Tống Anh thật sự không nhớ nổi sư phụ của Khởi Mộc thần quân có lai lịch gì, nhưng bây giờ nghe thấy người này có được một bảo bối mà phải mở tiệc chiêu đãi thì cảm thấy đối phương thật sự quá rảnh rỗi “Vậy Tinh Vân Quyển là thứ gì?” Tống Anh hỏi Chẳng lẽ là pháp khí lợi hại nào đó Thương Vi hơi khó mở miệng, một lát sau mới trả lời: “Đó là một bức họa, cũng xem như là ảo cảnh Người nhập cảnh có thể ngắm sao.”
“Không nhập cảnh thì không thể ngắm sao được hả?” Tống Anh sửng sốt, “Làm thần tiên, muốn ngắm sao.. rất khó à?”
“...” Thương Vi bất đắc dĩ cười cười, “Bức hoạ cuộn tròn này kỳ diệu ở chỗ những ngôi sao trong tranh giống hệt với bên ngoài Nếu rảnh rỗi không có việc gì thì ở trong động phủ có thể lấy ra ngắm nhìn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vật ấy cũng xem như phong nhã.”
Mí mắt của Tống Anh giật giật Nếu là con người, mua một bức hoạ cuộn tròn vẽ cảnh sao đêm, nàng có thể hiểu được Nhưng thần tiên chỉ cần nhấc tay một cái là có thể biến ra cảnh đẹp ngay lập tức Bức họa cuộn tròn này chỉ khác duy nhất một chỗ là cảnh đẹp này tồn tại lâu hơn một chút, ngoài ra thì hoàn toàn không có gì đặc sắc [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Hiểu rồi Năm dài tháng rộng, rảnh rỗi không có việc gì làm, đương nhiên phải tìm vài chuyện để giết thời gian Nếu không thì một bức họa cuộn tròn tầm thường như vậy cũng phải mời mọi người đến chiêm ngưỡng sao?” Tống Anh thở dài “Ngươi muốn đi không?” Thương Vi nói tiếp “Đi Gặp nhiều người sẽ rất thú vị.” Tống Anh cong môi cười, “Phạn U đâu Y vẫn luôn co đầu rụt cổ trong động phủ không chịu ra ngoài à?”
“Mặt y đã bị hủy dung, đương nhiên không muốn ra khỏi cửa Nhưng nếu sư huynh là ta mời thì y sẽ ra ngoài hít thở không khí.” Thương Vi nói Tống Anh nở nụ cười châm chọc: “Chỉ hủy gương mặt của y thì xem như hời cho y rồi Ngươi gọi hắn tới đi Ta cũng rất muốn biết y còn có thể nhận ra bằng hữu cũ hay không.”
Gương mặt của Phạn U do nàng hủy hoại Ngáng chân sau lưng hại nàng, nàng há lại ngồi yên chờ chết Chẳng qua là lúc ấy nàng gần như dồn hết toàn bộ sức mạnh để làm chuyện lớn nên chỉ có thể phóng linh hỏa trời sinh có sẵn vào mặt y Ngoại trừ nàng, không ai có thể lấy thứ đó xuống được Linh hỏa dính lên mặt, chắc chắn cảm giác vô cùng tuyệt diệu Cứ cách một khoảng thời gian, trên mặt y nhất định sẽ nóng rực đến mức không chịu nổi đau đớn Lửa đốt vết thương cũng sẽ lặp đi lặp lại, lành rồi lại bị phỏng, phỏng rồi lại lành Nhiều năm như vậy mà vẫn chưa tự sát để giải thoát bản thân thì có thể thấy tâm cảnh của Phạn U rất mạnh mẽ Thương Vi dường như biết nàng đang nghĩ cái gì, nói tiếp: “Năm đó, y đã trốn đi sau khi gây ra chuyện đó Sau khi chuyển thế, ta không còn nhiều ký ức về y lắm, cũng chưa từng nhắm vào y, chỉ biết y vơ vét tiên dược khắp nơi ở Thần giới Tuy rằng không thể loại bỏ vết thương nhưng đau đớn lại giảm đi hơn phân nửa.”
“Thì ra là thế.” Tống Anh lập tức sáng tỏ .. Ngày thưởng họa, Thương Vi đưa “kiều thê” tới tham dự Tống Anh trông giống một kẻ đáng thương, mặc tiên y màu trắng lấp lánh, trông xinh đẹp và yếu đuối, vừa bước vào đã nhận lấy ánh mắt của tất cả mọi người Có không ít thần tiên muốn biết Tống Anh trông như thế nào nên mới tới đây hôm nay Giờ phút này, sau khi nhìn thấy nàng, tất cả đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi Quả thực giống như lời đồn Tuy rằng dung mạo không tệ nhưng vẫn kém xa những tiên tử tiếng tăm lừng lẫy ở Thần giới [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tống Anh biết những người này cảm thấy nàng xấu xí nhưng nàng không hề tức giận Đối với nàng, hình tượng của bản thân không quan trọng lắm Nếu nàng biến về dáng vẻ ban đầu thì chỉ sợ những người này thật sự không nhấc chân lên nổi Sinh ra từ linh khí của mặt trăng, sao có thể thật sự xấu xí chứ Chẳng qua là dáng vẻ đó quá xuất chúng, cũng vô cùng lạnh lùng nên nàng đã vứt bỏ từ lâu rồi Cứ cách một khoảng thời gian, nàng sẽ chuyển thế Có đẹp, có xấu, cũng không cố định.