Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma

Chương 65: Khôi Lỗi Sư




Chương 65: Khôi Lỗi Sư Vừa dứt lời, dưới chân Nhậm Kiệt tách ra ánh lửa chói lọi
"Đốt cháy • Viêm Ma chà đạp
"Oanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh lửa mãnh liệt bay thẳng vào mặt Vương Phong, khuôn mặt hắn méo mó
Dưới ngọn lửa hừng hực, mặt Vương Phong bị nướng chín, da thịt cháy khét
"A a a
Thân thể hắn kịch liệt giãy dụa, kêu thảm không ngừng
Ngọn lửa tắt đi, nó đã hoàn toàn hủy hoại dung nhan, khuôn mặt đáng sợ, nhưng trong trạng thái ma hóa thì khôi phục nhanh chóng
Nó đang muốn mượn cơ hội thoát khỏi trói buộc, rời xa Nhậm Kiệt, bởi vì nó đã cảm nhận được uy hiếp chết người từ người hắn
Nhưng ngay lúc này, đáy mắt Nhậm Kiệt màu vàng kim lần nữa sáng lên, nhìn chăm chú xuống dưới, thân thể Vương Phong lại bị định trụ
Nhậm Kiệt giơ tay chém xuống, trực tiếp chém rụng hai tai, mũi của Vương Phong, lưỡi dao Sí Viêm tùy ý quét trên người hắn, cạo đi từng mảng huyết nhục
Vương Phong luôn phải chịu đựng nỗi đau cắt thịt, tinh thần đã gần sụp đổ
Trong lòng thậm chí có một dự cảm chẳng lành, lẽ nào hắn cứ khống chế ta, rồi từng đao từng đao cắt cho ta chết dần chết mòn
Nghĩ tới đây, trong mắt Vương Phong tràn ngập hoảng sợ
Nhưng hắn vẫn cố gặng giọng nói: "Cái này có gì hay
Có giỏi thì thả ta ra, đấu chính diện
Nhưng Nhậm Kiệt vẫn cứ tiếp tục ra chiêu, lưỡi đao trên tay không ngừng vung lên
"Ngươi đang sủa cái gì
Không có thực lực còn kêu gào, chẳng khác gì chó sủa, ngươi nói xem
"Cứ hưởng thụ cái cảm giác bất lực này đi, vừa rồi ta cũng từng trải qua
Vừa nói, hắn trực tiếp tháo bỏ hai cánh tay của Vương Phong, máu tươi văng tung tóe
"Ta muốn phanh thây xé xác ngươi, tra tấn đến chết, khiến ngươi chết trong tuyệt vọng thống khổ cực hạn
Nhậm Kiệt từng đao cắt, máu tươi không ngừng văng lên người hắn
Ma Khế Giả có sức sống rất mạnh, đặc biệt là khả năng tự lành dưới trạng thái ma hóa, khả năng tái sinh của cơ bắp ác ma lại càng xuất chúng
Nhưng điều này lại trở thành cơn ác mộng của Vương Phong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn xem, hắn không thể trốn đi đâu được
Tinh thần Vương Phong gần như sụp đổ, hắn sợ hãi, trong mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn:
"Thả ta đi, cầu xin ngươi đừng giết ta, ta có thể cho ngươi tiền, ma tinh, có thể bảo Sa Sa tỷ thả ngươi đi, ta..
A a a
Nhậm Kiệt chém xuống một đao, trực tiếp khoét hai mắt của hắn
Vương Phong kêu thảm vội la lên: "Sa Sa tỷ cứu ta, tên điên
Hắn là đồ điên
Nhưng Hoán Sa căn bản không rảnh phản ứng Vương Phong, nàng đang bị Nặc Nhan cuốn lấy, mà thực lực của Nặc Nhan thì không phải dạng vừa
Vương Phong hoàn toàn tuyệt vọng, thậm chí tự động giải trừ trạng thái ma hóa:
"Giết ta
Giết ta đi
Ha ha ha, giết ta, tên phế vật kia cũng sẽ không sống lại
Nhưng Nhậm Kiệt lại dùng ngọn lửa sí diễm điên cuồng thiêu đốt Vương Phong, ánh mắt lạnh lẽo:
"Mở ra
Nếu ngươi không muốn bị lửa thiêu chết, thì mở ma hóa cho lão tử
Vương Phong đau đến khóc thét, cảm giác bị lửa thiêu đốt thực sự quá đau đớn, thậm chí còn hơn cả dao cắt
Hắn chỉ có thể nhẫn nhục đến cực điểm mở ma hóa, nhưng cái giá của lần ma hóa trước còn chưa thanh toán, nếu ma ngấn xuất hiện thì bản thân sẽ chỉ đau hơn
Cho nên Vương Phong chỉ có thể cố nén cơn đau kịch liệt, cắn đứt đầu lưỡi mình rồi nuốt sống xuống để trả giá..
Ăn bản thân, cũng coi như ăn thịt người rồi..
Vương Phong khóc rống, trong miệng đầy máu tươi không ngừng cầu xin tha thứ
Nhậm Kiệt không ngừng vung đao, hai mắt không ngừng sử dụng nhìn chăm chú, Phá Vọng Chi Mâu đã sớm quá tải, thậm chí đã chảy máu mắt, nhưng hắn vẫn không dừng lại
Thỏa sức trút hận trong lòng
Cảnh này khiến Nặc Nhan sởn gai ốc
Tên nhóc này mà hung ác lên thì đúng là không còn là người, so với ác ma còn ác ma hơn, cái tên Vương Phong kia bị cắt thành dạng người que, sắp không ra hình người nữa rồi..
Cuối cùng, Vương Phong không còn cách nào duy trì ma hóa, thân thể gần như bị Nhậm Kiệt chém nát, hắn cũng không đủ sức thanh toán cái giá của lần ma hóa thứ hai, những vệt ma ngấn đen kịt bắt đầu bò lên người hắn..
Lúc này Vương Phong phải chịu nỗi đau cực hạn, toàn thân đều bị chém tan nát, chỉ còn lại một hơi, trong mắt tràn đầy vẻ cầu xin..
Nhậm Kiệt hít một hơi thật sâu, ném Viêm Nhận đi, trong mắt đầy vẻ ảm đạm, hắn đã mất hết hứng thú với Vương Phong
Cho dù có chém thêm bao nhiêu nhát nữa, Vệ thúc cũng không thể trở về..
Hắn giơ ngón trỏ lên, nhếch ngón tay cái, hướng vào trán Vương Phong làm tư thế bắn súng..
Vô tận ngọn lửa điên cuồng tụ lại giữa các ngón tay, hóa thành một viên cầu nhỏ màu đỏ thẫm to bằng hạt đậu, nó tỏa ra nhiệt độ cao làm méo mó không khí
Ánh lửa chiếu lên mặt Nhậm Kiệt, mặt hắn không biểu tình bóp cò "Súng"
"Chỉ Gian Lưu Tinh
"Ầm" một tiếng, như tiếng súng thật sự vang lên, Chỉ Gian Lưu Tinh lập tức bắn ra, xuyên thủng đầu Vương Phong, ngay sau đó phát nổ dữ dội
Trong ánh lửa vô tận, thi thể Vương Phong bị đốt thành than, hóa thành tro bụi, đến cả tro cốt cũng không còn
Đây là lần đầu tiên Nhậm Kiệt giết người, nhưng trong lòng hắn chỉ có phẫn nộ
Trong ngọn lửa vô tận, Nhậm Kiệt bước ra, cầm băng hỏa song nhận trên tay, phẫn nộ lao về phía đám thực nhân ma
Vệ thúc không chém được ác ma, Nhậm Kiệt ta sẽ đến chém
Đây hoàn toàn là một cuộc tàn sát đơn phương, dù đối mặt với thực nhân ma tam giai, Nhậm Kiệt cũng không hề sợ hãi
Mà lúc này, trận chiến giữa Nặc Nhan và Hoán Sa cũng đến giai đoạn ác liệt
Hoán Sa có đẳng cấp khoảng ngũ giai Thể Cảnh, còn Nặc Nhan chỉ có tứ giai Tàng Cảnh đỉnh phong, nhưng dù vậy, đối mặt Hoán Sa cô vẫn không hề yếu thế
Lúc này Hoán Sa cũng hơi sốt ruột, không thể ngờ được rằng cái tên nhị giai tép riu Vương Phong lại bị giết
Đồng thời năng lực của con nhỏ bịt mắt này lại cực kỳ quỷ dị, đến giờ nàng vẫn chưa biết rõ ác ma mà Nặc Nhan khế ước rốt cuộc là cái gì
Mà ở đây đã mất quá nhiều thời gian rồi, nhất định phải tốc chiến tốc thắng mới được, tuy không quá muốn trả giá đắt nhưng chỉ có thể làm vậy thôi
"Ma hóa • Thanh Ti Ác Ma
Hoán Sa ma hóa: Thanh Ti Ác Ma Lúc này, một đầu tóc đen của Hoán Sa điên cuồng mọc dài, như một thác nước đen kịt, cuồng vũ trong không trung
Tóc đen quấn quanh cơ thể cô, làm thành lớp phòng ngự, hai mắt cô đỏ tươi nhìn chằm chằm vào Nặc Nhan
"Còn không chịu ma hóa à
Lại tự tin mình có thể đối phó được ta vậy sao
Nặc Nhan cười nhẹ:
"Cái giá của ta hơi phiền phức, cho nên..
Không muốn ma hóa đó sao
"Ta không cần giết ngươi, chỉ cần cầm chân ngươi là được, mà cũng không cần mở ma hóa, huống hồ..
ngươi cũng không mạnh lắm
Hoán Sa nghiến răng: "Vậy thì ngươi cứ đi chết đi
Lúc này, vô số tóc đen che kín trời đất quấn lấy Nặc Nhan
Đèn đường, cây cối đều bị chặt đứt
Nặc Nhan bực bội hừ một tiếng: "Thật phiền phức~"
"Đứng dậy làm việc, hòn đá nhỏ~"
Nặc Nhan chỉ khẽ giơ tay, tử đồng lóe sáng, một lát sau, một bóng đen khổng lồ chậm rãi hiện ra giữa không trung, đầu ngón tay phát ra vô số tơ trong suốt
Hư không đột ngột vỡ ra một đường hầm đen ngòm lớn, một con ác ma Thạch Đầu cao hơn hai mươi mét bị bàn tay đen kéo ra khỏi cái hầm đó
Toàn thân phủ đầy đá tảng, bàn tay đen vừa động ngón tay, ác ma hòn đá kia liền nổi giận gầm lên, toàn thân phát ra hào quang màu vàng đất, chắn trước mặt Nặc Nhan
Vô số tóc đen quấn lấy người ác ma hòn đá, khóa chặt nó, mà ác ma hòn đá cũng dùng siêu trọng lực, khiến Hoán Sa từ không trung rơi xuống, hung hăng đập xuống đất
Hoán Sa cười khẩy: "Ra là vậy, ác ma ngươi khế ước là ác ma búp bê, ngươi là Khôi Lỗi Sư
Nặc Nhan nhướn mày: "Không ai bảo ngươi nói nhiều à
Hoán Sa cắn răng: "Một con trọng nham ác ma tứ giai, không làm gì được ta đâu
"Tóc đen loạn
Ác ma trọng nham đang toàn lực phòng ngự lập tức bị vô số tóc đen cắt nát
"Một đêm bạc đầu
Chớp mắt, tóc đen trên đầu Hoán Sa toàn bộ hóa trắng, hút khô sinh lực ít ỏi còn lại trong cơ thể trọng nham ác ma, sau đó quét về phía Nặc Nhan
"Đi chết đi
Nhưng Nặc Nhan lại nhíu mày: "Xui xẻo~ thật vất vả mới bắt được đồ chơi
Còn tưởng rằng nó có thể chống được lâu hơn chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ba
Mẹ
Đột nhiên, Nặc Nhan hô lớn hai tiếng cha mẹ, Nhậm Kiệt thậm chí còn ngẩn ra
Hoán Sa cười nhạo: "Đều sắp chết rồi còn gọi cha mẹ
Ngươi lớn chừng nào rồi
Gọi cha gọi mẹ cũng vô dụng thôi
Ngươi nhất định phải chết
Nhưng ngay lúc Nặc Nhan vừa dứt lời, phía sau cô, không gian đột nhiên vỡ ra hai cái hố đen lớn
Hai ác ma hình người, một nam một nữ, cao khoảng mười mấy mét, toàn thân quấn vải đen từ vết nứt bước ra
Hai con ác ma này một tóc ngắn, một tóc dài, cả người quấn quanh hắc vụ, da dẻ hoàn toàn bị lớp vải che phủ, ngay cả mắt cũng bị che bởi lớp vải, lộ ra ánh sáng đỏ tươi
Và hai con ác ma này, cứ như vậy đi đến hai bên Nặc Nhan, cúi xuống ôm Nặc Nhan, bảo vệ cô ở giữa lồng ngực..
Giống như một đôi cha mẹ toàn tâm toàn ý che chở con mình...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.