Chương 87: Khuê náo
Ánh nắng ấm áp miễn cưỡng bò qua khung cửa sổ, xuyên thấu tấm sa tím mỏng, nhuộm hương thơm khắp căn phòng khuê các
Căn phòng khuê nữ đầy tình ý càng thêm ấm áp và đầy hơi thở sinh hoạt dưới ánh mặt trời rực rỡ
Rèm t·ử đàn thêu màu đỏ ửng, chiếc g·i·ư·ờ·n·g ngủ được ép lụa vân la tơ tằm thêu thùa tinh xảo
Một t·h·iếu nữ lười biếng tựa mình trên g·i·ư·ờ·n·g thêu, trong tay cầm một quyển sách có nét chữ thanh tú, viết về tác phẩm 《 Thiên Long Bát Bộ 》, đang đọc một cách say sưa
t·h·iếu nữ mặc áo bó sát người ống tay áo hình hoa hồng màu hồng phấn, bên dưới là váy xòe hoa tán sa khói màu xanh lục biếc, bên hông dùng dải lụa mềm kim tuyến Yên La thắt thành một chiếc nơ con bướm to lớn
Tóc mai rủ xuống được cài bằng trâm phượng nạm bích ngọc kim cương, đôi môi đào không cần son mà vẫn đỏ, đôi mắt to chợt lóe chợt lóe toát ra vẻ ranh mãnh mang theo sự tùy hứng
Giờ phút này, nàng lười biếng tựa trên g·i·ư·ờ·n·g thêu, càng tôn lên vóc người thon dài yêu kiều, hấp hồn người
"Tiểu thư, tiểu thư, nghe nói tên x·ấ·u xa kia trên đường đi t·h·i đã bị người đ·á·n·h c·ướp rồi..
Một giọng nữ không biết là đang khẩn trương hay hưng phấn từ ngoài cửa truyền vào
Sau đó, một cô thị nữ có thân hình bầu bĩnh như bánh bao, vừa chạy lật đật đã bước vào phòng
t·h·iếu nữ đang nằm lười biếng trên g·i·ư·ờ·n·g, thấy có người tới, nàng bị tiểu thị nữ ngắt quãng mạch cảm xúc nên có chút bất mãn, nghiêng mình tựa vào trên g·i·ư·ờ·n·g, ngoắc ngoắc ngón tay út về phía cô thị nữ bánh bao
Cô thị nữ bánh bao vui vẻ chạy chậm tới, khuôn mặt nhỏ tròn trịa đỏ bừng
"Không biết bản tiểu thư đang đọc sách hay sao
t·h·iếu nữ trên g·i·ư·ờ·n·g chống tay ngồi thẳng dậy, cuộn quyển sách trên tay lại, gõ hai cái lên đầu cô thị nữ bánh bao
"Tiểu thư, đau..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô thị nữ bánh bao lấy tay nhỏ che trán, ủy khuất gồ môi nhỏ
Đôi tiểu thư và thị nữ này chính là Lý Xu, thiên kim tiểu thư lớn của Lý đại tài chủ Thượng Hà thôn, cùng với nha hoàn thân cận Họa Nhi của nàng
"Nói đi, cái miệng nhỏ này của ngươi loách cha loách choách thế nào rồi
Lý Xu khẽ nhíu mày, đôi mắt to long lanh như nước đảo một cái
Cô thị nữ bánh bao bỏ tay nhỏ đang che trán xuống, có vẻ vừa vội vàng vừa cuống quýt nói: "Tiểu thư a, vừa nãy ta nghe có người nói nhăng nói cuội bên ngoài, nói tên x·ấ·u xa kia trên đường đi t·h·i đã bị người đ·á·n·h c·ướp đó, hình như nói là họ đi t·h·i đều bị c·ướp hết cả rồi
"Thôi đi, đừng thấy tên x·ấ·u xa đó bề ngoài ngây ngô, kì thực gian hoạt như hồ ly, ai mà c·ướp được hắn
Lý Xu nói, dường như nghĩ đến điều gì đó, cắn c·h·ặ·t răng, môi đỏ nhỏ và hàm răng trắng càng lộ rõ vẻ giận dỗi, có vẻ có chút tâm trạng bực bội
"Là thật đó tiểu thư, mọi người đều đồn đại là bọn họ bị c·ướp sạch rồi nha
Cô thị nữ bánh bao Họa Nhi thề son sắt mà nói
"Thế thì như thế nào
Lý Xu bó tay áo lại, có vẻ tuyệt không quan tâm
"Đều bị c·ướp sạch rồi nha, ngươi nói xem, ngươi nói tên x·ấ·u xa kia có thể sẽ chịu rét bị đói hay không a
Cô thị nữ bánh bao phùng má lắng nghe, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, không biết là khẩn trương hay là hưng phấn
"Làm sao sẽ
Lý Xu không biết lấy ở đâu ra sự tự tin, hếch cái miệng nhỏ lên, đối với sự hơi khẩn trương của thị nữ hoàn toàn không để ý
"Sao lại không biết, hắn đều bị c·ướp sạch rồi nha
Cô thị nữ bánh bao Họa Nhi cảm thấy như bản thân bị c·ướp sạch vậy
Lý Xu nhàn nhạt lướt qua tiểu nha hoàn, nửa trêu ghẹo nửa suy ngẫm nói: "Tên x·ấ·u xa kia nói không chừng đã ăn xin trên đường đi t·h·i rồi, bộ dáng ăn xin của tên x·ấ·u xa kia khẳng định khó coi vô cùng, nói không chừng liền có người thấy ngứa mắt mà đáng thương bố thí cho hắn một hai chục lượng bạc đâu
Cô thị nữ bánh bao nghe vậy mắt sáng rực lên, rồi lại d·ậ·p t·ắ·t, bĩu môi nói: "Sao biết được, ai lại lòng tốt cho hắn một hai chục lượng bạc đâu, số tiền đó đủ cho người bình thường sinh hoạt một năm rồi
"Sao ngươi lại để ý đến hắn như thế, chờ hắn trở về, ta gả ngươi cho hắn được không
t·h·iếu nữ Lý Xu nhếch miệng cười trêu chọc
Vừa dứt lời, mặt tròn nhỏ của cô thị nữ bánh bao đỏ ửng lên, hệt như quả táo đỏ chín
"A..
tiểu thư lại ức h·iếp ta..
Ta mới không gả cho tên x·ấ·u xa kia đâu..
Cô thị nữ bánh bao cúi đầu gần chạm tới n·g·ự·c, giống như con đà điểu châu Úc vùi đầu vào trong đất cát vậy
"Chỉ thử ngươi một chút mà thôi, ta thấy ngươi tiểu nha đầu này là hoài xuân rồi đấy..
Lý Xu dùng cuộn sách trên tay vểnh lên cằm tiểu nha hoàn Họa Nhi, trêu ghẹo nói
"Tiểu thư..
Cô thị nữ bánh bao ủy khuất gồ môi
Cô thị nữ bánh bao cảm thấy mặt mình nóng quá nóng quá, ngượng ngùng không ngóc đầu lên được
Sau đó, cô thị nữ bánh bao chợt nghĩ đến điều gì đó, mắt sáng rực lên, đ·á·n·h bạo trả lời:
"Ta là nha hoàn thân cận của tiểu thư đâu, phu nhân nói ta phải bồi gả đấy, tiểu thư gả cho ai, ta liền theo gả cho người đó
Nếu là, nếu là tiểu thư hứa gả ta cho tên x·ấ·u xa kia, chẳng phải tiểu thư trước hết phải gả cho tên x·ấ·u xa kia, ta mới có thể của hồi môn hắn đâu..
Lời của cô thị nữ bánh bao khiến Lý Xu vừa x·ấ·u hổ vừa giận, nàng giật quyển sách từ dưới cằm thị nữ về, dùng sức gõ ba cái lên trán thị nữ, giận trách: "Ngươi cái này tiểu đề t·ử muốn c·h·ết à, ai sẽ gả cho tên x·ấ·u xa nghèo kiết xác kia, vị hôn phu của ta nhưng phải là nam nhi tốt nhất trên đời, tối t·h·iểu cũng phải là Trạng nguyên mới được, tên x·ấ·u xa nghèo kiết xác kia x·á·ch giày cho vị hôn phu của ta cũng không xứng..
t·h·iếu nữ giận trách, kèm theo tiếng xin lỗi của tiểu nha hoàn, làm cho cả căn phòng khuê các trở nên sinh động, hoạt bát
Lúc căn phòng lần nữa khôi phục yên tĩnh, t·h·iếu nữ sau khi vận động, bộ áo bào hồng phấn hơi mở cổ áo, theo hơi thở phập p·h·ồ·n·g hơi hé ra một mảng trắng tuyết ch·ói mắt, mặt trái xoan cũng đỏ ửng hơn, càng lộ vẻ yêu kiều
Hai sợi tóc rối bời bên má theo gió nhẹ nhàng phất qua, tăng thêm vài phần phong tình mê người..
"Thế nhưng là, thế nhưng là, nếu là tên x·ấ·u xa kia vạn nhất...
Lúc này, cô thị nữ che trán bên cạnh không hiểu phong tình thì thầm một câu, p·h·á vỡ sự yên tĩnh trong phòng
"Vạn nhất cái gì
Lý Xu trừng mắt hạnh
"Tên x·ấ·u xa kia vạn nhất cũng đỗ Trạng nguyên thì sao
Cô thị nữ bánh bao lầm bầm nói, sau đó trợn to hai mắt nhìn tiểu thư nhà mình
Bất quá, nàng nhìn thấy là một cuốn sách đang nhanh chóng phóng đại trước mắt
Đương đương đương
"Làm gì có cái gì vạn nhất, để ngươi vạn nhất, ngươi cho là Trạng nguyên là củ cải trắng hay sao..
"Dù cho tên x·ấ·u xa nghèo kiết xác kia t·h·i một trăm năm, một ngàn năm, một vạn năm cũng không có một chút khả năng..
"Căn bản là không thể, cho dù mặt trời mọc ở phía tây, tên x·ấ·u xa nghèo kiết xác kia cũng không thể nào đỗ Trạng nguyên..
Không thể nào chính là không thể nào..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
t·h·iếu nữ Lý Xu vừa mới nghỉ tay, nghe được tiểu nha hoàn thì thầm, lại bùng n·ổ, bàn tay b·úp măng cuộn quyển sách lại, không ngừng gõ lên trán tiểu nha hoàn Họa Nhi
"Tiểu thư, đau..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta nói chính là vạn nhất mà nha..
Tiểu nha hoàn Họa Nhi ủy khuất gồ môi
"Nào có cái gì vạn nhất, không có vạn nhất, cái tên tham ăn, vô lại, không có cốt khí chỉ biết núp ở phía sau đục nước béo cò, con cóc ghẻ như thế làm sao có thể t·h·i đỗ
t·h·iếu nữ Lý Xu p·h·át giận, nhưng đôi mắt to như hai vũng nước lại n·ổi lên r·u·ng động..
Nếu là tên x·ấ·u xa kia t·h·i đậu thì sao
Làm sao sẽ
Đó chính là một con cóc ghẻ, con cóc thối, con cóc nghèo, con cóc hư, dù cho có nhảy tưng tưng thế nào cũng vẫn là con cóc, con cóc cũng không phải là cá chép, phóng qua Long Môn cũng vẫn là con cóc..
Ở huyện Hoài Ninh xa xôi, Chu Bình An không hiểu sao liên tục hắt hơi, sờ lỗ mũi nhìn ánh mặt trời ấm áp, có chút không giải t·h·í·c·h được, thời tiết tốt thân thể tốt thế nào lại liên tục hắt hơi đâu, kỳ quái..
Hoan nghênh đông đảo bạn đọc ghé thăm và đọc, những tác phẩm đang viết mới nhất, nhanh nhất, nóng bỏng nhất đều ở nguyên tác!
