Hàn Môn Quật Khởi

Chương 43: Chảnh chọe cậu bé




**Chương 43: Chảnh chọe cậu bé**
Người trong nước coi trọng tôn sư trọng đạo, đó là truyền thống từ rất xưa
Đời nhà Chu đã có lễ thả điện tôn sư, truyền đến ngày nay đã có một bộ đầy đủ nghi thức bái sư
Lễ bái sư của Chu Bình An được tiến hành tại học đường tư thục
Chu phụ, Trần thị cùng thím cả đưa Tuấn ca đi học đều đứng xem toàn bộ
Họ nhìn Chu Bình An quỳ xuống theo hướng dẫn của Tôn phu tử, lạy, dâng trà, và trả lời
"Đọc sách quý ở sự chăm chỉ, nhập môn này chớ quên sự cần cù
Canh ba đèn tỏ gà chưa gáy, ấy lúc nam nhi dậy dùi mài
Nếu dám lười biếng, thước trong tay phu tử sẽ không nhẹ tha cho ngươi
Sau khi lễ bái sư xong, Tôn lão tú tài răn dạy
"Cẩn tuân sư mệnh
Chu Bình An khom lưng cúi dài, cung kính nói
Tôn lão tú tài vuốt râu hài lòng gật đầu, tiếp theo từ bàn đọc sách lấy ra một bộ văn phòng tứ bảo nửa mới, tặng cho Chu Bình An: "Bộ văn phòng tứ bảo này là của ta dùng năm xưa, hôm nay tặng lại cho ngươi, đừng khiến ta thất vọng
Đã không thu thúc tu (học phí) đã là một sự chiếu cố lớn, lại còn tặng văn phòng tứ bảo, Chu Bình An có chút ngượng ngùng nhận lấy
"Trưởng giả ban cho
Tôn lão tú tài nói thẳng
Trưởng giả ban cho, không dám từ chối
Chu Bình An đành nhận lấy, lần nữa khom lưng hướng Tôn lão tú tài nói lời cám ơn
Tôn lão tú tài không để ý phất tay một cái, khuyến khích Chu Bình An hãy dùng tốt bộ văn phòng tứ bảo này, chăm chỉ hiếu học, không nên để bản thân thất vọng
Chờ lễ bái sư xong, Chu phụ cùng Trần thị mới tới hướng Tôn phu tử bày tỏ lòng cảm ơn
Trần thị cảm kích đến mức đỏ cả mắt, Chu phụ không quen biểu đạt, sau khi nói lời cảm ơn thì đem giỏ vật phẩm mình mang theo đẩy tới trước
Tôn lão tú tài nhìn thấy vật Chu phụ mang đến, hỏi Chu Bình An: "Hôm qua ta bảo ngươi nói với gia đình rằng không cần đóng học phí, ngươi có quên nói không
Chu Bình An lắc đầu liên tục
Trần thị tiếp lời: "Phu tử có lòng tốt miễn phí thu Trệ nhi vỡ lòng, nhà chúng ta vô cùng cảm kích
Đây là chút tâm ý của chúng tôi, không đáng giá mấy đồng tiền, đều là do cha hắn lên núi hái được
Tôn lão tú tài từ chối, nhưng Trần thị và Chu phụ kiên trì
Tôn lão tú tài từ chối không được, đành phải nhận lấy
Dĩ nhiên, Chu phụ và Trần thị sẽ mang đến nhà Tôn lão tú tài, nếu không Tôn lão tú tài sợ rằng cũng không tiện cầm vào nhà, mà cái giỏ này lại còn rất nặng
Thím cả lúc này mới xác nhận, quả thực là Tôn phu tử miễn phí thu nhận Chu Bình An, trong lòng ghen tị không thôi
Dĩ nhiên sau khi về nhà, thím cả cũng đem tin tức này nói cho tiểu tứ thím, người vốn hay mỉa mai như tiểu tứ thím cũng sững sờ một lát, mới nói câu Trệ nhi gặp vận may
Điều này khiến thím cả có một chút tâm lý thăng bằng
Sau khi lễ bái sư xong, Chu phụ, Trần thị cùng thím cả cũng đều xuống núi, không thể làm trở ngại Tôn lão tú tài giảng bài
Thành công bái nhập tư thục, Chu Bình An mới thực sự bước ra bước đầu tiên của bản thân trong niên đại này
Tuy nói đây chỉ là một bước nhỏ, nhưng lại là bước then chốt
Không nhập học đường, làm sao có thể tạo nên danh tiếng trong triều đại khoa cử đương đạo này
Có phu tử dạy bảo, bản thân cho dù biểu hiện thông minh hơn một chút, có khác biệt với người thường một chút, cũng sẽ không có ai nói gì, bởi vì ta là người đọc sách
Sách tự có nhan như ngọc, sách tự có hoàng kim nhà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tú tài không ra khỏi cửa mà biết chuyện thiên hạ
Tất cả những điều không giống tầm thường, mọi người cũng sẽ quy kết đến việc đọc sách
"Ta gọi Lý Tiểu Bảo, ngươi gọi là gì
Bạn cùng bàn của Chu Bình An là một tiểu béo rất hiền lành, hắn còn phải mập hơn ta rất nhiều
Tiểu béo này rất hòa nhã, chủ động chào hỏi với ta, có lẽ hắn thấy ta cũng coi như tiểu béo, nên đối với ta thân thiết vô cùng
"Ta gọi Chu Bình An
Chu Bình An vừa sắp xếp đồ vật của mình lên bàn, vừa trả lời
Tiểu mập mạp chủ động giúp ta mài mực, móng vuốt nhỏ xíu của hắn mài kẽo kẹt kẽo kẹt vang
"Trệ đệ, ngươi cũng tới bầu bạn với ta
Ta nói cho ngươi biết, phu tử rất hung dữ
Chu Bình Tuấn đang ngồi ngay trước mặt Chu Bình An, nghiêng đầu lại kể khổ, vừa nghiêng đầu thì hai dòng nước mũi từ lỗ mũi trào ra, sau đó bị chủ nhân dùng sức hít ngược vào
Trên lớp, phu tử giảng Tam Tự Kinh, tiếp theo lại giảng Thiên Tự Văn
Hầu hết hài tử trong lớp cơ bản đều mơ hồ, biểu thị học được quá nhiều không nhớ nổi
Nhưng vấn đề này, đối với Chu Bình An mà nói, căn bản không phải vấn đề
Hắn phần lớn đều biết chữ phồn thể, chỉ là vấn đề thói quen viết và luyện tập thư pháp bút lông
Phu tử giảng xong bài, dẫn hài đồng lắc lư đầu đọc thuộc lòng
Nhập gia tùy tục, Chu Bình An cũng theo hài đồng cùng nhau lắc lư đầu đọc thuộc lòng
Cảm nhận duy nhất là, lắc muốn choáng váng đầu, thật không biết những hài tử này làm sao làm được
Tôn phu tử đối với Chu Bình An, người mới nhập học này, vẫn là tương đối quan tâm
Đọc được một lúc, hắn điểm danh Chu Bình An đọc bài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy nói là đọc, không phải đọc thuộc lòng, nhưng bởi vì Chu Bình An không có sách giáo khoa, mà lớp của phu tử lại quản nghiêm, Chu Bình Tuấn cùng tiểu mập mạp Lý Tiểu Bảo cũng không dám đem sách giáo khoa của mình cho Chu Bình An mượn
Cho nên hầu hết hài tử đều cho rằng Chu Bình An sẽ bị đánh
Bất quá, điều khiến bọn họ thất vọng là, Chu Bình An đứng dậy sau, cắn chữ rõ ràng, đọc lưu loát, đem Tam Tự Kinh cùng Thiên Tự Văn đọc từ đầu đến chỗ giảng của tiết học này
Tôn lão tú tài vừa mới điểm danh sau mới nghĩ đến việc Chu Bình An không có sách giáo khoa, đang định bảo bạn cùng bàn của Chu Bình An tạm mượn sách cho Chu Bình An, thì Chu Bình An đã đứng dậy đọc thuộc lòng
Điều này khiến Tôn lão tú tài rất kinh ngạc, mơ hồ cảm giác người này ngày sau tất bất phàm, đối với việc giáo dục Chu Bình An cũng càng thêm dụng tâm
Tư thục là một xã hội nhỏ
Sau giờ học, phu tử đi nghỉ ngơi tại thảo đường phía sau tư thục
Học đường lập tức biến thành một cái chợ, hài tử dựa theo quan hệ thân sơ xa gần chia thành mấy đoàn thể nhỏ, lẫn nhau truy đuổi đùa giỡn
Người có ba việc gấp, Chu Bình An tan học cảm thấy bụng hơi đau, đi đến nhà xí của tư thục
Nói là nhà xí, kỳ thực cũng chỉ là một góc hẻo lánh dùng hàng rào vây lại, chỉ có một chỗ đi vệ sinh
Tài nguyên khẩn trương, nhiều người một chút thì phải xếp hàng
Khi Chu Bình An tới thì đã có một người đang xếp hàng
Đến phiên Chu Bình An, hắn vừa mới chuẩn bị đi vào, phía sau đi tới một cậu bé khoảng tám tuổi ăn mặc rất tốt, một bộ dáng chảnh chọe của kẻ có tiền
"Ngươi để ta trước, ta gấp
Tiểu nam hài rất chảnh, mắt không thấy ai, trực tiếp đưa tay kéo quần áo Chu Bình An
Chu Bình An nghiêng đầu, bình tĩnh trả lời: "Ngươi cũng không phải là *cứt* của ta, ngươi làm sao biết nó không gấp
"Ngươi, ngươi chờ
Cậu bé chảnh chọe tựa hồ chưa bao giờ gặp tình huống tương tự, sắc mặt đỏ lên, để lại một câu nói, giận đùng đùng đi ra ngoài
Chu Bình An căn bản không thèm để ý đến đứa oắt con chảnh chọe này, kéo ra cửa gỗ nhà xí, đi vào, thoải mái giải quyết đại sự của người sinh sống
Ừm, đi bờ sông rửa tay một cái, thuận tiện nhìn xem tiểu la lỵ xấu bụng Lý Xu có tới không
Hôm qua đã đồng ý kể chuyện xưa cho nàng rồi
Thời gian nghỉ giữa giờ học hơi dài, xấp xỉ có một giờ, bởi vì từ khoảng chín giờ trưa đến khoảng bốn giờ chiều, chỉ có hai tiết khóa, cho nên thời gian nghỉ giữa giờ dài chút
Học sinh có thể ăn chút gì đó, cũng có thể chơi đùa nghỉ ngơi
Cứ như vậy, tiết học thứ hai cũng không đến nỗi không có tinh thần.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.