Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 159: Nạn Chuột Linh Sơn Thành Hoạ Sao?




Từ trong lời nói thuộc hạ chính mình này, Hoàng Phong Quái liền minh bạch người đến là ai, điều này làm cho hắn giật nảy mình, trong lòng phản xạ sinh ra tâm tư chạy trốn
thời điểm Không biết còn không sợ hãi, nhưng đêm qua ngồi ở góc tường, nghe trộm được Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới đối thoại, biết rõ bọn hắn một người là Tề Thiên Đại Thánh đại náo Thiên Cung, một người là Thiên Bồng Nguyên Soái hạ phàm
trong lòng Hoàng Phong Quái minh bạch, hai người bọn họ tùy tiện một người xuất thủ chính mình cũng không chiếm được chỗ tốt, chớ nói chi là hai người cùng đi
Bất quá, cho dù trong lòng sợ hãi, thế nhưng mặt ngoài Hoàng Phong Quái lại bất động thanh sắc, tròng mắt quay mồng mồng một vòng sau đó, nói:
- Không sai, đến là cố nhân bản vương, các ngươi nghênh tiếp bọn hắn vào, hảo hảo chiêu đãi, bản vương đi tắm rửa thay quần áo một phen lại đến gặp bọn họ
- Tốt, đại vương
Nghe được Hoàng Phong Quái nói, Yêu Soái này nhẹ gật đầu, không nghi ngờ gì, chuyển thân rời đi
- Chư vị, đại vương chúng ta cho mời
Đi tới ngoài động, Yêu Soái này rất lễ phép, mời bọn người Giang Lưu tiến nhập trong động phủ
Nếu là bằng hữu đại vương, hơn nữa đại vương còn phải tắm rửa thay quần áo mới rồi mới tiếp kiến, nghĩ đến thân phận đối phương bất phàm, giao tình cùng đại vương không cạn, Yêu Soái này tự nhiên không dám thất lễ
- A
Hoàng Phong Quái này nhiệt tình như vậy sao

Nhìn dáng dấp đối phương nhiệt tình, trong lòng Giang Lưu âm thầm kinh ngạc
Chính mình cùng Hoàng Phong Quái chưa hề gặp mặt, lần này đến đây tìm kiếm, Giang Lưu còn làm tốt chuẩn bị đánh một tràng trước rồi lại nói
- Như thế, liền làm phiền nhiều
Chấp tay hành lễ, Giang Lưu khiêm tốn hữu lễ nói ra, chợt xoay người đi xuống Bạch Long Mã, cùng bọn Tôn Ngộ Không và Bát Giới cùng nhau tiến vào bên trong Hoàng Phong Động
Cái gọi là đưa tay không đánh người mặt tươi cười, nguyên bản làm tốt chuẩn bị tiên binh hậu lễ, nhưng nếu đã có thể tiên lễ hậu binh vậy, thì không có gì tốt hơn rồi
Đón một đoàn người Giang Lưu vào Hoàng Phong Động xong, rất nhanh, có tiểu yêu dọn lên các loại trái cây để chiêu đãi, dáng dấp nhiệt tình hiếu khách
Chỉ là, trong động vài tiểu yêu âm thầm nghị luận, tiểu hòa thượng này mang theo hai Yêu Quái đến đây rốt cuộc là ai
Vì sao phải nhiệt tình chiêu đãi đám bọn hắn như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có yêu quái tin tức tương đối linh thông liền trả lời nói là bằng hữu đại vương
- A Di Đà Phật, xin hỏi đại vương các ngươi đâu
Thấp giọng tuyên một tiếng phật hiệu, Giang Lưu nhìn những yêu vật này nhiệt tình, chỉ là không thấy Hoàng Phong Quái nên lên tiếng
- Tiểu sư phụ, đại vương chúng ta nói các ngươi là quý khách, cho nên để cho chúng ta hảo hảo chiêu đãi, hắn đi tắm thay quần áo một phen, mới đến gặp các ngươi
Nghe được hỏi dò, Yêu Soái này hồi đáp
- Quý khách

Còn muốn tắm rửa thay quần áo mới đến gặp ta

Nghe được lời ấy, trong lòng Giang Lưu hơi động, chợt kịp phản ứng, trong nguyên tác Hoàng Phong Quái vốn là một chuột lông vàng ở Linh Sơn, chỉ vì ăn trộm dầu xanh trong đèn lưu ly của Như Lai, cho nên sợ bị Linh Sơn bắt hỏi tội, vội vàng trốn xuống lúc này mới trốn ở đây, thành Yêu Vương một phương
Nói như thế, hắn có thể biết được chính mình là người thỉnh kinh, biết được Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới, tựa hồ chẳng có gì lạ
- Đã như vậy, vậy bần tăng liền chờ đợi
Nhẹ gật đầu, Giang Lưu không nhiều lời nữa
Ngược lại là Trư Bát Giới bên cạnh, lấy tay cầm một quả táo, giống như người bình thường ăn bồ đào, ném toàn bộ quả táo vào miệng, cắn một cái, nước trái cây văng khắp nơi
- Hắc hắc hắc, gia hỏa này ngược lại là thức thời..
Tôn Ngộ Không nghe được Yêu Quái này đối đãi đoàn người mình trang trọng như thế, lòng hư vinh cũng đã nhận được thỏa mãn, thuận tay cầm chuối tiêu, vểnh lên chân bắt chéo nằm ở một bên trên ghế
Tây Thiên Linh Sơn, có phải nạn chuột thành họa hay không a

mặc dù Giang Lưu khí độ ung dung ngồi ngay thẳng, thế nhưng trong lòng thì âm thầm oán thầm
Hoàng Phong Quái này đến từ Tây Thiên Linh Sơn, bởi vì ăn trộm dầu xanh bên trong đèn lưu ly nên trốn đi
Đồng dạng, trong nguyên tác chuột tinh mũi vàng lông trắng bái Lý Thiên vương làm nghĩa phụ cũng ở Tây Thiên Linh Sơn, bởi vì ăn trộm hoa thơm bảo nến của Như Lai vụng trộm hạ giới, đoạt hang không đáy thành yêu
bên trên Linh Sơn nhiều chuột như vậy sao

Yêu Soái, cẩn thận chiêu đãi, thế nhưng, chờ đợi ròng rã thời gian một chén trà trôi qua, nhưng như cũ không có chờ được Hoàng Phong Quái xuất hiện, trong lòng Giang Lưu âm thầm có chút kỳ quái
Tắm rữa thay quần áo thật là biểu hiện ra coi trọng đối với đoàn người mình, thế nhưng, coi trọng cũng không để cho mình chờ lâu như vậy a
- Uy, đại vương các ngươi tắm rửa lâu như vậy sao
Còn không nhanh đi thúc giục đi

So ra mà nói, tính cách Tôn Ngộ Không nóng nảy hơn nhiều, chờ lâu như vậy, còn không có nhìn thấy Hoàng Phong Quái xuất hiện, cho dù ấn tượng đầu tiên không tệ, cũng đã hơi không kiên nhẫn rồi
- vậy Ta liền đi xem một chút, chư vị mời chờ một chút
Yêu Soái này cũng cảm thấy có điểm gì là lạ, đứng dậy đi tìm đại vương nhà mình
Thế nhưng, đi tới chỗ bình thường đại vương nhà mình hay tắm, lại phát hiện nơi này không có một người, điều này làm cho hắn có chút mộng
Hỏi thăm một vòng lúc này mới phát hiện, nguyên lai đại vương nhà mình căn bản không có tới đây tắm, thậm chí còn mang theo một túi đồ, từ cửa sau sơn động rời đi
Yêu Soái này trợn tròn mắt, kịp phản ứng, đây là đại vương vì ổn định những hòa thượng kia, chính mình vụng trộm chạy trốn sao
Cả đại vương nhà mình đều bị dọa đi rồi
Trong lòng sợ hãi, Yêu Soái này cũng không có ý tứ trở về nói cho bọn Giang Lưu, đồng dạng bất động thanh sắc vụng trộm chạy trốn
- Uy, người các ngươi đâu
Không chỉ đại vương các ngươi không đi ra, người đi thúc giục cũng không thấy

Lại đợi chốc lát, cả người ban đầu chiêu đãi cũng một đi không trở lại, Tôn Ngộ Không chỗ nào chờ tiếp được nữa
Miệng lớn tiếng quát nói
Một phen đại náo xong, lúc này mới phát hiện, nguyên lai Hoàng Phong Quái bên trong Hoàng Phong Động, đã sớm lặng lẽ trốn
- Chi chi chi..
Lúc đầu còn cảm thấy Hoàng Phong Quái này cực kỳ thức thời, không nghĩ tới chính mình thế mà bị chơi xỏ, Tôn Ngộ Không tức giận đến vò đầu bứt tai, nhe răng nhếch miệng, tức giận đến sờ mó trong lỗ tai, Kim Cô Bổng vung lên, tự động biến lớn ra
Phanh phanh phanh mấy gậy, toàn bộ Hoàng Phong Động bị Tôn Ngộ Không trực tiếp phá hủy
- Ngộ Không, đi tìm Hoàng Phong Quái, bắt tới lại nói
Mắt thấy Tôn Ngộ Không tức giận đến phá hủy Hoàng Phong Động, Giang Lưu âm thầm lắc đầu, một khi giận lên, trí thông minh cái con khỉ này liền hạ xuống thẳng tắp, việc cấp bách là ở chỗ này trút giận sao
Nghe được Giang Lưu nhắc nhở, Tôn Ngộ Không cũng hiểu được, xác thực như thế
Nhẹ gật đầu, thả người nhảy một cái, Tôn Ngộ Không thân như Huyền Thiết vậy mà trực tiếp đụng thủng Hắc Phong Động, bay lên giữa không trung
Tay cầm Như Ý Bổng, mắt Tôn Ngộ Không vận kim quang, phóng tầm mắt liếc nhìn, mặc dù thời gian chạy trốn rất lâu, thế nhưng, lấy thần thông Tôn Ngộ Không, vẫn rất nhanh liền tìm được tung tích Hoàng Phong Quái, mặt lộ vẻ hung quang, nói:
- Sư phụ, lão Tôn ta tìm thấy tên kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khá lắm, hắn đã chạy hướng đông chạy ra cách xa mấy trăm dặm
- Ngộ Không, đừng giết hắn
Chúng ta còn muốn hỏi tin tức bột ớt
Nghe được Hoàng Phong Quái trốn hướng phía đông, nhãn tình Giang Lưu sáng lên, cao giọng nói ra
khi nói chuyện chuyển thân cấp tốc hướng phía bên ngoài Hoàng Phong Động chạy tới, đồng thời mở miệng nói:
- Tiểu Bạch, mau đuổi theo, đuổi theo Đại sư huynh của ngươi, có bao nhanh chạy bao nhanh
- Tốt, sư phụ
Nghe Giang Lưu nói, tự nhiên Bạch Long Mã nghiêm túc gật đầu, giơ lên móng ngựa, hóa thành một đạo tia chớp màu trắng, cấp tốc hướng phía đông chạy tới, tốc độ nhanh trước nay chưa từng có, nhanh đến mức con mắt Giang Lưu đều có chút theo không kịp cảnh sắc xung quanh lui về sau
Đối với Giang Lưu mà nói, Hoàng Phong Quái thế mà hướng phía đông chạy, đây không phải để cho mình quay về sao
thật là quá tốt rồi
Bất quá suy nghĩ kỹ một chút, Hoàng Phong Quái này nguyên bản là trốn từ phương tây đến, hiện tại đào mệnh, đương nhiên là tiếp tục chạy trốn hướng đông, chẳng lẽ hắn còn bẻ ngược bỏ chạy hướng tây phương sao
- Sư phụ, sư huynh, chờ ta một chút..
Trư Bát Giới nhìn Tôn Ngộ Không hóa thành một đạo lưu quang độn đi, Giang Lưu cũng ngồi trên người Bạch Long Mã hóa thành một đạo tia chớp màu trắng, hét to một tiếng, đồng dạng đằng vân giá vũ, đuổi tới
Ngồi trên lưng Bạch Long Mã, chạy thời gian cạn chén trà, rốt cục thấy được chiến đấu phía trước, Tôn Ngộ Không tay cầm Như Ý Kim Cô Bổng, đang cùng một nam tử thanh niên đầu trâu mặt ngựa đấu cùng một chỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xem dáng người nam tử kia gầy gò, tay cầm ba cỗ cương xoa, hiển nhiên không phải đối thủ Tôn Ngộ Không, bị áp chế gắt gao, nếu không phải Tôn Ngộ Không được Giang Lưu mệnh lệnh, không được tổn thương tính mệnh đối phương, có lẽ sớm đã một gậy đập chết Hoàng Phong Quái này rồi
Một mình Tôn Ngộ Không liền khó mà chống đỡ, mắt thấy Giang Lưu cùng Trư Bát Giới cũng đuổi theo tới, Hoàng Phong Quái lạnh cả tim, cầm cương xoa, bứt ra lui lại rất nhiều
- Thế nào

Biết rõ Tôn gia gia ngươi lợi hại, muốn bỏ vũ khí đầu hàng sao

Mắt thấy Hoàng Phong Quái bỏ binh khí lui lại, Tôn Ngộ Không nghiến răng nói ra, trên mặt dư hận không yên
- Hừ, ngươi cái con khỉ này, ép người quá đáng, liền đừng trách ta không khách khí
Nhìn Tôn Ngộ Không, Hoàng Phong Quái có một loại dáng dấp chó cùng rứt giậu, tức giận nói ra, thoại âm rơi xuống, thổi lên một trận vàng gió
- Khá lắm, gió vàng này che kín bầu trời, nhất thời không thể quan sát cảnh sắc xung quanh được, cho dù là Tôn Ngộ Không cũng bị thổi đến giữa không trung lăn lộn mấy vòng, cuồng phong cuốn lên bão cát, để cho Tôn Ngộ Không không mở mắt được
tuy Tu vi cao, tuy pháp lực mạnh, thế nhưng cuồng phong này thổi làm cho mắt người không mở ra được, một thân tu vi kinh thiên động địa, cũng liền khó mà thi triển
- Ngộ Không, sư phụ đến giúp ngươi
Ngồi trên lưng Bạch Long Mã Giang Lưu thấy vậy, kêu lớn
Trong tiếng kêu ầm ĩ, tay Giang Lưu vừa nhấc, hướng về phía Hoàng Phong Quái điểm một chỉ:
- Bế Khẩu Thiền
hiệu quả Trầm mặc, để cho Hoàng Phong Quái cảm thấy yêu khí trong cơ thể trong nháy mắt hóa thành một đầm nước đọng, không điều động được, tự nhiên, Tam Muội Thần Phong đang được thi triển cũng tiêu tán theo
- Hắc hắc hắc, con chuột chết này, cuối cùng cũng nếm được một chiêu này lợi hại đi

Nhìn Giang Lưu nâng tay một chỉ, hiệu quả trầm mặc bắt đầu, Trư Bát Giới đuổi đến đây hắc hắc cười không ngừng
Ngày đó thời điểm cùng Tôn Ngộ Không đánh nhau, Trư Bát Giới từng ăn qua cái thua lỗ này, giờ phút này thấy người khác cũng giống như vậy, chỉ cảm thấy thể xác tinh thần thông suốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.