Chương 99: Ước Chiến Dưới Thành Dưới thành Bắc Quan, ngổn ngang không đếm xuể những thi thể, mỗi một bộ đều chết thảm thiết, tứ chi tàn phá, óc văng khắp nơi, máu tươi chảy tràn
Từng giọt máu thấm vào bùn đất, nhuộm đỏ tươi cả một vùng, trong không khí mùi thuốc súng xen lẫn mùi máu tanh, ngửi vào khiến người ta buồn nôn
Trên không trung, một đàn quạ đen ăn thịt bay lượn vòng tròn, hòa mình vào màn đêm, hoàn toàn không thấy bóng dáng chúng, chỉ duy nhất tiếng kêu "oa...oa" vang vọng, làm người sởn gai ốc
Vương Ấn đứng trên đầu thành, chau mày, đối phương lấy binh sĩ Bắc Quan làm bia đỡ đạn, hắn tạm thời thật sự không có cách nào
Căn bản không thể tiếp tục bắn tên, hắn không thể vì giết địch mà ngay cả đồng bào của mình cũng không màng
Dưới thành, hai người Thanh Lang nhìn thấy Vương Ấn không còn bắn tên, càng thêm tùy ý cười lớn
“Vương Ấn, ngươi không phải Thần Tiễn Thủ sao
Đến đây
Chiếu vào đây mà bắn
Gia cam đoan không còn né tránh.” Forwule và Thanh Lang không ngừng khiêu khích, nhưng bước chân lại không hề dừng lại, rất nhanh đã đi tới phía dưới tường thành
“Đến đây
Sao thế
Không dám
Ta đến thay ngươi!” Forwule nói rồi từ bên hông lấy ra một thanh chủy thủ, giơ tay chém xuống, liền chặt đứt đùi phải của Hàn Nhị
Hàn Nhị giãy giụa nhưng vô luận thế nào cũng không thoát được, đau đớn kịch liệt khiến khuôn mặt hắn vặn vẹo, hắn là kẻ kiên cường, cắn răng chịu đựng không lên tiếng, đối với đầu tường hô lớn: “Vương thiên phu trưởng, không cần quản ta, mau mau tru sát tên giặc này!” “Hắc, còn dám phách lối?” Forwule cười dữ tợn một tiếng, cánh tay liên tục chuyển động, trực tiếp chặt đứt cả hai cánh tay của Hàn Nhị, máu chảy như mưa rơi
Thanh Lang cũng từng nhát dao cắt thịt trên thân binh sĩ Bắc Quan kia, tên binh sĩ gầm thét liên tục, đau đến không muốn sống, nhưng lại không cách nào tránh thoát
“Vương thiên phu trưởng, mau ra tay, chúng ta không sợ chết!” Tên lính kia hét lớn
Giờ phút này, toàn bộ chiến trường dường như tĩnh lặng lại, song phương giao chiến đều nhìn Forwule và Thanh Lang
Vương Ấn nhìn chằm chằm vào Forwule và Thanh Lang, nắm đấm siết chặt trắng bệch, trên mặt sát khí nói: “Forwule, ta Vương Ấn thề với trời, hai người các ngươi không sống tới bình minh!” “Cắt, ngươi nói mạnh miệng mà thiếu gì, không có cây cung đó, ngươi chẳng bằng cái rắm, lão tử một tay cũng có thể trấn áp ngươi!” Forwule đưa mắt liếc nhìn Thanh Lang, hai người mũi chân khẽ chạm đất, tường thành cao mấy chục mét, hai người một bước liền nhảy lên đầu tường
“Đến đây
Ngươi cũng bắn tên à?” Forwule chắn Hàn Nhị trước người mình, từng bước áp sát
Vương Ấn sắc mặt âm tình bất định, ném cây đại cung ra xa, nhạt giọng nói: “Được, như các ngươi mong muốn, chúng ta lấy võ đạo luận sinh tử!” Cách đó không xa, các tướng sĩ Bắc Quan khác nhìn thấy Vương Ấn vậy mà ném cung tên trong tay đi, vội vàng nói: “Vương thiên phu trưởng không thể!” “Tuyệt đối không thể, nguy hiểm đó!” Trên thành dưới thành, tất cả binh sĩ Bắc Quan nhìn thấy cử động của Vương Ấn đều đổ mồ hôi, ai cũng biết hắn là Thần Tiễn Thủ của Bắc Quan, mà không có cung tên thì như là chặt đứt răng và tứ chi của một con hổ vậy
“Tốt!” Forwule và Thanh Lang vẫn như cũ chắn con tin trước người mình, hai người cẩn thận từng li từng tí, đối với tiễn thuật của Vương Ấn đặc biệt kiêng kỵ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Ấn rút trường đao ra, giơ ngón cái chỉ xuống dưới thành, nói: “Các ngươi không phải muốn giết ta sao
Chúng ta dưới thành luận cao thấp!” Nói xong, liền thả người nhảy xuống
“Hừ
Họ Vương, hôm nay là tử kỳ của ngươi!” Thanh Lang một chưởng quăng bay con tin trong tay, tên lính kia bị thương quá nặng, khí tức đã yếu ớt, xem chừng sống không lâu
Hàn Nhị cũng bị Forwule tiện tay ném sang một bên, thương thế của hắn càng nặng hơn, khi những người khác chạy tới xem xét thì hắn đã tắt thở
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người ném Hàn Nhị xong, liền trực tiếp nhảy xuống tường thành, nhanh chóng đuổi theo bóng lưng Vương Ấn
“Chạy đi đâu!” “Vương Ấn, ngươi bắn giết huynh đệ của ta, hôm nay ta muốn băm vằm ngươi thành ngàn mảnh!” Hai người mắt phun lửa, Phi Ưng Bộ của Forwule bị Vương Ấn toàn diệt, Thanh Hồ bị Vương Ấn bắn giết, đối với Vương Ấn có mối hận nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn sống nuốt tươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mẹ nó, ta biết ngươi rất gấp, nhưng đừng có vội, ngươi đã tưởng niệm huynh đệ ngươi, ta cam đoan để các ngươi nhanh chóng đoàn tụ!” Vương Ấn ánh mắt kiên định mà sắc bén, xông vào doanh trại địch, tiện tay đao quang lóe lên, mấy cái đầu người bay lên
Dưới chân hắn, bộ pháp cực kỳ nhanh nhẹn, thân hình như gió, di chuyển nhẹ nhàng bất định, trường đao trong tay tung bay, một đạo tiếp một đạo đao ảnh đang nhấp nháy, khi thì như thác nước trút xuống, khi thì như du long lướt qua giữa kẻ địch
“Bá Đao Tam Trảm!” Đao khí hung hãn tứ ngược, đao pháp này trương dương bá đạo trực tiếp, đại khai đại hợp, phàm là người bị đao ảnh bắt giữ, không ai có thể giữ lại toàn thây
Giá trị sát lục trên tay hắn đang nhanh chóng tăng lên
Nhìn Forwule và Thanh Lang phía sau đang nghiến răng nghiến lợi đuổi theo không bỏ, Vương Ấn nở một nụ cười quỷ dị
Hai người này cho rằng hắn chỉ tinh thông tiễn đạo, thật là buồn cười
Đợi đến khi hắn tích lũy đủ giá trị sát lục để một lần đột phá Đại Võ Sư, đó chính là tử kỳ của hai người
Hiện tại Vương Ấn đã là cao thủ Võ Sư bảy tầng, lại thêm sự gia tăng của Kim Thân cường đại, hắn tự tin cho dù bây giờ một mình đối mặt với hai người cũng không chịu thiệt thòi nhiều
Bất quá hai người kia đều ít nhất ở Đại Võ Sư trung kỳ trở lên, khoảng cách giữa Võ Sư và Đại Võ Sư vẫn còn đó, hắn muốn tiêu diệt đối thủ quả thật có chút khó khăn
“Tiểu tử, xem ngươi trốn đi đâu!” “Đứng lại cho ta, có giỏi thì một trận chiến!” Forwule theo sau Vương Ấn hít bụi, điều này càng khiến hắn giận không kìm được, đối phương cảnh giới rõ ràng kém bọn hắn một đại cảnh giới, nhưng về tốc độ lại không kém là bao
Hai người vô luận thế nào cũng không nghĩ thông
Đặc biệt là Thanh Lang, hai mắt hắn đỏ bừng, tựa như một con dã thú mất đi khống chế, giờ phút này đã rơi vào trạng thái điên cuồng, chỉ cần là người chắn trước mặt hắn, bất kể là người nhà hay kẻ địch, tất cả đều bị hắn một chưởng đánh nát
Vương Ấn không ngừng chém giết, cả người đều tắm trong máu tươi, trường đao trong tay, so với cung tên trên tay hắn thì tốc độ giết chóc không hề chậm đi chút nào
Rất nhiều người sợ hãi thán phục, thì ra vị cao thủ bắn cung này, tu vi võ đạo cũng đáng sợ như vậy
“Chạy mau!” Không ít binh sĩ Khuyển Nhung nhìn thấy Vương Ấn như nhìn thấy ma quỷ, chạy tứ tán khắp nơi
Cứ như vậy, Vương Ấn như linh rắn di chuyển giữa trung tâm chiến trường, hai khắc đồng hồ chợt lóe lên, giá trị sát lục trên tay hắn cuối cùng cũng lại tích lũy được một con số nhất định
【Tên: Vương Ấn】 【Cảnh giới: Võ Sư bảy tầng (0/10) (+) Tiễn Đạo Tông Sư (0/10) (+) 】 【Công pháp: Long Hổ Kính trung kỳ, « Bá Đao Tam Trảm » (Hoàng Cấp công pháp) sơ kỳ, « Khai Bi Thủ » chưa nhập môn (+) 】 【Kỹ năng: Kim Trấp (tông sư cấp) Lang Nha Phách (tông sư cấp) Cổn Mộc (tông sư cấp) Tắc Môn Đao Xa (tông sư cấp) 】 【Thể chất: Bát Biến Kim Cương, Kim Thân Nhất Biến 】 【Giá trị sát lục: 30.6 】 “Trò chơi đến đây là kết thúc!” Vương Ấn dừng bước chân, một tay cầm đao, nhìn Forwule và Thanh Lang lửa giận ngập trời phía sau, sáng sủa cười một tiếng.