Người dịch: Nguyễn Khiêm
Côn Bằng bởi vì sáng tạo ra chữ viết dành riêng cho Yêu tộc, cho nên được tôn xưng là Yêu Sư, thầy của toàn bộ Yêu tộc, điểm ấy Giang Lưu vẫn là biết rõ
Mặc dù Mộng Mô này hay Kim Tiền Thử lúc trước cũng không thể mở miệng nói tiếng người, thế nhưng có thể viết, cũng coi là có thể trao đổi, chuyện này tự nhiên là không tệ
Sau một lúc, Mộng Mô đã viết được một đoạn văn dài không lưu loát khó hiểu bằng chữ viết riêng dành cho yêu tộc trên mặt đất
Sau khi nhìn, Yêu Sư Côn Bằng chợt phất phất tay, nói với Mộng Mô:
- Tốt, chuyện từ đầu đến cuối ta đã biết được, ngươi lại đi thôi
Trên đất Mộng Mô lại cung cung kính kính hành lễ với Côn Bằng, sau đó mới xoay người, chợt hóa thành một làn khói nhẹ và biến mất
Khi Mộng Mô rời khỏi, Giang Lưu cũng không có ra tay ngăn cản, chẳng qua là ánh mắt nhìn chằm chằm vào Côn Bằng , chờ đợi hắn trả lời
- Pháp Sư, ta đã hỏi rõ ràng mọi chuyện
Côn Bằng mở miệng giải thích cho Giang Lưu nghe:
- Mộng Mô nói, nó là bởi vì một lần tình cờ biết được một tin tức liên quan tới mảnh vỡ của Hỗn Độn Chung, cho nên mới đi tới thôn Bạch Ngạn
..
Sau khi nghe Côn Bằng giải thích, Giang Lưu đại khái đã hiểu được chân tướng mọi chuyện rồi
Hỗn Độn Chung chính là Chí Bảo Thượng Cổ, đủ để sánh vai cùng Bàn Cổ Phiên, Thái Cực Đồ, chính là chí bảo bản mệnh của Đông Hoàng Thái Nhất, cho nên còn được gọi là Đông Hoàng Chung
Ở trong Vu Yêu đại chiến, Đông Hoàng Chung vỡ vụn, vô số mảnh vỡ tản mát giữa thiên địa
Nếu như là nói Không Động Ấn chính là bảo vật tượng trưng mang tính chất tinh thần của Nhân tộc, như vậy Đông Hoàng Chung chính là bảo vật tượng trưng mang tính chất tinh thần của Yêu tộc
sau khi biết được tin tức liên quan tới mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung , Mộng Mô này tự nhiên là phải đến tìm kiếm
Thôn Bạch Ngạn ở cách Vương Thành của nước Diệt Pháp không xa
Trong một lần tình cờ, Mộng Mô biết được từ trong miệng một hòa thượng, Thiết ca bị nó phụ thể chú định sẽ ở vào thời điểm bắt cá, nhận được một mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung , vì thế lúc này mới nhập vào Thiết ca kia, chờ đợi mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung xuất hiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung hay sao
Sau khi nghe được tin tức này, lông mày của Giang Lưu khẽ giương lên, đồng thời ánh mắt không để lại dấu vết nhìn lướt qua Côn Bằng
Giang Lưu tin tưởng Côn Bằng cũng hẳn là sẽ cảm thấy rất hứng thú với tin tức liên quan đến mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung mới đúng
Đương nhiên, Giang Lưu là không có ý định đi thu thập mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung này
Xét về mặt giá trị, Thái Cực Đồ cũng không kém hơn Đông Hoàng Chung, có Thái Cực Đồ hoàn chỉnh, mình cần gì hao tốn sức lực đi thu thập một phần mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung đây
- Bệ hạ, bây giờ, ngài đã hiểu được chân tướng mọi chuyện rồi chứ
Vào lúc này, xử lý chuyện ở nước Diệt Pháp mới là trọng điểm, Giang Lưu mở miệng hỏi Quốc Vương của nước Diệt Pháp
- Ta đã hiểu rồi, hóa ra là có yêu nghiệt nhập vào bách tính
Thấy rõ mọi chuyện từ đầu tới đuôi, Quốc Vương của nước Diệt Pháp gật nhẹ đầu nói
Chẳng qua là sau khi nói tới chỗ này, Quốc Vương của nước Diệt Pháp dừng lại một chút, rồi nói tiếp:
- Theo lý thuyết, Yêu Thú gọi là Mộng Mô làm loạn ở nước Diệt Pháp ta, ta nên giải quyết nó luôn tại chỗ
Thế nhưng mà, từ tình huống vừa rồi, ta cảm thấy Mộng Mô kia tựa hồ cũng là bị người coi làm quân cờ để sử dụng
Lời nói của Quốc Vương nước Diệt Pháp làm cho Giang Lưu hơi giật mình
Nhưng bởi vì đang ở trước mặt mọi người, cho nên Giang Lưu cũng không có ý định dây dưa với đề tài này, hắn nhanh chóng xoay đầu lại, ánh mắt nhìn thẳng vào Thiết ca của thôn Bạch Ngạn kia:
- Vị thí chủ này, vừa rồi mặc dù Ngộ Không đã giết ngươi, nhưng điểm xuất phát của hắn cũng không phải là ác ý, hi vọng ngươi có thể lý giải
- Đại sư, sao ngài ..
ngài lại nói như thế
Tất cả những chuyện này đều là do yêu nghiệt làm sai, ta còn phải đa tạ các vị đại sư đã giúp ta thanh trừ yêu nghiệt trên mình
Mặc dù lúc mới bắt đầu Thiết ca này trông có vẻ cái gì đều không sợ, nhưng mà sau khi Mộng Mô ly thể, Thiết ca nhìn lại giống một hán tử trung thực, nghe Giang Lưu chủ động xin lỗi mình, Thiết ca lúng túng nói
Nếu như đã giải khai hiểu lầm giữa bên mình và Thiết ca, Giang Lưu cũng gật nhẹ đầu và không nói thêm gì nữa, hắn xoay đầu lại, mắt nhìn về phía Côn Bằng:
- Đa tạ Côn Bằng tiền bối hỗ trợ, không biết tiếp xuống, tiền bối còn có chuyện gì phân phó hay không
- Pháp Sư Huyền Trang khách khí, chuyện chỗ này đã xong, ta cũng không quấy rầy các vị nữa rồi
Hi vọng Pháp Sư có thể sớm ngày lấy được chân kinh, tu thành chính quả
Lời nói của Giang Lưu hiện rõ ý đuổi khách, Côn Bằng tự nhiên là hiểu được, cho nên mở miệng nói
Câu chúc mừng này ngược lại là chân tâm thật ý, đám người Huyền Trang sớm hoàn thành chuyện lấy chân kinh một ngày, Vô Lượng Lượng Kiếp giữa thiên địa này cũng sớm hoàn thành một ngày
Côn Bằng mở miệng cáo từ, Giang Lưu tự nhiên là sẽ không giữ lại
Sau khi lại nói chuyện phiếm hai câu, hắn đưa mắt nhìn Côn Bằng đứng dậy bay đi mất
Chẳng qua là sau khi bay ra khỏi Vương Thành của nước Diệt Pháp, Côn Bằng lại cũng không có trực tiếp trở lại bên trong Minh giáo, mà là suy nghĩ một lúc, sải cánh bay đến dòng sông bên cạnh thôn Bạch Ngạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong nước sông này có một mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung hay sao
Sau khi Vu Yêu đại kiếp, mình đã chạy khắp nơi để góp nhặt mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung
Có thể nói hiện giờ hơn phân nửa mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung đều đã ở trong tay mình, nếu như nơi này thật sự có một mảnh thì không thể nào tốt hơn
Sau khi đi tới phía trên dòng sông kia, Côn Bằng lật bàn tay một cái, lấy Đông Hoàng Chung tàn phá ra ngoài
Từ mặt ngoài, Đông Hoàng Chung này xác thực chỉ có hơn phân nửa, tàn phá không chịu nổi
Sau khi lấy Đông Hoàng Chung ra, Côn Bằng dùng Đông Hoàng Chung tàn phá trong tay xem như vật môi giới, thần niệm cường đại trải rộng ra, tìm kiếm hết thảy mọi thứ trong nước sông
Tu vi đạt đến cấp 100, Côn Bằng có thể nói là một tồn tại Chuẩn Thánh đỉnh phong, thần niệm tự nhiên cũng vô cùng cường đại
Sau khi thần niệm trải rộng ra, tìm tòi một lát, một chùm sáng óng ánh hiện lên trong nước sông
Ong ong ong
Cùng lúc đó, tựa hồ có cảm ứng, Đông Hoàng Chung trong tay Côn Bằng cũng tự động phát ra từng tiếng kêu rất nhỏ
- Thế mà thật có hay sao
Cảm ứng được mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung tồn tại, hai mắt của Côn Bằng sáng lên, rồi hắn nhanh chóng bay về phía trước
Thân hình trôi nổi ở giữa không trung, Côn Bằng nhấc tay lên, một chùm sáng óng ánh trong nước sông chậm rãi bay lên, chính là một mảnh vỡ lớn khoảng bàn tay
Chất liệu cùng đường vân của mảnh vỡ này vừa lúc giống Đông Hoàng Chung tàn phá trong tay Côn Bằng như đúc
Thấy cảnh này, hai mắt của Côn Bằng tỏa ánh sáng
Hưu
Nhưng mà, mắt thấy mảnh vỡ của Đông Hoàng Chung này sắp rơi vào trong tay của Côn Bằng thì một chùm sáng óng ánh đột ngột xuất hiện và bắn thẳng về phía Côn Bằng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơi nhíu mày, Côn Bằng giơ nắm đấm của mình lên, gõ mạnh lên phía trên Đông Hoàng Chung tàn phá ở bên cạnh
Boong
Một tiếng chuông vang lên
Sóng âm vô hình khuếch tán ra ngoài
Bị sóng âm xẹt qua, tốc độ bay của chùm sáng đang đánh úp về phía Côn Bằng cũng chậm lại, trì hoãn ở giữa không trung
Mắt thấy Đông Hoàng Chung công kích đều chỉ có thể làm đòn tập kích này chậm lại mà thôi, lông mày của Côn Bằng hơi nhíu lại, chợt thân hình uốn éo, tránh khỏi
Sau khi tránh thoát lần tập kích này, Côn Bằng đưa ánh mắt nhìn về phía người đến, một bóng người đi ra từ bên trong hư không, kiêu ngạo nhìn chằm chằm vào Côn Bằng
Sau khi nhìn thấy bóng người vừa đi ra từ trong hư không, lông mày của Côn Bằng hơi nhíu lại, xong hắn mở miệng bắt chuyện:
- Ta tưởng là ai chứ, hóa ra là tọa kỵ của Thánh Nhân, Khổng Tuyên
Hai chữ ‘Tọa kỵ’ này được Côn Bằng nhấn giọng cao hơn mấy phần, đây là ý gì, tự nhiên là không cần nói cũng biết
Thực sự, nghe được câu nói của Côn Bằng, Khổng Tuyên nhíu mày, trong miệng cũng không khách khí:
- Năm đó, hai tộc Vu Yêu chiến đấu, vẫn là Côn Bằng huynh tương đối thông minh
Ta ngược lại là cực kỳ bội phục
Có câu nói rất hay, đánh người không đánh mặt, mắng người không vạch khuyết điểm, thế nhưng mà Côn Bằng cùng Khổng Tuyên vừa thấy mặt đã lập tức cùng vạch khuyết điểm của nhau
Côn Bằng trào phúng Khổng Tuyên biến thành tọa kỵ của người khác, mà Khổng Tuyên thì sao
Cũng không cam chịu yếu thế trào phúng hành động bỏ chạy, sợ chiến của Côn Bằng trong lúc hai tộc Vu Yêu đại chiến
Khổng Tuyên bị lời trào phúng của Côn Bằng làm cho sắc mặt đen kịt, vậy, Côn Bằng tự nhiên cũng là bị câu nói của Khổng Tuyên làm cho tức giận đến xù lông
- Không phải bây giờ ngươi đang phụ trách công việc lên kế hoạch cho chuyến đi Tây Thiên thỉnh kinh này hay sao
Không cẩn thận làm việc, đột nhiên đánh lén ta là có ý gì
Cố gắng làm cho sắc mặt của mình trở nên bình tĩnh hơn, Côn Bằng mở miệng hỏi Khổng Tuyên
- À
Mấy ngày trước, lúc đi ngang qua nơi này, ta có lỡ tay đánh rơi một mảnh vỡ của Hỗn Độn Chung ở trong dòng sông này, hôm nay đến đây tìm về
Khổng Tuyên mở miệng hồi đáp
- Vật này có duyên với ngươi hay sao
Côn Bằng nở nụ cười trào phúng, hỏi Khổng Tuyên
Những lời này của Côn Bằng hiển nhiên là đang giễu cợt hành vi, cử chỉ của Phật môn, Khổng Tuyên tự nhiên là hiểu rõ, sắc mặt có chút khó coi, hồi đáp:
- Không phải có duyên, vật này nguyên bản là của ta
- Nguyên bản là của ngươi hay sao
Nghe được lời nói của Khổng Tuyên, nụ cười trào phúng trên mặt Côn Bằng càng rõ ràng hơn, hắn nói:
- Đây rõ ràng là mảnh vỡ của Hỗn Độn Chung cũng gọi là Đông Hoàng Chung, vốn là Thánh vật của Yêu tộc ta
Ngươi thế mà cũng không cảm thấy ngại ngùng khi nói nó vốn chính là của ngươi ư
Nói đến đây, Côn Bằng dừng lại một chút rồi cười nhạo, nói tiếp:
- Cho nên giống như là người xưa đã nói gần mực thì đen gần đèn thì rạng hay sao
Ngươi theo Phật môn không học được bản lĩnh gì nhưng kỹ năng mặt dày, không cần thể diện này thật đúng là để ta cảm thấy khâm phục
- Người khác nói ngươi là người mạnh nhất bên dưới Thánh Nhân, thế nhưng trong mắt của ta, ngươi là người có da mặt dày nhất bên dưới Thánh Nhân
- Côn Bằng, ngươi muốn chết
Nghe được câu nói của Côn Bằng này, Khổng Tuyên cũng không nhịn được nữa, trong miệng phát ra một tiếng rống bén nhọn
Người có da mặt dày nhất bên dưới Thánh Nhân, câu nói này không chỉ là mắng bản thân, tiện thể cũng đồng thời cùng chửi cả Chuẩn Đề Thánh Nhân đi
Dù sao mình là người có da mặt dày nhất bên dưới Thánh Nhân, như vậy, Thánh Nhân có da mặt dày hơn mình là ai
Sau khi rống lên, Khổng Tuyên cũng không nói nhảm nữa, lập tức biến thành bản thể Khổng Tước chân thân, hai cánh sải rộng ra tựa như là đám mây che trời
- Hừ
Khổng Tuyên, tất cả mọi người đều nói ngươi là Chuẩn Thánh mạnh nhất nhưng ta không tin
Hôm nay, ta cũng thử một chút, cùng là Chuẩn Thánh đỉnh phong, ngươi rốt cuộc mạnh ở điểm nào
Thấy Khổng Tuyên đã hóa thành hình thái Khổng Tước chân thân, Côn Bằng khẽ híp mắt lại, mở miệng nói
Trong khi đang nói chuyện, Côn Bằng cũng hóa thành hình thái bản thể, hai cánh sải rộng ra, che kín bầu trời
Muốn nói tồn tại hình thái loài chim, ở thời kỳ Thượng Cổ mạnh nhất tự nhiên là hai vị Yêu tộc Hoàng Đế Đông Hoàng Thái Nhất cùng Yêu Hoàng Đế Tuấn, nhưng mà bây giờ sao
Mạnh nhất chính là Khổng Tuyên cùng Côn Bằng
Khổng Tuyên bị rất nhiều người xưng là Chuẩn Thánh mạnh nhất, Côn Bằng cũng là tồn tại cấp 100, trong lòng tự nhiên cũng cảm thấy không phục
Hôm nay, thừa cơ hội này, Côn Bằng cũng muốn so cao thấp cùng Khổng Tuyên một lần
Chuẩn Thánh ra tay tự nhiên là khiến cho trời long đất lở, huống chi hai vị này đều là người xuất sắc bên trong hàng ngũ Chuẩn Thánh
Hai vị Chuẩn Thánh vừa cho thấy chân thân thì đã lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt