Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1390: Nghiệt đồ, ngươi muốn kéo sư phụ ứng sát kiếp sao?






Nhìn đan phương trong tay, Dược Sư Vương Phật gần như kinh ngạc thốt lên tiếng:



- Đây là Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh
Đây không phải là bí phương thuốc độc môn của Thái Thượng Lão Quân sao
Tuy rằng thuật luyện đan của Dược Sư Vương Phật ở Tam giới Lục đạo cũng rất xuất chúng, thế nhưng Thái Thượng Lão Quân mới được xưng là thuật luyện đan mạnh nhất Tam giới
Mà vài ngày trước đó, sau khi Vương Mẫu nương nương chết, Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh do Thái Thượng Lão Quân luyện chế, thậm chí Vương Mẫu nương nương có tu vi Chuẩn Thánh đều có thể sống lại, điều này càng khiến người ta chấn động
Đều là Luyện Đan Sư như nhau, đương nhiên Dược Sư Vương Phật cũng vô cùng nóng mắt với Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh này
Nếu như mình cũng có thể có được thủ đoạn như vậy, vậy thì, tất cả các Chuẩn Thánh trong thiên hạ đều sẽ nể mặt mình mấy phần chứ
Dù sao cũng không ai dám đảm bảo, năm tháng dài dằng dặc, thân là một Chuẩn Thánh liệu có đột ngột chết không
Giống như mấy năm gần đây, ba vị Chuẩn Thánh Vương Mẫu nương nương, Di Lặc Phật tổ và Ô Sào thiền sư đều bỏ mạng rồi, không phải là vết xe đổ sao
Nhìn vẻ giật mình của Dược Sư Vương Phật, Giang Lưu còn tưởng là hắn hay là khiếp sợ uy danh của Thái Thượng Lão Quân không dám nghiên cứu, bèn mở miệng giải thích:



- Phương pháp điều chế Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh này của ta chắc không giống với Thái Thượng Lão Quân, đan phương này không phải lấy từ trong tay của hắn
Vương Phật yên tâm
- Chuyện này
Trong thiên hạ lại còn có tờ phương pháp phối chế Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh thứ hai sao
Giang Lưu không giải thích cũng còn tốt, sau khi hắn giải thích, Dược Sư Vương Phật nghe mắt càng trợn tròn
Công hiệu như Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh, thế mà không chỉ là có một đan phương
Cũng không có ý định muốn dây dưa ở phương diện này, Giang Lưu theo đó mở miệng nói:



- Vương Phật, chúng ta thảo luận một chút
Nếu là Dược Sư Vương Phật truy cứu tờ đan phương này rốt cuộc là từ đâu có được, mình nên trả lời như thế nào
Tuy rằng chấn động, nhưng nghe lời nói của Giang Lưu, tâm tư của Dược Sư Vương Phật cũng bị tờ đan phương này hấp dẫn, gật đầu nói:



- Được rồi, chúng ta đi nghiên cứu xem
Chợt hai ánh mắt của Giang Lưu và Dược Sư Vương Phật đều nhìn vào tờ đan phương này, nhỏ giọng thảo luận nghiên cứu
Liên quan đến dược liệu, dược hiệu, và tác dụng phát huy trên tờ đan phương này, hai người Giang Lưu và Dược Sư Vương Phật sôi nổi tranh luận
Từ trong lời nói của Dược Sư Vương Phật, Giang Lưu có thể học được rất nhiều thứ, điều này có tác dụng rất lớn với việc nâng cao thuật Đan Dước của bản thân Giang Lưu
Giống như vậy, thuật Đan Dước của Giang Lưu cũng không đơn giản
Thỉnh thoảng Giang Lưu cũng sẽ nói chen vào, đưa ra vài câu suy nghĩ của mình, đối với Dược Sư Vương Phật, ngược lại cũng xem như là suy luận có tính kiến thiết rất lớn
Nhìn từ cục diện, cuộc thảo luận giữa Giang Lưu và Dược Sư Vương Phật, thoạt nhìn đúng là bầu không khí hòa hợp
Ngươi một câu ta một lời, sôi nổi thảo luận về tờ đan phương này, tâm thần đều chìm đắm vào đó
Liễu Tâm ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, không hề có ý mở miệng quấy rầy mà lặng lẽ lui xuống
- Sư phụ quả nhiên không tầm thường mà
Mục đích của Chiên Đàn Công Đức Phật lấy ra tờ đan phương, sẽ không phải bởi vì chuyện của Phù Tang Thần mộc chứ
Đến đây tạ lỗi bồi thường
Nghĩ kỹ lại, Liễu Tâm cảm thấy có lẽ mục đích của Chiên Đàn Công Đức Phật là như vậy không sai
Dù sao đâu có chuyện trùng hợp như vậy
Vào thời điểm mấu chốt này, đột nhiên đến thăm, sau đó còn lấy cớ thảo luận đan phương, trên thực tế lại là đưa tờ đan phương này cho sư phụ
Liễu Tâm suy nghĩ như thế nào, đương nhiên Giang Lưu không biết
Càng không biết, bởi vì trước đó sau một trận ngôn luận của anh hùng bàn phím Dược Sư Vương Phật, thế mà làm cho Liễu Tâm bành trướng lên rồi
Sau khi hai người Dược Sư Vương Phật thảo luận rất lâu, tờ đan phương này không chỉ Dược Sư Vương Phật đã có thể nhìn thấu, ngay cả Giang Lưu cũng hiểu rõ được bảy tám phần
- Thế nào
Vương Phật
Nếu đã nghiên cứu thấu đáo tờ đan phương này rồi, có phải là chúng ta cần đi mở lò luyện một lò thử xem sao
Mục đích của Giang Lưu là để lấy được Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh, nếu đã nghiên cứu thấu đáo, đương nhiên là xui khiến Dược Sư Vương Phật chuẩn bị mở lò rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ là, nghe lời xui khiến của Giang Lưu, Dược Sư Vương Phật lại lắc đầu, dáng vẻ phiền não nói:



- Tất cả dược liệu cần thiết của Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh này thật không hề đơn giản
Tuy rằng phần lớn chỗ ta đều có, thế nhưng, lại có duy nhất một dược liệu ta không biết đi đâu tìm
Nghe vậy, Giang Lưu hỏi:



- Hả
Là vị dược liệu nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dược Sư Vương Phật chỉ vào vị dược liệu quan trọng nhất trên tờ đan phương, mở miệng nói:



- Chính là một vị Huyền Linh Thảo chín cánh này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe vậy, Giang Lưu hỏi giống như xác nhận:



- Vương Phật, ngươi chỉ thiếu một vị dược liệu này thôi đúng không
- Đúng vậy
Dược Sư Vương Phật gật đầu, nói:



- Trong kho thuốc của ta có dự trữ rất nhiều dược liệu
Phần lớn dược liệu cần trên đan phương này ta đều có, còn có hai vị mặc dù không có, ta cũng biết nên đi nơi nào hái, chỉ có Huyền Linh Thảo chín cánh này, không tìm ra manh mối
- Được, ta hiểu rồi, nếu là bần tăng tình cờ có cơ hội gặp được thì sẽ hái, rồi sẽ đến tìm Vương Phật cùng luyện chế
Giang Lưu cũng chưa nói bây giờ mình sẽ đi tìm, chỉ nói là sau này mình có cơ hội gặp thì nói tiếp
Một là, mình có thể cấp tốc tìm được Huyền Linh Thảo chín cánh hay không, bản thân Giang Lưu cũng không nắm chắc
Hai là, để Ô Sào thiền sư thực sự sống lại còn phải đợi sau khi mình đột phá đến cấp 90 mới nói tiếp được, có thể chờ thêm một chút, cũng không cần biểu hiện quá gấp
Ba là, nếu như mình thể hiện ra quá gấp, thì cũng không có lợi gì
- Ừm, ta có thời gian cũng sẽ thu gom những dược liệu tương ứng
Nếu Giang Lưu đã nói như vậy rồi, Dược Sư Vương Phật cũng gật đầu theo, bày tỏ mình cũng phối hợp theo
Nói tới đến đây, dường như nói cũng gần đủ rồi, Giang Lưu đứng dậy chuẩn bị cáo từ
- Chờ chút, Công Đức Phật, đến cũng đã đến rồi, uống ly trà rồi hãy đi
Chỉ là đúng vào lúc này, Liễu Tâm lại bưng một cái khay đi vào, trên khay đặt ấm trà và cốc trà
Đã như vậy, Giang Lưu cũng là ngồi xuống một lần nữa
Đợi sau khi Liễu Tâm pha trà xong, Dược Sư Vương Phật và Giang Lưu mỗi người cầm lên một chén
Sau đó, Dược Sư Vương Phật hỏi thăm một phen chuyện trên đường đi thỉnh kinh, bộ dạng thản nhiên, hoàn toàn là thái độ nói chuyện phiếm
Vẻ mặt của Giang Lưu cũng bình tĩnh, có thể nói đương nhiên sẽ không che giấu, không thể nói được đương nhiên cũng sẽ không nhiều lời
Nói chuyện vài câu, rất nhanh thời gian một khắc trôi qua
- Lẽ nào sư phụ thật sự bị tờ đan phương này thu mua rồi sao
Tại sao còn không đề cập đến chuyện Phù Tang Thần mộc
Lại chờ giây lát, thấy sư phụ thực sự không có ý tứ nhắc đến, Liễu Tâm suy nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ mình nói thay sư phụ cũng được
Bởi vậy, nhân một khoảng trống khi hai người nói chuyện, Liễu Tâm xen ngang nói:



- Công Đức Phật, đệ tử có chuyện, không nói ra thì không thoải mái
Ánh mắt của Giang Lưu nhìn về phía Liễu Tâm, kinh ngạc hỏi:



- Ồ
Chuyện gì
Hơi hồi hộp một chút
Nghe thấy Liễu Tâm bỗng nhiên nói chen vào, trong lòng Dược Sư Vương Phật theo phản xạ cảm thấy không đúng
Vào lúc này, hắn có chuyện muốn nói
Không phải là hắn tưởng thật những lời mình nói trước đó đấy chứ
Há miệng, Dược Sư Vương Phật vội vàng muốn mở miệng ngăn cản Liễu Tâm lại, chỉ là đã không kịp nữa rồi
Liễu Tâm mở miệng nói thẳng với Giang Lưu:



- Phù Tang Thần mộc trước đó, sư phụ ta bảo ta đi lấy, thế nhưng sau đó nhường lại cho Công Đức Phật
Ngươi còn nhớ chứ
- Lúc đó ta cho rằng sư phụ không hề coi trọng, cho nên cũng trực tiếp nhường cho, thế nhưng sau khi trở về, sư phụ lại nói Phù Tang Thần mộc này rất quan trọng, bởi vậy, hy vọng Công Đức Phật có thể trả lại
Tuy rằng giọng nói vẫn tính là uyển chuyển, thế nhưng ý tứ trong lời nói này đã nói rất rõ ràng rồi, chính là bảo Giang Lưu mau chóng trả lại Phù Tang Thần mộc
- Đồ đã ăn hết rồi
Còn muốn ta nôn ra sao
Đây là ý của Dược Sư Vương Phật
Nghe thấy lời của Liễu Tâm, Giang Lưu quay đầu lại, ánh mắt rơi trên người Dược Sư Vương Phật
Mặc dù mục đích của mình Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh, là vì cứu sống Ô Sào thiền sư, thế nhưng đối với Dược sư Vương sư, hắn cũng coi như là khi không có được một tờ phương pháp phối chế Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh đấy
Nếu như là còn muốn Phù Tang Thần mộc, thì hơi quá đáng rồi đi
Phù Tang Thần mộc này không chỉ là thứ quan trọng giúp mình phục sinh cho Ô Sào thiền sư, càng là thứ quan trọng để mình mưu sát Ngọc Đế
Thấy ánh mắt của Giang Lưu chuyển hướng nhìn mình, trong mắt rất rõ ràng có chút không vui, trong lòng của Dược Sư Vương Phật khẽ run lên, trên mặt lộ ra nụ cười, vội vàng nói:



- Công Đức Phật, ngươi đừng hiểu lầm, trẻ con nói lung tung, đừng coi là thật..
Nghe thấy câu nói này của Dược Sư Vương Phật, Liễu Tâm không đồng ý, mở miệng nói với Dược Sư Vương Phật:



- Sư phụ, không phải ngươi nói, Công Đức Phật chẳng qua là Phật Đà chính quả, nhưng ngươi lại là Vương Phật sao
Có gì đáng sợ chứ
Chúng ta tìm thấy Phù Tang Thần mộc trước, cũng là chúng ta ra tay trước mà
Vừa nãy sư phụ đâu có nói thế đâu
- Câm miệng
Nghe lời của Liễu Tâm, Dược Sư Vương Phật hoàn toàn biến sắc, vội vàng mở miệng, quát lớn với Liễu Tâm
Chợt quay đầu lại, cười bồi:



- Công Đức Phật, hắn hoàn toàn ăn nói linh tinh, ngươi đừng coi là thật
Phù Tang Thần mộc không hề quan trọng đối với ta, nếu như mà Công Đức Phật thích, sao ta tranh giành với ngươi chứ
Giao tình giữa ta và ngươi, làm sao có thể so sánh với một cây Phù Tang Thần mộc
- Nếu như vậy, đa tạ Vương Phật đã thông cảm, Phù Tang Thần mộc này thực sự rất quan trọng đối với ta
Mặc dù không biết lúc này Liễu Tâm bỗng nhiên bắn ra những lời nói này rốt cuộc là có ý gì, nhưng nếu Dược Sư Vương Phật chính miệng trả lời của mình, xác định xong chuyện này, đương nhiên Giang Lưu sẽ không có ý nói thêm
Sau khi nói một câu cảm ơn, cũng không dừng lại lâu, đứng dậy trực tiếp rời đi
- Công Đức Phật đi thong thả
Thực sợ Giang Lưu thù oán mình, Dược Sư Vương Phật đứng dậy, tiễn Giang Lưu đến tận cửa chùa miếu
Thấy bóng dáng của Giang Lưu đi xa, rất nhanh biến mất ở chân trời, vào lúc này, Liễu Tâm cũng đi theo bên cạnh, có chút kỳ quái hỏi:



- Sư phụ, người không phải nói..
- Nghiệt đồ
Chỉ là, nghe lời của Liễu Tâm, tay của Dược Sư Vương Phật run run chỉ vào hắn, tức giận đến nỗi thiên ngôn vạn ngữ chặn ở bên mép, trong lúc nhất thời lại không biết nên nói cái gì mới tuyệt
Chính mình vừa nãy chẳng phải là trốn ở trong nhà hô to vài câu mà thôi, hắn lại lôi kéo Công Đức Phật không buông tha
Đây là linh đài mai một, muốn lôi kéo sư phụ là mình đây ứng sát kiếp sao

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.