Giang Lưu không nói nhiều lời, sau khi dặn dò vài câu với đám Tôn Ngộ Không thì đứng dậy bay về phía Dược Sư Vương Phật - Ai…
Nhìn thấy thân hình của Giang Lưu đi xa, trong miệng của yêu sư Côn Bằng thầm thở dài một tiếng Đáng tiếc, có trách thì chỉ trách mình khi ở quán cà phê mạng đấu solo với Thái Thượng Lão Quân lại bị thua, làm hại Chiên Đàn Công Đức Phật phải hao tổn nhiều sức lực, lấy được một đan phương Hồi Hồn Đan bản cường hóa như thế, bây giờ lại phải đi xin Dược Sư Vương Phật - Chiên Đàn Công Đức Phật vì ta Yêu tộc, ngược lại coi là tận tâm tận lực, mặc dù vì báo đáp lại ân tình ngày đó Thái tử trợ giúp bọn họ phá đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, cũng có thể nói là biết ơn báo đáp, quả nhiên là khác với những người khác trong Phật Môn Yêu sư Côn Bằng thầm nói, trong lòng đúng là cảm thấy nợ Giang Lưu một ân tình [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu không phải mình làm chuyện không ổn thỏa, cũng không cần hắn bây giờ đi tới chỗ của Dược Sư Vương Phật Yêu sư Côn Bằng là tâm tư gì, tạm thời không nói Thân hình như điện, chân đạp Tường Vân, rất nhanh Giang Lưu đã tới được chỗ của Dược Sư Vương Phật Vào lúc này, Dược Sư Vương Phật đang ngồi ngay ngắn, Liễu Tâm thì lại ở trước mặt hắn Nhìn thấy Liễu Tâm trở về, Dược Sư Vương Phật sắc mặt bình tĩnh mở miệng hỏi:
- Ngươi đã mang Phù Tang Thần mộc về chưa - Sư phụ, ta, ta không mang Phù Tang Thần mộc về Nghe hỏi, Liễu Tâm hơi cúi đầu, dáng vẻ làm sai chuyện - Sao Dược Sư Vương Phật khẽ cau mày, có chút không vui, cũng có chút kỳ quái nhìn Liễu Tâm nói:
- Vì sao Ở trong đó xảy ra sự cố gì sao - Sư phụ, ta vốn dựa theo lời dặn dò của người, mang Phù Tang Thần mộc về, nhưng mà khi ta đang lấy Phù Tang Thần mộc, Chiên Đàn Công Đức Phật đến Hắn nói hắn nhìn trúng Phù Tang Thần mộc, đệ tử cũng không dám tranh chấp với Chiên Đàn Công Đức Phật, chỉ có thể tay không đi về Liễu Tâm cúi đầu, nói một lần tình huống mình gặp phải cho Dược Sư Vương Phật - Chiên Đàn Công Đức Phật? Nghe vậy, sắc mặt của Dược Sư Vương Phật khẽ thay đổi một chút, vội vàng hỏi:
- Thế nào Ngươi và Chiên Đàn Công Đức Phật xảy ra tranh chấp sao - Không có, đệ tử không dám tranh chấp với Chiên Đàn Công Đức Phật, cũng không đắc đội với hắn Nghe vậy, Liễu Tâm lắc đầu, lại kể lại một lần nữa - Phù, vậy thì tốt…
Nghe được câu trả lời của Liễu Tâm, Dược Sư Vương Phật có vẻ thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm nói Bây giờ, trong Tiên Phật ai không biết sự lợi hại của đoàn thỉnh kinh Tây Hành chứ Sợ đến tránh cũng không kịp, bởi vì hơi bất cẩn một chút là mình sẽ rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu Thế nhưng, khi thờ phào nhẹ nhõm, Dược Sư Vương Phật lại phát hiện Liễu Tâm dù đang cúi đầu nhưng lại lặng lẽ liếc mắt nhìn trộm mình Điều này khiến sắc mặt của Dược Sư Vương Phật có chút đen đi Liễu Tâm là có ý gì, Dược Sư Vương Phật thân là sư phụ có thể không biết sao Hắn đây là biết mình làm việc không thành, cho nên mới đem Chiên Đàn Công Đức Phật ra làm bia đỡ đạn chứ gì Đúng vậy, mình thừa nhận hắn đúng là là một bia đỡ đạn tuyệt vời, thế nhưng liếc nhìn trộm mình là có ý gì chứ Là muốn nhìn xem phản ứng của sư phụ mình khi đối mặt với Chiên Đàn Công Đức Phật sao Nhìn xem trò cười của sư phụ mình sao - Liễu Tâm à Trong lòng có chút khó chịu, nhưng uy nghiêm của sư phụ là hắn vẫn phải duy trì, Dược Sư Vương Phật mở miệng nói:
- Ngươi cũng bởi vì Chiên Đàn Công Đức Phật mở miệng, cứ như vậy nhận thua Ngay đến cả tranh đoạt một chút cũng không dám sao - Hả Lời của sư phụ khiến Liễu Tâm kinh ngạc ngước đầu lên nhìn hắn, sư phụ cứng rắn như vậy sao Thế mà mong muốn mình đi tranh giành với Chiên Đàn Công Đức Phật Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Liễu Tâm, Dược Sư Vương Phật nói:
- Làm sao Tuy Chiên Đàn Công Đức Phật là Phật Đà chính quả, thế nhưng vi sư cũng là Vương Phật chính quả, cần gì phải sợ hắn Trong lòng thầm thán phục sư phụ lại cứng như vậy, Liễu Tâm chợt cúi đầu xuống, dáng vẻ nhận sai nói:
- Sư phụ, đệ tử, đệ tử quả thật không dám - Ừm, nếu ngươi thành tâm thành ý nhận sai rồi, vi sư tạm thời tha cho ngươi lần này Nhìn thấy Liễu Tâm cúi đầu nhận sai, lúc này Dược Sư Vương Phật mới hài lòng Thoải mái Nhìn thấy dáng vẻ cúi đầu nhận sai của Liễu Tâm, mình cũng làm màu xong rồi, Dược Sư Vương Phật cảm thấy tâm trạng rất vui sướng Thực sự đi tranh chấp với Chiên Đàn Công Đức Phật Đương nhiên là Dược Sư Vương Phật không có gan này Thế nhưng, lúc này Chiên Đàn Công Đức Phật cũng không có ở đây, lời hô hào này vẫn là có thể nói được Cũng vì lúc này Giang Lưu không nhìn thấy được sắc mặt của Dược Sư Vương Phật, nếu không thì, tin rằng trong đầu của Giang Lưu sẽ theo phản xạ nhảy ra bốn chữ: Anh hùng bàn phím [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] - Đa tạ sư phụ, đa tạ sư phụ Tâm tư của anh hùng bàn phím sư phụ, Liễu Tâm cũng không biết rõ, nghe thấy sư phụ tha thứ cho mình, vội vàng nói lời cảm ơn, đồng thời trong lòng còn có chút hổ thẹn Mắt nhìn thấy sư phụ phất tay, hắn quay người rời khỏi đại điện Là mình không nhìn xa ra, là mình không có dũng khí Chính mình sợ Chiên Đàn Công Đức Phật, lại cảm thấy sư phụ cũng sẽ sợ giống mình Sư phụ nói rất đúng, Chiên Đàn Công Đức Phật chẳng qua cũng chỉ là Phật Đà chính quả mà thôi, sư phụ cũng là Vương Phật chính quả, làm sao lại sợ Chiên Đàn Công Đức Phật chứ - Sớm biết như vậy, lúc đó đối mặt với Chiên Đàn Công Đức Phật, mình nên có thái độ cứng rắn một chút Trong lòng có chút hổ thẹn, tự giác thấy làm mất mặt sư phụ, Liễu Tâm thầm nói trong lòng, chợt lắc đầu Được rồi, đạo lý tuy mình hiểu thế nhưng thực sự để cho mình cứng rắn, dường như lại không làm được Khi mà Liễu Tâm đang thầm lẩm bẩm, đi ra khỏi chùa miếu, bỗng nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên - Liễu Tâm, sư phụ ngươi có ở đây không Nghe thấy giọng nói này, Liễu Tâm ngẩng đầu lên nhìn sang chỗ giọng nói, sững sờ một chút Thì ra người đang nói chuyện với mình chính là Chiên Đàn Công Đức Phật Nhìn thấy Giang Lưu, Liễu Tâm kinh ngạc hỏi:
- Công Đức Phật, ngươi, ngươi sao lại tới đây Giang Lưu mở miệng hỏi:
- Hôm nay bản tọa đến đây, là vì muốn gặp Dược Sư Vương Phật, hắn có ở đây không - Có, sư phụ ta hiện giờ đang ở bên trong, Công Đức Phật chờ một lát, ta đi bẩm báo Vội vàng gật đầu, Liễu Tâm chợt quay người đi vào - Sao vậy Hình như là hắn có chút vui mừng khi ta đến sao Nhìn thấy dáng vẻ Liễu Tâm chạy đi, trong lòng Giang Lưu có chút kinh ngạc thầm nói Là mình ảo giác sao Các Tiên Phật khác cho tới bây giờ không phải đều e sợ tránh mình còn không kịp sao Vì sao bên Dược Sư Vương Phật này lại vui mừng như thế khi mình đến Xem ra, đúng là mình ảo giác thật rồi Ý nghĩ của Giang Lưu như thế nào, tạm thời không nói, lúc này, Dược Sư Vương Phật đang tiếp tục ngồi ở bên trên đài sen của mình, lại nhìn thấy Liễu Tâm vừa rời khỏi giờ lại vội vàng chạy vào Đồng thời, trong miệng còn vui mừng kêu lên:
- Sư phụ, tốt quá rồi, Công Đức Phật hắn đã tới Nghe thấy lời này, trong lòng Dược Sư Vương Phật khẽ run lên, hai mắt trừng to, ngạc nhiên nhìn đệ tử của mình - Cái gì Trên mặt Liễu Tâm mang vẻ mừng rõ, mở miệng nói với Dược Sư Vương Phật:
- Sư phụ, đây đúng là cơ hội tốt Chiên Đàn Công Đức Phật đến, hắn hiện giờ đang đứng ở ngoài cửa, nhân cơ hội này, sư phụ người có thể nói với Chiên Đàn Công Đức Phật, bảo hắn giao ra Phù Tang Thần mộc Chỉ là khi nghe xong lời này của Liễu Tâm, sắc mặt của Dược Sư Vương Phật đen đi rất nhiều Dược Sư Vương Phật mở miệng, vẫn có chút không yên tâm hỏi:
- Liễu Tâm à Lúc đó ngươi thực sự không xung đột với Chiên Đàn Công Đức Phật sao Thực sự không đắc tội với hắn sao Chiên Đàn Công Đức Phật vừa cướp đi Phù Tang Thần mộc trong tay của Liễu Tâm, ngay sau đó hắn đã theo đến đây rồi Đây có phải nói hắn đắc tội với Chiên Đàn Công Đức Phật Trong lòng Dược Sư Vương Phật đều cảm thấy hình như không có khả năng này Tình huống hiện tại, dường như là Chiên Đàn Công Đức Phật nổi giận đuổi theo đến tận cửa rồi Liễu Tâm hơi kinh ngạc nhìn sư phụ một cái, không hiểu tại sao sư phụ lại còn hỏi vấn đề này, nhưng Liễu Tâm vẫn nghiêm túc lắc đầu nói:
- Không đâu, sư phụ, đệ tử thật sự không đắc tội với Chiên Đàn Công Đức Phật mà Suy nghĩ một chút, Dược Sư Vương Phật dặn dò:
- Là như thế à Vậy ngươi đi mời Chiên Đàn Công Đức Phật vào đi - Vâng, sư phụ Nghe lời dặn dò của Dược Sư Vương Phật, Liễu Tâm gật đầu, chợt quay người chạy ra ngoài Không bao lâu sau, đương nhiên là mời Giang Lưu vào rồi Sau khi đi tới đại điện, bởi vì lần này đến coi như là có việc nhờ người nên Giang Lưu bày ra tư thái rất thấp, chủ động mở lời chào với Dược Sư Vương Phật:
- A di đà Phật, bái kiến Dược Sư Vương Phật Nhìn thấy dáng vẻ của Giang Lưu không giống như là đến hỏi tội, trong lòng Dược Sư Vương Phật hoàn toàn yên tâm rồi, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười, mở miệng nói:
- Chiên Đàn Công Đức Phật không cần đa lễ Quả nhiên sư phụ nói không sai, hắn là Vương Phật chính quả, ngay cả Chiên Đàn Công Đức Phật đến cũng phải chủ động chào hỏi Liễu Tâm ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, trong lòng càng cảm thấy có thêm sức mạnh rồi Sau đó, sư phụ cũng nên chủ động mở miệng, bảo Chiên Đàn Công Đức Phật đưa ra Phù Tang Thần mộc đi chứ Đệ tử bên cạnh mình nghĩ gì trong lòng, đương nhiên Dược Sư Vương Phật cũng không để ý đến, mở miệng hỏi thẳng Giang Lưu:
- Chiên Đàn Công Đức Phật, vô sự không lên điện Tam Bảo, hôm nay đến là vì chuyện gì Giang Lưu cũng không có ý phí lời, lấy ra đan phương của Hồi Hồn Đan bản cường hóa nói:
- A Di Đà Phật, hôm nay ta đến là nhờ số trời đưa đẩy, lấy được một tờ đan phương Trong Phật Môn ta lấy thuật luyện đan của Vương Phật ngươi là đứng đầu toàn bộ Phật môn, bởi vậy, ta đến là để nghiên cứu và thảo luận với Vương Phật - Sao Đan phương gì Đưa cho ta xem một chút [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nghe vậy, hai mắt Dược Sư Vương Phật sáng lên Đã từng thảo luận thuật Đan Dước rất nhiều lần với Giang Lưu, thậm chí còn lén lút mô phỏng chế ra nước thuốc trị liệu nhưng mà thất bại Vì thế, Dược Sư Vương Phật công nhận với thuật Đan Dước của Giang Lưu Ở trong Tam giới Lục đạo cũng có thể xem như là người xuất sắc rồi Nhưng mà, hắn thế mà lại lấy được một tờ đan phương, cần nghiên cứu với mình Nói cách khác, bản thân hắn không nghiên cứu ra Hoặc là nói không luyện chế ra đan dược trên đan phương Nghĩ tới đây, trong lòng Dược Sư Vương Phật vô cùng mong đợi Đương nhiên là Giang Lưu đưa tờ đan phương đang cầm trên tay qua Hai tay Dược Sư Vương Phật nhận lấy đan phương, cúi đầu nhìn lướt qua, sau đó trên mặt chợt lộ ra vẻ giật mình