Nhìn hai tiểu Sa di trước mắt, trong lòng Giang Lưu xác thực cảm thấy rất kỳ quái
Lúc trước Minh Tâm Phật Tôn Giả hẳn là biết mình và Tôn Ngộ Không sẽ đi qua nơi này là để làm gì, thế nhưng, hắn lại dùng thủ đoạn thần thông của mình, khiến cho cuối cùng hắn với Tôn Ngộ Không thế mà kết nghĩa
Theo lý mà nói, hắn đã thành công vượt qua một lần kiếp nạn thì nên thành thật mới đúng chứ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thậm chí sợ mình lại gây phiền toái cho hắn mới đúng
Nhưng chuyện này là sao Hai tiểu Sa di dưới trướng hắn lại tự tìm đến trước mặt mình
Đây có phải là trùng hợp không [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện này đánh chết Giang Lưu cũng tuyệt đối không tin
- Hai vị, quả thật có duyên Sao các ngươi lại ở đây Vì sao không ở cùng một chỗ với Minh Tâm Phật Tôn Giả
Tâm niệm vừa chuyển, suy nghĩ như thế nào, Giang Lưu đương nhiên sẽ không lộ ra ngoài mặt, mà là mở miệng hỏi
- Công Đức Phật à Có thể ở chỗ này gặp được ngươi, đây không phải là chuyện tốt sao..
Hai tên tiểu Sa di mang vẻ mặt may mắn nói:
- Hai sư huynh đệ chúng ta sau khi nhận được mệnh lệnh của sư phụ, còn đang cảm thấy khó xử, không biết nên làm gì Hiện tại, chỉ có Công Đức Phật ngươi mới có thể trợ giúp hai sư huynh đệ chúng ta
- Đại Thánh gia là đại ca kết nghĩa của sư phụ chúng ta, vẫn xin Đại Thánh gia giúp chúng ta hoàn thành nhiệm vụ mà sư phụ giao
Một tiểu Sa di khác chợt quay đầu lại nói với Tôn Ngộ Không
Lúc nói chuyện, hoàn toàn lấy thân phận huynh đệ kết nghĩa giữa Tôn Ngộ Không và Phật Tôn Minh Tâm để nói chuyện
Hiển nhiên, đây là trông cậy Tôn Ngộ Không nhìn vào thân phận huynh đệ kết nghĩa, khó có thể cự tuyệt đi
- Hừ, xem ra, Minh Tâm Phật Tôn Giả này thật sự điên cuồng thăm dò nơi cận kề cái chết mà..
Nghe hai tên tiểu Sa di nói như vậy, ánh mắt Giang Lưu hơi nheo lại một chút, đồng thời, trong lòng cũng âm thầm lẩm bẩm
Lúc trước mượn Thỏ Ngọc để hoàn thành kiếp nạn Mình dẫn theo Tôn Ngộ Không đi chuẩn bị gây phiền toái cho hắn, thậm chí động thủ giết hắn
Thế nhưng, lại bị thủ đoạn thần thông của hắn hóa giải
Mấy ngày gần đây, mình còn đang suy nghĩ làm thế nào để nhằm vào hắn, không nghĩ tới, mình còn chưa động thủ, Minh Tâm Phật Tôn Giả này lại tính kế mình sao
Xem ra, hắn thật sự cho rằng có thể đùa bỡn mình trong lòng bàn tay sao - A Di Đà Phật..
Trong lòng là một mảnh sát ý, nhưng Giang Lưu vẫn cố kìm nén, không trực tiếp bộc phát ra, mà là trong miệng tuyên một tiếng Phật hiệu, hỏi:
- Không biết, nhiệm vụ mà Minh Tâm Phật Tôn Giả giao cho hai người các ngươi là cái gì
- Nói ra nghe một chút, xem thầy trò chúng ta có thể giúp được không
Không biết vì sao, hai tên tiểu Sa di đều cảm thấy trong lòng khẽ run, tựa hồ có nguy hiểm
Nhưng nghe Giang Lưu nói vậy, cảm giác sợ hãi trong lòng hai người lập tức tan thành mây khói, vội vàng gật đầu đáp:
- Giúp được, giúp được.. - Vừa rồi, người dân của Kim Bình Phủ này, cúi đầu bái lạy pho tượng của ba vị Bồ Tát, chuyện này, Công Đức Phật ngươi cũng thấy rồi chứ Cũng đã nhìn ra thân phận của ba pho tượng Phật kia rồi đi
Một tên tiểu Sa di trong đó hỏi Giang Lưu
- Không sai, ta đã nhìn ra Giang Lưu thần sắc bình tĩnh, nhẹ gật đầu - Nếu đã nhận ra, vậy Công Đức Phật hẳn là biết, ba tên yêu nghiệt này thế mà giả mạo thân phận Bồ Tát, lừa gạt tất cả người dân - Nhiệm vụ mà sư phụ giao cho chúng ta chính là vạch trần bộ mặt thật của ba yêu nghiệt này, giải quyết bọn chúng ngay tại chỗ, chỉ là..
Nói đến đây thì dừng lại, trong đó một tiểu Sa di vẻ mặt lộ ra khổ não, nói:
- Chỉ là, hai sư huynh đệ chúng ta thấy thực lực của ba tên Tê Ngưu Tinh này không tầm thường chút nào, đã đạt tới Thái Ất cảnh Hai huynh đệ chúng ta tất nhiên cũng không phải là đối thủ của bọn chúng Vì vậy vẫn xin Công Đức Phật và Đại Thánh gia ra tay tương trợ
- Lấy thực lực của Đại Thánh gia và Công Đức Phật, nếu như nguyện ý ra tay tương trợ thì chuyện tiêu diệt ba tên Tê Ngưu Tinh này, tất nhiên là chuyện dễ như trở bàn tay
Kết thúc câu, hai tên tiểu Sa di này lại nói những lời hay, tâng bốc hai người Giang Lưu và Tôn Ngộ Không - A Di Đà Phật..
Sau khi mở miệng tuyên một tiếng phật hiệu, Giang Lưu không nói nhảm, trực tiếp lắc đầu:
- Việc này, bản tọa không giúp được - Ba tên Tê Ngưu Tinh này, chẳng qua chỉ là tu vi Thái Ất cảnh mà thôi, nếu như Công Đức Phật nguyện ý ra tay mà nói, giết bọn họ..
Nghe Giang Lưu vậy mà nói không giúp được, hai tên tiểu Sa di ngơ ngác nhìn nhau, trên mặt lộ ra thần sắc ngạc nhiên, chợt, một tên tiểu Sa di trong đó khó hiểu nói
- Thật ngại quá
Chỉ là, không đợi tiểu Sa di này nói xong, Giang Lưu đã mở miệng trực tiếp ngắt lời hắn:
- Lời lúc nãy ta vẫn chưa nói xong, không phải là bản tọa không giúp được, mà là bản tọa không muốn giúp - Chuyện này, đây là vì sao vậy Nghe Giang Lưu trực tiếp từ chối lời thỉnh cầu của hai người bọn họ, hai tiểu Sa di lại càng không thể hiểu nổi Chuyện này là đang giúp Phật Môn Hơn nữa chỉ là cái nhấc tay, theo lý mà nói, Công Đức Phật hẳn là không có lý do gì để từ chối mới đúng chứ - Bởi vì, bản tọa cảm thấy ba tên Tê Ngưu Tinh này, không tệ Giang Lưu mở miệng, tỏ rõ thái độ của mình - Không tệ Công Đức Phật, ngươi xem, ba tên Tê Ngưu Tinh này giả mạo Bồ Tát, lừa gạt tất cả bách tính ở Kim Bình Phủ, tại sao ngươi lại..
Lời này của Giang lưu làm cho hai tiểu Sa di càng thêm không thể giải thích nổi - Tuy nói bọn họ giả mạo Bồ Tát để nhận cung phụng, nhưng cũng không phải chỉ nhận lợi ích mà không làm việc đúng không - Lại nhìn bọn họ âm thầm phù hộ Kim Bình Phủ, mưa thuận gió hòa, đây đều là cục diện mà song phương nguyện ý nhìn thấy, có gì không ổn sao
Nói đến đây, sắc mặt của Giang Lưu trở nên âm trầm hơn rất nhiều, nói:
- Theo ta thấy, ba tên Tê Ngưu Tinh tuy là yêu nghiệt, nhưng ít nhất còn biết nhận lấy chỗ tốt mà làm việc - Nhưng còn Thần Tiên và Bồ Tát thì sao Mỗi ngày nhận được bao nhiêu sự cung phụng thành kính nhưng thực tế lại chỉ nhận lợi ích mà không làm việc [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] - So với những Thần Tiên và Bồ Tát này, bản tọa lại cảm thấy lời nói cử chỉ của ba tên Tê Ngưu Tinh này càng đáng tin hơn
- Công Đức Phật, ngươi có biết mình đang nói gì không
Đột nhiên nghe Giang Lưu nói như vậy, hoàn toàn là thái độ chỉ trích Tiên Phật khắp trời, thậm chí còn nói ba yêu nghiệt này so với Tiên Phật khắp trời còn đáng tin hơn, làm cho hai tiểu Sa di này trợn to hai mắt, gần như không thể tin vào tai mình Thân là Chiên Đàn Công Đức Phật, thế mà lại nói ra những lời này Những lời này nếu truyền ra ngoài, chẳng phải là để cho thiên địa kịch chấn sao Tiên Phật khắp trời đều trở thành trò cười cho thiên hạ sao
- Bản tọa đương nhiên biết mình đang nói cái gì Sắc mặt Giang Lưu âm trầm
Đồng thời, từng đợt sát ý từ trên người Giang Lưu tràn ra, nói:
- Ba tên Tê Ngưu Tinh này, vốn không có lỗi, các ngươi lại muốn loại trừ chúng cho thống khoái Hành vi như thế, đã từng nghĩ tới dân chúng Kim Bình Phủ sau này sẽ sống như thế nào không - Huyền Trang ta đi Tây Thiên thỉnh kinh là vì cứu vớt thương sinh thoát khỏi bể khổ, các ngươi lại mặc kệ sự sống chết của bách tính Kim Bình Phủ như thế Tội đáng muôn chết - Công Đức Phật, chờ một chút, chúng ta chỉ là phụng mệnh của sư phụ mà thôi Hạ thủ lưu tình Nghe Giang Lưu nói ra bốn chữ “tội đáng muôn chết”, hai tiểu Sa di này hoàn toàn bị dọa cho choáng váng
Vốn chỉ là nhiệm vụ có thể dễ dàng giải quyết Chuyện nhỏ như vậy Công Đức Phật hẳn là không có lý do gì để từ chối chứ
Nhưng Ai có thể nghĩ đến, điều này lại làm cho Công Đức Phật động sát ý!
Chỉ là, lúc này đã động sát ý Giang Lưu sao có thể dễ dàng buông tha bọn họ chứ - Chạy
Mắt thấy sát ý của Giang Lưu hoàn toàn là thật, hai tiểu Sa di trong lòng hoảng sợ
Sự đáng sợ của vô lượng lượng kiếp của việc đi Tây Thiên thỉnh kinh, bọn họ cũng biết, trong lòng hoảng sợ, hai người chia nhau chạy trốn
- Các ngươi có thể chạy thoát sao Chỉ là, nhìn phương hướng chạy trốn của hai người bọn họ, Giang Lưu âm thầm lắc đầu
Chỉ là tu vi cảnh giới Thiên Tiên mà thôi, ở trước mặt mình là cấp bậc Chuẩn Thánh, bọn họ và kiến hôi khác nhau chỗ nào
Nhẹ nhàng đưa tay ra điểm một cái
Hai luồng ánh sáng rực rỡ, trong nháy mắt đánh trúng hai người bọn họ, thanh máu trên đầu hai người trực tiếp bị xóa sạch, rơi xuống từ giữa không trung
Bởi vì Giang Lưu chủ động ra tay trước nên khi thanh máu của hai người bọn họ bị xóa sạch, bọn họ 5chỉ lâm vào trạng thái trọng thương sắp chết mà thôi, còn chưa tắt thở
- Ngộ Không, ra tay…
Ngay sau đó, Giang Lưu mở miệng nói với Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không đương nhiên sẽ không cãi lại mệnh lệnh của Giang Lưu, gật đầu, ném Kim Giao Tiễn ra ngoài, trong nháy mắt chém xuống đầu của hai tên tiểu Sa di - Làm tốt lắm Sau khi hai tiểu Sa di này chết, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh ở bên cạnh đều cảm thấy trong lòng thoải mái hơn nhiều
Minh Tâm Phật Tôn Giả lại dám tính kế mình Cho dù là tượng đất cũng có ba phần lửa giận đấy
Bên kia Nơi giáp ranh giữa Tây Ngưu Hạ Châu và Bắc Câu Lô Châu, trong Minh Đài Tự, Minh Tâm Phật Tôn Giả đang lẳng lặng ngồi, nghiên cứu Phật pháp
Đột nhiên trong lòng khẽ động, cảm thấy một hồi tim đập thình thịch
Sau đó sắc mặt biến đổi Hai đệ tử của mình, lại đều đã chết Ứng sát kiếp! - Làm sao có thể! Cảm giác được hai đệ tử của mình đều đã mất mạng, Trong lòng Minh Tâm Phật Tôn Giả âm thầm lẩm bẩm, cảm thấy khó có thể tin được
Không phải mình để cho bọn họ đi mời Huyền Trang và Tôn Ngộ Không hỗ trợ sao
Giúp đỡ chuyện nhỏ như vậy bọn họ hẳn là sẽ không từ chối mới đúng a
Hơn nữa, lui một vạn bước mà nói, cho dù từ chối, hai đệ tử của mình cũng không nên ứng sát kiếp mới đúng
Nhưng tại sao họ lại chết chứ Trong lòng khẽ động, Minh Tâm Phật Tôn Giả muốn khởi hành đi tìm hai người Huyền Trang và Tôn Ngộ Không để hỏi rõ ràng
Chỉ là, ý nghĩ này vừa mới dâng lên, lập tức bị hắn áp xuống Hiện giờ, hung danh của đoàn người đi Tây Thiên thỉnh kinh đã vang vọng khắp trời đất, vô lượng lượng kiếp càng là thời điểm mấu chốt cuối cùng, vào lúc này mình lại đi chất vấn
Liệu cũng ứng sát kiếp luôn không
Tuy rằng mình rất có lòng tin với thiên phú thần thông của mình Thậm chí lúc trước còn đùa bỡn hai người Tôn Ngộ Không trong lòng bàn tay
Nhưng mà ai biết lại sử dụng mánh khóe như vậy, có thể bị bọn họ phá giải hay không
- Chuyện này, chuyện này, vẫn là tạm thời áp xuống vậy Cho dù muốn chất vấn, cũng phải đợi việc đi Tây Thiên thỉnh kinh kết thúc rồi nói sau Bọn họ cách Đại Lôi Âm Tự cũng không quá xa..
Suy trước nghĩ sau một phen, Minh Tâm Phật Tôn Giả vẫn cảm thấy mình nhận thua trước thì vẫn hơn
Lần này hai đệ tử của mình bị giết, hoàn toàn không ngờ tới, mình lại tự dâng tận cửa, ai biết được có xảy ra bất ngờ gì hay không
Dưới vô lượng lượng kiếp, chuyện không ngờ tới không ngừng phát sinh, cũng không phải là chuyện kỳ quái gì đi Chỉ là, Minh Tâm Phật Tôn Giả cảm thấy mình nên nhận thua trước, nhưng vào lúc này, Giang Lưu lại không có ý định buông tha cho hắn