Người dịch: Nguyễn Khiêm
Ở Nhân Gian, trong Hoàng cung của Đại Đường
Một ngày này, Hoàng Đế của Đại Đường Lý Thế Dân đã tảo triều xong, quay lại tẩm cung của bản thân
Dựa theo lệ cũ, hắn có thể nghỉ ngơi chốc lát, sau đó lại xử lý một phần trình lên tấu chương
Chẳng qua là lúc Lý Thế Dân từ trong đại điện triều hội đi tới thì lại đột nhiên nghe được ở bên cạnh có giọng nói của Viên Thiên Cương vang lên:
- Bệ hạ, cẩn thận, có khách đến từ Thiên Ngoại
Viên Thiên Cương vừa dứt lời, Lý Thế Dân cùng những hộ vệ ở chung quanh đều ngẩng đầu lên nhìn
Thực sự, giữa bầu trời có một bóng người xuất hiện, nhanh chóng bay gần lại về phía bên này
- Hộ giá
Nhìn bóng người đang nhanh chóng tới gần từ giữa bầu trời, vài hộ vệ lớn tiếng hô một câu rồi nhanh chóng rút binh khí của bản thân ra, chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón quân địch
Rất nhanh, bóng người này đã từ giữa không trung đáp xuống
Sau khi nhìn thấy người đến, biểu cảm ở trên mặt của Viên Thiên Cương biến thành kinh ngạc, hắn la lên:
- Công chúa
- Phụ hoàng
Bóng người kia vừa đáp xuống từ giữa không trung thì đã cười to rồi nhanh chóng chạy đến, nhào vào trong ngực của Lý Thế Dân
Ở bên cạnh, nhìn thấy người đến,đám binh sĩ nguyên bản đã chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón quân địch tự nhiên tránh hết ra đến một bên
- Cao Dương, là con ư
Lý Thế Dân vươn tay ra, vỗ vỗ vào phía sau lưng người đến, sắc mặt cũng vừa mừng vừa sợ
Không sai, bóng người vừa bay tới không phải là ai khác mà chính là công chúa Cao Dương
Mặc dù đã sớm từ trong miệng của Giang Lưu biết được tình huống của Cao Dương, thế nhưng mà, sau khi tận mắt nhìn thấy, cũng xác định được Cao Dương khỏe mạnh, Lý Thế Dân mới xem như triệt để yên tâm
- Xin thứ cho con gái bất hiếu, lúc này mới có thời gian đến thăm phụ hoàng
Sau khi đi ra từ trong ngực của Lý Thế Dân, Cao Dương khom người, khẽ cúi đầu hành lễ với Lý Thế Dân
- Con làm cái gì vậy
Giữa cha con chúng ta còn cần khách sáo như thế hay sao
Lý Thế Dân vội vàng vươn tay ra, đỡ Cao Dương đứng dậy
Rồi ông nở nụ cười vui vẻ nói:
- Mãi mới có dịp quay về nhà, con ở lại trong cung thêm chút thời gian chứ
- Phụ hoàng, lần này, con cũng không có quá nhiều thời gian chờ đợi trong cung
Chẳng qua là sau khi nghe được câu nói của Lý Thế Dân, Cao Dương lại lắc lắc đầu đáp
Câu trả lời này làm cho trong lòng của Lý Thế Dân hơi động một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ có điều, Lý Thế Dân cũng không có vội vã hỏi dò chuyện gì mà vẫn như trước là mừng rỡ gọi Cao Dương đến trong hậu cung
Để hai mẹ con Cao Dương gặp mặt một lần, tự nhiên, cũng có thể tụ hội với huynh đệ tỷ muội nữa
cùng nhau nếm qua một trận phong phú bữa tối
Chờ đợi mọi người ăn xong bữa tối, sau đó tìm một chỗ bốn bề vắng lặng thì Lý Thế Dân đi tới trước mặt của Cao Dương
- Cao Dương, lần này con tới có phải là có chuyện gì quan trọng hay không
Lý Thế Dân nhanh chóng hỏi
- Đúng, phụ hoàng, lần này con gái đến là muốn cho ngài đi ra Đại Đường, đi bên ngoài quan sát
Gật nhẹ đầu, Cao Dương trả lời
- Đi ra Đại Đường, đi bên ngoài quan sát ư
Nhìn Cao Dương một lúc mà không nói gì bởi vì Lý Thế Dân đang đợi câu nói tiếp sau của nàng
- Ở cách Đại Đường mấy mươi nghìn dặm xa có một Quận Phượng Tiên
Cao Dương mở miệng, giản lược nói tóm tắt chuyện phát sinh ở bên phía Quận Phượng Tiên kia cho Lý Thế Dân nghe một lần
Đương nhiên, nàng cũng chuyển lời của Giang Lưu cho Lý Thế Dân nghe một lần
- Thì ra là như thế
Sau khi nghe được mục đích phải để bản thân đi Quận Phượng Tiên, biểu cảm ở trên mặt của Lý Thế Dân cũng biến thành chần chờ
Cao Dương không nói gì, chẳng qua là yên lặng nhìn về phía Lý Thế Dân, chờ hắn trả lời
Chuyện đều nói cho phụ hoàng nghe một lần rồi, còn như phụ hoàng có quyết định phải đi hay không, đây cũng không phải là chuyện mình có thể quyết định
- Đã như vậy thì ta sẽ đi tới Quận Phượng Tiên kia một lần
Nói cho cùng, phụ hoàng sống nhiều năm như vậy còn chưa hề rời khỏi Đại Đường đâu, cũng vừa lúc đi xem Nhân tộc ở địa phương khác sinh hoạt thế nào
Sau khi suy tư một lát, Lý Thế Dân gật đầu nói, đáp ứng
Sau khi Lý Thế Dân đáp ứng, hắn cũng nhanh chóng hành động, an bài mọi việc
Sáng sớm ngày kế tiếp, Lý Thế Dân được Cao Dương dẫn dắt nhanh chóng bay lên không trung, bay về phía Quận Phượng Tiên kia
Tình huống bên phía Nhân Gian là như thế nào tạm dừng không nói
Vào lúc này, ở bên trong Thiên Đình, sau khi nghe được lời nói của Thiên Lý Nhãn, sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế trở nên vô cùng khó coi, ông bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Thiên Lý Nhãn
Đối với Thiên Lý Nhãn, ánh mắt của Ngọc Hoàng Thượng Đế vào lúc này tựa như là ngưng tụ thành thực chất vậy, giống như là một ngọn núi lớn đè lên trên người mình
Cúi đầu, Thiên Lý Nhãn thật không dám ngẩng lên nhìn Ngọc Hoàng Thượng Đế
Giận
Vào lúc này, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế hoàn toàn chứa đầy sự tức giận
Chỉ là một hồn phách của người bình thường, bản thân vì sao để ý như vậy
Còn không phải là vì chuyện này quan hệ đến thể diện của bản thân hay sao
Chỉ là một người bình thường mà thôi, có thể làm cho bản thân thật tình đối đãi như thế, hắn hẳn là phải mang ơn mới đúng chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế mà sau khisống lại, kẻ này lại dám lật ngược bàn thờ đang tế bái bản thân ư
Sở dĩ làm ầm ĩ như thế chính là vì thể diện của bản thân, không nghĩ đến người bình thường kia đã hoàn dương sống lại nhưng lại dám đối đãi với mình như vậy
Điều này làm cho thể diện của bản thân để vào đâu
- Chỉ là một người bình thường lại dám đại nghịch bất đạo như thế hay sao?
Sắc mặt âm trầm xuống, Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng nói
Nói đến đây, Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức phân phó:
- Đi mời Thác Tháp Thiên Vương Lý Tĩnh đến đây
- Dạ, bệ hạ
Sau khi nghe được lời nói này, Thiên Lý Nhãn cũng biết rõ Ngọc Hoàng Thượng Đế đã thật sự nổi giận, tự nhiên là không dám lại nói cái gì, sau khi gật nhẹ đầu liền nhanh chóng lui xuống
Chỉ một lát sau, Lý Tĩnh nâng Linh Lung Bảo Tháp, long hành hổ bộ đi tới trước mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế:
- Thần Lý Tĩnh, bái kiến bệ hạ
- Lý Tĩnh, hiện trên thế gian có con trai Quận trưởng của Quận Phượng Tiên ngỗ nghịch, dám can đảm lật ngược bàn thờ đang tế bái quả nhân, hành vi đại nghịch bất đạo như thế, há lại có thể dung tha
Ta sai ngươi suất lĩnh tám ngàn Thiên Binh, Thiên Tướng, hạ giới bắt kẻ này đến cho quả nhân
- Chuyện này
Sau khi nghe được câu nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Lý Tĩnh cũng không có vội vã đối đáp, sắc mặt có chút chần chờ
Nếu chỉ là người bình thường thì cũng không cần bản thân, tùy tiện phái một Thiên Binh, Thiên Tướng xuống dưới là có thể giải quyết xong chuyện
Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác vào lúc này đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh lại đang ở ngay trong Quận Phượng Tiên, hơn nữa tựa hồ là đứng chung một chỗ với Quận trưởng của Quận Phượng Tiên
Giờ phút này, bản thân tiến đến không phải là muốn đối đầu với đám người Huyền Trang hay sao
Bây giờ trong cả tam giới lục đạo người nào không biết đến sự đáng sợ của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh
- Thế nào
Ngươi muốn kháng chỉ hay sao
Nhìn thấy Lý Tĩnh chần chờ, cơn tức giận ở trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế lại giống như là lửa cháy đổ thêm dầu vậy, thanh âm cũng biến thành trầm xuống
- Thần tuân chỉ
Nhìn thấy Ngọc Hoàng Thượng Đế có vẻ đã tức giận đến mức sắp bùng nổ, Lý Tĩnh nào còn dám nói thêm cái gì
Sau khi cúi đầu trả lời một câu, hắn nhanh chóng xoay người rời khỏi
Sau khi chọn tám ngàn Thiên Binh, Thiên Tướng, bày xuống điệu bộ, một đoàn người nhanh chóng bay về hướng Quận Phượng Tiên
Một đêm này, Giang Lưu vẫn như cũ là nhảy vào bên trong giao diện thức tỉnh để thức tỉnh kỹ năng Bế Khẩu Thiền của bản thân
Đợi đến sắc trời sáng lên thì Giang Lưu đúng giờ ra tới, đánh răng rửa mặt
Đương nhiên mới chỉ qua một buổi tối, bản thân không thể là đã khỏi hẳn thương thế, cho nên Giang Lưu nhìn vẫn là hơi mệt mỏi, sắc mặt cũng vẫn còn nhợt nhạt
- Thánh Tăng, thương thế của ngài nghiêm trọng như vậy thì không nên vội vã rời khỏi, chờ thương thế khỏi hẳn lại rời đi
Sau khi rửa mặt, một nhà ba người Quận trưởng tìm đến mấy người Giang Lưu đồng thời ăn điểm tâm, thấy sắc mặt của Giang Lưu vẫn còn nhợt nhạt, Quận trưởng mở miệng nói
- A Di Đà Phật, vậy thì chúng ta phải quấy rầy Quận trưởng đại nhân rồi
Tự nhiên không có ý định cự tuyệt, Giang Lưu khiêm tốn, lễ độ nói
- Không quấy rầy, cao tăng đã bị trọng thương, chúng ta tận lực chiếu cố cũng chuyện đương nhiên, sao dám nói hai chữ quấy rầy cơ chứ
Ở bên cạnh, phu nhân của Quận trưởng cũng lập tức nói
Đông đông đông
Chẳng qua là trong khi mấy người Giang Lưu đang nói chuyện, chuẩn bị ăn điểm tâm thì đột nhiên, giữa bầu trời truyền đến tiếng trống trận rền vang, hấp dẫn sự chú ý của vô số dân chúng trong Quận Phượng Tiên
Bọn họ không hiểu được vì sao đang yê đang lành lại có tiếng trống trận vang lên
Trên mặt hiện lên biểu cảm mờ mịt, những người dân này nhìn chung quanh, một thời gian cũng tìm không thấy thanh âm rốt cuộc từ đâu mà tới
- A
Chờ một chút, các ngươi nhìn lên bầu trời, có Tiên Quan, Thần Tướng đến
Ngay lúc này, đột nhiên một tiếng kinh hô vang lên
Nghe thấy câu nói này, từng bách tính lập tức ngẩng đầu, nhìn lên phía trên trời, một đám mây trắng lớn đang chậm rãi chìm xuống
Dân chúng ngẩng đầu lên, liền có thể nhìn thấy bên trên mây trắng trường thương san sát, tinh kỳ phấp phới, Thiên Binh, Thiên Tướng lấy ngàn mà tính đứng ở bên trên đám mây trắng kia, tiếng trống trận chính là truyền đến từ bên trên đám mây trắng kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từng bách tính đều ngẩng đầu nhìn lại, tự nhiên, đưa tới phản ứng dây chuyền
Nhìn thấy vô số Thiên Binh, Thiên Tướng hiện ra giữa bầu trời, những người dân này lập tức đều quỳ xuống, quỳ bái
Ở bên trong Quận Thủ Phủ, vào lúc này mấy người Quận trưởng tự nhiên cũng đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía bên trên bầu trời
Biểu cảm ở trên mặt của mấy người Giang Lưu vẫn rất bình tĩnh, cũng không cảm thấy có cái gì
Thế nhưng sắc mặt của một nhà ba người Quận trưởng lại trở nên ảm đạm
Hôm qua mới lật ngược bàn thờ để tế bái Ngọc Hoàng Thượng Đế, hôm nay liền có nhiều Thiên Binh, Thiên Tướng như vậy xuất hiện, hơn nữa còn nổi trống trận, hiển nhiên là kẻ đến không thiện
- Xong rồi, thực sự không có chuyện tốt
Trên mặt của Quận trưởng hiện lên biểu cảm tuyệt vọng
- Con à, đừng sợ, có mẹ ở đây
Đối mặt nhiều Thiên Binh, Thiên Tướng như vậy, mặc dù ở trong lòng phu nhân của Quận trưởng cũng rất sợ hãi, thế nhưng mà, mặc dù là đến lúc này, bà vẫn kéo con trai của mình ra sau lưng, dù thân thể vẫn còn đang run rẩy nhưng vẫn giang tay che chở con trai của mình
Mặc dù hôm qua con trai của Quận trưởng tỏ ra tùy tiện, không quan tâm đến Ngọc Hoàng Thượng Đế, thế nhưng mà khi thật sự nhìn thấy nhiều Thiên Binh, Thiên Tướng như vậy xuất hiện, trên mặt của hắn cũng hiện lên biểu cảm hoảng sợ
- Ngừng
Ở trên cao nhìn xuống, Lý Tĩnh thiết diện vô tư, quan sát một nhà ba người Quận trưởng ở phía dưới, đương nhiên, chủ yếu hơn là mấy người Giang Lưu
Tay giơ lên hô một câu, chẳng mất bao lâu, tiếng trống trận kia liền ngừng lại
Trong lòng âm thầm có chút bất đắc dĩ, nhưng mặt ngoài Lý Tĩnh lại không nhìn ra biểu tình gì
Sau khi tỏ ra chần chờ một chút, hắn để những Thiên Binh, Thiên Tướng này tạm thời chờ đợi, chính hắn tắc thì nhảy khỏi đám mây, từ từ hạ xuống phía dưới
- Bái kiến Thiên Vương
Sau khi Lý Tĩnh hạ xuống tới, Giang Lưu vẫn là khiêm tốn, lễ độ, bắt chuyện với hắn
- Thánh Tăng có lễ
Đối mặt Giang Lưu, Lý Tĩnh sao dám khinh thường
Hắn cũng vội vàng đáp lễ lại
- Hắc hắc hắc, Lý Thiên Vương, mới sáng sớm mà ngài đã mang theo nhiều Thiên Binh, Thiên Tướng như vậy đến đây, cần làm chuyện gì vậy
Tôn Ngộ Không nhảy tiến lên, quan sát Lý Tĩnh hỏi
Ở bên cạnh, một nhà ba người Quận trưởng nguyên bản còn đang cảm thấy tuyệt vọng, nhưng nhìn mấy người Giang Lưu có vẻ rất quen thuộc với vị Thần Tướng vừa bay xuống này, trong lòng hơi an tâm một chút
Thực sự giống như lời mấy người Pháp Sư Huyền Trang đã nói, bọn họ có địa vị rất lớn, cho dù Tiên Quan, Thần Tướng cũng hết sức quen thuộc