Cơ thể của Địa Tạng Vương Bồ Tát đập thẳng vào tường, nôn ra một ngụm máu, giật mình nhìn Ngọc Hoàng Đại Đế Từ khi mình gánh vác năng lực nắm giữ luân hồi chuyển thế của Tiên Phật, phàm là có Tiên Phật ngã xuống, đúng là có rất nhiều người tới đây cầu xin mình khai ân, nhưng lần nào mấy người đó cũng dùng lợi để dụ mà thôi, chưa từng thấy có ai bức ép, càng không nói tới việc trực tiếp xuống tay với hắn Thế nhưng, hôm nay Ngọc Đế lại ra tay với mình Hắn thân là chủ của Tam giới, chẳng lẽ không biết sau khi động thủ sẽ sinh ra hậu quả như thế nào sao Chỉ là, lúc này dường như Ngọc Đế không nghĩ nhiều như vậy, giao tình mấy vạn năm, mấy mươi vạn năm giữa Ngọc Hoàng và Vương Mẫu, gần như có thể nói là chung tình chỉ một người Sau khi vung tay hất bay Địa Tạng Vương Bồ Tát, Ngọc Đế lao thẳng tới hồ Tẩy Hồn, vớt linh hồn của Vương Mẫu từ hồ Tẩy Hồn lên Sau khi vớt hồn phách của Vương Mẫu lên, Ngọc Đế gọi nàng:
- Dao Cơ, ngươi thế nào rồi Dao Cơ Nghe thấy tiếng gọi của Ngọc Đế, hồn phách của Vương Mẫu từ từ mở hai mắt ra Nhìn gương mặt của Ngọc Đế, sau khi im lặng một hồi, có chút không chắc chắn mở miệng hỏi:
- Ngươi là Hạo Thiên Nghe Vương Mẫu mở miệng gọi tên mình, Ngọc Hoàng thở phào nhẹ nhõm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] - May quá Ngươi vẫn còn nhận ra ta Hồ Tẩy Hồn này, có thể xóa đi toàn bộ ký ức của vong hồn, lúc trước khi Phật Di Lặc chết đi cũng bị ném vào trong hồ Tẩy Hồn này Mặc dù cuối cùng Như Lai Phật Tổ thành công mang vong hồn của Phật Di Lặc đi, nhưng thực ra, Phật Di Lặc đã mất đi ký ức của mình Ngọc Đế thật sự sợ Vương Mẫu cũng xảy ra tình trạng như vậy Cũng may, xem ra hành động của mình khá nhanh, chí ít bây giờ nàng vẫn còn nhận ra mình Sau khi nhận ra Ngọc Đế, Vương Mẫu nương nương lại hỏi:
- Hạo Thiên, chúng ta đang ở đâu Trên mặt Ngọc Đế lộ ra nụ cười, nói với Vương Mẫu:
- Hiện tại chúng ta đang ở Địa Phủ, yên tâm, không sao cả Chỉ là, nghe mấy lời của Ngọc Đế, Vương Mẫu lại nhìn hắn với vẻ mặt mờ mịt:
- Địa Phủ Địa Phủ là nơi nào Sao ta hoàn toàn không biết gì - Cái này…
Đến một nơi như Địa Phủ mà Vương Mẫu còn không biết sao Ngọc Đế còn đang thở phào, sắc mặt lập tức cứng đờ Sau một hồi im lặng, Ngọc Đế lại hỏi Vương Mẫu:
- Ngươi, còn nhớ được điều gì Vương Mẫu suy nghĩ một hồi rồi đáp:
- Ta vẫn còn nhớ, lão sư đã ba lần giảng đạo xong rồi, giảng đạo Thánh Nhân, cũng phân phát Hồng Mông tử khí cho các vị Nghe Vương Mẫu nói thế, sắc mặt của Ngọc Đế đột nhiên trở nên rất khó coi - Sau đó thì sao Sau đó, Vương Mẫu lại mở miệng nói tiếp:
- Sau đó Ta nghe nói gần đây hình như có rất nhiều người đều mơ ước Hồng Mông tử khí của Hồng Vân đạo hữu, cũng không biết hắn nghĩ ra phương pháp tự bảo vệ mình chưa…
Nghe vậy, Ngọc Đề thì thào trong lòng:
- Cho nên, ký ức của nàng từ sau trận chiến Vu Yêu đều bị xóa sạch rồi sao Với tình trạng hiện giờ của Vương Mẫu, trong lòng hắn cũng đã có suy đoán chung chung, khiến hắn không khỏi thấy lòng nặng trĩu Thấy Ngọc Đế im lặng không nói, Vương Mẫu nương nương không nhịn được sự tò mò trong lòng, mở miệng hỏi hắn:
- Hạo Thiên, sao ngươi lại biến thành hình dáng này Còn nữa, Địa Phủ là nơi nào Sao ta chưa từng nghe qua Nghe Vương Mẫu hỏi, trong lòng Ngọc Đế thầm thở dài một tiếng, giải thích:
- Địa Phủ này, chính là do Tổ Vu Hậu Thổ nương nương thương cót cho chúng sinh trong thiên hạ, cho nên thân hóa luân hồn, để những vong hồn có nơi chốn quy y Nói đến đây, Ngọc Đế có dừng lại một chút, rồi nói tiếp:
- Ngoài ra, trận chiến Vu Yêu đã kết thúc rất lâu rất lâu rồi, ký ức rất lâu mà ngươi đánh mất, ta sẽ tìm cơ hội kể lại cặn kẽ cho ngươi nghe [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đì đùng Chỉ là, sau khi Ngọc Đế vừa dứt lời, lúc này đột nhiên giữa trời đất vang lên hàng loạt tiếng sét đánh, phảng phất như thiên đạo đang nổi giận [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thầm thở dài một tiếng, Ngọc Đế giơ tay thu hồn phách của Vương Mẫu, lập tức giương mắt nhìn trời, ánh mắt kiên định Ngay từ khi Ngọc Đế ra tay với Địa Tạng Vương, hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý, chỉ cần có thể cứu được hồn phách của Vương Mẫu, nghiêm phạt tương ứng, Ngọc Đế đã chuẩn bị xong tâm lý để ứng kiếp rồi Bây giờ xem ra, nghiêm phạt mình nên nhận đã đến Vù Sau khi tiếng sấm rung chuyển trời đất vang lên, một ngọn lửa đỏ rực như máu đột nhiên xuất hiện, sau đó, lan tới trên người của Ngọc Đế Nhìn ngọn lửa đỏ rực như máu kia, sắc mặt của Ngọc Đế thay đổi, muốn né tránh, nhưng làm sao có thể tránh được đây Chỉ có thể trơ mắt nhìn ngọn lửa đó bám lên người mình - A Dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa đỏ rực này, cho dù Ngọc Đế là chủ của Tam giới, trong miệng hắn cũng không khỏi thốt ra những tiếng kêu đau đớn Địa Tạng Vương Bồ Tát bên cạnh nhìn khắp người Ngọc Đế đều bị ngọn lửa màu đỏ bao trùm, trong lòng không khỏi hít một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy vô cùng chấn động - Trời ạ, hình phạt đáng sợ thật Đương nhiên Địa Tạng Vương Bồ Tát nhận ra, đây chính là nghiệp hỏa Sức mạnh của nghiệp hỏa do thiên đạo giáng xuống tất nhiên là không cần nói cũng biết Đối mặt với nghiêm phạt đến từ chính thiên đạo như thế, đừng nói là Chuẩn Thánh, cho dù là Thánh Nhân cũng không thể chống cự nổi Ngọc Đế bị nghiệp hỏa thiêu đốt, liên tục kêu lên đau đớn, trong khi Địa Tạng Vương Bồ Tát lẳng lặng đứng bên cạnh, không nói lời nào, chỉ đứng nhìn Cứ như thế, ngọn lửa bùng cháy khoảng nửa canh giờ rồi mới từ từ tắt đi Lại nhìn dáng vẻ của Ngọc Đế, nằm rạp trên mặt đất, trông rất thê thảm, cơ thịt trên người cũng xuất hiện những mảng cháy đen, khiến người ta cảm thấy vô cùng ghê rợn - Thiên phạt thật đáng sợ Chẳng qua ta chỉ ra tay với Địa Tạng để cứu Dao Cơ mà thôi, vậy mà lại có thiên phạt đáng sợ như thế giáng thân Ngọc Đế nằm rạp trên mặt đất, tinh thần ủ rũ, đồng thời trong lòng cũng thầm lẩm bẩm, đối với thiên phạt của mình, Ngọc Đế có kiến giải tương đối xác thực Nghiệp hỏa thiêu đốt, không chỉ có mỗi lần này thôi, mà là mỗi ngày đều sẽ bị thiêu đốt một giờ, liên tục không ngừng trong bảy bảy bốn mươi chín ngày mới coi như kết thúc Lần đầu thiêu đốt đã khiến mình cảm thấy sắp không chịu đựng nổi, sau này còn còn bốn mươi tám ngày nữa Mỗi lần đều thiêu đốt suốt một giờ Chỉ nghĩ thôi, Ngọc Đế đã cảm thấy toàn thân lạnh run Dù đã sớm chuẩn bị tâm lý đón nhận nghiêm phạt của thiên đạo phẫn nộ, nhưng Ngọc Đế cũng không ngờ là nghiêm phạt mà thiên đạo cho hắn lại đáng sợ như thế Sau khi Ngọc Đế bị nghiệp hỏa thiêu đốt xong rồi, Địa Tạng Vương Bồ Tát vẫn lẳng lặng đứng bên cạnh hắn, một câu hỏi han cũng không có Vừa rồi mình bị Ngọc Đế hất bay, tông thẳng vào tường, bây giờ mình còn phải quay ra ân cần hỏi han hắn sao Loại chuyện này Địa Tạng Vương Bồ Tát không làm được Nằm rạp trên đất, bộ dạng vô cùng thê thảm, phải một lúc lâu sau, dường như Ngọc Đế mới dần dần khôi phục lại một chút Sau đó bò dậy, tiên lực dâng trào, giúp mình hồi phục lại dáng vẻ khi trước Tương tự, Địa Tạng Vương Bồ Tát không có ý chào hỏi mình, Ngọc Đế cũng không có ý chủ động chào hỏi Địa Tạng Vương Bồ Tát, trực tiếp xoay người rời khỏi động Địa Tạng, bay về phía Thiên Đình Sau khi Ngọc Đế rời đi, Địa Tạng Vương Bồ Tát yên lặng một hồi, lập tức bật khung đối thoại, gửi tin cho Giang Lưu - Giang Lưu, hồn phách của Vương Mẫu nương nương bị Ngọc Đế đưa đi rồi…
Giang Lưu vốn yên lặng chờ đợi, tu luyện Thanh Liên Đạo Kinh trong vườn Cam Thảo, nghe âm thanh có tin tức truyền đến, đưa mắt nhìn qua, nhíu mày Lần trước khi mình giết Phật Di Lặc, Địa Tạng Vương Bồ Tát cũng không giữ được hồn phách của Phật Di Lặc, thế nên cho đến hôm nay, Phật Di Lặc đã có lại được tu vi Chuẩn Thánh Bây giờ, khó khăn lắm mình mới giết được Vương Mẫu nương nương, Địa Tạng Vương Bồ Tát lại không giữ được hồn phách của Vương Mẫu nương nương Sau một hồi yên lặng, trong lòng Giang Lưu có chút khó chịu, cũng nhắn lại cho Địa Tạng Vương Bồ Tát:
- Không biết Ngọc Đế lấy ra bảo vật dạng gì, mới khiến ngươi khó lòng từ chối Bình thường sau khi Tiên Phật bỏ mình muốn sống lại, cần phải lấy bảo vật ra, Địa Tạng Vương Bồ Tát mới có thể nể mặt một chút Hôm nay, Giang Lưu muốn biết Địa Tạng Vương Bồ Tát thu được bảo vật gì trong khi mình lao tâm khổ tứ mới giết được Vương Mẫu nương nương Cũng không biết Địa Tạng Vương Bồ Tát có nghe hiểu ý châm biếm trong lời nói của Giang Lưu không mà đã nhanh chóng gửi tin giải thích - Ta cũng không có nhận bảo vật, mà là Ngọc Đế trực tiếp ra tay với ta Tu vi của hắn ta đấu không lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn cướp hồn phách của Vương Mẫu đi - Thì ra là Ngọc Đế trực tiếp xuống tay với Địa Tạng Vương Bồ Tát Thấy Địa Tạng Vương Bồ Tát trả lời lại, Giang Lưu sững sờ, trong lòng lập tức có chút áy náy.cũng có chút hổ thẹn Nếu mình đã trách lầm Địa Tạng Vương Bồ Tát rồi, Giang Lưu cũng rất thản nhiên bày tỏ áy náy - Hóa ra là như thế, xin lỗi, Bồ Tát, ta còn tưởng là ngươi nhận được bảo vật gì đó, cho nên mới thả hồn phách của Vương Mẫu nương nương đi Sau khi gửi tin tức xong, cũng không đợi Địa Tạng trả lời lại, Giang Lưu lại gửi thêm một tin nhắn nữa, hỏi:
- Vậy Bồ Tát ngươi thì sao Ngọc Đế cũng dám ra tay với ngươi, ngươi không sao chứ Địa Tạng Vương Bồ Tát nhắn lại - Yên tâm, bần tăng không sao, Ngọc Đế cũng chỉ vì muốn cứu hồn phách của Vương Mẫu mà thôi, cũng không có ý giết ta Tương tự như vậy, không đợi Giang Lưu tiếp tục đặt câu hỏi, rất nhanh, Địa Tạng Vương Bồ Tát đã gửi một tin nhắn khác, giải thích cho Giang Lưu những chuyện vừa xảy ra trong động Địa Tạng - Tuy rằng ta bị thương nhẹ, nhưng Ngọc Đế bị thương còn nặng hơn ta, thiên đạo giáng nghiệp hỏa, thiêu đốt hắn cả nửa canh giờ, nghĩ chắc tình trạng của hắn bây giờ còn hỏng bét hơn cả ta nữa