Thành quận vương thế tử sắc mặt khó coi, thế nhưng dưới ánh mắt của Cảnh Đế, vẫn là tiến lên quỳ nói: "Có thể vì nước cống hiến sức lực, chính là vinh hạnh của tiểu nữ, thần, hết thảy nghe theo ý chỉ của Bệ hạ
Thành quận vương thế tử Khương Tiềm ẩn trong tông thất, tài năng cũng không tính xuất chúng, nhưng hắn có thể trổ hết tài năng trong rất nhiều tông thất, rất được Cảnh Đế tin trọng, là do hắn luôn lấy Bệ hạ làm trọng, dạ Cảnh Đế như Thiên Lôi sai đâu đánh đó là tính cách không thể tách rời
Cảnh Đế nhìn hắn, trong lòng có chút đồng tình, kỳ thật cũng rất không muốn, nhưng nghĩ đến biên giới nhiều nơi bất ổn như Tây Hạ Vân Nam Thiểm Tây, lúc này cũng không thích hợp trở mặt với Bắc Liêu, huống chi công chúa người ta đã đưa tới rồi, bởi vì Cẩn Huệ quận chúa mà đã từ chối người ta một lần, từ chối lần nữa, đến cả lý do ra hồn cũng không có, cha ruột người ta là Thành quận vương thế tử cũng không phản đối kia mà
Đành phải hạ chỉ nói: "Nếu như thế, trẫm sẽ sắc phong Nghi Hân huyện quân làm Nghi Hân quận chúa, tứ hôn cho con trai của Tả đại tướng quân Trát Mộc của Bắc Liêu, hôn kỳ sẽ bàn sau, Lễ bộ chuẩn bị công việc hôn lễ
"Thần lĩnh chỉ tạ ơn
Thành quận vương thế tử run rẩy âm giọng nói cảm ơn
Phòng trên lầu không thể nghe được tiếng nói chuyện trên võ đài, vì thế mà mặc dù Thành quận vương thế tử phi cùng Nghi Hân huyện quân hôm nay đều tới, cũng không lập tức biết việc Bắc Liêu cầu thân cùng việc hoàng đế hạ chỉ
Đến khi hai người nghe được tin tức thì, Nghi Hân huyện quân trực tiếp ngất đi, Thành quận vương thế tử phi trước mắt cũng một mảng tối đen, nhưng nhìn nữ nhi ngất đi, chỉ có thể cố gắng gượng không ngất để người gọi ngự y
Bất kể thế nào, thánh chỉ đã ban xuống, không thể thay đổi được nữa
Lễ bộ cùng Bắc Liêu thương nghị kết quả là sáu tháng sau Đại Tề đưa Nghi Hân quận chúa xuất giá đến Bắc Liêu
Nhưng tam vương tử Bắc Liêu đám người lại muốn rời đi trước
Tây Hạ vương là phiên vương khác họ của triều đình, ở kinh đô không nói chuyện có thu hồi phủ của Văn Hoa Trưởng công chúa hay chưa, còn có cả dinh thự do Tiên đế ngự tứ, bên ngoài sản nghiệp cũng có không ít, cho nên Hạng Mặc nghĩ ở kinh đô đến bao giờ cũng không thành vấn đề, lão Hoàng đế từ xưa còn mong Tây Hạ vương phủ người đều ở kinh đô, giống như An vương phủ cả nhà vậy, chỉ đến khi đánh trận thì mới đi đánh trận là tốt rồi
Nhưng tam vương tử Bắc Liêu thì khác, hắn là tam vương tử của nước ngoài, yết kiến xong Bệ hạ, tham gia vài lần yến hội đặc biệt chiêu đãi hắn xong, thì nên xin rời kinh
Khiến công chúa quý nữ kinh hồn táng đảm rằng tam vương tử Bắc Liêu cuối cùng cũng muốn rời kinh, ngoại trừ nhà Thành quận vương một nhà đang đợi gả Nghi Hân huyện quân, thì không ít người thật sự nhẹ cả người, như Tả Sung Nghi, Ngọc Dương công chúa mẫu nữ, và cả những quý nữ tông thất có khả năng bị hòa thân
Ngày mười tháng năm, tại hai mươi dặm ngoại ô phía bắc rời kinh đô, Nguyên Chân giục ngựa nhìn lại, ánh mắt nặng nề
Trát Mộc dùng tiếng Bắc Liêu hừ lạnh nói: "Thế nào, ngươi thật sự để ý đến cái quận chúa gì đó kia sao
Thật sự không giống ngươi à, cái thân hình mà một ngón tay cũng có thể bóp nát, muốn phong tình không có phong tình, muốn sức lực cũng chẳng có tí gì, có ý nghĩa gì
Đây là những lời lúc trước Nguyên Chân nói với Trát Mộc, hôm nay bị hắn nói lại không sai một chữ
Nguyên Chân thu mắt, liếc nhìn hắn, lạnh lùng nói: "Ta có để ý thì sao
Sao, ngươi đây là bất mãn việc ta giúp ngươi cầu hôn cái huyện quân kia sao
Không phải chính ngươi trêu hoa ghẹo nguyệt trước sao
Nói đến đây, Trát Mộc trong lòng liền bực mình, hắn thích cái vẻ ngoài xinh đẹp của Nghi Hân huyện quân, cho nên thích nhìn nàng thêm vài lần, nhưng thực sự không hề muốn cưới nàng về, đây cũng là lý do lúc đầu Nguyên Chân mở miệng cầu hôn Cẩn Huệ quận chúa mà không hề giúp Trát Mộc cầu hôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trát Mộc, tại Bắc Liêu còn có một vị hôn thê cùng nhau lớn lên từ thuở nhỏ, người đó lại là cực kì mạnh mẽ, vì mạnh mẽ nên hung ác, Trát Mộc cứ nhìn thấy kiểu con gái thanh tú có chút yểu điệu kia liền thấy ngứa ngáy trong lòng, nhưng cũng chỉ là ngứa ngáy trêu chọc vài câu thôi
Còn cưới về thì tuyệt đối không dám
Hắn thật sự không hiểu tại sao Nguyên Chân lại làm thật mà cầu thân cho mình, có lẽ vì hai người bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hắn cho rằng Nguyên Chân làm vậy ắt phải có nguyên do gì đó, nếu không thì đã nhảy dựng lên ngay tại chỗ rồi
Hắn hơi có chút tức giận nói: "Dù sao việc này, đến lúc đó nổi loạn lên, ngươi đi mà ôm lấy đi
Vị hôn thê đàng hoàng còn chưa cưới được, đã cưới một nữ nhân của nước địch, mà lại còn là quận chúa, nghĩ thôi cũng đã thấy đau đầu rồi
Nguyên Chân hừ lạnh một tiếng, chỉ là khí thế rõ ràng yếu hơn chút, trong lòng hắn đối với việc này vẫn có chút xấu hổ
Hắn đã từng nợ Hàn Thầm một cái nhân tình, lần này Hàn Thầm nhờ hắn giúp, hắn liền thuận tiện đẩy cái người gọi là Nghi Hân này cho Trát Mộc
Nhưng hắn lại cảm thấy, không phải chỉ là nữ nhân sao, thấy dáng vẻ Trát Mộc kia rõ ràng là thích mà, cưới về có gì to tát đâu, dù sao người ở thảo nguyên bọn họ cưới mấy người phụ nữ cũng không quan trọng, thậm chí còn có thể không phân lớn bé
Vì vậy nên sự xấu hổ của hắn cũng vô cùng có hạn
Chỉ có Cẩn Huệ quận chúa kia, trong lòng hắn hừ lạnh, nàng không phải vẫn còn nhỏ sao
Chắc cũng còn một thời gian mới phải gả đến Tây Hạ, trong lúc này cũng không phải không thể thao tác, hơn nữa đường xá đi Tây Hạ lại xa xôi, dù là đang trên đường đưa gả mà cướp lại cũng chưa hẳn là không thể
Tam vương tử Bắc Liêu đã đi, nhưng vì sự xuất hiện của hắn mà ảnh hưởng của một vài phủ đệ ở kinh đô đối với một số người vẫn còn tiếp diễn, ví như An vương phủ, Thành quận vương phủ, và như cả Hạng Nhị, và Hạng hoàng hậu, Hạng Dực cùng Hàn Thầm
Thành quận vương phủ
Nghi Hân huyện quân, bây giờ là Nghi Hân quận chúa, sau khi được ban hôn ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt, trông rất tiều tụy, Thành quận vương thế tử phi tim đau như cắt, nhưng cũng chẳng thể làm gì
Trịnh ma ma nhũ mẫu của Nghi Hân một ngày này thấy tiểu chủ tử của mình nằm trên giường, lại không chịu ăn gì, rốt cuộc nhịn không được nhân lúc không có ai, nhỏ giọng nói: "Huyện nhỏ quân, người như vậy cũng không phải cách, thật ra chuyện này không phải không có cách giải quyết
Còn có thời gian nửa năm, chúng ta chuẩn bị cho thật tốt, chắc chắn sẽ tìm được đường ra
Vì Nghi Hân quận chúa có tước vị là do tứ hôn hòa thân nên được phong, người trong Thành quận vương phủ chưa từng dám xưng hô trước mặt Nghi Hân là quận chúa
Nghi Hân nghe được nhũ mẫu nói "Không phải không có cách giải quyết", hai mắt liền sáng lên, nhưng nghe tiếp nàng nói "Chuẩn bị cho thật tốt", thì lại cảm thấy nàng lại an ủi mình, lại tiếp tục ảm đạm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhũ mẫu thấy nàng vẫn ỉu xìu, không chút sức sống, biết mình không nói ra cụ thể là cái gì, thì nàng cũng không khá lên được, đành phải hạ giọng nói thêm: "Huyện nhỏ quân, nửa năm trước người gặp biểu tiểu thư Liễu Châu, mọi người không phải đều nói các người trông giống nhau ít nhất phải bảy phần sao
Nếu trang điểm một chút, người ngoài làm sao phân biệt ra được
Mắt Nghi Hân chợt trợn to, hung hăng nhìn chằm chằm nhũ mẫu, ánh sáng trong mắt càng lúc càng sáng
Biểu tiểu thư Liễu Châu, là con gái của cô cô Thục An của Nghi Hân
Thục An là con gái út của Thành quận vương, là ông nội của Nghi Hân, vốn được thụ phong làm huyện chủ, từ nhỏ được phụ mẫu và tiểu di trong cung là Dung Thần Phi nương nương cưng chiều, tính tình có chút kiêu căng ngạo mạn
Về sau nàng thích Tiêu Diệp Lĩnh Nam vương thế tử, nhưng Tiêu Diệp lại thích muội muội Nguyễn An Cẩn của Nguyễn Hoàng Quý phi được dưỡng mẫu của Cảnh Đế là Nguyễn thái phi nuôi dưỡng ở bên người
Nàng nhiều lần hãm hại Nguyễn An Cẩn không có kết quả, không biết làm thế nào mà tại Ngự thiện phòng bỏ thuốc vào điểm tâm mang đi cho Nguyễn An Cẩn, kỳ thật cũng không phải thứ gì, chính là một loại thuốc tà phương lấy được từ đạo cô nào đó, kết quả lại xui xẻo làm cho Nguyễn Hoàng Quý phi đang mang thai năm tháng vào lúc đó ăn phải
Mặc dù Nguyễn Hoàng Quý phi cuối cùng cũng không bị gì, nhưng sự việc rất nghiêm trọng, hoàng đế tức giận, ban đầu còn muốn ban chết, nhờ có Dung Thần Phi nương nương cùng Thành quận vương cầu xin mãi, cuối cùng chỉ tước vị huyện chủ của nàng, sau này cũng không được phong cáo mệnh, còn bắt Thành quận vương đưa nàng ra khỏi kinh, vĩnh viễn không được về kinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện này xảy ra, đừng nói là các thế gia huân quý, ngay cả thế gia bình thường ở các địa phương cũng không muốn cưới nàng, cuối cùng Thành quận vương đành gả nàng cho một tiểu thế gia ở Liễu Châu
Nhưng nàng tính tình kiêu ngạo, làm sao chịu chấp nhận cái cảnh nghèo nàn này, lại thêm việc phụ nữ sinh đẻ theo lễ cổ hủ, sinh một người con gái thì ốm đau triền miên, đến khi con gái được bảy tuổi thì cuối cùng không chịu được mà qua đời
Đứa con gái đó chính là Mai Uyển Tư, biểu tiểu thư Liễu Châu mà nhũ mẫu của Nghi Hân đang nói tới
"Huyện nhỏ quân, thế tử phi nương nương luôn thương người nhất, vì chuyện của người mà không biết đã rơi bao nhiêu nước mắt, lo bao nhiêu chuyện, người vẫn nên bảo trọng thân thể, bồi thêm thế tử phi nương nương, nương nương thế nào cũng sẽ vì người mà làm chủ
Nhũ mẫu tiếp tục khuyên can hết lòng
Nghi Hân bật cười, mặc dù bởi vì nhiều ngày sầu lo thương tâm, không nhớ ăn uống, dáng tươi cười lộ ra rất có vẻ nhợt nhạt, nhưng cái này cuối cùng là nàng nhiều ngày như vậy đến lần đầu tiên lộ ra dáng tươi cười
"Cầm một ít thức ăn đến đây đi
Nghi Hân trong lòng có một tia hy vọng, liền hận không thể lập tức tìm mẫu thân mình đi thương nghị, thế nhưng vừa mới động, đầu liền một trận choáng váng, bụng cũng là bụng đói kêu vang, rõ ràng chính mình là mấy ngày nay đều không có ăn cái gì nguyên nhân
Nhũ mẫu trông thấy trên mặt nàng có dáng tươi cười, lại muốn ăn đồ vật, tâm cuối cùng là để xuống, vội vàng liền đem một bên đã sớm chuẩn bị tốt cháo cá thịt nạc bưng tới hầu hạ nàng dùng
Nghi Hân uống non nửa chén cháo, cảm giác đầu óc tỉnh táo chút, liền muốn đi tìm nàng mẫu thân Thành quận vương thế tử phi
Một bên nhũ mẫu lại khuyên nhủ: "Huyện nhỏ quân, nô tì cảm thấy việc này tốt nhất vẫn là không nên ngài tự mình cùng thế tử phi nương nương nói
Nương nương ngày đêm suy nghĩ, người bên cạnh cũng là thường an ủi nàng, ngài không bằng tìm thế tử phi nương nương tin nhất nặng Hoa mẹ nói lại, để Hoa mẹ trước mở cái miệng này
Từ huyện nhỏ quân mở miệng trước, vạn nhất lộ ra tin tức bị Thành quận vương cùng Thành quận vương thế tử biết, không nói bọn hắn sẽ cảm thấy huyện nhỏ quân ngoan độc, người bên cạnh huyện quân, nhất là nàng cái này nhũ mẫu, nhất định là không được tốt
Mà Hoa mẹ khác biệt, nàng là phu nhân tin nhất nặng người, nên như thế nào cùng phu nhân nói, lại nâng lên một bước nào, chừng mực nhất biết nắm chắc
Do dự một chút, lại nói, "Coi như không vì phu nhân huyện quân, bởi vì Châu nhi, Hoa mẹ tất cũng không nguyện ý huyện quân gả đi Bắc Liêu
Châu nhi là Hoa mẹ cháu gái, hiện tại là Nghi Hân bên người một cái nhị đẳng nha hoàn
Nghi Hân sững sờ, nhìn nhũ mẫu nửa ngày, trong lòng đột nhiên lướt qua một cái ý niệm, không khỏi nhẹ gật đầu, nói: "Nhũ mẫu ngài nói rất đúng, việc này ta còn phải suy nghĩ thật kỹ làm sao cùng Hoa mẹ nói
Nhũ mẫu lúc này mới vui mừng dặn dò nàng nghỉ ngơi trước một trận, lại kêu Nghi Hân đại nha hoàn Hoàn nhi tới trông coi, chính mình thì tự mình thu thập bát đũa ra ngoài
Mấy ngày nay Nghi Hân cảm xúc bất ổn, sợ nàng nói ra cái gì không thỏa đáng lời nói, Thành quận vương thế tử phi chỉ làm cho Nghi Hân hai cái đại nha hoàn cùng nhũ mẫu thiếp thân trông coi...