Tống Tuân trông hơi căng thẳng Tống Anh cong môi cười: “Huynh yên tâm đi, trong lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, muội đã tìm được không ít thứ tốt, độc bình thường không thể hại được muội Hơn nữa, không phải muội còn dẫn theo Doanh Doanh sao Muội dám chắc ở hầu phủ không có ai có thể đến gần nàng ấy.”
“Huynh cứ yên tâm đi, muội cam đoan mỗi tối sẽ bảo Ưng Đại Sơn đưa thư đến cho huynh Nếu không nhận được thư thì huynh lập tức báo quan, nói hầu phủ bắt cóc muội muội của huynh, không chịu thả ra Nếu quá ầm ĩ, hầu phủ vẫn muốn giữ thể diện, cùng lắm chỉ khiến muội chịu chút ấm ức, uy hiếp một phen thôi, sẽ không dám trắng trợn giết muội ngay trong phủ như vậy đâu.” Tống Anh nói tiếp Cử tử báo quan, chuyện này có thể sẽ rất lớn Đến lúc đó, toàn bộ kinh thành đều sẽ biết chuyện Tống Hầu gia giết con [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tuy phụ thân giết con không phạm pháp, nhưng nguyên chủ đáng thương như thế, lại không phải do Tống Hầu gia nuôi lớn, nếu bị giết chết như vậy thì có ai mà không mắng cả nhà hầu phủ vô tình vô nghĩa Tống Tuân biết bản thân mình không ngăn được nàng nên gật đầu đồng ý Ba ngày sau, bọn họ đi đến hầu phủ Tống Tuân mặc áo gấm màu lam, trông phong độ nhẹ nhàng Thật ra kể từ khi Nhị phòng không thiếu tiền, quần áo của Tống Tuân đều rất đẹp, chẳng qua trên đường tới đây không nên quá khoe khoang, Tống Tuân sợ gặp phải trộm cướp nên bắt Tống Anh ăn mặc đơn giản một chút Tống Anh đi theo sau Tống Tuân, đeo khăn che mặt, mặc áo lụa màu trắng bạc thêu hoa văn may mắn màu xanh nhạt Bây giờ trời đã trở lạnh, nàng khoác thêm áo choàng lông xù bên ngoài, trông càng thêm quý phái [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có hai thư đồng đi theo đằng sau Tống Tuân, bản thể của hai người là diều hâu tinh và chó tinh. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Sau lưng Tống Anh là Ưng Đại Sơn, Hoàng Diện và Hổ Doanh Doanh, nhìn qua chính là một nha hoàn, một gia đinh và một ma ma, vô cùng đầy đủ Hầu gia và phu nhân đương nhiên không thể nào đích thân ra đón Nhưng Tống Tâm Hoa và Tống Đường Hành đã nhận được tin tức, lúc này ngoan ngoãn đứng ở cửa Sau khi nhìn thấy Tống Anh, trong lòng hai người đều vô cùng căng thẳng Vốn tưởng rằng muội muội mà Tống Tuân dẫn theo sẽ là Tam Nha của Tam phòng, không ngờ thật sự là Tống Anh Nàng tới đây làm gì Không phải là tới báo thù đấy chứ Nhưng thấy hai người này đã ra mặt, quản gia cũng lộ ra thái độ trịnh trọng, mời người vào trong Tống Anh rất quen thuộc với chỗ này Dù sao cũng được nhận ký ức của nguyên chủ, đối với nàng mà nói, hầu phủ cũng không phải là cái gì đáng để hoài niệm, chẳng qua lần này tới đây, cảm giác trong lòng quả thực không giống nhau Người của hầu phủ vẫn không thay đổi Trước đây, lúc nguyên chủ tới, tình cảnh cũng giống như vậy Lúc ấy, bọn họ phái Tống Hoan dẫn mấy đứa trẻ ra đón Thay vì nói là đón thì nên nói là chèn ép nguyên chủ ngay lúc đó Tống Hoan kia thay thế nguyên chủ trở thành đích trưởng nữ, từ nhỏ đã được hưởng cẩm y ngọc thực, đột nhiên lại trở thành đích thứ nữ, thậm chí người biết rõ mọi chuyện cũng biết nàng ta vốn là thứ nữ được ghi dưới danh nghĩa của đích mẫu, khiến trong lòng nàng ta vô cùng khó chịu Vì vậy, bề ngoài nàng ta tỏ ra thân thiết với nguyên chủ nhưng thật ra lại chê cười nàng ấy Tình huống bây giờ cũng không khác mấy Nếu là người nhớ tình nghĩa cũ, bây giờ khi biết người dưới quê tới đây, mặc dù là Hầu gia thì cũng nên đích thân gặp hậu bối này một lần Cho dù Hầu gia không ra mặt thì Hầu phu nhân thân là chủ mẫu một nhà cũng nên làm tròn đạo đãi khách mới phải Thậm chí, cho dù cả hai phu thê đều bận rộn thì thế tử hầu phủ đâu Chẳng qua là nàng đã sớm đoán trước được cách xử sự của hầu phủ nên không hề cảm thấy bất ngờ “Hầu gia nhà ta khá bận rộn, hôm nay vốn có thời gian rảnh nhưng đột ngột có chuyện khác Thiết nghĩ Tuân thiếu gia dạo gần đây hẳn là cũng không bận rộn chuyện gì nên tiểu nhân đã sắp xếp phòng dành cho khách theo ý của Hầu gia Tuân thiếu gia và tiểu thư có thể ở lại phòng dành cho khách nghỉ ngơi mấy ngày, chờ Hầu gia có thời gian rảnh thì nhất định sẽ gặp hai người.”