Người dịch: Nguyễn Khiêm
Trư Bát Giới vẫn luôn vô cùng rõ ràng vị trí của mình trong đoàn đội, đó chính là trung thực đi theo bước chân của sư phụ là được rồi
Còn về phần sư phụ nói có đúng hay không
Vậy thì không nằm bên trong phạm vi cân nhắc của Trư Bát Giới rồi
Rốt cuộc, thứ nhất, đi theo sư phụ thì sư phụ có thể truyền thụ cho mình kỹ thuật tán gái
Thứ hai, trí tuệ của sư phụ thiên hạ vô song, đi theo bước chân của người, bản thân không cần lại lo lắng bị người khác lừa gạt cùng tính kế
Thứ ba, đi theo sư phụ vào phó bản, mình có thể nhanh chóng tăng cao tu vi, thậm chí còn có thể có được không ít bảo vật
Tuy rằng trí tuệ của Trư Bát Giới không cao, nhưng hắn biết rõ, chỉ cần mình ôm cái đùi vàng này của sư phụ thật tốt thì sẽ có tác dụng hơn tất cả
Vì thế, hắn hóa thân thành Fan trung thành của Giang Lưu
Những người này không phải là nói cái gì thiên hạ chí bảo người có đức chiếm lấy hay sao
Như vậy, theo Trư Bát Giới, ở đây những người này bên trong, còn có ai có thể so sánh ‘Đức’ được với sư phụ hay sao
Tuy rằng là đứng ở góc độ fan trung thành, Trư Bát Giới cảm thấy câu nói này không sai nhưng lời nói này nói được lại làm cho tất cả mọi người ở đây á khẩu không trả lời được, khó mà phản bác
Rốt cuộc mặc dù hung danh của Pháp Sư Huyền Trang đã truyền khắp tam giới lục đạo, thế nhưng mà sự từ bi của hắn cũng được lưu truyền không kém gì đâu
- A Di Đà Phật, Huyền Trang, người xuất gia xem tiền vàng như cặn bã, ngươi còn có nhiệm vụ quan trọng hơn đó là đi Tây Thiên thỉnh kinh, không nên hao phí thời gian ở đây tranh đoạt bảo vật
Yên tâm, bảo vật ở nơi này chính là đồ vật của Phật môn ta, bản tọa tất nhiên sẽ không để nó bị người khác đoạt đi
Ở bên cạnh, sau khi trầm mặc một lát, vị Bồ Tát của Phật môn kia chợt mở miệng, nói với Giang Lưu
- Không sai, Đại Thánh gia, các ngươi đi Tây Thiên thỉnh kinh là cứu vớt thiên hạ thương sinh, sớm một ngày lấy được chân kinh, liền có thể sớm một ngày tu thành chính quả, cần gì phải ở đây tranh đoạt một chút bảo vật
Sau khi vị Bồ Tát của Phật môn kia mở miệng, ở bên cạnh, Thần Tướng cũng mở miệng nói
Không có biện pháp, đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh có hung danh quá thịnh, ngay cả Tử Vi Đại Đế đều chết ở trong tay Pháp Sư Huyền Trang, nếu như thật sự có bọn họ tham gia tranh đoạt, hậu quả khó liệu
Ở bên cạnh, nghe được câu nói của đám người đến từ Thiên Đình và Phật môn kia, khóe miệng của những yêu ma quỷ quái kia hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười khinh thường
Bọn họ đã sớm biết rõ đám người đến từ Thiên Đình và Phật môn kia chỉ biết ra vẻ đạo mạo, tranh đoạt bảo vật mà còn dùng ngôn ngữ ép buộc mấy người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh rời đi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây thật là ngay cả người mình đều không buông tha
- Chớ có nói nhảm
Mặc dù ưa thích nghe người khác khen và thổi phồng mình nhưng mà Tôn Ngộ Không cũng không phải là đồ đần, tự nhiên hiểu rõ ý định của những người này
Thế là Tôn Ngộ Không vung Như Ý Kim Cô Bổng trong tay lên, chỉ một vòng về phía tất cả mọi người ở đây:
- Muốn tranh đoạt bảo vật, mọi người đều bằng bản sự là được rồi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì
- Không sai, Tôn Đại Thánh nói có lý, mọi người đều bằng bản sự là được rồi, nói nhiều lời dễ nghe như vậy có làm được cái gì đâu
Tương đối thì những yêu ma quỷ quái kia ngược lại là càng muốn kiểu tranh đoạt này
Vì thế, sau khi Tôn Ngộ Không vừa dứt lời, không ít yêu ma đều gật đầu đồng ý nói
- Chuyện này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở bên cạnh, trên mặt của Bồ Tát cùng Thần Tướng hiện lên biểu cảm bất đắc dĩ, hai người đưa mắt nhìn nhau rồi cũng không thể nói gì hơn
Bọn họ biết nếu mình còn phản đối thì tựa hồ cũng khẽ khiến cho người khác cảm thấy bản thân quá không phóng khoáng
Trong khi những người này còn đang vây quanh núi lớn, đánh võ mồm ngươi tới ta đi thì đột nhiên, ở chỗ sâu trong ngọn núi lớn này, cột sáng gồm hai màu đỏ và vàng bắn thẳng lên, xuyên thủng bầu trời kia dần dần tiêu tán
Cùng lúc đó, một đoạn xương cốt màu vàng rực, phía trên có ngọn lửa màu vàng đang cháy hừng hực cứ như vậy bay từ sâu trong núi lớn lên
- Xương cốt
Một đoạn xương cốt bị ngọn lửa vây quanh ư
Đây là cái gì
Không nghĩ tới bảo vật ở chỗ sâu trong ngọn núi lớn này thế mà lại chẳng qua là một đoạn xương cốt thôi, trong lòng của Giang Lưu âm thầm kinh ngạc
- Cái này .
đây chẳng phải là Thái Dương Chân Cốt trong truyền thuyết hay sao
Giang Lưu không nhận ra, cũng không đại biểu cho những người khác không nhận ra, bên trong nhóm yêu ma quỷ quái có yêu ma đột nhiên mở miệng, kinh hãi hô lên
- Thái Dương Chân Cốt
Cái kia lại là thứ gì
Điều này làm cho trong lòng của Giang Lưu âm thầm kinh ngạc
Thái Dương Chân Cốt kia là cái gì, bản thân cũng hoàn toàn không có khái niệm
Vù vù
Chẳng qua là không đợi Giang Lưu đi làm rõ ràng Thái Dương Chân Cốt này là cái gì, đột nhiên, cấm chế nguyên bản bao phủ toaàn bộ ngọn núi, chậm rãi tiêu tán
Sau khi cấm chế tiêu tán, tất cả mọi người nguyên bản còn đánh võ mồm giống như là nhận được một loại tín hiệu nào đó vậy, đồng thời tranh nhau chen lấn vọt về phía đoạn Thái Dương Chân Cốt này
- Động thủ
Thấy cảnh này, Giang Lưu cũng mở miệng kêu to
Mặc dù không biết Thái Dương Chân Cốt rốt cuộc là thứ gì, thế nhưng mà nhìn mọi người lao vào tranh đoạt dữ dội như vậy là có thể biết đây chính là bảo bối, còn cụ thể có hiệu quả hay tác dụng gì, chờ cướp đến tay rồi nói sau
Ngay khi Giang Lưu vừa mở miệng thì Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tịnh, thậm chí dưới tay Bạch Long Mã đều đồng thời nhào ra ngoài
Bốn vị cường giả cấp độ Đại La Kim Tiên ra tay, uy thế không tầm thường
Đặc biệt là hai người Tôn Ngộ Không cùng Tiểu Bạch Long, bản thân vốn dĩ đã mạnh lại có thêm được thể phách cường đại, cảnh tượng bọn họ ra tay khiến cho Giang Lưu có một loại cảm giác mãnh hổ xông vào bầy dê
Mỗi một vị cường giả cấp độ Đại La Kim Tiên đều là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy bên trong tam giới lục đạo, toàn bộ tam giới lục đạo cũng chỉ có khoảng hai ba trăm vị mà thôi
Mà trong số hai mươi mấy vị cường giả tụ tập ở đây thì cũng chỉ có ba vị Đại La Kim Tiên mà thôi, chính vì thế khi mấy người Tôn Ngộ Không vừa ra tay, tự nhiên là sẽ thể hiện ra xu thế khó mà ngăn cản
Trong suốt mấy năm qua, mấy thầy trò cơ hồ mỗi ngày đều vào phó bản
Phải phối hợp với nhau như thế nào bên trong một trận hỗn chiến, bọn họ sớm đã nhớ kỹ trong lòng
động tác của Tôn Ngộ Không rất nhanh, cũng cực kỳ linh hoạt, xuất phát sau mà đến đích trước, hắn là người đầu tiên vọt tới trước mặt Thái Dương Chân Cốt rồi nhanh chóng vươn tay chộp cái gọi là Thái Dương Chân Cốt này vào trong tay
- Đại Thánh gia, ta không khách khí
Ở bên cạnh, sau khi mở miệng nói xin lỗi một câu, Thần Tướng nhanh chóng ra tay với Tôn Ngộ Không
Bởi vì Thái Dương Chân Cốt này ở trong tay của Tôn Ngộ Không cho nên lực chú ý của những người khác cũng đều thả trên người Tôn Ngộ Không
- Quyết Đấu Khế Ước
Mắt thấy phần lớn người ở chung quanh đều ra đòn công kích về phía Tôn Ngộ Không, Giang Lưu làm tồn tại loại hình phụ trợ, phản ứng cũng không chậm, nhanh chóng sử dụng kỹ năng Quyết Đấu Khế Ước kết nối Tôn Ngộ Không với vị Bồ Tát của Phật môn ở bên cạnh kia
Quyết Đấu Khế Ước (đại viên mãn): Có thể tùy ý chỉ định hai mục tiêu tiến hành quyết đấu, ngoại trừ hai bên đang quyết đấu ra thì những người khác đều không thể tạo thành tổn thương, thời gian tiếp tục 120 giây, thời gian làm lạnh 600 giây
Dưới hiệu quả của Quyết Đấu Khế Ước, ngoại trừ đòn công kích của Bồ Tát kia thì công kích của tất cả những người khác đều không có hiệu quả
Những người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh sớm đã quen thuộc cách phối hợp với nhau, cũng biết rõ thần thông của sư phụ
Vì thế, Tôn Ngộ Không chẳng qua là ôm Thái Dương Chân Cốt lao tới phía ngoài phá vây, hoàn toàn không để ý đến đòn công kích của những người ở chung quanh này
Pháp thuật, thần thông, pháp bảo
Đủ loại công kích liên miên bất tuyệt đánh về phía Tôn Ngộ Không tựa như là mưa to gió lớn vậy
Thế nhưng mà, Tôn Ngộ Không lại giống như là một tảng đá ngầm giữa trời mưa gió, mặc ngươi mãnh liệt như thế nào, ta đều lù lù không động
- Kim Cương Bất Hoại Chi Thân của Tôn Ngộ Không lợi hại như vậy hay sao
Mắt thấy Tôn Ngộ Không bị vô số đòn công kích đánh trúng thế mà lông tóc không tổn hao gì, trong lòng của tất cả mọi người ở đây đều âm thầm sợ hãi, thán phục
Chiến đấu đoạt bảo vốn dĩ nên là tình huống hỗn chiến, thế nhưng mà, bởi vì đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh quá mức cường đại, trong lúc không để ý đến lại là biến thành cục diện nhóm người Thiên Đình và Phật môn thậm chí những yêu ma quỷ quái kia đều vây công đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh
- Năng lực loại pháp tắc hay sao
Ở bên ngoài chiến trường, Khổng Tuyên tự nhiên là ẩn tàng ở trong bóng tối, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tôn Ngộ Không
Thân là tồn tại Chuẩn Thánh đỉnh phong cấp 100, Khổng Tuyên tự nhiên nhìn ra được trên người Tôn Ngộ Không lúc này có pháp tắc quấn quanh, chính là bởi vì như thế, nhiều đòn công kích như vậy đánh trúng người hắn nhưng vẫn không có hiệu quả
Người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh này đều có tu vi chẳng qua là Đại La Kim Tiên mà thôi, thế nhưng mà, thần thông loại pháp tắc thật là một cái tiếp một cái, làm cho người ta cảm thấy khó mà có thể tin tưởng được
Khi nhìn thấy bảo vật ở đây là Thái Dương Chân Cốt, dù cho là Khổng Tuyên cũng muốn cướp đoạt ở trong tay
Hơn nữa, như bản thân suy nghĩ, đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đã vào cuộc, tự nhiên, không thể để bọn họ có thể dễ dàng rời khỏi như vậy
Nhìn đến đây, Khổng Tuyên cũng biết mình không ra tay là không được
- Sư phụ, lấy được
Trên người Tôn Ngộ Không mang theo sự bảo hộ của năng lực Quyết Đấu Khế Ước, mạnh mẽ đâm tới trước mặt Giang Lưu, trong tay giơ Thái Dương Chân Cốt lên cao, vui vẻ nói
- Làm được tốt
Thấy Tôn Ngộ Không cầm Thái Dương Chân Cốt quay lại, trên mặt của Giang Lưu cũng nở nụ cười rồi hắn gật nhẹ đầu nói
Trong khi đang nói chuyện, Giang Lưu vươn tay ra, tiếp nhận Thái Dương Chân Cốt này từ trong tay của Tôn Ngộ Không
Vụt
Chẳng qua là mắt thấy Thái Dương Chân Cốt sắp sửa rơi vào trong tay của Giang Lưu thì đột nhiên, biến cố nảy sinh, một mũi tên đột nhiên xuất hiện, bắn trúng Thái Dương Chân Cốt, đánh Thái Dương Chân Cốt này bay ra ngoài
- Người nào
Đột nhiên gặp biến cố, trong lòng của Giang Lưu cũng âm thầm sợ hãi
Hắn đang muốn động thủ đi đoạt, chẳng qua là lại có người ra tay nhanh hơn Giang Lưu, trong chớp mắt đã chộp được Thái Dương Chân Cốt kia vào trong tay
Giang Lưu đưa mắt nhìn sang, cướp đoạt Thái Dương Chân Cốt từ trong tay của mình là một người trẻ tuổi, nhìn chừng hai mươi tuổi, trong tay cầm một cây cung lớn, toàn thân tỏa ra khí tức sắc bén
Bảng thông tin nhân vật
Nhìn thấy người vừa đột nhiên ra tay là đã có thể cướp Thái Dương Chân Cốt từ trong tay của bản thân cùng với Tôn Ngộ Không lại là một người cực kỳ lạ mặt, trong lòng của Giang Lưu cũng không khỏi cảm thấy nghi ngờ, hắn mặc niệm một tiếng, kéo ra bảng thông tin nhân vật của đối phương
Tự nhiên, một bảng thông tin nhân vật hơi mờ xuất hiện ở trước mặt Giang Lưu
Id: Vô danh (tên giả) (màu vàng)
Chức nghiệp: Phật Đà
Giới tính: Nam
Đẳng cấp: 100
Trang bị: Ngũ Sắc Thần Quang (Thần Cấp) , Ngân Nguyệt Cung (cấp bậc Sử Thi) .
- Hắn là ...
Khổng Tuyên
Quan sát bảng thông tin nhân vật hơi mờ ở trước mặt mình , khóe mắt của Giang Lưu hơi hơi co quắp
Mặc dù bề ngoài có thể biến hóa thế nhưng mà, bảng thông tin nhân vật lại không thay đổi được, từ đẳng cấp đến chức nghiệp, thân phận đều không có biến đổi, chẳng qua là đổi một cái tên cùng với tăng thêm một cây cung cấp bậc Sử Thi mà thôi
Trong lòng của Giang Lưu thầm than, Khổng Tuyên này thật là quá chăm chỉ rồi đó, mỗi một lần kiếp nạn đều là tự thân đi làm, Thái Dương Chân Cốt này chẳng lẽ cũng là mồi nhử Khổng Tuyên cố ý ném đi ra hay sao
Xèo xèo xèo
Không nói đến trong lòng của Giang Lưu là có suy nghĩ gì, mắt thấy Thái Dương Chân Cốt đã rơi vào trong tay Khổng Tuyên, những người ở đây nguyên bản tranh nhau chen lấn, phát động công kích về phía Tôn Ngộ Không, bây giờ lại đột ngột chuyển hướng, nhìn chằm chằm vào Khổng Tuyên, trọng tâm công kích tự nhiên là cũng chuyển sang phía hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vô số đòn công kích dày đặc như mưa to, trút xuống về phía Khổng Tuyên
- Thực sự, hắn thụ thương
Mặc dù Khổng Tuyên xuất hiện làm cho trong lòng của Giang Lưu giật mình, nhưng quan sát thanh máu HP trên đầu Khổng Tuyên, trong lòng của Giang Lưu thầm nói
Tin tức hắn suy đoán là thực sự, sau khi chiến một trận với Côn Bằng, Khổng Tuyên đã thụ thương