Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE (Trường Nguyệt Tẫn Minh)

Chương 3: Nhục Nhã




Tô Tô cảm thấy không thoải mái, giống như một ngày ăn ba bữa cơm, nàng ăn ít đi một bữa, cả người khó chịu
Trong đầu nàng chợt lóe lên, Tô Tô hỏi :" Ta có phải quên làm cái gì rồi không
"
Nguyên chủ mỗi ngày trước khi ngủ còn làm cái gì nữa
Cúi xuống thì Đạm Đài Tẫn đang trải giường chiếu, thân thể chợt dừng một chút
Hắn buông đồ trong tay ra, ngược lại từ dưới giường của Tô Tô lấy ra một chiếc hộp
Tô Tô tập trung nhìn, bên trong là huyết hồng roi
Đạm Đài Tẫn đưa qua, theo bản năng Tô Tô tiếp được
Thiếu niên bình tĩnh nhìn nàng
Thân hình Tô Tô chấn động, lúc này mới nghĩ ra
Vị Nguyên chủ đời này lúc có chuyện tức giận, lại gả cho Đạm Đài Tẫn, văn không được võ thì chẳng xong, thế nên mỗi ngày đều quất hắn vài roi cho hả giận
Này đã thành thói quen, trách không được vừa rồi Đạm Đài Tẫn cứ đứng mép giường nàng như đang đợi điều gì
Nguyên chủ biến thái kiểu gì đây!!!
Không quất hắn thì bản năng thân thể này lại không quen
Sau một lúc lâu Tô Tô vẫn không động thủ, thiếu niên an an tĩnh tĩnh đánh giá nàng, Tô Tô sởn tóc gáy, chắc hắn không nhìn ra được cái gì đi
Tô Tô đành phải vẫy vẫy roi, roi xé rách tiếng gió, sát khí nghiêm nghị
Nàng tự thôi miên mình là Diệp Tịch Vụ, nắm giữ lực quất về phía thiếu niên
Roi quất ở ngực Đạm Đài Tẫn, hắn kêu rên một tiếng nhỏ
Đôi con ngươi của thiếu niên như nước sơn mực, lạnh lùng nhìn Tô Tô
Từ trong một hắn, Tô Tô cũng thấy được che giấu sự chán ghét
Tô Tô nói theo lời của Diệp Tịch Vụ
" Đều tại ngươi tồn tại mà Lục điện hạ mới không muốn cưới bổn tiểu thư, sao ngươi không chết đi
"
Nàng lại quất một roi lên tay thiếu niên
Ánh mặt hắn như hố sâu, kêu rên một tiếng
Thân thể cũng theo đấy mà nhẹ nhàng run rẩy
Ở mặt băng quỳ lâu như vậy, thân thể đã hơi đau
Giờ này chịu hai roi, lại quất lên trên cánh tay, sự đau đớn gấp lên nhiều lần, cả xương cốt đều runi rẩy vì đau
Tay Tô Tô cầm roi cứng đờ
Thấy Đạm Đài Tẫn rên phát run, nàng phát hiện, mình cũng có chút sướng, có phải khoái cảm có thể báo thù cho giới Tu Chân
Tô Tô kinh ngạc, vội vàng niệm Thanh Tâm chú
Thứ nhất, nhiệm vụ của nàng không phải đi giết Ma Tôn hoặc làm nhục hắn
Thứ hai, tu chân đại đạo là bảo vệ cho bản thân tâm mới là căn bản, cảm xúc của Diệp Tịch Vụ còn tàn lưu trong cơ thể, nhưng nàng không phải Diệp Tịch Vụ, cũng không thể bị Diệp Tịch Vụ đồng hóa
Huống hồ nàng có kí úc của nguyên chủ, tự nhiên sẽ rõ chuyện này sai ở ai
Nguyên chủ đã sớm biết, Lục hoàng tử đối với thứ tỷ Diệp Băng Thường là thật lòng, nàng ghen ghét dữ dội, muốn hủy hoại sự trong sạch của Diệp Tịch Vụ, vì thế đã có chủ ý
Ở cung yến hạ dược thứ tỷ, muốn cho nàng xấu mặt
Không nghĩ đến, dược không tác dụng ở Thượng thư công tử và Thứ tỷ, ngược lại tác dụng ở trên người mình cùng Đạm Đài Tẫn
Diệp Tịch Vụ cảm thấy sỉ nhục nhất chính là thiếu niên xinh đẹp gầy yếu kia rõ ràng cũng trúng dược, nhưng Đạm Đài Tẫn trừ bỏ sắc mặt ửng hồng, không còn phản ứng
Cuối cũng vẫn là Diệp Tịch Vụ không nhịn được, ra lệnh cho hắn giúp nàng
Thiếu niên lạnh như băng nhìn nàng, trước sau không động đậy
Hắn ngồi trong góc, dùng ánh mắt bình tĩnh, xem thân thể vị tiểu thư kia vặn vẹo, than nhẹ tự lôi kéo xiêm y của mình
Từ nay về sau ngại trong sạch, Diệp Tịch Vụ không tình nguyện cùng Đạm Đài Tẫn thành thân
Mỗi khi hồi tưởng ánh mắt thiếu niên, Diệp Tịch Vụ cảm thấy một trận sỉ nhục
Hắn sao lại có thể như vậy
Dùng ánh mắt bình tĩnh không chút động nào nhìn nàng
Giống như đang nhìn một con cá chết trên thớt
Cho nên cuộc hôn nhân này, nói trắng ra là Diệp tam tiểu thư tự mình thiêu thân vào
Không hại được Diệp Băng Thường ngược lại tự hại chính mình
Nguyên chủ tức giận lại tóm được Đạm Đài Tẫn hả giận, ở trong lòng nàng, phu quân này so với hạ nhân còn không bằng
Đạm Đài Tẫn là hoàng tử mà Chu quốc vứt bỏ, từ nhỏ cái gì cũng chưa học, hắn lại đẹp như vậy, trời biết ở trong cung có bao nhiêu người đã làm bẩn qua
Diệp Tịch Vụ ngại hắn dơ, không cho hắn nằm trên giường nàng
Trong lòng cũng có tia hi vọng cuối cùng là giữ sự trong sạch của chính mình, tương lai còn có khả năng với Lục điện hạ
Tô Tô từ nhỏ chịu giáo dục không thể ỷ mạnh hiếp yếu
Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu
Người tu tiên, quyết không thể chủ động tạo nghiệp chướng
Xem ra vị tiểu thư này không tạo nhiều thì ít nghiệp
Thiếu niên Ma Tôn ngày ngày bị dùng cách xử phạt về thể xác, trách không được 500 năm sau sẽ biến thành bộ dáng thích giết chóc bạo ngược
Tô Tô nói :” Hôm nay ta mệt rồi, thấy mặt ngươi là phiền
Lần sau còn để ta biết ngươi cùng Diệp Băng Thường còn liên quan gì nữa ta sẽ không dễ dàng tha cho ngươi đâu.”

Nàng ném roi vào người Đạm Đài Tẫn, rồi trở mình đưa lưng về phía hắn
Làm ra bộ dạng không kiên nhẫn
Rốt cuộc không phải đánh hắn, Tô Tô vội vàng niệm mười lần Thanh Tâm chú
Ổn định đạo tâm mới phát hiện, lương tâm đau quá trời
Đạm Đài Tẫn tiếp được roi, sắc mặt hắn vốn suy yếu, ăn hai roi này, càng thêm tái nhợt
Sự nghi ngờ trong lòng hắn tan đi không ít
Diệp Tịch Vụ như quên đi một số việc nhưng nàng tàn nhẫn độc ác cũng không thay đổi
Đạm Đài Tẫn thu roi, ở bên dưới đi vào giấc ngủ
Vết thương trên cổ bị một đồ vật cộm đến đau xót, hắn lấy ra
Là một bùa bình an đã phai màu, hằng năm che giấu dưới vạt áo hắn
Nghĩ đến nữ tử cười với hắn kia, hắn nhấp môi, trong mắt sự lạnh lùng tan đi một ít
Hắn thỏa đáng cất bùa bình an, nhìn chăm chằm Diệp Tịch Vụ ở phía không xa kia đang đi vào giấc ngủ
Trong mắt thanh niên kia đen nhánh
Cung yến ngày đó, hắn tận mắt nhìn thấy, Diệp Tịch Vụ đẩy Diệp Băng Thường xuống hồ
Diệp gia lão phu nhân cùng Diệp đại tướng quân đều bao che nữ nhân này
Diệp đại tướng quân tay cầm trọng binh, hoàng đế đều phải kiêng kị vài phần, Lục hoàng tử tức giận chuyện này cuối cùng cũng chẳng giải quyết được gì
Nhưng thì đã sao
Đã làm sai chuyện, dù sao cũng phải tiếp thu trừng phạt không phải sao
Đạm Đài Tẫn trong mắt đen nhánh, nhớ tới hai ngày trước trên người nha hoàn kia trúng vô số đao chết không nhắm mắt, đôi mắt nàng ta mở to như vậy, cũng không biết có hay không hối hận đã lựa chọn để Diệp Tịch Vụ chạy trốn
Nha hoàn biến thành một khối thi thể cứng đờ, máu nhuốm đỏ tuyết, một đường uốn lượn dưới chân hắn
Hắn hờ hững nhấc chân, bước qua
.....
Đồ ăn sáng trên bàn Diệp gia, Tô Tô cuối cùng cũng nhận người một nhà
Đạm Đài Tẫn cũng không ở đây
Tô Tô nhỏ giọng dò hỏi Xuân Đào
Xuân Đào kinh ngạc mà nói: “Tiểu thư đã quên sao
Người không cho điện hạ cùng người ngồi cùng bàn, để điện hạ ngồi phòng dưới cùng hạ nhân ăn cơm.”

Tô Tô :....
Được thôi, có thể, rất mạnh
Lão phu nhân ngồi ở chủ vị, bên cạnh nam nhân oai hùng nghiêm túc là Diệp đại tướng quân Diệp Khiếu
Diệp Khiếu năm nay ba tám, nhìn qua có vẻ đoan chính nghiêm túc
Vợ cả chết lâu rồi, nhiều năm như vậy vẫn chưa cưới tục huyền
Diệp Khiếu nói, người chinh chiến sa trường, đầu đều buộc trên lưng quần, không chừng ngày nào đó da ngựa bọc thây không cần thiết cưới vợ cả, làm nàng lo lắng hãi hùng
Nói thì hay nhưng Diệp Khiếu có ba tiểu thiếp
Ánh mắt Tô Tô xẹt qua ba di nương, ba người hoàn toàn không giống nhau, mỗi người một vẻ
Trong phủ cũng có bốn vị công tử và ba vị thiên kim
Trừ bỏ Tô Tô là con vợ cả duy nhất, các vị huynh đệ tỷ muội khác đều là con vợ lẽ
Đại công tử cùng Tam công tử là của Liên di nương sinh, Liên di nương là thông phòng thời niên thiếu của Diệp Khiếu, so với Diệp Khiếu thì lớn hơn hai tuổi, tư sắc bình thường, nhưng là bởi vì sinh hạ trưởng tử, nàng ở trong phủ địa vị rất cao
Ngày thường lão thái thái sẽ để nàng giúp đỡ chưởng quản trong phủ nội trợ
Đỗ di nương mặt mày mang theo khí phong trần, nàng là mẫu thân của nhị tiểu thư Diệp Lam Âm, cũng ăn mặc diễm lệ
Lão phu nhân không thích nàng
Đến vị cuối cùng, Tô Tô nhìn qua, là Vân di nương
So với hai vị di nương kia, nàng xinh đẹp nho nhã ôn nhu, trên đầu chỉ cài một chiếc trâm đơn giản, cả người giống như đóa hoa thuỷ sen, mang theo khí chất khó lòng giải thích
Khí chất này, khác với hai vị di nương kia
Nàng là mẫu thân của Diệp Băng Thường và Tứ công tử, cũng là người mà Diệp Tướng quân sủng ái nhất
Tuy rằng Tô Tô chưa gặp Diệp Băng Thường, nhưng nhìn Vân di nương có thể đoán được, Diệp Băng Thường là một mỹ nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cả gia đình ngồi đầy một bàn
Tô Tô có chút khinh thường Diệp đại tướng quân, bọn họ là giới Tu chân, nhưng không nạp thiếp chỉ duy nhất một đạo lữ
Mẫu thân Tô Tô chết một trăm năm, cha như cũ mỗi ngày đều thổi sáo cho mẫu thân nghe
Có đôi khi còn thấy cha gạt lệ
Đương nhiên, cũng có chút không khí không tốt, ví như tu luyện lô đỉnh
Loại sự tình này cũng chỉ dám sau lưng làm, nói ra là làm người khinh thường
Nhân loại không mạnh như người tu chân, ngược lại có tật xấu là tam thê tứ thiếp
“ Tam tiểu thư làm sao vậy, vẫn chưa hết bệnh sao, sắc mặt tái nhợt như vậy?” Vân di nương ôn hoà hỏi, tất cả mọi người đều nhìn về phía Tô Tô
Tô Tô cũng buông đũa
Tối qua nàng không ngủ ngon, cảm giác chỉ sợ thiếu niên phía dưới đột nhiên bạo ra, bóp cổ nàng
Trợn tròn mắt đến hừng đông, chịu đựng không nổi mới chợp mắt chốc lát
Vân di nương nói chưa dứt lời, vừa nói việc này, Diệp Khiếu buông đũa, không vui liếc Tô Tô : “ Lần trước ở cung yến chuyện con với trắc phi Lục hoàng tử đã truyền đến tai Thái Hậu, Thái Hậu muốn con hôm nay vào cung.”

Tô Tô chỉ có thể vâng một tiếng
Xấu số quá , chuyện này không phải nàng làm mà hiện tại phải cõng một đống nồi
Lão phu nhân không để tâm can nhi tử mình chịu ủy khuất, lập tức nói : “ Khiếu nhi, Tịch Vụ còn nhỏ, lần trước nhà mình tỷ muội phát sinh xung đột nên có hiểu lầm
Nói nữa, đại a đầu cũng không đến mức cùng Tịch Vụ so đo, nói đúng không Vân di nương?”

Vân di nương cười cười : “ Vâng.”

Tô Tô tươi cười, nhìn ra vài phần miễn cưỡng
Cũng vì khuê nữ nhà mình chịu ủy khuất, còn phải cười tha thứ hung thủ
Vân di nương trong lòng khẳng định không dễ chịu
“ Tam nha đầu đến lúc đó vào cung, con che chở cho nó nhiều chút.” Lão phu nhân dặn dò Diệp tướng quân
Diệp Khiếu thở dài, cũng không dám ngỗ nghịch với lão nương, gật đầu :” Thái Hậu khoan thứ, sẽ không cùng tiểu bối so đo, thái độ của Tịch Vụ tốt một chút là chuyện sẽ qua.”

Lão phu nhân vỗ vỗ tay Tô Tô, ý bảo nàng đừng sợ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Tô nhẹ nhàng thở ra, có Diệp tướng quân ở đây, ít nhất Thái Hậu sẽ không quá mức trách cứ
....
Tô Tô tiến cung bằng xe ngựa, nhận mệnh đi lễ rửa tội mưa rền gió dữ
Một nha đầu lại, hành lễ nói : “ Tướng quân nói, thỉnh cầu Tam tiểu thư từ từ.”

Chờ cái gì
Thật mau Tô Tô sẽ biết
Một lát sau, Đạm Đài Tẫn từ trong phủ đi ra
Hắn đi ra cùng với Diệp gia đại đường tương phản
Tô Tô nhớ tới Xuân Đào từng nói ...
Đạm Đài Tẫn ăn cơm với hạ nhân
Tô Tô nhìn khí sắc của hắn, suy đoán hắn đại khái phát sốt
Ở mặt băng quỳ lâu như vậy, ai mà chịu nổi
Đạm Đài Tẫn mới lên xe ngựa, Tô Tô nhíu mày nói : “ Ngươi đi xuống.”

Thiếu niên nhấp nhấp khóe miệng, lại xuống xe
Hắn đã có thói quen với Diệp Tịch Vụ, nhìn hắn không vừa mắt nàng thủ đoạn ác độc không dứt, phỏng chừng lần này muốn nhìn hắn đi theo xe ngựa
Xe ngựa động, Tô Tô cảm thấy không đúng, vén mành lên xe, phát hiện trán Đạm Đài Tẫn có một tầng mồ hôi mỏng đang chạy theo xe ngựa
Tô Tô đành phải nói rõ một chút : “ Ý của ta là ngươi không cần tiến cung.”

Thiếu niên đột nhiên ngước mắt
Phía sau hắn có rất nhiều cửa hàng khai trương, lượn lờ ở nhân gian cũng làm hắn có nhiều thêm một chút nhân khí
Tô Tô không thể không nhìn thẳng vào, người trước mắt này nhiều năm sau sẽ thành Ma Vương ai nghe cũng sợ vỡ mật, bây giờ hắn chỉ là một phàm nhân
Nhìn xinh đẹp mà suy nhược, không có chút công kích
Tiên môn sư đệ Phù Nhai còn mạnh hơn hắn
Màu da hắn rất trắng, lộ vài tia bệnh khí
Tô Tô nghĩ đến, nếu nhiệm vụ mình mà thành công, thiếu niên trước mắt vĩnh viễn không là Ma vương thức tỉnh chỉ là một người bình thường mà thôi
Bế tắc đã được giải, tư duy chợt thông thấu
Tô Tô đột nhiên cũng không run, eo cũng thẳng
Lại liên tưởng đến nhược khí Phù Nhai, hai ngày nay Tô Tô ngược đãi Đạm Đài Tẫn có chút áy náy
Nàng đạo hạnh không thâm, tâm tình không đủ, đứng trước hắn nghĩ đến đống bài vị kia lúc đó còn cảm thấy hả giận
“ Thất thần làm gì, ta nói ngươi về đi.”

Đạm Đài Tẫn nhìn xe bay ra nhàn nhạt sương trắng, giọng nói khàn khàn : “ Tướng quân nói, Thái Hậu truyền ta tiến cung.”

Tô Tô theo bản năng nói :” Cha ta lừa ngươi đó, ông ấy biết Thái Hậu có ý làm khó, để ngươi theo ta, như thế Thái Hậu sẽ trút giận lên ngươi.”

Đừng nhìn Diệp đại tướng quân như thế, kỳ thật tính tế không thua người, nếu không sẽ không có địa vị cao như thế ở Đại Hạ
Vì làm cho Thái Hậu không động vào đích nữ của mình, lại có thể để mặt mũi cho Thái Hậu liền đẩy một người ra làm lá chắn
Đạm Đài Tẫn là người thích hợp nhất, hắn đi như vậy, Thái Hậu nghĩ đến Lục hoàng thử Đạm Đài Tẫn sợ là bị lột da
Nàng gọn gàng dứt khoát chỉ ra lợi hại
Đạm Đài Tẫn mắt nâng lên, không nói một lời nhìn Tô Tô
Trước mắt thiếu nữ ngẩn người, giống như cũng ý thức được chính mình nói gì đó không được nói
Trong mắt nàng có chút ảo não chợt lóe mà trở lên lãnh ngạnh
“ Ý của bổn tiểu thư là ngươi đã là một người từng bị thái giám cung nữ đều có thể làm nhục, vào cung chỉ làm ta mất mặt
Cút về trong phủ đi, đừng cản trở ta nhìn thấy Lục điện hạ.”

Hắn rũ mắt xuống đất, gằn từng chữ lạnh lùng nói :” Là thân phận ta bất kham, bôi nhọ tam tiểu thư.”

Trong lòng Tô Tô bắt đầu khóc đấm tường
Làm Diệp Tịch Vụ mà khó khăn quá đi
Nhưng trên mặt nàng chỉ có thể nâng cằm, chỉ bảo hắn cút về đi
Đạm Đài Tẫn dừng chân, rốt cuộc không đi theo xe ngựa của Tô Tô nữa
Xe ngựa chạy xa, Tô Tô nhịn không được, lặng lẽ thò đầu ra
Nàng quay đầu lại nhìn, Đạm Đài Tẫn còn đứng tại chỗ, nhìn về phương hướng của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cách quá xa, biểu tình của hắn Tô Tô nhìn không rõ
Nàng đỡ trán, lại làm nhục hắn, tương lai nếu nhiệm vụ thất bại, Đạm Đài Tẫn mà thức tỉnh, chắc chắn sẽ giết nàng đầu tiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.