Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1308: Sự tín nhiệm giữa thầy trò






Đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng
Đây chính là tình hình hiện tại của Giang Lưu
Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn của Vương Mẫu nương nương, Giang Lưu không hề có ý định chần chừ thêm chút nào, trực tiếp mang mấy người Tôn Ngộ Không bọn họ rời đi, đi một cách vô cùng quả quyết, dáng vẻ dường như sợ Vương Mẫu nương nương sẽ đổi ý
Tình trạng thế này của hắn, ngược lại khiến cho hai người Vương Mẫu nương nương và Ngọc Hoàng Đại Đế đều ngơ ngác nhìn nhau, trên mặt đều hiện rõ vẻ ngạc nhiên
Sau một hồi trầm ngâm, Ngọc Đế đột nhiên không nhịn được mà mở miệng hỏi Vương Mẫu nương nương:

- Dao Cơ, Sơn Hà Xã Tắc Đồ mà ngươi cho bọn họ mượn để dùng đó, chẳng lẽ là một nhân quả cực lớn hả
Nghe vậy, Vương Mẫu nương nương cũng sững sờ cả mặt, lắc đầu nói:

- Chắc là không thể nào chứ
Chợt, Vương Mẫu nương nương cẩn thận kể tình hình câu chuyện, từ ban đầu nhận Tử Hà làm nghĩa nữ, mà Tử Hà ở giữa Bàn Đào và Sơn Hà Xã Tắc Đồ, đã chọn Sơn Hà Xã Tắc Đồ, tiếp theo lại cho đám người Giang Lưu mượn cho Ngọc Đế nghe một lần
- Chuyện này thật kì quái..
Nghe câu trả lời của Vương Mẫu nương nương, trên mặt Ngọc Đế đều là vẻ mơ hồ, hoàn toàn nghĩ không ra
Theo lý mà nói, nếu như là vậy thật, nhân quả mà Huyền Trang bọn họ nợ Tử Hà tiên tử mới chiếm phần lớn chứ
Chỉ là một phần nhỏ nhân quả này, mà hắn lại lấy ra giao dịch
So với dáng vẻ sôi sục khí thế của mấy thầy trò bọn hắn lúc trước, là hoàn toàn trái ngược
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện này giống như một bộ y phục bình thường, tự nhận thấy không đáng giá bao nhiêu tiền, cùng lắm thì cũng chỉ vài đồng tiền bạc thôi
Nhưng lại có người trực tiếp trả giá ngàn lượng bạc ròng để mua, hơn nữa, sau khi quăng xuống một ngàn lượng bạc, cầm y phục của mình mà chạy mất luôn
Dáng vẻ như sợ rằng mình sẽ đổi ý
Điều này đương nhiên là khiến người ta cảm thấy kì quái, nghĩ thế nào cũng không thông
Lo trước nghĩ sau một hồi, nhưmg lại chẳng nghĩ ra nguyên do vì sao, cuối cùng, Vương Mẫu nương nương cũng lắc đầu nói:

- Bỏ đi, nghĩ không hiểu thì đừng nghĩ nữa, chỉ là cho mượn Sơn Hà Xã Tắc Đồ một thời gian mà thôi, nhân quả như thế này, hắn đồng ý giao dịch như thế, đối với chúng ta mà nói, không có gì là không đáng giá cả
Nghe thấy Vương Mẫu nói thế, Ngọc Đế cũng gật đầu tán đồng:

- Ừ, quả thực là vậy
Quả vậy, nếu đã nghĩ không ra, vậy thì không cần lãng phí công sức nữa, tóm lại trước mắt xem ra cũng không có gì là không đáng
Đối với Ngọc Đế mà nói, đoàn thỉnh kinh Tây Hành huy động toàn bộ lực lượng đến Lăng Tiêu bảo điện, đến tìm mình để đòi công đạo, thậm chí không ngại động thủ với mình, cũng muốn khiến mình tự phạt, hạ chiếu tự định tội
Nhưng cuối cùng lại rời đi dễ dàng thế này, cho người ta một loại cảm giác đầu voi đuôi chuột, trong lòng không nắm chắc
..
Tạm thời không nói đến Ngọc Đế và Vương Mẫu bên này, đang có tâm tư gì, sau khi rời khỏi tẩm cung, đám người Giang Lưu cũng không có ý dừng lại, bay thẳng về phía ngoài Nam Thiên Môn
Đối với tâm trạng hiện tại của Ngọc Đế và Vương Mẫu nương nương, Giang Lưu ít nhiều cũng có thể đoán được một chút, nhưng cũng chính bởi vì như vậy, cho nên Giang Lưu mới cảm thấy mình nên chạy nhanh đi
Nếu không thì, trong lòng có nghi ngờ, Vương Mẫu nương nương khó có thể yên lòng mà chạy ra đuổi theo, một mực muốn tìm mình làm cho ra lẽ, mình nên đáp lại làm sao
Mặc dù nói đám người Giang Lưu trước khi tiến vào tẩm cung theo lời mời của Vương Mẫu nương nương, Vương Mẫu đã để chư vị Tiên gia đều lần lượt trở về, nhưng, gần như ánh mắt của tất cả Thần Tiên lúc này đều theo dõi bên phía tẩm cung của Ngọc Đế, không biết bọn họ âm thầm thương lượng, cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào
Nào biết được, mới đợi không bao lâu, đám người Giang Lưu đã rời đi rồi, nhìn nét mặt thì có vẻ bình tĩnh, đám người nhanh chóng đi về phía Nam Thiên Môn
Nhìn từ nét mặt của Giang Lưu bọn họ, hình như cũng không có gì không thoải mái, ít nhất, trên mặt của những người đoàn thỉnh kinh Tây Hành này, cũng không có vẻ gì là không vui
Vậy thì, không lẽ Ngọc Đế thực sự đã đồng ý với yêu cầu của Huyền Trang rồi sao
Thực sự muốn hạ chiếu tự định tội hay sao
Những Thần Tiên này trong lòng thầm thán phục, đều vô cùng mong ngóng, đợi xem Ngọc Đế cuối cùng sẽ làm ra việc gì
Chỉ là, sau khi những Thần Tiên này đợi rất lâu, lại phát hiện, đoàn thỉnh kinh Tây Hành lần này sục sôi khí thế đến bới móc, sau khi rời khỏi, Ngọc Đế thế mà cũng lấy lại được bình tĩnh
Bình thường nên nói gì thì nói nấy, bình thường nên làm gì thì làm nấy, còn về chuyện hạ chiếu tự định tội
Ngọc Đế tuyệt không nhắc đến, thậm chí đến cả việc sống lại của Kính Hà Long Vương cũng không hề nhắc lại thêm
Kết quả như thế này, thật khiến cho tất cả Thần Tiên có hơi không hiểu
Cuối cùng giữa Ngọc Đế và Huyền Trang, rốt cuộc là đã đạt được nhận thức chung gì
Tại sao lúc bọn họ rời đi nét mặt lại bình tĩnh, còn Ngọc Đế cũng không có hạ chiếu tự định tội, cũng không hề nhắc đến chuyện sống lại của Kính Hà Long Vương chứ
Tạm thời không nói đến những vị Thần Tiên trên trời này đang có tâm trạng gì, sau khi rời khỏi Nam Thiên Môn, đám người Giang Lưu đương nhiên là về con đường thỉnh kinh Tây Hành rồi, đoàn người vẫn tiếp tục đi về hướng Đại Lôi Âm Tự Tây Thiên
Ngồi trên lưng Bạch Long Mã, đợi một lúc lâu, nhưng Tôn Ngộ Không bọn họ lại chẳng nói lời nào, điều này ngược lại khiến cho chính Giang Lưu cảm thấy vô cùng kinh ngạc, chợt tò mò hỏi Tôn Ngộ Không bọn họ:

- Các đồ nhi, các ngươi không có gì muốn hỏi vi sư sao
Nghe vậy, Tôn Ngộ Không trái lại có nét mặt khó hiểu, hỏi Giang Lưu:

- Sư phụ, hỏi cái gì
Giang Lưu trong thầm kinh ngạc lòng, đáp lại Tôn Ngộ Không:

- Đương nhiên là hỏi tại sao vi sư lại dễ dàng bỏ qua cho Ngọc Đế như thế rồi, lẽ nào các ngươi không cảm thấy kì lạ sao
Cùng lúc đó, Trư Bát Giới ở bên cạnh lại mở miệng, nói với Giang Lưu:

- Sư phụ, chuyện này có gì đáng để hỏi chứ
Nói đến đây, Trư Bát Giới lại nói tiếp:

- Mấy thầy trò chúng ta tuyệt đối tin tưởng với trí tuệ của sư phụ, tuy rằng trong lòng chúng ta cũng quả thực có tò mò, nhưng nếu như sư phụ ngươi đã lựa chọn như vậy, tất nhiên có cái lý của ngươi, lẽ nào chúng ta còn có thể không tin tưởng sư phụ sao
Đúng không, Tiểu Bạch
Cuối cùng, Trư Bát Giới tiếp tục hỏi Bạch Long Mã
Bạch Long Mã cũng gật đầu, nghiêm túc trả lời:

- Đúng vậy, sư phụ, chúng ta đương nhiên là tin tưởng sư phụ, nếu sư phụ ngươi lựa chọn như thế, chắc chắn là có lý do của ngươi, nếu như ngươi có chuyện muốn nói, đệ tử đương nhiên rửa tai lắng nghe, nhưng nếu như sư phụ không muốn nói, đệ tử cũng sẽ không truy hỏi
- Các ngươi..
Nghe câu trả lời của mấy người Bạch Long Mã bọn họ, Giang Lưu đột nhiên cảm thấy trong lòng vô cùng xúc động
Mặc dù mọi người sớm đã là châu chấu trên một sợi dây thừng, Giang Lưu cũng rất tin tưởng những đệ tử này của mình, nhưng mà, việc làm của mình bọn họ rõ ràng không hiểu, lại vẫn lựa chọn tin tưởng mình
Tình huống thế này, vẫn là thực sự khiến Giang Lưu vô cùng cảm động
- Được thôi, vi sư giải thích cho các ngươi một chút, tại sao phải như thế
Mặc dù Tôn Ngộ Không bọn họ tin tưởng chính mình, không có ý muốn truy hỏi, nhưng đều đã nói đến chuyện này rồi, Giang Lưu mở miệng nói, cũng chính là một năm một mười giải thích lý do tại sao mình lại làm vậy cho Tôn Ngộ Không bọn họ nghe một chút
Bởi vì Sơn Hà Xã Tắc Đồ, thầy trò bọn họ đều nợ ân tình của Vương Mẫu nương nương, sau đó thì sao
Trước kia khi mình giết Vương Mẫu nương nương, dẫn tới trúng phải lời nguyền nhân quả khiến tu vi của mình và Ác Thi đều hạ xuống một chút
Vậy nên sau khi Vương Mẫu nương nương sống lại, mình cũng không dám hạ thủ với nàng nữa, sợ rằng lời nguyền nhân quả lại xảy ra
Bây giờ, nếu như có thể tiêu trừ nhân quả giữa mình và Vương Mẫu nương nương, tự nhiên sau đó khi mình lại ra tay tru sát Vương Mẫu nương nương, cũng không cần phải lo lắng gì nữa
Sau cùng, Giang Lưu mở lời tổng kết lại những điều mình làm:

- Vi sư cảm thấy, đơn thuần là để cho Ngọc Đế mất mặt một lần, đổi lấy một cơ hội có thể lại tru sát Vương Mẫu nương nương, loại mua bán này rất được giá, cho nên, cứ lựa chọn như vậy
- Thì ra là như vậy
Nghe Giang Lưu giải thích, trong lòng mấy người Tôn Ngộ Không bọn họ đều thầm bừng tỉnh
Trư Bát Giới với tư cách là một tên ‘liếm cẩu’ lâu năm, sau khi nghe Giang Lưu giải thích toàn bộ nguyên do sự việc một lần, bèn mở miệng tán dương đầu tiên:

- Tất cả việc làm của sư phụ, quả nhiên là có thâm ý, lão Trư ta bội phục
Nghe lời Giang Lưu nói, đến cả Tiểu Bạch Long cũng gật đầu thể hiện sự tán đồng:

- Đúng vậy, nếu như thật là thế, quả thực là rất đáng giá
Mục đích lên trời, chủ yếu nhất vẫn là vì minh oan cho thúc phụ
Tuy rằng trước mắt Ngọc Đế vẫn không có ý hạ chiếu tự định tội, nhưng, cùng với việc mấy thầy trò mình chất vấn Ngọc Đế ở trong Lăng Tiêu bảo điện, trong lòng chư vị Thần Tiên đều hiểu được chuyện là như thế nào
Cái gọi là công đạo tự ở lòng người, oan khuất của thúc phụ mình, cũng coi như là đã giải quyết xong
Sau khi mấy người Trư Bát Giới bọn họ đều đã khen ngợi một lượt xong, chợt, Tôn Ngộ Không lại hiếu kì hỏi Giang Lưu:

- Vậy thì, sư phụ, tiếp theo chúng ta nên làm sao
Nghe vậy, trên mặt Giang Lưu nở một nụ cười, mở miệng nói
- Tiếp theo sao
Chúng ta đương nhiên là phải lập kế hoạch một phen, nên tru sát Vương Mẫu nương nương thế nào
Xét về thực lực, nếu như đã có thể giết Vương Mẫu nương nương lần thứ nhất, vậy thì, đương nhiên có thể giết nàng lần thứ hai
Sau khi nàng chính miệng đồng ý xong, chắc hẳn vẫn còn cảm thấy mình kiếm được lợi lớn
Mà lại không biết, sau cái đồng ý ấy của nàng, cũng coi như đã xé rách chiếc ô bảo vệ trên người nàng rồi
Tôn Ngộ Không mang theo nét nghi hoặc trên mặt nói:

- Hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại phải nghĩ cách để ra tay với Vương Mẫu nương nương sao
Hiện nay Vương Mẫu nương nương mới sống lại chưa lâu, chắc chắn Ngọc Đế bảo vệ nàng rất kĩ lưỡng đúng không
Lần này thực sự có cơ hội xuống tay sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trư Bát Giới với tư cách là một tên ‘liếm cẩu’ lâu năm, làm sao có thể nhìn Tôn Ngộ Không nghi ngờ thủ đoạn của Giang Lưu được
Nghe vậy đương nhiên là đứng về bên Giang Lưu mà nói:

- Hầu ca, ngươi vậy là không tin tưởng vào mưu kế của sư phụ sao
Nếu sư phụ đã nói vậy rồi, tất nhiên là đã có kế hoạch của mình
Nghe Trư Bát Giới này phát ngôn như là một fan cuồng, ngược lại khiến chính Giang Lưu cảm thấy có hơi xấu hổ, sờ lên mũi của mình, trong lòng thầm lẩm bẩm:

- Ta có thể nói, ta hiện tại vẫn chưa nghĩ ra được cái gì gọi là mưu kế không
Tất nhiên, trong trường hợp này, Giang Lưu sẽ không nói ra
Cũng không có ý muốn vướng bận thêm gì ở phương diện này, sau khi dừng lại một lát, Giang Lưu tiếp tục mở miệng, thay đổi chủ đề:

- Bây giờ, chúng ta vẫn là làm cho Kính Hà Long Vương sống lại rồi nói tiếp..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.