Chương 68: Đại Hạ mãnh sĩ Theo tiếng kêu sợ hãi của Ma Quân vang vọng, bên cạnh Lục Thiên Phàm, một luồng phong mang cực kỳ mạnh mẽ chém tới, như muốn xé rách cả bầu trời đêm
Trong mắt Lục Thiên Phàm tràn đầy vẻ lạnh lùng:
"Ngươi đời này làm chuyện sai lầm nhất chính là đến gần ta
"Lôi Hỏa Phong
Ngay lập tức, vô tận lôi hỏa chi quang lấy Lục Thiên Phàm làm trung tâm, bỗng nhiên nổ tung, quét ngang ra bốn phương tám hướng
Giữa trời đất bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa, biến bầu trời đêm thành ban ngày
Chỉ thấy một bóng dáng hư vô bị lôi hỏa chi lực ép lùi, phun máu không ngừng, vừa mới hiện hình chớp nhoáng, liền ẩn mình vào hư không, khí tức hoàn toàn biến mất
Lục Thiên Phàm nheo mắt, đưa tay chộp lấy, vô tận lôi quang trong tay hóa thành trường thương, nhắm thẳng Ma Quân phóng đi
"Ma Quân
Hôm nay ta tất sát ngươi, Thiên Vương lão tử đến rồi cũng không giữ được ngươi, lời Lục Thiên Phàm ta nói
Trong chớp mắt, bên ngoài Cẩm thành lập tức nổ ra cuộc chiến đấu kịch liệt vô cùng, tiếng oanh minh vang trời dậy đất
Ma Quân căn bản không còn ý định chiến đấu nữa, không đi nữa thì đừng nói tìm ma khắc họa ấn, đến tính mạng cũng phải bỏ ở đây mất
Lúc này bên trong Cẩm thành, tất cả mọi người đều run rẩy dưới uy áp khí thế, uy cảnh chính là uy cảnh, thế như thiên uy, không phải chuyện đùa
Thần Hi nhìn bóng dáng chiến đấu bên ngoài thành, trong mắt đều là cuồng nhiệt cùng sùng kính
Nhậm Kiệt thì toát mồ hôi lạnh
Mẹ nó
Chỉ là một cái ma khắc họa ấn, rốt cuộc phải làm lớn chuyện đến mức nào mới chịu
Vừa rồi người chân đạp bát quái đồ là ai
Mạnh đến vậy sao
Thật sự là con người có thể đạt đến độ cao đó được sao
(꒪ͦ﹏꒪ͦ‧̣̥̇) "Hắc ~ tiền bối
Cái người trẻ tuổi mặc đồ trắng kia có lai lịch gì vậy
Hắn mạnh thật đấy..
Nặc Nhan liếc mắt, cái quỷ gì mà tiền bối
Ngươi chờ đó lão nương không bóp chết ngươi
(¬~¬〃) "Mạnh thật
Ta nhổ vào
Lục Thiên Phàm ngươi không biết sao
Hắn là người mạnh nhất của Nhân tộc đấy được không
Hơn ba mươi tuổi, cấp bậc đã đạt đến thập giai uy cảnh
Được mệnh danh là ngôi sao hy vọng của Nhân tộc, thần hộ mệnh của Nhân tộc
"Hắn không phải dạng mạnh bình thường, từng tiến vào Linh cảnh, giao đấu với Tuệ Linh Thụ Vương, chém cành cây của người ta làm kiếm gỗ, đã từng leo lên Minh Nguyệt, tranh đoạt địa bàn với Thận Yêu, ý đồ cướp lại Nguyệt Quang, tuy nói thất bại, nhưng trên mặt trăng vẫn còn để lại dấu ấn
"Chính ngươi nhìn đi, cái hố to hình bát giác trên bề mặt mặt trăng ấy, ở Lam Tinh còn có thể nhìn thấy bằng mắt thường đấy
Nhậm Kiệt tê cả da đầu: ∑(° 口 °๑) "Hả
Đều ..
đều lợi hại ra ngoài Lam Tinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lên mặt trăng đánh nhau với Thận Yêu được cơ đấy
Đây thật sự là người à
Nặc Nhan liếc mắt: "Thế này đã là gì
Linh tuyền của Nhân tộc vốn chỉ có một, coi như tương đối yếu thế, nhưng bây giờ, trong cảnh giới Nhân tộc có hai cái linh tuyền
"Cái mới được thêm vào kia chính là do Lục Thiên Phàm giết tới Đãng Thiên Ma Vực cướp về, hoàn toàn làm cho biên giới của Đại Hạ quốc mở rộng thêm gần một nửa, nồng độ linh khí tăng lên gấp đôi, đúng là người có công khai cương thác thổ
"Đại Hạ mãnh sĩ
"Chỉ có điều, hình như hắn cũng bị thương trong trận chiến đó, mấy năm nay không có tin tức gì nữa..
Nhậm Kiệt nuốt nước bọt một cái, khá lắm, đây đúng là người mạnh nhất Nhân tộc, là trụ cột của Đại Hạ quốc rồi còn gì
Không ngờ lần này tụ tập, lại dẫn Lục Thiên Phàm ra tay
Ma khắc họa ấn đến tột cùng là quan trọng đến mức nào
Chuyện này làm cho Nhậm Kiệt cảm giác nguy cơ lại tăng thêm một bậc nữa
Hiển nhiên, trong đám bài tarot Chấp Hành Quan ở đây không chỉ có Ma Quân, còn có một người ẩn mình nữa, nhưng cho dù hai người này hợp sức lại, cũng không phải là đối thủ của Lục Thiên Phàm
Hai người đã bắt đầu bỏ chạy, hướng thẳng về sào huyệt Đãng Thiên Ma Vực, chỉ có ở đó bọn họ mới có được sự che chở, mới có cảm giác an toàn..
Nhưng Lục Thiên Phàm cũng không có ý định dừng tay, một mực đuổi giết hai người, thậm chí còn vượt qua nửa giang sơn của Đại Hạ
Không ít cư dân trong các thành phố Tinh Hỏa đều chú ý đến trận chiến kịch liệt trên bầu trời
Cứ như vậy đuổi theo hai người đến biên giới Đãng Thiên Ma Vực
Chỉ thấy Đãng Thiên Ma Vực bị vô tận ma vụ đen kịt bao phủ, bên trong tất cả mọi thứ đều chìm trong bóng tối dày đặc, toàn là những gam màu tối
Cho dù là Thần Thánh Thiên Môn tỏa ra ánh sáng rực rỡ cũng không thể xuyên thấu qua lớp ma vụ đen tối kia
Ma Quân cùng kẻ ẩn mình thấy Đãng Thiên Ma Vực ngay trước mắt, thấy được hy vọng sống, không nói hai lời tăng tốc độ, lao thẳng vào lớp ma vụ dày đặc bên trong
Mà giờ khắc này, Lục Thiên Phàm thì đang đứng bên ngoài Đãng Thiên Ma Vực, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Ma Quân
Chỉ thấy Ma Quân trên người có khoảng mấy trăm vết thương, một bên vai và cánh tay đã mất, một chân cũng không còn
Huyết dịch đen kịt tùy ý chảy xuống, vết thương nặng như vậy, người thường đã sớm chết, nhưng tiếng cười của Ma Quân vẫn buông thả:
"Ha ha ha, Lục Thiên Phàm
Ngươi không giữ được ta đâu, ngươi dám vào Đãng Thiên Ma Vực sao
"Đại Hạ Nhân tộc, lão tử muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, không đến lượt ngươi xen vào
Nhưng Lục Thiên Phàm bước chân không hề dừng lại, cầm kiếm trong tay, từng bước một tiến về phía Đãng Thiên Ma Vực
Nụ cười trên mặt Ma Quân cứng đờ:
"Ngươi...ngươi thật sự dám vào à
Không biết Đãng Thiên Ma Vực này là địa bàn của ai sao
"Ma Chủ đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu
Lục Thiên Phàm nheo mắt:
"Kệ ai ai
"Hôm nay nếu không trảm ngươi, uổng phí ta gánh vác Đại Hạ sơn hà
Thân thể hóa thành một vệt kim quang, lao thẳng vào Đãng Thiên Ma Vực, hướng Ma Quân đánh tới
Ma Quân:
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mẹ nó
Ngươi thật sự dám vào đấy hả
Nó quay đầu bỏ chạy, bay thẳng về chỗ sâu trong Đãng Thiên Ma Vực, còn kẻ ẩn mình thì đã tức giận mắng to
Ngươi rảnh rỗi không có việc gì đi chọc giận vị chủ nhân này làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa rồi nếu như không kích động hắn, có lẽ hắn đã không đuổi theo rồi
Theo Lục Thiên Phàm đột nhập, dường như toàn bộ Đãng Thiên Ma Vực đều chấn động, ma vụ cuồn cuộn, như sóng thủy triều
Quần ma điên cuồng gào thét, đất rung núi chuyển
Ba giờ sau, Lục Thiên Phàm bước ra từ Đãng Thiên Ma Vực, sắc mặt hơi tái, thái dương dính máu, áo trắng trên người cũng bị máu tươi nhuộm đỏ
Máu tươi nhỏ xuống theo kẽ ngón tay, chỉ là trong tay Lục Thiên Phàm lúc này lại đang nắm đầu của Ma Quân..
Hiển nhiên đã chết không thể chết hơn được nữa, con ngươi trừng lớn, trong bốn con mắt là vẻ hoảng sợ đã dừng hình..
Chỉ thấy Lục Thiên Phàm không hề quay đầu lại nói:
"Ma Quân ta đã trảm, người làm bài tarot của các ngươi nên tìm người khác thay vị trí hắn đi..
"Hủy hoại một thành trì của Đại Hạ ta, ta đồ sát ba thành của Đãng Thiên Ma Vực các ngươi, xem ra cũng không phải là quá đáng lắm
Giờ khắc này, ma vụ bên trong Đãng Thiên Ma Vực cuồn cuộn, một đôi mắt đỏ rực trong ma vụ nhìn về phía bóng lưng của Lục Thiên Phàm
Trong đôi mắt đỏ này chỉ có sự băng lãnh..
"Đáng tiếc..
Đáng tiếc..
Đáng tiếc Lục Thiên Phàm ngươi không phải là Thần Quyến giả, nếu không..
vận mệnh Nhân tộc có lẽ sẽ thay đổi vì ngươi..
Lục Thiên Phàm cười nhạo một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía Thần Thánh Thiên Môn, trong mắt đều là khinh thường:
"A ~ Thần Quyến giả
Ta không cho rằng..
Con người nhất định phải yếu hơn thần
Bóng dáng trong ma vụ thản nhiên nói: "Phải không
Vậy ngươi Lục Thiên Phàm có thể chống đỡ được bao lâu
Không có ngươi thì Đại Hạ còn có thể đi được bao xa
Ánh mắt Lục Thiên Phàm hờ hững, quay đầu nhìn về phía ma vụ:
"Ngươi sẽ biết
Bóng dáng ma vụ tiếp tục: "Thứ ba Ma Tử thật sự đã xuất hiện sao
Nhưng Lục Thiên Phàm không hề phản ứng lại hắn, mà tùy tay vứt cái đầu, bỗng nhiên biến mất..
Bóng dáng ma vụ cứ như vậy nhìn về phía Đại Hạ đèn đuốc sáng rực:
"Nếu là thật sự xuất hiện, như vậy ta sẽ tìm được hắn..."