Món quà này cũng không có gì đặc biệt, chỉ là một cây quạt mà thôi Bởi vì năm đó, Phạn U cũng xem như phong thái tao nhã nên nàng mới tặng thứ ấy Khi đó, nàng thật sự xem Phạn U là huynh đệ ruột thịt Bây giờ ngẫm lại, cho dù là rác thì tặng cho y cũng là lãng phí “Bây giờ, yêu quái trong rừng thú và Luyện Thần Tháp đều đã bị ta đưa đi, số còn lại vừa quá nhiều vừa quá loạn Ta không thể trộm hết yêu quái trong nhà của tất cả thần tiên chỉ trong một lượt được Sau khi dạy dỗ y một trận, ta sẽ trở về Yêu giới.” Tống Anh nói Nàng tới đây chỉ vì những yêu quái đó mà thôi Nhưng nhiều thần tiên như vậy, có ai không nuôi một, hai yêu thú làm vật cưỡi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nàng đã đưa vật cưỡi trong nhà các Thiên tôn, Thần quân đi, số còn lại chỉ có thể dùng cách khác để đưa về Cách này.. rất đơn giản, chính là đánh một trận Quang minh chính đại đưa về sau trận thắng Yêu giới không thể im hơi lặng tiếng xuất hiện như vậy được Những yêu quái này đã bị Thần giới áp bức nhiều năm, nếu không phản kháng một lần thì cho dù sau này có tu luyện trở lại cũng sẽ thiếu mạnh mẽ, vĩnh viễn không dám ngẩng đầu lên đối mặt với Thần giới Còn về Phạn U, nàng sẽ khiến y phải trả một cái giá cực đắt, nhưng y chưa bao giờ là mục tiêu cuối cùng của nàng Tống Anh thản nhiên đi ra ngoài [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Phạn U thấy nàng xuất hiện thì cau mày, nhìn chằm chằm vào nàng bằng ánh mắt sâu thẳm: “Rốt cuộc ngươi là ai Vì sao trên người ngươi lại có thần lực?”
Không chỉ có thần lực mà thần lực còn không hề yếu kém Sao Yêu Đế có thể tu thành thần được Tống Anh cười lạnh một tiếng: “Ngươi đã tìm tới cửa mà ngay cả ta là ai cũng không biết sao?”
“Chúc Huỳnh?” Sắc mặt của Phạn U hơi tái đi: “Những yêu thú đó thật sự đều do.. ngươi đưa đi?”
“Đương nhiên Sao yêu quái có thể ở lại Thần giới của các ngươi vĩnh viễn được Nên quay về địa bàn của chính bọn ta.” Tống Anh vô cùng thản nhiên Nàng nói ra lời này xem như đã thừa nhận thân phận của mình Tay Phạn U khẽ run, trong lòng đột nhiên hoảng loạn “Làm sao ngươi.. còn sống Chuyện năm đó là do ta bị ép.” Phạn U rũ tay xuống, “Sao ta dám cãi lại lệnh của Thiên Đế chứ Huống hồ, tuy không hoàn toàn tách hai giới Nhân, Thần ra như lời ngươi nói nhưng cũng chỉ để lại một cái thang trời mà thôi, thần tiên rất hiếm khi hạ phàm...”
Tống Anh nghe thấy lời này thì bật cười một tiếng, đột nhiên giơ tay phóng yêu lực ra, lập tức nện lên mặt Phạn U Mặt nạ lập tức vỡ nát Lộ ra gương mặt xấu xí, đáng sợ Phạn U hoảng loạn dùng tay áo che mặt, có vẻ không chịu nổi “Ngươi đúng là rất biết cách thếp vàng lên mặt mình Nếu không phải có Thương Vi ra tay thì toàn bộ công sức của lão tử đều đã đổ sông đổ bể rồi Thần giới các ngươi nghĩ hay lắm, dám bắt tay với bản tôn để xử lý Ma giới, sau đó thì đâm bản tôn một dao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bây giờ bản tôn đã trở về, ngươi lại nói với ta rằng ngươi bị ép?”
Tống Anh châm chọc nhìn Phạn U: “Phạn U, ngươi thật sự khiến ta ghê tởm.”
Ánh mắt Phạn U trở nên tối tăm: “Vì vậy, bây giờ ngươi trở về là vì muốn xây dựng lại Yêu giới sao?”
“Đương nhiên rồi.” Tống Anh ngẩng đầu “A.” Phạn U khẽ hừ một tiếng, “Ngươi quá ngây thơ rồi Thần giới một mình độc đại nhiều năm như vậy, cho dù ngươi đưa những yêu quái đó quay về thì năng lực của bọn họ có thể đấu nổi với Thần giới sao?”
Phạn U nói xong thì thả tay xuống, bước từng bước một tới trước mặt Tống Anh: “Chúc Huỳnh, không phải bây giờ ngươi làm nữ tiên cũng tốt lắm sao Chuyện quá khứ cứ để cho nó trôi qua đi Ta cưới ngươi vào cung môn, ngươi và ta tiêu dao tự tại ở Thần giới có gì không tốt chứ?”
“Yêu, bọn chúng dơ bẩn, nông cạn, thô tục không chịu nổi Bọn chúng đi theo ngươi chính là sỉ nhục ngươi Ngươi lương thiện như vậy, vì sao lại làm yêu chứ?”