Khoảng cách gần gũi quá mức thân mật này dường như khiến Thời Dược có chút không kịp nhận ra người trước mặt là ai
Nàng ngập ngừng một chút, đưa tay lên, khẽ khàng chạm vào đôi mày mắt quen thuộc kia
Lông mi dài nhỏ mềm mại khẽ cào đầu ngón tay nàng, đuôi mắt xinh đẹp giống cánh bướm lại có chút cong lên… Thời Dược nhìn như vậy một hồi, sắc đỏ ửng trên mặt do hơi men nhuộm qua đã lộ ra một nụ cười dịu dàng
“Mắt của ngươi… thật xinh đẹp… Chúng làm sao lại như vậy được chứ?” Thích Thần biết lúc này Thời Dược đã hoàn toàn say mèm, nhưng thật không hiểu có một sự xui khiến gì đó, hắn lại thuận theo lời nàng mà đáp, “… Muốn biết không?” Giọng nam khàn khàn gần kề như đang mê hoặc
Thời Dược gật đầu: “Muốn.”
“Vậy ngươi nhắm mắt lại.” Ánh mắt Thích Thần từ từ sâu và tối đi, thanh âm càng đè thấp khàn khàn, “Ngươi nhắm mắt lại, ta sẽ nói cho ngươi biết.”
“Tuyệt vời!” Lúc này cô gái đã quên hết sự khó chịu trên bàn ăn trước đó, đối với người trước mặt, nàng hoàn toàn tin tưởng một cách chân thành và bản năng, vì thế không chút nghi ngờ liền ngoan ngoãn nhắm nghiền hai mắt
Đôi môi của cô gái bị rượu nhuộm qua gần trong gang tấc, dưới ánh đèn đường mờ ảo hay ánh trăng phiền muộn, tỏa ra một chút ánh sáng trong suốt
Thích Thần dường như nghe thấy ma quỷ đang thì thầm bên tai mình –… Hôn nàng đi
Nơi đây không có người khác
Ai cũng sẽ không thấy, ai cũng sẽ không biết
Huống hồ… Ngươi khao khát nàng đã lâu rồi, chẳng phải sao
Ánh sáng trong mắt Thích Thần hoàn toàn tối sầm lại sau câu nói cuối cùng
Hắn đưa tay đỡ lấy phần gáy mảnh khảnh của cô gái, lòng bàn tay tham lam vuốt ve xúc giác trơn nhẵn đầy quyến luyến ấy
Sau đó, hắn từ từ cúi xuống…
Bỗng nhiên, phía sau truyền đến một trận tiếng bước chân vụn vặt
Thân hình Thích Thần chợt khựng lại
Cảm xúc ngang ngược không thể không cưỡng ép đè nén xuống trong nháy mắt đã trào lên thành sóng dữ dưới đáy lòng, một cảm giác lạnh băng thấm vào ngũ quan của hắn
Thích Thần giữ nguyên tư thế không thay đổi, chỉ chuyển mắt nhìn lại
Cô gái cao ráo đứng dưới ánh đèn đường, nụ cười trấn an cứng lại trên mặt, lúc này đang mở to hai mắt không thể tin nhìn về phía hai người bọn họ
Thời Vân
Là nữ nhi của đại bá phụ Thời Dược
— Không phải là kết quả tệ nhất, cũng không phải là kết quả tốt nhất
Thích Thần mặt không biểu cảm, hơi híp mắt thầm nghĩ
Trong lúc Thích Thần đang băng lãnh phân tích nhược điểm tính cách của Thời Vân một cách máy móc, cô gái tựa vào bàn tay hắn khẽ động phần gáy
“Ta sắp ngủ rồi… Sao ngươi còn chưa nói cho ta biết…” Cô gái thầm thì nhỏ giọng dụi mắt, sau đó nàng ngẩn ra, “Ta vừa mới muốn biết cái gì ấy nhỉ…”
Thích Thần không để ý đến phản ứng của Thời Vân nữa, quay đầu lại muốn tiếp tục dỗ dành Thời Dược
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ thấy Thời Dược trừng mắt nhìn, trong hốc mắt đột nhiên dâng lên nước mắt khiến hắn không kịp chuẩn bị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta… Ta nhớ ra rồi…” Cô gái say mèm tủi thân nhìn hắn, “Ngươi lừa ta… Ngươi có người thích… Ngươi khi đó còn lừa ta nói ngươi không thích các nàng – ngươi là ca ca lừa đảo…”
Âm lượng thanh âm ấy không cao cũng không thấp, đủ để Thời Vân nghe thấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Thích Thần không còn bận tâm, vừa thấy nước mắt Thời Dược sắp trào ra, hắn chỉ cảm thấy chính mình cũng có chút luống cuống tay chân, hoàn toàn không biết nên dỗ dành thế nào mới tốt
“Thỏ ngốc, ta không lừa ngươi, ta không thích bất kỳ ai trong số các nàng.” Thích Thần đưa tay nâng chiếc cằm ngày càng cúi thấp của cô gái lên, buộc nàng đối mặt với mình
Đôi mắt hạnh đẫm lệ kia khiến Thích Thần không thể làm gì khác, hận không thể mổ tim ra cho nàng xem rốt cuộc bên trong cất giấu là ai
Hắn chần chừ một lát, cuối cùng vẫn kiềm chế nụ hôn muốn đặt lên môi, nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt dính nước mắt của cô gái
Sau đó Thích Thần càng siết chặt vòng tay ôm lấy cô gái, đến bên tai nàng từng chữ từng câu nhẹ giọng nói: “… Ta không thích bất kỳ ai trong số các nàng, ta chỉ thích ngươi.”
Thời Dược lại mượn hơi men mà khóc càng hung hơn, “Lúc ăn cơm ngươi mới không nói như vậy… Ngươi còn, còn không để ý tới ta – nấc…” Lời còn chưa dứt, cô gái đã nấc lên
Thích Thần bị nàng chọc cho vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, càng nhiều hơn vẫn là sự đau lòng không thể kiềm chế và lơ đi được
Hắn nhẹ nhàng xoa tóc cô gái, rồi mở miệng, “Nếu như lúc đó ta đã dỗ dành ngươi, để ý đến ngươi, có phải ngươi sẽ không khóc ngay lúc đó không?”
Thời Dược suy nghĩ 0.1 giây, mặc dù sức rượu chưa tan, nhưng trực giác vẫn còn – trực giác mách bảo nàng đó là một đáp án bất lợi cho mình, thế là 0.2 giây sau liền từ bỏ suy nghĩ, chuyển sang mượn rượu làm càn – “Ngươi… Ngươi chính là lừa ta… Không để ý tới ta, còn… còn hung ta…”
“…” Cùng người say nói lý lẽ, là hoàn toàn vô ích
Thích Thần bất đắc dĩ đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt cô gái, “Thỏ kia ngươi nói đi, ngươi muốn ta làm thế nào?”
Bị véo đến ngây người, Thời Dược ngẩn ra mấy giây, lại nấc lên
Thích Thần nhịn không được khẽ cười mỉm
“Thỏ ngốc.” Lông mày nhỏ nhắn của Thời Dược dựng lên, ánh mắt tiêu điểm không tụ nổi nhưng vẫn bản năng phản bác: “… Ngươi mới là thỏ ngốc!”
“Được, ta mới là.” Thích Thần dung túng lại mặc kệ, “Nói đi, muốn ta làm thế nào, ngươi mới có thể không giận ta, sau đó ngoan ngoãn cùng ta trở về?”
“Ta không muốn trở về…” Cô gái có chút uể oải, chậm rãi cúi thấp đầu xuống
Thích Thần khẽ rùng mình
Hắn đang định hỏi lại, đột nhiên lại thấy cô gái trước mặt ngẩng đầu lên, đôi mắt hạnh long lanh nhìn hắn
A khoát, nếu các tiểu đồng bọn cảm thấy 52 Thư Khố không tệ, nhớ kỹ cất giữ địa chỉ Internet https://www.52shuku.net/ hoặc đề cử cho bằng hữu nhé ~ xin nhờ rồi (>.<) Cổng truyền tống: Bảng xếp hạng đơn | Tìm sách chỉ nam | Khúc nhỏ ngọt sủng văn
