Gả Nhầm Cho Hoàng Thúc, Cuồng Y Phi Khó Trêu Chọc

Chương 7: Chương 7




Khánh Ma Ma cả người đều mộng mị
“Thanh Phong, hãy đưa chúng nữ đi, cứ nói đây là ý của bản vương.”
“Vâng!” Thanh Linh và Thanh Âm cũng chưa kịp phản ứng, nhưng chúng nữ này mười năm qua đã được dạy dỗ phải trung thành với Tấn Vương, phải phục tùng bất cứ mệnh lệnh nào của Tấn Vương, mặc dù vô cùng mờ mịt, vẫn hành lễ lui xuống, chuẩn bị đi đến Lục phủ
Tấn Vương xuống xe ngựa, đứng yên ở phía sau, ngẩng đầu nhìn ba chữ "Tấn Vương phủ" trên biển hiệu, ánh mắt không rõ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quản gia cùng Khánh Ma Ma đều lòng như lửa đốt, nhìn chân của hắn
“Vương Gia, chân ngài thế nào rồi?”
“Vẫn như cũ, đi chậm rãi từng bước không ổn lắm.” Tấn Vương bước dài đi vào cửa lớn
Đó chính là vẫn chưa hề tốt hơn sao
Quản gia và Khánh Ma Ma nhìn nhau một cái, đồng thời thở dài một tiếng, vội vã đi theo vào
Khánh Ma Ma nhịn xuống sự thôi thúc muốn đỡ Tấn Vương, đau lòng nhìn hắn, Tấn Vương là do nàng nuôi lớn, nàng thương xót hắn nhất
“Vương Gia, Thanh Linh và Thanh Âm hiểu chuyện nghe lời, cần mẫn bổn phận, lão nô muốn ngài có người trong phòng hầu hạ, sao lại phái chúng nữ đi ra
Lục phủ Nhị tiểu thư kia có gì không ổn sao?” Khánh Ma Ma còn nghĩ Lục Nhị tiểu thư ở đâu không đúng, Tấn Vương muốn để Thanh Linh Thanh Âm đi theo dõi nàng, hoàn toàn không dám nghĩ sang phương diện khác
Nếu là việc cần làm, phái người khác đi là được, Thanh Linh Thanh Âm là nàng chuyên môn bồi dưỡng dạy dỗ cho Vương Gia đó, nàng còn trông cậy vào hai nha hoàn này có thể trở thành người trong phòng Vương Gia
Trong đầu Tấn Vương thoáng hiện hình dáng Lục Chiêu Lăng
Có gì không ổn
Cô nương kia chỗ nào cũng không hợp
“Lục Nhị tiểu thư..
là vị hôn thê của bản vương.” hắn nói
“Vương Gia nói gì
Khụ khụ khụ!” Khánh Ma Ma kinh hãi đến ho kịch liệt đứng dậy
“Vị hôn thê?!” Quản gia cũng như bị bóp lấy cổ họng, “Á” một tiếng kêu ra
Vương Gia có vị hôn thê từ bao giờ
Bọn họ sao lại không biết
“Ừm, mới định, ở trên đường.” Tấn Vương nghĩ đến trải nghiệm vừa rồi, khóe môi không hiểu nổi nén nụ cười đang muốn cong lên, cúi đầu nhìn vạt áo của mình, nghĩ đến cảnh Lục Chiêu Lăng quả quyết kéo áo hắn, yết hầu hắn khẽ cuộn
Quản gia và Khánh Ma Ma trợn mắt há mồm
Khánh Ma Ma thậm chí muốn che tim, kích thích này quá đỗi đột ngột, có chút không chịu nổi rồi
“Vương Gia không phải nói mãn kinh thành dung chi tục phấn làm người ta chán ngán sao?” Quản gia đều muốn lắp bắp
Thái hậu nhiều năm đến vẫn chưa bao giờ hết hy vọng, mấy lần muốn ban hôn cho Vương Gia, nói một câu liền bị Vương Gia chê một câu, bây giờ Vương Gia đã hai mươi tuổi, nhìn thấy việc tuyển chọn Tấn Vương phi vẫn còn xa vời, đột nhiên lại có thêm một vị hôn thê
Trời ạ, ai có thể tin được
“Ừm, gặp một người không hề tục.” Tấn Vương ngồi xuống
“Chính là Lục phủ Nhị tiểu thư sao?” Mắt Khánh Ma Ma sáng lên, “Vương Gia để mắt đến người ta?”
Ngón tay Tấn Vương gõ nhẹ trên bàn, lắc đầu
“Là nàng để mắt đến bản vương, chủ động cầu gả.” hắn nói
Đến nỗi ngất xỉu cũng là trực tiếp ngã vào lòng hắn
Lục Chiêu Lăng: thanh danh bị hại
Khánh Ma Ma giữ lấy trái tim hỗn loạn, “Là Lục đại nhân Lục Minh trong phủ sao
Lão nô đã gặp qua ba vị tiểu thư nhà hắn, ấn tượng rất bình thường a.” Vương Gia a, ngài có lẽ không phải là khẩu vị nặng chứ
Hơn nữa, trừ đại tiểu thư, hai người còn lại là thứ nữ a
Thứ nữ nhà Lục đại nhân, muốn làm Tấn Vương phi
Thân phận này chênh lệch quá xa
“Nghe nói xếp thứ hai, Nhị tiểu thư.”
“Đó là thứ nữ nhà họ Lục, nhìn có vẻ tiểu gia tử khí*, Vương Gia—” Khánh Ma Ma sắp khóc đến nơi, “Ngài có thể nào suy xét lại lần nữa?”
Tấn Vương khẽ cười
“Ma ma, là Nhị tiểu thư mới từ nông thôn về kinh, ngươi chắc chắn chưa gặp qua.”
“Nuôi ở nông thôn?” Khánh Ma Ma đầu tiên là thở phào một hơi, rồi lại lo lắng, Lục đại nhân còn có một đứa con nuôi ở nông thôn sao
“Việc này giao cho ngươi làm, bản vương nghỉ ngơi một lát rồi nhập cung, để Hoàng thượng ban hôn.” Tấn Vương đang nói, ngón tay đặt lên ngực
Chỗ đó, từng bị một bàn tay lạnh lẽo sờ qua
Cô nương nói có thể cứu mạng hắn—
Có chút thú vị
“Vương Gia, Phó đại phu đến.” Tấn Vương nhìn về phía Phó đại phu đang vội vã bước vào
“Lão thần xin bái kiến Vương Gia!” Vị Phó đại phu vốn rất nóng nảy và kiêu ngạo trước mặt người nhà họ Lục, khi nhìn thấy Tấn Vương thì cũng suýt rơi lệ
Ông còn tưởng đời này không chờ được ngày Tấn Vương hồi kinh, không ngờ, ông không chỉ chờ được, mà Tấn Vương còn chưa chết
“Phó đại phu, nhiều năm không gặp, người già còn tốt chứ?”
“Bẩm Vương Gia, vốn thần không tốt, bây giờ lại còn đi được!” Phó đại phu kích động nói
Tấn Vương khẽ giật mình, “À?”
Phó đại phu tiến lại gần, Quản gia và Khánh Ma Ma đều có ánh mắt, cả hai đồng thời lui ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong phòng không còn ai khác, thần sắc Phó đại phu nghiêm nghị
“Vương Gia, ngài có phải đã biết sự đặc biệt của Lục tiểu thư kia, mới bảo ta đi trị thương cho nàng?” Ông liền nói, Tấn Vương lúc thiếu niên đã lạnh lùng đến mức muốn chết, sao lại có thể tốt bụng như vậy
“Đặc biệt?” Tấn Vương nhìn ông
Lẽ nào, Phó đại phu cũng cần nàng cứu
“Cái đó đâu chỉ là đặc biệt, kỳ lạ lắm
Ta trên đường đi cứ mơ màng mà về.” Phó đại phu kể lại sự việc tỉ mỉ, đưa tay xoa trán mình
“Nếu là người khác, thì ta tuyệt đối không thể tin được, nhưng việc này xảy ra trên thân thể ta, ta thực sự rõ ràng cảm nhận được đầu và cơ thể đều nhẹ nhõm hơn nhiều, đầu hoàn toàn hết đau rồi!”
Ánh mắt Tấn Vương hơi tối nhìn ông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phó đại phu vì kích động, chòm râu bạc trắng đều run rẩy
“Vốn dĩ hai ngày nay ta bước vào cửa đều có chút khó khăn, nhưng Vương Gia đoán xem thế nào
Vừa mới bước vào cửa lớn vương phủ, cái đầu già này của ta suýt nữa nhảy cẫng lên mà bước vào!” Tay chân lão lẩm cẩm này, rõ ràng đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều, khiến ông không thể bỏ qua
Trên đường đi ông cứ hồi tưởng lại những việc Lục Chiêu Lăng đã làm, gọi thẳng là kỳ lạ
“Chuyện này tạm thời đừng truyền ra ngoài.” Tấn Vương nói nhỏ
Bây giờ hắn càng thêm hứng thú tìm hiểu về Lục Chiêu Lăng
“Rõ
Bất quá, Vương Gia, trước hết nói rõ, Lục tiểu thư đây xem như cứu được mạng già này, sau này ta phải bảo vệ nàng.”
Tấn Vương nhìn vẻ mặt rõ ràng là hộ độc như con của Lão Phó đại phu, bật cười thành tiếng
“Cô nương kia ngược lại là lợi hại, hồi kinh chưa đầy một ngày, đã tìm được hai chỗ dựa cho mình.” Đến cả Lão Phó đại phu tính tình không tốt lắm, bây giờ cũng một mực “Ai dám khi dễ nàng, ông liền liều mạng với người đó” hình dạng
Thật khó lường
Phó đại phu cố ý nói với hắn chuyện này, cũng là ám chỉ hắn, để hắn cũng đừng khi dễ cô nương kia sao
Phó đại phu lại nói về nhà họ Lục
“Lục Minh một nhà đã vứt Lục tiểu thư ở nông thôn mười năm mặc kệ không hỏi, lần này đón nàng về kinh, thái độ đối với nàng cũng rất tệ, còn sắp xếp cho nàng căn phòng rách nát!”
“Phòng rách nát?” Phó đại phu lập tức tô vẽ sắc mặt xám xịt hùng hồn cáo buộc người nhà họ Lục một hồi
Không ai hiểu rõ hơn ông, nam nhân trước mắt này thận trọng đến mức nào, có biết bao nhiêu kẻ thù
Lục Minh một nhà đắc tội hắn, sau này có thể tuyệt đối không có quả ngọt để ăn
“Bất quá Lục tiểu thư thật sự thông minh, người còn chưa khỏe, đã biết mượn sức của lão già này, để bọn họ phải thay đổi chỗ ở
Chỉ là vết thương của nàng, quá nghiêm trọng, bên cạnh không có người hầu hạ cẩn thận thì thật sự không được.” Ông còn chưa nói, vết thương kia rõ ràng là muốn người ta chết
Cũng không biết Lục Chiêu Lăng làm sao mà không chết
*Tiểu gia tử khí: mang khí chất hẹp hòi, keo kiệt của những gia đình nhỏ bé, bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.