Dưỡng Thê Bản Chép Tay Chi Thiền Y Ký

Chương 70: Yến hội nhạc đệm




Vũ Tân đến tiền viện đi báo tin cho Hạng Mặc thì vừa lúc An vương gia bị phụ tá gọi đi thư phòng không có ở đó, trong sảnh tiếp chuyện với Hạng Mặc chính là Khương Hi và Khương Mân
Vì vậy, Vũ Tân chẳng tốn chút sức nào đã đuổi được Khương Hi và Khương Mân đi, mời Hạng Mặc đến sân nhỏ của Khương Ly
Khi Hạng Mặc đến sân nhỏ, qua lớp cửa rèm nhìn thấy Khương Ly đang ngồi trong phòng ngẩn người nhìn ra hồ nước ngoài cửa sổ, bóng lưng toát lên vẻ yếu đuối và cô đơn, bên cạnh Thập Hoa, tức mười sáu tuổi, đứng canh, bầu không khí tĩnh lặng đến ngột ngạt
Hắn định vén rèm bước vào thì Sơ Lan ở cửa thấy hắn, liền xốc rèm lên thi lễ ngăn hắn lại
Hắn liếc mắt nhìn Khương Ly rồi quay người ngồi xuống ghế ở gian ngoài, nghe Sơ Lan thưa chuyện
Vừa nhìn thấy Sơ Lan rõ ràng đang đợi hắn ở cửa, hắn hiểu ra đây cũng là ý của Khương Ly
Sơ Lan nói vắn tắt tình hình, cuối cùng do dự một chút rồi tiện thể nói: “Thuộc hạ thấy sắc mặt của Hàn giáo tập kia, hình như có ý mê luyến với thiếu phu nhân quá sâu, lại như còn có ẩn ý khác, e rằng sau này còn có động thái khác nữa.”
Sơ Lan rất cẩn trọng, nàng không có ý định châm ngòi tình cảm của Hạng Mặc và Khương Ly, chỉ là từ nhỏ được huấn luyện phải báo cáo chi tiết những gì mắt thấy tai nghe và phán đoán theo lý trí, không được giấu diếm nửa lời, nên khi thấy Hàn Thầm có thái độ như vậy, theo quán tính, nàng báo cáo nhanh cho Hạng Mặc
Bàn tay đặt trên tay vịn ghế của Hạng Mặc siết chặt, suýt nữa bóp nát tay vịn gỗ
Im lặng một lát, hắn mới trầm giọng nói: "Ừ, hôm nay các ngươi làm tốt lắm, ngươi lui xuống trước đi, lát nữa không được rời khỏi thiếu phu nhân, không được có bất cứ sai sót nào
Sơ Lan hành lễ đồng ý: "Dạ, thuộc hạ hiểu, sẽ bảo vệ thiếu phu nhân chu toàn
Hạng Mặc tin chắc rằng giữa Hàn Thầm và Khương Ly ngoài vài lần gặp mặt đó, không có gì liên quan khác
Hàn Thầm thích Khương Ly, điều đó không có gì phải nghi ngờ, nhưng vì sao hắn lại gọi nàng là "Cẩn Nhi"
Khương Ly chán ghét Hàn Thầm như vậy, thậm chí hận không thể giết hắn, có phải là có chuyện gì hắn không biết không
Hay là từ trước đó bọn họ đã quen nhau
Sơ Lan đi rồi, Hạng Mặc bình tĩnh lại mới đứng dậy vào nhà
Thập Hoa thấy Hạng Mặc bước vào liền lặng lẽ lui ra ngoài, tiện tay khép cửa
Khương Ly nghe tiếng hắn đến gần mới quay đầu nhìn, trong mắt lo lắng xen lẫn sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, răng cắn vào môi đỏ, làm rỉ máu khiến người ta giật mình
Hạng Mặc đau lòng, đưa tay kéo nàng lại, tay kia xoa lên môi nàng, giải thoát cho đôi môi bị nàng vô thức cắn vào, trấn an: "Ngoan, không sao, chỉ là một kẻ điên thôi, ngươi yên tâm, lần sau ta sẽ không để hắn đến gần ngươi nửa bước, khiến ngươi kinh hãi
Nói đến đây, Hạng Mặc có chút trách móc nhạc phụ mình, An vương gia không nghiêm trị gia
An vương phủ cũng quá vô kỷ luật, giữa ban ngày lại để Hàn Thầm tự do đi lại, may mà hắn sớm gặp được Khương Ly, đem nàng vào vòng bảo vệ của mình, nếu không thì chẳng phải để mặc người ta tính toán sao
Nghĩ đến khả năng này, đáy lòng hắn lại nổi lên một cơn giận dữ
Thật ra, An vương gia cũng có chút oan ức
An vương gia thường xuyên ở bên ngoài, không có nhiều thời gian ở phủ, công việc bảo vệ của An vương phủ thực tế cũng rất tốt, nhưng dù có tốt đến đâu cũng không chịu nổi sự dung túng của Hạng lão vương phi, quang minh chính đại đi vào trong vườn
An vương phi dù cai quản nghiêm, cũng không quản được Hạng lão vương phi, cho dù có phái người trông coi ở bên đó, cũng chỉ sơ hở nhất thời, huống hồ Hàn Thầm còn có công phu rất giỏi
Khương Ly vốn cố gắng trấn định, đang nghĩ xem làm sao để đối phó với Hàn Thầm, nghe Hạng Mặc an ủi thì mắt nhòe đi, cố gắng không khóc cũng không được, nước mắt cứ thế tuôn rơi
Khương Ly lần này kinh hãi thật sự không nhỏ, nước mắt cứ trào ra không thể nào ngừng được, bao nhiêu ủy khuất, đau buồn, sợ hãi, bất lực từ kiếp trước đều trút ra
Hạng Mặc thấy nàng như vậy đau lòng như xé, ôm nàng vào lòng vỗ về cho nàng dễ thở, trong lòng chỉ hận không được băm Hàn Thầm ra thành trăm mảnh mới hả
Khương Ly khóc một hồi lâu mới nín, sau đó mới hậu tri hậu giác cảm thấy mình hơi quá, dụi mắt cắn môi nói: "Ta, ta chỉ là, vừa rồi bộ dạng hắn thật đáng sợ, ta sợ hắn làm gì đó, sau này không thể gặp lại ngươi
Nàng nói vậy, Hạng Mặc càng hận không thể ngay lập tức kéo Hàn Thầm ra pháp trường xử tử, lại nghĩ đến việc sắp phải rời khỏi kinh đô, để Khương Ly một mình ở lại đây, hắn lại càng lo lắng và không nỡ, dỗ dành: "Không sao, không sao, sau này ta sẽ phái thêm vài ám vệ đi theo ngươi, cũng không để người khác tổn thương ngươi dù chỉ một sợi tóc
Còn cái An vương phủ này, ta sẽ nói chuyện với phụ vương ngươi, để ông ấy chỉnh đốn lại cho tốt
Còn tên Hàn Thầm kia, ngươi cứ yên tâm, trước khi ta đi nhất định sẽ xử lý hắn, không cho hắn có cơ hội nhảy nhót ở kinh đô nữa
Khương Ly gật đầu, cảm xúc vừa rồi cũng đã qua, đầu óc giờ tỉnh táo hơn chút, dựa vào lòng Hạng Mặc không còn thấy hoảng loạn và sợ hãi như lúc nãy
Nghe Hạng Mặc nói “trước khi rời đi” trong lòng lại có chút ấm ức
Hạng Mặc cúi đầu hôn nàng một cái, nói: "Kêu nha hoàn mang nước ấm cho ngươi rửa mặt đi, lát nữa còn phải đi tiệc lại mặt, ngươi như thế này chẳng phải sẽ làm phụ vương mẫu phi ngươi hết hồn, còn tưởng ngươi có chuyện gì sao
Khương Ly nghe thấy giật mình, vội từ trong lòng Hạng Mặc bò dậy đi xem gương
An vương phi vốn cẩn thận, một chút biến đổi của nàng cũng sẽ để ý, nếu mình khóc đến như vậy thì không dễ che giấu được
Đến khi nhìn thấy trong gương đầu mũi ửng đỏ, đôi mắt sưng húp, tóc mai ướt sũng, quần áo dúm dó, một bộ dáng vừa khóc xong tổn hao nguyên khí, thật thảm hại hơn cả con mèo hoang nhỏ
Nàng liền không còn tâm tư nghĩ gì nữa, vội vàng sai người chuẩn bị nước nóng và y phục, trang điểm lại từ đầu
Đến bữa tiệc lại mặt vào buổi trưa, mặc dù Khương Ly đã trang điểm lại, còn che bớt mắt, bình thường nàng không dùng son phấn thì nay cũng đã phải nhờ đến son phấn, nhưng vẫn còn lộ chút vết tích
An vương phi thấy nàng như vậy thì sinh nghi, nàng liền nũng nịu với mẫu thân: “Chỉ là mấy ngày không về, giờ lại về sân nhà mình, có chút xúc động thôi ạ.”
An vương phi liền ôm nàng vào lòng, cười nói: "A Ly nhỏ bé của chúng ta cũng đã biết xúc cảnh sinh tình rồi, cuối cùng thì con cũng lớn thật rồi
Dung Trắc Phi lại phụ họa trêu ghẹo một phen, rồi cũng bị cho qua, khiến Khương Ly thở phào nhẹ nhõm
Bữa tiệc lại mặt mặc dù là gia yến, nhưng vẫn chia nam nữ, tổ chức ở tiền sảnh và phòng khách ngăn cách bằng một cánh cửa
Nữ quyến ngồi ở phòng khách
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng so với gia yến bình thường của các gia đình khác thì gia yến của An vương phủ vốn như yến tiệc trong cung, chia nhỏ chỗ ngồi, mỗi bàn chỉ có một hai người
Chỗ ngồi chính là Hạng lão vương phi, bên trái là An vương phi cùng Khương Ly, dưới đó là Dung Trắc Phi cùng Nghi Lan, bên phải thì là Hạng đại phu nhân cùng Minh Huệ, dưới cùng là Hàn Yên Nghê ngồi một mình
Nếu là gia yến ngày thường, Hạng lão vương phi chắc chắn sẽ để Minh Huệ ngồi cạnh mình, nhưng hôm nay là tiệc lại mặt của Khương Ly, làm vậy là quá thất lễ
Cho nên Hạng lão vương phi chỉ có thể lẻ loi một mình ngồi ở vị trí chủ tọa
Hạng lão vương phi chỉ nhận được từ An vương phi sự lễ nghi quy củ chứ chẳng thêm câu nào khác, thi thoảng An vương phi mới quay đầu quan tâm hỏi han Khương Ly vài câu
Hạng đại phu nhân không biết có tâm sự gì, hôm nay cũng trầm lặng đến lạ
Những người khác thì hoặc xa cách hoặc mang nặng tâm sự, cũng không có ai giống ngày thường đến gần nịnh bợ Hạng lão vương phi, khiến Hạng lão vương phi bữa ăn này quả thật không được thoải mái
Vị trí của Khương Ly đối diện với Hàn Yên Nghê, nghĩ đến chuyện Hàn Thầm xuất hiện lúc trước, rồi nhìn dáng vẻ thư thái và biết điều của Hàn Yên Nghê trong An vương phủ mà Khương Ly thấy buồn nôn
Nàng nghĩ đến hai huynh muội kia mà có thể tự do ra vào nhà mình, mẫu thân lại chỉ coi Hàn Yên Nghê là một nha đầu nhỏ, không nghĩ rằng cô ta có thể gây ra sóng gió gì, cũng chẳng để ý tới, Khương Ly thấy bất an, thức ăn trong miệng nhạt như nước ốc
Nàng không khỏi cau mày nghĩ cách làm sao để đuổi được Hàn Yên Nghê ra khỏi An vương phủ
Minh Huệ đối diện thấy Khương Ly không nói một lời, chỉ cúi đầu cau mày, cầm thìa ngoáy trong đĩa, không được đúng lễ nghi
Thế nhưng ngay cả như vậy, sườn mặt nàng càng đẹp hơn bội phần, dù động tác có sai phép cũng chỉ khiến người khác cảm thấy càng thêm kiều mị, khiến cho người khác nhìn vào lại cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, nghĩ đến vẻ mặt thất thần mất hồn của Hạng Dực lúc trước nhìn Khương Ly, nàng lại không cách nào kìm chế được cơn phẫn nộ và oán hận trong lòng
Hạng Dực tự cho là che giấu rất khá, thế nhưng nàng tâm tâm niệm niệm đều là hắn, hắn đối Khương Ly ánh mắt nháy mắt nở rộ hào quang, sau đó chậm rãi ảm đạm đi dáng vẻ sao có thể giấu giếm được nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ nhỏ đều là như vậy, phàm là đồ đạc của nàng, nàng muốn đồ vật, chỉ cần Khương Ly xuất hiện, liền có thể không phí sức cướp đi, đáng hận hơn chính là, còn là tất cả mọi người nâng đến trước mặt Khương Ly, Khương Ly còn muốn ngửa mặt lên tỏ vẻ khinh thường một chút, nàng chính là hận nàng cái dạng kia, rõ ràng cái gì đều không trân quý, nhưng tất cả mọi người lại đều nâng niu nàng, đem đồ tốt đều đưa đến trước mặt nàng
Vốn nàng mới là con gái duy nhất của An vương, nàng mới là người được chúng tinh phủng nguyệt kia, dựa vào cái gì

Trong lòng nàng hận ý cuồn cuộn, đặt ở dưới bàn tay nắm nặn một chút t·h·u·ố·c bột ngẫu nhiên có được, bị ma quỷ ám ảnh liền rắc một chút vào trong tay áo
Nàng bưng chén rượu đi đến trước mặt Khương Ly, giật một nụ cười tươi nói với Khương Ly một cách ôn nhu: "Tam muội muội, ngày xưa tỷ muội chúng ta ở nhà thường hay vì chuyện nhỏ mà cãi vã khó chịu, thế nhưng chờ tam muội muội gả đi, tỷ tỷ mới p·h·át hiện không có muội muội ở nhà, tỷ tỷ trong lòng cũng thấy trống trải, rất nhớ muội muội
Hôm nay thấy muội muội trở về, tỷ tỷ trong lòng cũng rất là cao hứng, ta kính muội muội một chén rượu này, chúc muội muội cùng muội phu trăm năm hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm
Những lời này của nàng, nói ra khiến Khương Ly nổi hết da gà, nàng nhìn con mắt trừng trừng của Minh Huệ, cảm thấy người này thật sự có bệnh, nhưng ở nơi công cộng còn phải cố qua, liền cũng bưng chén lên uống một chén với nàng
Minh Huệ uống xong với nàng, cũng không trở về vị trí của mình, mà là đi đến bên cạnh Hạng lão vương phi, ngồi bên cạnh bà trò chuyện, tuy nói như vậy vẫn không hợp quy củ, nhưng yến hội dù sao cũng đã đi qua một nửa, lúc này nàng đi qua thân cận để nịnh, chỉ nói rõ lòng hiếu thảo của nàng
Hạng lão vương phi quả nhiên lôi kéo nàng, khen lấy khen để, nói là một đứa trẻ hiểu chuyện biết lễ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.