Giả Mạo Đời Thứ Hai Xông Quan Trường

Chương 6: Luận kiện cất giữ Mao Đài




Chương 06: Bàn về việc cất giữ rượu Mao Đài
Giữa trưa nhà ăn là món mì sợi với khoai tây thái hạt lựu xào thịt, thịt lúc nấu trong nồi thì nhìn đầy ắp, đợi đến khi ra bát của mỗi người thì liền không thấy đâu, lại không thể ý kiến, nếu có ý kiến về sau sẽ ít hơn
Nhà ăn của xí nghiệp cũng vậy, tư duy chất phác của người Trung Hoa là lên núi kiếm ăn, xuống sông uống nước, dựa vào đường sắt ăn đường sắt, dựa vào quốc lộ ăn quốc lộ
Những người thái thịt trong nhà ăn cũng biết cách thái và bỏ thêm vào túi áo hai miếng thịt
Các trưởng phòng ban đều ăn trong phòng nhỏ ở góc khuất, cơm thì vẫn vậy nhưng món ăn được mang đến lại rõ ràng khác biệt
Hơn nữa, trong phòng có tỏi và giấm
Một ông Phó phòng vốn là người từ Tứ Xuyên nên còn có một bình tương ớt bì huyện
Lúc nộp phiếu ăn cơm, Dương Thần bỗng nghĩ đến, tối nay ăn cơm mình có nên chủ động trả tiền không
Nhưng tiền trong túi đều đã đổi thành phiếu ăn rồi, đến lúc đó cũng không thể dùng phiếu ăn để thanh toán
Có nên về nhà lấy thêm ít tiền không
Kẻo đến lúc đó nếu để mình trả tiền lại lúng túng
Sau khi ăn cơm xong, những người khác hoặc nằm úp hoặc ngửa chuẩn bị nghỉ ngơi một lúc, Dương Thần đi đến trước mặt Vương Tranh Minh, hỏi nhỏ: “Khoa trưởng, trong nhà có chút chuyện, ta muốn tranh thủ buổi trưa về nhà một chuyến?” “Đi đi, giữa trưa vốn là thời gian nghỉ ngơi.” Vương Tranh Minh sảng khoái đáp ứng
Đợi Dương Thần vừa đi, Triệu Lệ Lệ lập tức ngồi dậy, tinh thần phấn chấn: “Tiểu Dương đây chắc chắn là về nhà lấy tiền, sợ phải xuất tiền đó.” “Tôi thấy cậu ta đem tiền trong túi đều đổi thành phiếu ăn rồi.” Diêm Học Phong cũng ở bên cạnh tiếp lời
“Đúng đó, khoa trưởng người cũng quá không cẩn thận rồi, lẽ ra phải nói thẳng là công ty trả tiền, còn làm hại người ta một chuyến tay không.” Triệu Lệ Lệ vừa nói vừa phàn nàn nhưng tâm ý lại không tương xứng
“Cái này gọi là kinh hỉ.” Vương Tranh Minh không nghĩ tới điều này, nhưng vẫn cố chấp không chịu thừa nhận
Khi Dương Thần về đến nhà, Trương Hồng Hà đang định ngủ trưa, thấy Dương Thần đột nhiên trở về, vội hỏi có chuyện gì
Dương Thần vốn định lấy tiền rồi đi, nhưng thím ấy đã hỏi thì liền kể lại sự việc
“Chuyện này đáng lẽ là do khoa của con chi tiền, con mới đi làm thì làm gì có tiền mời bọn họ.” Trương Hồng Hà nghe xong liền biết Dương Thần chắc chắn đã hiểu lầm, hoặc là người trong khoa cố ý trêu chọc cậu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Con cũng nghĩ thế, nhưng sợ lỡ.” Dương Thần đã quen với việc không mang theo tiền mặt mà dùng điện thoại để thanh toán, đột nhiên trở lại thời đại này, lại đem hết tiền mặt đổi thành phiếu ăn, có chút không thích ứng
“Vậy đi, con mang hai bình rượu đi, coi như một tấm lòng, cũng cho con cái cớ để về nhà.” Trương Hồng Hà sợ Dương Thần ngại ngùng khi trở về tay không, liền nghĩ hộ cậu một lý do
“Vâng, vậy con đi đường mua hai bình.” Dương Thần cũng cảm thấy trở về tay không thì không tiện giải thích, cầm hai bình rượu về cũng coi như đẹp mặt
“Còn mua gì nữa, trong phòng nhỏ nhiều lắm, chú út của con nếu không phải uống rượu, cũng sẽ không xảy ra chuyện.” Mặc dù đã qua 3 năm, Trương Hồng Hà nhắc đến vẫn đầy vẻ đau lòng
“Được.” Dương Thần chỉ nhớ chú út thích uống rượu, gần như ngày nào cũng uống, lại thường xuyên tự mua riêng hoặc lấy từ bên chỗ ông nội
Mở cánh cửa phòng nhỏ, một mùi ẩm mốc khó chịu lâu ngày do đóng kín xông thẳng vào mũi, lại còn có chút mùi rượu
Bật đèn lên, một cái tủ lớn, hai cái rương lớn, đều làm bằng gỗ dầu, bên trên có khóa, còn có một cái thang, ngoài ra thì không có gì khác
“Ở đằng sau tủ đó, chú út con sợ người khác trộm rượu của chú uống.” Thím ấy đứng ở cửa chỉ dẫn
Dương Thần đi ra sau tủ, quả nhiên thấy một cái giá gỗ thông, bên trên bày rất nhiều rượu
Nhưng cậu nhìn thấy đầu tiên, chính là tầng dưới cùng, trưng bày bốn kiện Mao Đài, có một kiện đã mở
Dương Thần không tự chủ được trợn tròn mắt, loại rượu này ở hậu thế bị thổi phồng lên giá trên trời, mặc dù cậu cũng thường xuyên mời người uống rượu, nhưng rượu Mao Đài cũng chỉ uống qua một lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần đó cậu phải đi mấy chỗ, mới mua được từ tay người khác với giá cao hơn, nghe nói trăm phần trăm đảm bảo thật
“Đều là dời từ chỗ ông nội về, còn có chú con tự đi mua lúc làm việc
Con cứ lấy hai bình Kiếm Nam Xuân đi, chú út con nói loại đó cay, uống không ngon.” Thím ấy chỉ vào mấy bình rượu trống trên kệ
“Thím út, mấy bình rượu này tuyệt đối đừng đưa cho người khác, rượu ngon càng để lâu càng đáng giá.” Kiếm Nam Xuân còn tạm ổn, không đến mức khiến người ta đau lòng, nếu là Mao Đài, Ngũ Lương Dịch, Dương Thần tuyệt đối không nỡ
“Đều là của con đó, sao lại đưa cho người khác.” Trương Hồng Hà liếc Dương Thần một cái, nói với vẻ kỳ lạ, rượu này là của chồng mình để lại, sao có thể cho người khác được, chắc chắn cũng là của Dương Thần
“Vâng, vậy con lấy hai bình Kiếm Nam Xuân vậy.” Phía trên còn có rượu Phấn Hoa bình sứ, nhưng loại này Dương Thần cũng thích uống, Kiếm Nam Xuân cậu cũng hơi khó uống quen, vậy lấy loại này vậy
Trương Hồng Hà tìm cho Dương Thần một cái túi, Dương Thần xách thử rồi quay lại đơn vị
Tranh thủ lúc Dương Thần đi nhà vệ sinh, Triệu Lệ Lệ lén lút mở túi ra nhìn thoáng qua, sau đó quay lại vui vẻ nói với Vương Tranh Minh: “Khoa trưởng, hôm nay người có lộc ăn rồi, là Kiếm Nam Xuân đó nha.” “Hừ, giấu kín vậy, cứ như chưa từng uống bao giờ vậy.” Vương Tiểu Binh ở bên cạnh bĩu môi
“Vậy mà chưa thấy anh mời chúng tôi uống bao giờ.” Triệu Lệ Lệ cũng không khách sáo với hắn
Cũng không phải là không biết thân thế, nên không dám tùy tiện đắc tội
Đến tối, cả đoàn người đi tới quán cơm Ba Minh ở đầu hẻm phía Tây, Dương Thần lúc này mới lấy rượu ra, thấy mọi người không có vẻ gì ngạc nhiên, liền biết họ đã nhìn lén
“Con xem, sao có thể gọi con tốn kém chứ, mau cất về đi, quán cơm đều có rượu rồi, con còn lấy rượu làm gì.” Vương Tranh Minh khách khí nói, Triệu Lệ Lệ đã mở rượu ra rồi
Rót ra bốn ly miệng ba lượng, Diêm Học Phong không uống
Đồ ăn mới chỉ lên món lạc rang, Vương Tranh Minh đã nâng ly lên: “Đầu tiên, hoan nghênh Tiểu Dương gia nhập phòng ban của chúng ta, về sau mọi người là người một nhà, ta đại diện phòng uống trước đã.” Nói xong, ông ta ngửa cổ, cả ly rượu được rót hết vào cổ họng
Dương Thần xem xét, rõ ràng hôm nay rượu mang theo quá ít, với cách uống như thế này, hai bình rượu chắc chắn không được hai vòng
Uống xong, Vương Tranh Minh úp ngược ly xuống, ra hiệu không còn một giọt nào, thấy vậy Dương Thần nhanh chóng bày tỏ thái độ: “Về sau nhất định kiên quyết nghe lời khoa trưởng, học tập nghiêm túc, làm việc thật tốt.” “Lời khách sáo không cần nói, uống rượu xem tác phong.” Vương Tranh Minh xua tay ra hiệu không nghe, tiếp đó chỉ vào ly rượu trong tay Dương Thần
Dương Thần cũng không sợ, dù sao cậu cũng là một "chiến sĩ kiểm nghiệm rượu", trên bàn rượu có thể tửu lượng không lớn nhưng nhất định phải có gan uống rượu, đừng để người khác thấy sự khiếp đảm của mình
Nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, vẫn như cũ không còn một giọt nào
“Khoa trưởng, người biết tửu lượng của em rồi, em uống nửa ly thôi.” Triệu Lệ Lệ vừa nói vừa nâng ly, uống một ngụm nửa ly, Vương Tranh Minh nhìn một chút, không nói gì
“Khoa trưởng, tôi cũng uống nửa ly.” Vương Tiểu Binh nhanh chóng cũng nâng ly muốn uống
“Chờ đã, phía sau có thể uống nửa ly, chén đầu tiên nhất định phải uống hết, hôm nay ít nhiều cũng là trận rượu đầu tiên của chúng ta với Tiểu Dương, anh không nể mặt tôi thì cũng phải nể mặt Tiểu Dương chứ?” Sắc mặt Vương Tranh Minh lập tức tối sầm lại, trừng mắt nhìn Vương Tiểu Binh nói một cách không vui
Vương Tiểu Binh rất muốn nói, tôi ngay cả mặt mũi của người cũng không muốn cho, tại sao phải cho cái thằng nhóc này mặt mũi, nhưng hắn cũng biết, khoa trưởng hễ đã có hơi men, vậy thì thực sự cái gì cũng không cân nhắc, không nể mặt ai, không còn cách nào khác đành hạ quyết tâm, nâng ly rượu lên uống ngụm vào miệng
“Khụ khụ” Tiếp đó nhanh chóng ho khan, ho khan đến đỏ bừng cả khuôn mặt
“Học Phong, uống nước.” Vương Tranh Minh cũng không hề coi thường những người trong phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.