Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1504: Hầu ca, chúng ta vẫn nên làm theo quy trình đi




Người dịch: Nguyễn Khiêm

Vào lúc này, phía trước Nam Thiên Môn có thể giăng lưới bắt chim
Một Thiên Binh ngồi ở bậc cửa Nam Thiên Môn, vụng trộm uống hai hớp rượu, chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái
Nếu như đặt ở trước kia, đang canh ở Nam Thiên Môn mà dám uống rượu ư
Đây không phải là muốn chết hay sao
Nhiều Tiên Quan, Thần Tướng lui tới như vậy, nếu như bị thấy được thì không tránh được việc đi lên Trảm Tiên Thai một lần rồi
Nhưng bây giờ thì sao đây
Ngọc Hoàng Thượng Đế đã tuyên cáo với Tam Giới Lục Đạo rằng Thiên Đình phong bế, tức là Nam Thiên Môn này tự nhiên cũng phong bế, không có người ra vào
Tự nhiên, công việc của Thiên binh này cũng biến thành một cái hình thức mà thôi
Vụng trộm uống hai hớp rượu tự nhiên cũng không có vấn đề gì
- Ha ha, ngươi đang làm gì
Nhưng lại đúng vào lúc này, một tiếng quát lớn vang lên, dọa Thiên Binh này sợ đến mức kém chút nữa làm rớt bình rượu trong tay xuống đất rồi
Vội nhìn lại theo hướng tiếng kêu, nguyên lai là một Thiên Binh khác đi tới, chính là người đổi ca
- Hô, ngươi đột nhiên hô một câu, có thể kém chút nữa là dọa chết ta rồi
Thiên Binh này vỗ vỗ ngực, làm bộ như vừa sống sót sau tai nạn, may mắn nói
- Hừ, lúc trông coi Nam Thiên Môn mà ngươi lại dám vụng trộm uống rượu ư
Có tin ta báo lên cấp trên, để ngươi đi lên Trảm Tiên Thai một lần hay không
Thiên Binh vừa đi tới này hung ác nói
- Ngươi còn nói ta sao
Chỉ có điều là Thiên Binh bị bắt được uống rượu không hề tỏ ra sợ hãi chút nào, hắn nói tiếp:

- Trước đây không lâu khi ngươi canh gác thì lúc đến đổi ca, ta nhìn thấy ngươi đang len lén ngủ gật, chỉ có điều ta không có la tỉnh ngươi mà thôi
- Thế nào
Ngươi đây là chuẩn bị đồng quy vu tận với ta hay sao
- Ha ha ha
Nói đùa, nói đùa, chúng ta bây giờ trông coi Nam Thiên Môn không có việc gì, chính là để bài trí mà thôi, vụng trộm uống chút rượu, chợp mắt một lúc cũng không tính là việc gì lớn
- Ừm, đây chính là
Sau khi nghe được lời nói của đồng bạn, Thiên Binh uống rượu dù bận vẫn ung dung thu chai rượu lại
- Chờ một chút
Dù sao hiện tại cũng không có chuyện gì, không bằng chúng ta cùng uống mấy chén thế nào
Chỉ có điều là nhìn thấy Thiên Binh này thu chai rượu lại, Thiên Binh đến thay ca lại mở miệng hỏi
- Chuyện này


thôi cũng được, dù sao uống rượu mà uống một mình cũng không có ý gì
Sau khi nghe được lời nói này, Thiên Binh uống rượu kia suy nghĩ một lúc, chợt gật nhẹ đầu nói
Sau khi dứt lời, lại lấy ra hai chén rượu rồi để ở trước mặt
Hai người Thiên Binh cứ như vậy nghênh ngang ngồi xuống ở bậc cửa Nam Thiên Môn
- Được lắm
Hai người các ngươi, đang trong giờ làm việc lại dám ở chỗ này uống rượu
Nhưng ngay khi hai người Thiên Binh này mới vừa vặn ngồi xuống thì đột nhiên, một giọng nói vang lên
Chỉ thấy ở bên ngoài đại trận phòng hộ của Nam Thiên Môn, hai bóng người một to béo cùng một gầy nhỏ đi tới
Bóng người to béo tự nhiên là Trư Bát Giới, thân cao vượt qua hai mét, lại thêm dáng người cồng kềnh mập mạp kia, quái vật khổng lồ vậy tự nhiên là sẽ hút mắt người nhìn
Mà Tôn Ngộ Không thì sao đây
Thân cao khoảng một mét bốn mà thôi, lúc đi đường còn hơi cúi người nên trông hắn càng thấp
Lại thêm hầu tử ngươi gầy trơ cả xương, đi với người to béo như Trư Bát Giới, Tôn Ngộ Không càng không làm cho người chú ý
Nhưng mà, nhìn thấy hai người Trư Bát Giới cùng với Tôn Ngộ Không xuất hiện ở bên ngoài đại trận phòng hộ của Nam Thiên Môn, hai Thiên Binh này lại ngạc nhiên đến sắc mặt biến đổi bởi vì bọn họ hiểu trong hai người này, Tôn Ngộ Không mới là đáng sợ nhất
- Đại


Đại Thánh gia, Nguyên Soái, các vị đây là


Im lặng thu rượu bình vào, dù vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, hai Thiên Binh trấn thủ này vội vàng mở miệng hỏi
- Cũng không có gì, hai huynh đệ chúng ta muốn qua Nam Thiên Môn, đi vào Thiên Đình một chuyến, các ngươi mở cửa lớn ra đi
Tôn Ngộ Không mở miệng, bình tĩnh nói
- Chuyện


chuyện này, Đại Thánh gia, bây giờ bệ hạ đã ra lệnh phong bế toàn bộ Thiên Đình, không cho ai ra vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe được lời nói của Tôn Ngộ Không thì ở trên mặt của hai Thiên Binh trấn thủ Nam Thiên Môn lập tức lộ ra biểu cảm khó xử
Ai cũng biết rõ, Ngọc Hoàng Thượng Đế sở dĩ phong bế Nam Thiên Môn, đó là bởi vì lúc trước đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh suất lĩnh giáo chúng của Minh Giáo chiến đấu thậm chí giành chiến thắng
Ở bên trong đại chiến, có vô số Thiên Binh, Thiên Tướng đếm mãi không hết tử thương ở trong tay của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh
Vào lúc này, Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới nói là muốn đi qua Nam Thiên Môn vào trong Thiên Đình ư
Hai Thiên Binh này đương nhiên không thể làm chủ
- Hừ, thật hay sao
Nói cách khác, không cho chúng ta đi vào đúng không
Vốn chính là định đi đến với mục đích gây chuyện, sau khi nghe được câu trả lời của hai Thiên Binh này, Tôn Ngộ Không sầm mặt lại
Đồng thời, Như Ý Kim Cô Bổng ở trong tay được giơ lên, hiển nhiên là Tôn Ngộ Không đã chuẩn bị động thủ
Ban đầu đại trận phòng hộ của Nam Thiên Môn chính là đã bị Như Ý Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không đập nát một lần, mắt thấy Như Ý Kim Cô Bổng ở trong tay của Tôn Ngộ Không lại được nâng lên, ở trên mặt của hai Thiên Binh này lập tức lộ ra biểu cảm kinh hãi
- Hầu ca, chờ


chờ một chút
Ở bên cạnh, nhìn thấy Tôn Ngộ Không hấp tấp như thế, Trư Bát Giới cũng không nhịn được mở miệng gọi một câu
Cho dù là chúng ta đến gây chuyện, tất yếu cũng phải làm theo quy trình chứ
Nếu không chẳng phải là sẽ khiến cho mọi người nghĩ bọn họ vô cớ xuất binh hay sao
- Hai vị
Sau khi ngăn cản Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới nhìn về phía hai người Thiên Binh trấn thủ Nam Thiên Môn, nói:

- Lão Trư ta tới đây là muốn lấy Kim Thân lúc trước của ta, xin hai vị có thể dàn xếp một cái
- Nguyên Soái, ngài


ngài tạm thời chờ một chút
Chuyện này


Chuyện này chúng ta không thể tự quyết định được
Xin ngài chờ chúng ta đi thông bẩm Ngọc Hoàng Thượng Đế bệ hạ, mời ngài ấy định đoạt
Mắt thấy Như Ý Kim Cô Bổng ở trong tay của Tôn Ngộ Không cuối cùng là ngừng lại, trong lòng của hai Thiên Binh này thoáng thở phào nhẹ nhõm
Lại nghe lý do Trư Bát Giới nói muốn đi vào Thiên Đình, suy nghĩ một lúc, một Thiên Binh trong đó mở miệng nói
Sự việc này xác thực không phải là việc một Thiên Binh như mình có thể làm chủ
Đã như vậy thì liền đi thông bẩm Ngọc Hoàng Thượng Đế bệ hạ đi, mời Ngọc Hoàng Thượng Đế bệ hạ làm chủ là được
- Này, tốt
Nghe được lời nói của Thiên Binh này thì Trư Bát Giới suy nghĩ một lúc rồi gật đầu nói
Chợt, một Thiên Binh trong đó tiếp tục trấn thủ ở Nam Thiên Môn bên này, trong lòng thì vẫn âm thầm thấp thỏm
Mặc dù mình ở bên trong Nam Thiên Môn, Trư Bát Giới cùng với Tôn Ngộ Không ở bên ngoài Nam Thiên Môn, Nam Thiên Môn đã đóng lại, còn có đại trận phòng hộ bảo vệ
Thế nhưng mà cho dù là đại trận phòng hộ của Nam Thiên Môn này cũng không thể làm cho Thiên Binh này có được cảm giác an toàn
Mà một Thiên Binh khác thì xoay người đi về hướng tẩm cung của Ngọc Hoàng Thượng Đế, đi thông bẩm chuyện ở đây cho Ngọc Hoàng Thượng Đế nghe
- Bệ hạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thuộc hạ có việc vô cùng trọng yếu muốn bẩm báo
Sau khi đi tới phía trước tẩm cung của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Thiên Binh này quỳ xuống, đồng thời, trong miệng cũng cao giọng hô
- Vào đi
Sau khi Thiên Binh này cất lời, giọng nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng vang lên
Sau đó, Thiên Binh này đi vào trong tẩm cung và quỳ xuống ở trước mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế
- Ta nhớ đến chức trách của ngươi là trấn thủ Nam Thiên Môn phải không
Ngươi đến chỗ quả nhân là vì chuyện gì
Không giống với bình thường thì hôm nay Ngọc Hoàng Thượng Đế mặc y phục hàng ngày, ngồi ở bên cạnh bàn, chậm rãi ung dung rót cho mình một chén rượu, đồng thời, nhìn về phía Thiên Binh này mở miệng hỏi
- Bệ hạ, thuộc hạ thật sự là Thiên Binh trấn thủ Nam Thiên Môn
Hôm nay tới đây là bởi vì Tề, ách, Tôn Ngộ Không tên kia, cùng Trư Bát Giới đi tới phía trước Nam Thiên Môn nói là muốn đi vào Thiên Đình, thuộc hạ không dám làm chủ, vì thế tới đây bẩm báo cho bệ hạ
- Hai người bọn họ muốn đi qua Nam Thiên Môn để vào Thiên Đình ư?
Ngeh xong lời báo cáo của Thiên Bình này, động tác rót rượu cho mình của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng dừng lại, sau đó hắn để chén rượu ở trong tay xuống
Ngọc Hoàng Thượng Đế nhíu chặt mày lại
Há miệng theo bản năng tựa như là muốn nói một câu, để bọn họ xéo đi
Bây giờ mình đã ra lệnh phong bế toàn bộ Thiên Đình, thân là đã từng chúa tể của tam giới giờ cũng đã luân lạc tới tình trạng này, mấy người Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới còn tới làm gì
Mặc kệ làm gì bản thân cũng đều không chào đón bọn họ
Chỉ có điều là lời cự tuyệt mới vừa vặn lên đến bên miệng, Ngọc Hoàng Thượng Đế lại nói không nên lời
Trong đầu của Ngọc Hoàng Thượng Đế theo bản năng nghĩ đến cuộc nói chuyện với Hồng Quân lão tổ lúc trước ở bên trong hỗn độn hư không
Lúc đó, Hồng Quân lão tổ đã nói với mình
Bản thân sở dĩ sẽ rơi xuống kết cục hôm nay đều là bởi vì đối nghịch với Huyền Trang
Cho nên, ngàn vạn không thể đối nghịch với Huyền Trang, đây là chuẩn tắc làm việc mà hiện tại Ngọc Hoàng Thượng Đế định cho mình
Dù sao, trước đây không lâu tin tức Thánh Nhân vẫn lạc, Ngọc Hoàng Thượng Đế đương nhiên cũng biết được rõ ràng
Mà thông qua tìm hiểu, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng biết rõ người vẫn lạc là Chuẩn Đề
Có thể là Chuẩn Đề vì cái gì vẫn lạc
Theo Ngọc Hoàng Thượng Đế thấy, đó là bởi vì Chuẩn Đề muốn tranh đoạt Tru Tiên Kiếm Trận Đồ ở trong tay của Huyền Trang, cho nên mới rơi xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị
Ngay cả Thánh Nhân cũng không thể đối nghịch với Huyền Trang, tới giờ này ngày này, mình hẳn là còn muốn đối nghịch với Huyền Trang hay sao
Mặc dù đến chỉ là hai người Trư Bát Giới cùng với Tôn Ngộ Không, cũng không phải là Huyền Trang
Thế nhưng mà hai người chính là đệ tử của Huyền Trang, ai biết rõ nguyên nhân bọn họ đến có phải là bởi vì Huyền Trang giao cho bọn họ nhiệm vụ rất trọng yếu hay không
Vừa nghĩ đến đây, lời cự tuyệt lập tức nuốt trở về sau đó, Ngọc Hoàng Thượng Đế hỏi tiếp:

- Hai người bọn họ đến Thiên Đình làm chuyện gì
Ngươi có biết rõ mục đích của bọn họ là cái gì hay không
- Khởi bẩm bệ hạ, Trư Bát Giới kia nói, năm đó, dù nguyên thần đầu thai chuyển thế nhưng Kim Thân của hắn vẫn lưu lại ở bên trong Thiên Hà Thủy phủ, hôm nay đến đây mục đích là vì cầm lại Kim Thân của mình
Sau khi nghe được lời nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Thiên Binh này mở miệng trả lời
- Lấy lại Kim Thân của mình hay sao
Lý do này cũng xem như là hợp tình hợp lý
Sau khi nghe được lời nói của Thiên Binh này, Ngọc Hoàng Thượng Đế yên lặng gật nhẹ đầu nói
Lại nói, đến hôm nay, Ngọc Hoàng Thượng Đế cảm thấy mình vẫn phải cho Tôn Ngộ Không mấy phần thể diện
Dù sao, trước đây không lâu tu vi của Tôn Ngộ Không đột phá đến cấp độ Chuẩn Thánh, đây cũng không phải là bí mật gì
Mặc dù chỉ là mới vào Chuẩn Thánh, nhưng cũng đường đường chính chính có tu vi là Chuẩn Thánh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngọc Hoàng Thượng Đế tự nhiên là phải cho mấy phần thể diện
Nghĩ tới đây, Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng nói:

- Nếu là như thế, ngươi liền đi mời hai người bọn họ vào đi
Cho Trư Bát Giới kia cầm Kim Thân của mình rồi mau chóng rời khỏi
- Cẩn tuân pháp chỉ của bệ hạ
Nghe lời này của Ngọc Hoàng Thượng Đế thì lại có thể thật đúng là nguyện ý thả hai người Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới đi vào, trong lòng của Thiên Binh này âm thầm chấn động
Sau khi cúi đầu, trả lời một câu, hắn đứng dậy rời khỏi
Vào lúc này, ở bên ngoài Nam Thiên Môn, Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới vẫn đang chờ đợi
Ở trên mặt của Thiên Binh đang trấn thủ ở đây chỉ có biểu cảm thấp thỏm cùng hoảng sợ
Đồng bạn đi bẩm báo việc cho Ngọc Hoàng Thượng Đế, hắn thấy, Ngọc Hoàng Thượng Đế là không thể đáp ứng thả hai người Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới đi vào
Mà nếu chuyện Ngọc Hoàng Thượng Đế cự tuyệt truyền đến, lấy tính tình ngang ngược của Tôn Ngộ Không, khả năng hắn động thủ mạnh mẽ xông tới là cực lớn
Đến lúc đó, bản thân nên ứng đối như thế nào đây
Ngăn thì chắc chắn là không ngăn được, có thể sau cùng nếu như là Ngọc Hoàng Thượng Đế trút giận lên đầu thì mình biết kêu cùng ai đây
Bản thân chẳng phải là hẳn phải chết không nghi ngờ rồi hay sao
Chỉ có điều là Thiên Binh chạy đi hỏi chuyện kia rất mau trở lại:

- Đại Thánh gia, Nguyên Soái, mời các vị đi vào, Ngọc Hoàng Thượng Đế đáp ứng các vị rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.