mãn Sơn hơi sững sờ
“Cái này, bọn ta đã hết hàng rồi...”
“Không gấp, có thể chờ sao
Vậy, vậy cũng được
Ngài để lại địa chỉ, khi nào nhập thêm hàng, ta sẽ sai người đưa tới cho ngài...” (App TYT)
“...”
Suốt cả ngày hôm nay, Tống Mãn Sơn gần như miệng khô lưỡi khô, lặp đi lặp lại những lời nói y chang nhau. 
Thật ra vẫn còn hơn một trăm bánh xà phòng, nhưng thứ này bán chạy như vậy, vẫn nên giữ lại một ít để đề phòng trường hợp gặp phải người không thể trêu vào, có thể lấy ra bổ sung cho đủ số lượng
Chỉ là..
“Hôm nay đúng là tà môn
Nhị Nha, ngươi nhìn đi, đây là Ngô gia, võ tướng thủ thành, đây là nhà Tri phủ, cái này là nhà Lương Tri huyện, còn đây chính là chủ hiệu tơ lụa hàng đầu thành Dung, tơ lụa của nhà đó vô cùng nổi tiếng, có thể nằm trong nhóm năm nhà giàu có nhất thành Dung..
vậy mà cũng tới cửa hàng chúng ta mua đồ sao
Còn đồng ý chờ nữa!?”
Tống Mãn Sơn cảm thấy những tờ giấy này không được chân thật lắm
Thế nhưng bên trên viết rất rõ ràng, gia đình nọ ở nhà nọ, phố nọ đặt một trăm bánh xà phòng..
Đây đều là những người có tiếng tăm ở thành Dung, gần như tất cả đều tới cửa hàng của hắn sao
Hơn nữa nhà nào cũng đặt một trăm bánh, nhà Tri phủ đặt nhiều nhất, tận 500 bánh
“Bọn họ sẽ không..
mua về để bán lại với giá cao đấy chứ?” Tống Mãn Sơn không thể không phỏng đoán một cách ác ý
Ban đầu Tống Anh cũng rất ngạc nhiên
Nhưng sau khi nghe Tống Mãn Sơn nói xong, trong lòng Tống Anh đã hiểu rõ
Xà phòng này dùng rất tốt, nhưng không thể nào chỉ mới dăm ba ngày đã được những nhân vật lớn này ưu ái, huống hồ những nhà giàu có cũng dùng không ít thứ tốt để giặt quần áo, so ra thì xà phòng này chỉ là thứ bình dân
Ngoại trừ Hoắc đại nhân kia, nàng không thể tìm được cách giải thích nào khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu là như vậy, trong lòng Tống Anh đã yên tâm hơn nhiều
Lễ vật cũng không phải là tặng không
Sớm biết vậy đã đưa nhiều hơn một chút rồi
“Nếu bọn họ chịu mua thì chúng ta cứ mạnh dạn bán
Tứ thúc, người cất cho kỹ công thức này, chờ ta trở về nghiên cứu cách thêm hoa tươi để tạo mùi hương
Khi nào ta làm thành công sẽ gửi thư báo tin cho người biết.” Tống Anh nói
Cho kiềm tự nhiên phản ứng với vôi mới tạo ra được xút, Tống Anh chỉ nói công thức đặc biệt này cho mình Tống Mãn Sơn
Lúc chế tạo xà phòng, bước này do một mình hắn ta đích thân làm, những bước hơi vất vả còn lại có thể để thợ làm, vừa tiết kiệm được không ít sức lực vừa có thể bảo đảm tính bảo mật của công thức
Công thức chế tạo xà phòng đã nghiên cứu ra được thì chuyện thêm hoa cỏ để tạo mùi thơm cũng không quá khó đối với Tống Anh
Tống Mãn Sơn hiểu rõ tầm quan trọng của công thức, vẻ mặt hết sức nghiêm túc: “Nhị Nha, ngươi yên tâm, ta sẽ nhớ kỹ công thức, tuyệt đối không truyền ra ngoài!”
Đây chính là công thức có thể làm đồ gia truyền đấy
Tống Anh không nhịn được mà bật cười thành tiếng
Thật ra cũng không cần nghiêm túc như vậy
Công thức tuy quan trọng nhưng người tài càng quan trọng hơn
Tuy nhiên, nếu Tứ thúc đã tỏ thái độ nghiêm túc như thế thì nàng đương nhiên không thể không nể mặt, vì thế cũng tỏ ra cực kỳ lưu tâm: “Vậy chất nữ phó thác tính mạng của cả gia đình vào tay người đấy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.