Thời Dược thấy dáng vẻ hứng thú rải rác của Thích Thần, bèn phồng má, tiếc nuối cảm thán: "Nếu không thích bánh kem, ngươi sẽ bỏ lỡ một niềm lạc thú lớn trong đời người đấy
Thích Thần nghe vậy, bỗng câm nín
"Ta cứ tưởng đây là niềm vui thú duy nhất trong đời ngươi cơ
Thời Dược: ".....
Thời Dược: "Nói như vậy cũng không sai
Chẳng lẽ ca ca lại không có ư
"Có cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Niềm vui thú nhân sinh ấy, cái loại duy nhất đó.....
Người sống dù sao cũng nên có một điều gì đó đặc biệt muốn đạt được chứ
Thời Dược nếm thử một miếng đồ ngọt mới nhất, sau đó hạnh phúc nhíu mắt lại, tiếp tục cười nói: "Cũng như khi ta còn học tiểu học, ta chỉ mong cha mẹ có thể cùng ta đi chơi, nên ta chờ đợi từng ngày nghỉ lễ; cấp hai ta thích đọc sách, muốn đọc thật nhiều sách, mỗi ngày một cuốn chính là hạnh phúc nhất; lên cấp ba, mẹ bắt đầu cấm đồ ngọt, dần dần ta cảm thấy mình quả thực sống sót là vì nó.....
Nàng dừng lời, nhìn về phía Thích Thần, "Vậy ca ca thì sao
Ca ca hẳn là cũng có thứ gì đặc biệt yêu thích, muốn có được chứ
".....
Thích Thần yên lặng vài giây, khẽ rũ mắt, "Có
Khi còn nhỏ là người cha cuồng bạo và người mẹ cuồng loạn.....
Cửa phòng khóa kín, trong căn phòng trống rỗng, đứa trẻ còn chưa cao đến chốt cửa đã khóc đến câm cả họng.....
Từ xế chiều đến hoàng hôn, rồi từ hoàng hôn đến đêm tối, nhìn những đứa trẻ khác được đón về, còn mình lẻ loi đứng đó, chờ đợi cái bóng kéo dài rồi bị bóng đêm nuốt chửng hoàn toàn thân hình.....
Không có thứ gì muốn có được, trên thế giới này không còn mong cầu hoặc mong cầu cũng chẳng thể đạt được, thì sẽ chết đi
Hắn mặc kệ chính mình cứ thế mà chết
Mặc dù cuối cùng vẫn được cứu trở về, nhưng hắn vẫn luôn cho rằng mình không thoát khỏi kết cục đó
Cho đến...........
"Không cần phải một mình, sẽ rất đau khổ
"Chúng ta cùng nhau chơi đùa, được không
Cho đến khi vượt qua mọi sự lạnh nhạt, trào phúng, xa lánh, khinh nhục, giữa những bóng người xám xịt đó, bước ra một cô bé mặc váy đỏ
Màu sắc ấy trong toàn bộ thế giới xám xịt thật đỏ tươi, đỏ đến gần như chói mắt, nhưng lại là màu sắc duy nhất trong thế giới của hắn
"Có
Thích Thần lặp lại một lần nữa
Đương nhiên là có
Dù đau khổ đến mấy, dù giãy giụa đến mấy cũng liều mạng sống sót, đương nhiên là có thứ hắn nhất định, nhất định muốn có được đó chứ
Thích Thần ngước mắt, ánh mắt đen thẳm
Trong tầm mắt, cô bé tò mò tiến tới, "Từ trước đến nay chưa từng nghe ca ca nói đâu, là cái gì vậy
Là ngươi
Môi mỏng của Thích Thần khẽ nhúc nhích, ".....
Hoa hồng của ta
".....
Ai
Thời Dược ngơ ngẩn, suy nghĩ mấy giây, "Ca ca thích hoa hồng sao
"Không phải thích hoa hồng
Thích Thần nói, "Ta chỉ thích độc nhất đóa hoa hồng đó
Thời Dược nghĩ nghĩ, cười hỏi: "Giống như đóa hoa hồng độc nhất vô nhị trong « Tiểu Vương tử » sao
"Đúng vậy, giống như nó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thích Thần từ từ liễm mắt, "Là đóa hoa hồng mà dù có phải chết đi một lần mới có thể rời đi, cũng nhất định phải trở về mà nhìn
Thời Dược nâng cằm hồi tưởng lại đoạn kết cuối cùng của Tiểu Vương tử, sau đó buồn bực nói: "Thật ra ta vẫn không hiểu, tại sao Tiểu Vương tử nhất định phải trở về vậy
Ở lại đó bầu bạn với tiểu hồ ly và phi công không tốt hơn sao
Hành tinh đó chỉ có mỗi mình hắn thôi.....
"Không, ở đó còn có hoa hồng của hắn
Bởi vì chỉ có hoa hồng mới là thứ duy nhất hắn quan tâm, cho nên dù là chết, hắn cũng muốn trở về nhìn xem
Thích Thần dùng ánh mắt phác họa hình dáng cô bé, giọng điệu bình tĩnh —— "Hắn muốn xem hoa hồng của mình.....
lớn lên thành dáng vẻ thế nào
"Thì ra là như vậy
Thời Dược gật đầu như có điều suy nghĩ, theo tiếng quay lại, sau đó lại cứ thế ngây người trong ánh mắt Thích Thần đang nhìn mình
Đây hình như không phải lần đầu tiên nàng trông thấy ánh mắt này của Thích Thần
Nhưng lại dường như, chưa từng có lần nào giống như bây giờ rực cháy, đối diện nhìn nhau đều có một cảm giác ảo giác muốn bị thiêu đốt, bị thương
Trong lòng Thời Dược bối rối không hiểu, vội dời mắt đi, không hề suy nghĩ liền dùng thìa múc một miếng nhỏ bánh kem đưa tới trước mặt Thích Thần
Thích Thần: "......
Nam sinh chau mày, đuôi mắt đào hoa hơi nhếch lên mang theo một chút cảm xúc tựa như cười mà không phải cười
Thời Dược trong lòng lúng túng, "Ca ca.....
Ta là muốn mời ngươi nếm thử, ngon lắm, thật đó
Thích Thần không nói gì, cúi mắt nhìn miếng bánh kem trên chiếc thìa trước mặt
Đúng lúc Thời Dược cho rằng hắn sẽ tàn nhẫn cự tuyệt, thì thấy Thích Thần há miệng cắn lấy chiếc thìa
Sau đó nam sinh vô ý thức nhíu mày lại......
Quá ngọt
Chỉ là thấy hắn ăn miếng bánh kem này, cô bé ngồi đối diện lại bật cười
Đôi mắt hạnh xinh đẹp cong cong như vành trăng khuyết nơi khóe mắt, "Thế nào, ca ca
Nói rồi, Thời Dược liền chuẩn bị thu hồi chiếc thìa
—— Nàng không kéo lại được
Lực cản ngoài ý muốn rất lớn, còn khiến nàng vô tình buông tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ca ca
Thời Dược kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía đối diện
Nam sinh ngậm chiếc thìa dính bánh kem, chính hắn nắm lấy chuôi thìa tinh tế ngắn ngủi, liếm qua vết nước đọng trên môi, "Cái này thuộc về ta
Thời Dược nhìn hắn, lại nhìn đôi môi mỏng còn dính chút màu sáng của kem sữa, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên chiếc thìa bánh kem ánh lên màu kim loại
Sau đó nàng mới kịp phản ứng một cách hậu tri hậu giác —— Vừa rồi, nàng đã đưa chiếc thìa của chính mình.....
ra ngoài sao?
Thời Dược suýt chút nữa xấu hổ đến mức muốn tự treo mình lên cành cây phía Đông Nam......
Trước khi rời khỏi tiệm bánh kem, Thích Thần đã đến quầy hàng một chuyến, tựa hồ muốn mang theo một chút gì đó.
