Người dịch: Nguyễn Khiêm
- Sư phụ, ta đã trở về
Trong khi Giang Lưu đang chuẩn bị đi tới bên trong Hỗn Độn Hư Không đưa Tôn Ngộ Không trở về thì vào lúc này, Tôn Ngộ Không đã hạ xuống từ giữa không trung, chào hỏi Giang Lưu
- Hả
Ngộ Không, không phải là con đang bị pháp tắc của Chuẩn Đề giam cầm hay sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn thấy Tôn Ngộ Không hạ xuống tới, Giang Lưu khẽ nhíu mày nói
- Đúng vậy
Sư phụ, Thế nhưng mà trước đây không lâu, sức mạnh đang cầm cố con lại bỗng nhiên tán đi, cho nên, lão Tôn ta khôi phục tự do
Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không gật nhẹ đầu nói
- Là Chuẩn Đề thả Ngộ Không ư
Hay là bởi vì năng lực phong tỏa này có thời gian hạn chế đây
Nghe được câu trả lời của Tôn Ngộ Không, trong lòng của Giang Lưu âm thầm suy tư
Chỉ có điều, cả hai khả năng đều có thể xảy ra, vấn đề này có thể tạm thời hắn chỉ có thể để ở trong lòng, không cần thiết phải truy đến cùng
- Tốt rồi, Ngộ Không, chúng ta đi thôi
Nếu như Tôn Ngộ Không đã trở về, đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh tự nhiên là muốn tiếp tục hành trình đi về hướng Đại Lôi Âm Tự ở Tây Thiên rồi
- Hazz
Sư phụ, chúng ta đã sắp sửa đến nơi rồi
Nhìn về phương hướng Đại Lôi Âm Tự, trong mắt của Tôn Ngộ Không có ánh sáng màu vàng lóe lên rồi hắn mở miệng nói
Tính ra thì bây giờ bọ họ cũng chỉ còncách Đại Lôi Âm Tự có khoảng ba ngàn dặm đường mà thôi
Đối với mấy người Tôn Ngộ Không thì ba ngàn dặm đường tự nhiên không thể coi là khoảng cách xa xôi
Cho dù là với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh này muốn lề mà lề mề thì e rằng nhiều nhất là ba, bốn tháng cũng có thể tới rồi
- Ừm, đúng vậy
Chúng ta đã cách Đại Lôi Âm Thủy không xa rồi
Sau khi nghe được lời nói của Tôn Ngộ Không, Giang Lưu cũng nhìn về phía Tây Thiên và gật nhẹ đầu nói
Với tu vi Chuẩn Thánh, hơn nữa đẳng cấp cao tới cấp 93, thần niệm của Giang Lưu tự nhiên cũng có thể nhìn thấy Đại Lôi Âm Tự một cách rõ ràng rồi
- Tích tích tích
Giang Lưu đang đi ở trên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh, đồng thời, tiếng tin nhắn truyền đến vang lên
Giang Lưu kéo danh sách bạn bè ra nhìn, chỉ thấy ảnh chân dung của Kim Mao Hống đang nhấy nháy
Mở khung trò chuyện ra, tin nhắn của Kim Mao Hống phát tới rồi
- Chiên Đàn Công Đức Phật, vừa rồi ngài mới chiến đấu với Chuẩn Đề Giáo chủ hay sao
Bởi vì bên trên sổ ghi chép kiếp nạn vừa xuất hiện kiếp nạn thứ bảy mươi chín, kiếp nạn này có tên là hiểm sát Chuẩn Đề
Từ trong câu chữ của tin nhắn Kim Mao Hống vừa gửi tới đều có thể rõ ràng cảm nhận được sự chấn động ở trong lòng của Kim Mao Hống
- Cho nên, hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đã thông qua bảy mươi chín kiếp nạn rồi hay sao
Nhìn thấy tin nhắn Kim Mao Hống vừa gửi tới, trong lòng của Giang Lưu cũng âm thầm thổn thức cảm khái
Đến hiện tại, hắn đã bước lên con đường đi Tây Thiên thỉnh kinh khoảng mười năm có thừa, cũng đã vượt qua bảy mươi chín kiếp nạn rồi
Trong lúc không để ý đến, khoảng cách lấy được chân kinh đã gần ngay trước mắt
- Bảy mươi chín kiếp nạn đã qua, nói cách khác, bây giờ chỉ còn lại hai lần kiếp nạn sau cùng hay sao
Cũng không biết, hai lần kiếp nạn tiếp đó là dạng gì đây
- Trước đó, khi nói chuyện phiếm cùng mấy người Ngộ Không, ta đã từng nói qua, một lần kiếp nạn sau cùng có lẽ là quyết chiến cùng Đại Lôi Âm Tự rồi
- Nếu thật sự là như thế thì kiếp nạn thứ tám mươi mốt xem như sớm đã xác định rõ rồi
- Như thế, kiếp nạn thứ tám mươi thì sao đây
Kiếp nạn thứ tám mươi sẽ là dạng gì đây
Nghĩ đến vấn đề kiếp nạn, trong lòng của Giang Lưu âm thầm suy tư
Vừa đi vừa nghỉ, tâm tư chủ yếu của mấy người Giang Lưu vẫn đặt ở phía trên việc vào phó bản
Sinh hoạt của mấy người Giang Lưu hình như cũng đã khôi phục bình tĩnh như ngày thường
Trước khi đến Đại Lôi Âm Tự, tất cả những chuyện này hình như trở nên vô cùng trầm lặng
Mà bên trong Tam Giới Lục Đạo, ánh mắt của vô số đại năng cũng đều nhìn chằm chằm vào đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh rồi
Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh cuối cùng đã tới thời điểm then chốt rồi hay sao
Khoảng cách giữa mấy người Giang Lưu và Đại Lôi Âm Tự kia đang từ từ rút ngắn, thời gian Vô Lượng Lượng Kiếp này kết thúc hình như là cũng càng ngày càng gần
Tình huống của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh là như thế nào tạm thời không nói
Ở bên trong Hỗn Độn Hư Không, Chuẩn Đề lẳng lặng đợi ở trên bồ đoàn của bản thân, không nói một lời, vẻ mặt nghiêm túc
Mà Tiếp Dẫn thì ngồi ở bên cạnh Chuẩn Đề
- Sư huynh cảm thấy lúc trước, Huyền Trang muốn giết ta thật là bởi vì duyên cớ Vô Lượng Lượng Kiếp hay sao
Chuẩn Đề mở miệng, hỏi Tiếp Dẫn
- Ồ
Sư đệ còn có chuyện gì hoài nghi hay sao
Sau khi nghe được lời nói của Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn hơi nhướn lông mày, nhìn về phía Chuẩn Đề và nói
- Đệ cũng không quá rõ ràng, đắn đo khó định
Sau khi nghe được lời nói của Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề lắc đầu, khổ não nói
Nói đến đây, dừng lại một chút, Chuẩn Đề nói tiếp:
- Sư huynh ngẫm lại xem, Di Lặc chết ở trong tay của Huyền Trang, Vương Mẫu Nương Nương cũng sớm chết ở trong tay của hắn
- Trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này, có quá nhiều người bên phía Thiên Đình và Phật môn vẫn lạc ở trong tay của hắn, chẳng lẽ tất cả chỉ đơn thuần là Vô Lượng Lượng Kiếp che giấu linh đài của Huyền Trang hay sao
Lần một lần hai thì cũng thôi đi, có thể cộng lại thì cũng đã không biết bao nhiêu lần rồi, đều là bởi vì Vô Lượng Lượng Kiếp che giấu linh đài của Huyền Trang, để hắn hạ sát thủ hay sao
Dù thế nào thì hắn đều cảm thấy chuyện này hình như có chút kỳ hoặc
- Ừm
Lời sư đệ nói xác thực cũng có đạo lý nhất định, chỉ là
Sau khi nghe được lời nói của Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn khẽ gật đầu
Sau đó, hắn mở miệng nói:
- Sư đệ rơi khỏi Thánh Nhân tôn vị, trong Vô Lượng Lượng Kiếp này là cực kỳ nguy hiểm, cho nên mấy ngày nay sư huynh đều ở cùng với đệ, cũng vì phòng ngừa có người hạ sát thủ với đệ, đúng không
- Thế nhưng mà lần này sư đệ có biết sư huynh vì sao lại ly khai hay không
- Cũng bởi vì trong lòng của sư huynh có dự cảm rằng có dị bảo xuất thế, có duyên với ta
- Cho nên, sư huynh mới đi ra ngoài, tìm kiếm dị bảo
- Ồ
Sư huynh, thật vậy sao
Là dị bảo dạng gì
Sư huynh đã tìm được chưa
Sau khi nghe được lời nói của Tiếp Dẫn, ánh mắt của Chuẩn Đề hơi sáng lên, hắn mở miệng hỏi
- Khó hiểu chính là ở chỗ này
Sau khi nghe được câu hỏi của Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn hơi nhíu lông mày lại, biểu cảm ở trên mặt cũng biến thành âm trầm hơn rất nhiều, hắn nói:
- Chờ ta dựa theo dự cảm trong lòng chạy đến nơi tìm kiếm thì căn bản không có thu hoạch được gì, dường như cảm giác trước chỉ đơn thuần là ảo giác của ta mà thôi
- Nguyên lai là như vậy sao
Sau khi nghe được lời ấy, ở trên mặt của Chuẩn Đề cũng lộ ra biểu cảm tiếc hận
Nếu như là sư huynh thật có thể tìm kiếm được bảo vật gì mạnh mẽ thì đó mới là chuyện tốt
Dù sao thì tu vi của các Thánh Nhân đều là không sai biệt lắm
Thực lực mạnh yếu chủ yếu là thể hiện ở trên phương diện thuật pháp thần thông cùng pháp bảo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tựa như là Thông Thiên Giáo Chủ kia vì sao lại được xưng là Thánh Nhân chiến lực mạnh nhất
Còn không phải là bởi vì Tru Tiên Kiếm Trận kia quá đáng sợ hay sao
- Sư đệ không cảm thấy kỳ quái hay sao
Nhìn thấy biểu cảm tiếc hận ở trên mặt của Chuẩn Đề, biểu cảm ở trên mặt của Tiếp Dẫn trở nên ngưng trọng rất nhiều, hắn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Chuẩn Đề nói:
- Nguyên bản lúc bình thường chúng ta đều cùng một chỗ
Thế nhưng mà bởi vì lòng ta sinh dự cảm rồi ly khai và sư đệ ngay lập tức đã gặp nạn rồi
- Nếu không phải là ta vội vàng chạy trở về được tương đối nhanh, sư đệ đã bỏ mạng rồi
- Ý của sư huynh là
Sau khi nghe được lời nói này của Tiếp Dẫn, biểu cảm ở trên mặt của Chuẩn Đề lập tức kịch liệt biến đổi, bởi vì hắn cũng đại khái hiểu được Tiếp Dẫn là có ý gì rồi
- Sư huynh là muốn nói, tất cả những chuyện này đều là Thiên Đạo tính toán
Vì cho ta ứng sát kiếp, Thiên Đạo cố ý khiến cho trong lòng sư huynh xuất hiện dự cảm, điều huynh rời đi hay sao
- Lúc đầu ta cũng nghĩ rằng đơn thuần là mình cảm giác có lỗi, chỉ là ảo giác mà thôi
Thế nhưng sau khi trở về, nhìn thấy sư đệ kém chút nữa bị giết, ta liền biết chuyện rồi
Sau khi nghe được lời nói của Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn gật nhẹ đầu nói
Nói đến đây, dừng lại một chút rồi Tiếp Dẫn lại nói tiếp:
- Mà lúc sau, biểu cảm ở trên mặt của Huyền Trang biến hóa, còn có biểu hiện của hắn hoàn toàn là bản thân đột nhiên thức tỉnh, ta mới càng thêm chắc chắn về điểm ấy
- Thì ra là như thế
Nghe Tiếp Dẫn lời nói, Chuẩn Đề giật mình gật đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khó trách sư huynh lại dễ dàng tin tưởng Huyền Trang như vậy, hơn nữa, còn chủ động ra tay ngăn cản bản thân
Sau khi rơi khỏi Thánh Nhân tôn vị, xem ra, chân chính nguy hiểm của bản thân cũng không phải là đơn thuần đến từ những Chuẩn Thánh khác muốn đánh chết bản thân, để bớt một Thánh Nhân tôn vị mà là đến từ Thiên Đạo tính toán hay sao
Bởi vì chỉ cần đầy đủ sát kiếp, Vô Lượng Lượng Kiếp mới có thể lắng lại
Bản thân ngã xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị, cho nên, Thiên Đạo cũng sẽ tính toán bản thân, làm cho mình ứng kiếp hay sao
- Sư huynh
Từ ngày hôm nay, ta sẽ ở bên cạnh sư đệ một tấc cũng không rời rồi
Vô Lượng Lượng Kiếp không đi qua, ta tuyệt đối sẽ không ly khai
Ý thức được Thiên Đạo cũng muốn xuống tay với mình, Chuẩn Đề khẽ rùng mình rồi kiên định nói với Tiếp Dẫn
- Ừm, cũng may Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh cũng sắp sửa đi qua rồi
Sau khi nghe được lời nói của Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn cũng gật nhẹ đầu, nghiêm túc nói
Đây có lẽ là trong cái rủi có cái may
Vô Lượng Lượng Kiếp sắp trôi qua, hệ số an toàn của sư đệ tự nhiên cũng cao hơn rất nhiều
Thời gian từng ngày trôi qua, trên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh cũng không có phát sinh chuyện khó khăn gì
Lấy thực lực bây giờ của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh thì cũng không có người nào của Thiên Đình và Phật môn dám can đảm đến chế tác trắc trở cho đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh rồi
Mặc dù mỗi ngày, mấy người Giang Lưu vẫn vừa đi vừa nghỉ, đi đường với tốc độ vô cùng chậm rãi, tâm tư chủ yếu đều đặt ở bên trên việc vào phó bản
Thế nhưng mà thoáng chớp mắt, hai, ba tháng đã trôi qua, khoảng cách giữa mấy người Giang Lưu và Đại Lôi Âm Tự xác thực đã không còn xa nữa
Hơn hai tháng trôi qua, chỉ có đẳng cấp của Tiểu Bạch Long tăng lên 1 cấp, đạt tới cấp 89
- Ngộ Không, con xem đó là cái gì
Một ngày này, Giang Lưu nhìn về phía Tây rồi đột nhiên mở miệng nói
Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, mấy người Tôn Ngộ Không cũng nhìn theo ánh mắt của hắn
Ở xa xa có thể nhìn thấy một ngọn núi cao đứng sừng sững
Cho dù cách rất rất xa, thế nhưng mà cũng có thể nhìn thấy hào quang từ trên ngọn núi kia bắn ra bốn phía
- Sư phụ, kia là Tây Thiên Linh Sơn
Chỗ sáng lên kia chính là Đại Lôi Âm Tự
Tôn Ngộ Không nhìn kỹ một lúc sau đó mở miệng nói
Giang Lưu cũng đã lên Linh Sơn, đi qua Đại Lôi Âm Tự, cho nên sau khi được Tôn Ngộ Không nhắc nhở, hắn cũng nhanh chóng nhận ra được rồi
Đi đến nơi này, bọn họ đều đã có thể trông thấy Đại Lôi Âm Tự rồi
Hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đã sắp sửa kết thúc rồi hay sao
- Sư phụ, theo tính toán của con thì chúng ta bây giờ đi Đại Lôi Âm Tự còn có đại khái bốn, năm trăm dặm mà thôi
Đương nhiên, nếu như là đi đường cong cong lượn quanh một chút thì chắc cũng khoảng sáu, bảy trăm dặm đi
Mắt liếc nhìn khoảng cách một cái, Tôn Ngộ Không mở miệng nói với Giang Lưu
- Ừm
Nhìn về phía Đại Lôi Âm Tự một lúc rồi Giang Lưu cũng gật nhẹ đầu
Nhanh đến, lần này là bọn họ thật sự sắp sửa đến Đại Lôi Âm Tự, đều đã có thể nhìn thấy Linh Sơn rồi
- A Di Đà Phật, rốt cục mấy người Giang Lưu đã sắp sửa đến Đại Lôi Âm Tự rồi hay sao
Không chỉ là mấy người Giang Lưu, vào lúc này, ở phía trên Đại Lôi Âm Tự, bởi vì vẫn luôn chú ý đến tiến trình của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh, cho nên Như Lai Phật Tổ đương nhiên cũng đã nhận ra điều này, hắn thổn thức cảm khái nói