Em Ngọt Như Độc Dược

Chương 89: Chương 89




Sau đó, nàng liền nhìn thấy ca ca ngũ quan tuấn tú kia nhếch cằm lên, đôi mắt hoa đào xinh đẹp nửa híp nửa vểnh, trong con ngươi tựa như phủ một tầng băng mỏng manh: “Dùng cảm giác thoải mái dễ chịu của các ngươi để cân nhắc tình cảm của ta và nàng là đúng hay sai – ngươi và bọn họ mới là phần ích kỷ.” Thích Thần nói xong, lại nhếch môi cười một tiếng, trong đôi mắt mang theo chút trêu chọc như có như không: “Hơn nữa, cho dù là ta ích kỷ thì thế nào
Ngay cả chính ta cũng không biết mình còn có thể sống từng phút từng giây hay mười năm, mấy chục năm – vậy người ta thích, dựa vào đâu mà cần các ngươi đến chỉ giáo?” Thời Vân ngẩn người tại chỗ
Nàng thường thấy Thích Thần kiệm lời, lạnh lùng và hờ hững, nhưng người có ngôn từ sắc bén trước mặt này lại gần như khiến nàng thấy có chút xa lạ
Nhưng một mặt khác..
Thời Vân xoắn xuýt nhíu mày lại: nàng có vẻ như..
hình như cảm thấy đối phương nói rất có lý
Có lý đến mức khiến nàng rất muốn tự mình thực tiễn một phen..
Nhận thấy sự giãy giụa và dao động trên nét mặt Thời Vân, Thích Thần không suy nghĩ gì nhiều
Trước đó, khi đơn giản phân tích nhược điểm tính cách của Thời Vân, hắn đã xác định Thời Vân sẽ không nói chuyện này ra
– Cho nên hắn có thể yên tâm mà gần như không chút kiêng kỵ hành động
Còn cuộc đối thoại vừa rồi, nhiều nhất chỉ coi là một lần nghiệm chứng
Thích Thần ôm lấy Thuốc lúc đang ngủ say đứng dậy, sải chân dài bước đi trước: “Tối nay ngươi cái gì cũng không thấy, cũng không tìm thấy chúng ta
Chúng ta chỉ tình cờ gặp ngươi trên đường trở về.” Thời Vân đứng tại chỗ, xoắn xuýt cắn môi, cuối cùng đành phải lên tiếng đi theo
*
Sáng sớm hôm sau
Thuốc chống đỡ cái đầu nặng như đeo khối chì, chậm rãi bò dậy từ trong chăn
“Kỳ lạ..
Ta đây là bị làm sao..
Tại sao đầu lại choáng váng thế này?” Thuốc híp nửa mắt, nhíu hàng lông mày nhỏ nhắn, lẩm bẩm tự nhủ
Nữ hài ngồi trên chiếc giường lớn mềm mại khoảng hai phút đồng hồ, khi lý trí từ từ quay lại, kéo theo cả ký ức và những hình ảnh vụn vặt của buổi tối hôm trước –..
“Hôn hôn ngươi cũng được chứ?” “Ngươi ăn gan báo rồi sao, thỏ con?” “Có được không..
Chỉ, chỉ một chút thôi?”
Và ngoài ra, còn có những hình ảnh in sâu trong đầu..
Nàng ngồi trên chiếc ghế đá lạnh buốt, nhìn nam sinh trước mặt cúi người thẳng xuống trước mặt mình, giọng nói khàn khàn kia càng lúc càng gần, càng lúc càng gần..
Áp sát bên tai, nàng nghe thấy tiếng cười trêu tức tựa như truyền đến từ chân trời..
Sau đó, khoảnh khắc tiếp theo, gương mặt tuấn mỹ không thể quen thuộc hơn kia đột nhiên xuất hiện ở vị trí cách nàng không quá gang tấc, hơi thở hòa lẫn vào nhau, đôi môi cũng chầm chậm gần sát..
Thuốc ngây ra như phỗng ngồi trên giường mấy chục giây, đột nhiên “Ngao ô” một tiếng kêu rên, sau đó trực tiếp vùi đầu vào trong chăn: “Ngươi điên rồi sao Thuốc?
Ngươi nhất định là điên rồi, hoặc dứt khoát là đã uống hết rượu trái cây vào trong đầu đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không thì tại sao ngươi lại nói ra câu nói kia, làm ra chuyện như thế chứ a a a a a...” Thuốc xấu hổ giận dữ đến cực độ, ôm chiếc chăn mềm mại lăn lộn trên giường
Sau một lúc lâu, nàng mới líu lo dừng lại, từ giữa chăn mền chậm rãi lộ ra khuôn mặt nhỏ, tuyệt vọng nhìn chằm chằm trần nhà: “Cho nên..
Rốt cuộc là hôn, hay không hôn đâu...” Ngay lúc này, phương hướng cửa phòng đột nhiên truyền đến một tiếng cười nhẹ
“Vấn đề này, ngươi không nên hỏi người trong cuộc sao?”
Chương 39
Vừa nghe thấy âm thanh truyền đến từ phía trên, nếu không phải trên người đang quấn mấy tầng cái chăn đè nặng, Thuốc đại khái sẽ không nhịn được mà lật từ trên giường xuống đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà lúc này, cho dù không lật qua, sau khi phân biệt được người đến, nàng “vèo” một cái lại kéo chiếc chăn vừa mới giật xuống che lên đầu
Trong phòng yên tĩnh
Bên dưới chiếc chăn phồng lên trên giường có một tiểu cô nương đang cố gắng giả chết
Thích Thần tựa vào khung cửa phòng ngủ cười nhẹ, sải chân bước đến bên giường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thuốc nghe thấy tiếng bước chân dần dần tới gần, sau đó liền cảm giác được mép giường bên cạnh bỗng nhiên lún xuống một cái – Có người ngồi vào bên cạnh nàng
Lần này Thuốc thậm chí ngừng cả hơi thở, hai mắt bên dưới chăn nhắm chặt
Rất nhanh, nàng cũng cảm giác được một bàn tay sờ lên mép chăn trên đỉnh đầu nàng, dùng lực kéo chăn mền khỏi mặt nàng
Thuốc lập tức phản ứng, như ôm cỏ cứu mạng, gắt gao níu chặt chăn mền không chịu buông tay
Cách lớp sợi bông mềm mại, giọng nói khàn khàn truyền vào có chút nghiêm trọng, nhưng vẫn mang theo ý cười như có như không: “Ta đều đã nghe thấy rồi, ngươi có giấu cũng vô dụng.” “...” Thuốc tiếp tục cố gắng giả chết
“Không phải muốn biết rốt cuộc mình có bị hôn hay không sao
Làm sao, tối hôm qua có gan đưa ra yêu cầu như vậy, bây giờ lại không có can đảm nghe đáp án?” “...” Thuốc cảm giác mình gần như muốn tự bốc cháy bên dưới chăn
Qua nửa ngày, bên ngoài chăn không có thêm động tĩnh gì nữa
Bất quá, từ cảm giác đệm giường vẫn đang lún xuống bên cạnh, người kia hiển nhiên vẫn chưa đi
Lại nhịn mình mấy giây nữa, Thuốc cuối cùng nhịn không được
Nàng chậm rãi kéo chăn mền xuống, lộ ra khuôn mặt nhỏ bị bịt kín đến đỏ bừng, những sợi tóc mềm mại có chút lộn xộn vểnh lên bên má
“Ca ca, có lỗi với...” Đôi mắt đen láy của nữ hài lia đi lia lại, chính là không chịu giao tiếp ánh mắt với Thích Thần: “Tối hôm qua ta..
uống nhiều quá, nói mê sảng, ngươi..
ngươi đừng giận nha...” “Thật sao?” Thích Thần cong khóe môi, chống tay vào vị trí đệm giường bên cạnh đỉnh đầu nữ hài, từ từ cúi người xuống, cảm xúc trong con ngươi nâu khẽ lay động: “Không phải say rượu thổ chân ngôn sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.