Hàn Môn: Ta Dựa Vào Cưới Vợ Đi Đến Đỉnh Phong

Chương 83: Đồi phế hán tử




Chương 83: Gã phế nhân trên đồi
"Đúng vậy
Điền Khuê ồm ồm nói: "Hầu gia, đây chính là lão Ngô đích miệng nói với ta, với lại ta còn chứng kiến con chủy thủ của lão Ngô, con dao kia sắc bén không thôi, cho dù lão Ngô mất ba ngón tay vẫn dùng được, lợi hại vô cùng
"Cái này...
Kiến An Hầu sắc mặt đại biến
Hắn vội vàng chạy lên phía trước
"Cái này..
Hầu gia làm sao vậy
Điền Khuê tuy lòng đầy hoài nghi, nhưng vẫn cứ theo sát một đường
..
Sáng sớm hôm sau, Giang Trần ngủ một mạch đến khi mặt trời lên cao mới rời giường
Ở kinh thành, hắn khó lắm mới được ngủ nướng một giấc
Rốt cuộc, sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, Giang Trần đã không còn ý định ra ngoài tản bộ nữa
Ngay cả khi đang ăn cơm tại khách điếm mà còn gặp phải loại chuyện này, vậy nếu ra ngoài tản bộ thì còn ra thể thống gì
Kinh thành này, quả thực là nước cạn mà Vương Bát lại nhiều a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Công tử, ngài tỉnh rồi
Khi Giang Trần đi vào đại sảnh, nhìn thấy ba người lão Ngô
"Ừm, đã nhìn thấy Tiết đại nhân chưa
Giang Trần hỏi lão Ngô
"Công tử, Tiết đại nhân đã ra ngoài từ sáng sớm rồi ạ
Lão Ngô cung kính đáp
"Ừm
Giang Trần gật đầu, không nói gì thêm
Xem ra, Tiết đại nhân dạo này quả thật rất bận rộn
Chẳng qua, ngay khi Giang Trần gọi món chuẩn bị ăn cơm, một thân ảnh quen thuộc lại xuất hiện ở cửa khách sạn
Nhìn thấy thân ảnh này, Giang Trần cùng ba người lão Ngô đều giật mình
"Hầu gia
Không sai, người bước vào cửa khách sạn không ai khác chính là Kiến An Hầu cùng Điền Khuê
Lúc này, Kiến An Hầu và Điền Khuê đang nhìn chằm chằm Giang Trần
Ánh mắt nóng bỏng kia, như thể đang nhìn thấy mỹ nữ không mặc y phục vậy
Giang Trần vừa mới cầm đũa lên, đã sợ đến mức không nhúc nhích
"Hầu gia, các ngươi..
các ngươi đây là..
làm sao vậy
Giang Trần đặt đũa xuống, yếu ớt hỏi
..
"Giang công tử, ta..
ta nghe Điền Khuê nói, ngươi đã làm ra chân giả cho những huynh đệ thiếu tay cụt chân của ta, giúp bọn họ có thể đi lại lần nữa
"Không biết, chuyện này..
có phải thật vậy không
Kiến An Hầu tiến đến trước mặt Giang Trần, kích động hỏi
"Cái này..
là thật đó Hầu gia, ngài..
ngài trong phủ còn có người như vậy sao
Giang Trần nghi ngờ nói
"Thật sao!
Kiến An Hầu không trả lời câu hỏi của Giang Trần, mà kích động nắm lấy vai Giang Trần
"Cái này..
Giang Trần trợn tròn mắt
Kiến An Hầu có cần phải kích động như vậy không!
Hắn đây là..
làm sao vậy
"Hầu gia, ngài..
ngài đây là thế nào
Ngài..
ngài có việc thì từ từ nói, ta..
ta..
Giang Trần cảm nhận được lực đạo không ngừng truyền đến trên vai, đau đến nhe răng trợn mắt
"Xin lỗi xin lỗi, Giang công tử, ta quá kích động
Kiến An Hầu cảm nhận được sự thay đổi của Giang Trần, vội vàng buông lỏng vai hắn ra
"Giang công tử, là như vậy, ta..
ta có một người bạn, trong trận chiến đã mất đi một đoạn bắp chân, ngươi..
ngươi xem ngươi có thể giúp đỡ, chế tác cho hắn một cái chân giả được không
"Mất bắp chân sao
Ta có thể xem người đó trước được không
Giang Trần nhíu mày nói
Nếu như là mất một đoạn bắp chân, thì hẳn là không thành vấn đề
Nhưng trong kinh thành đại nhân vật quá nhiều, với lại có thể khiến Kiến An Hầu kích động đến vậy chắc chắn không phải người bình thường, cho nên..
Giang Trần không dám trực tiếp đáp ứng
"Không sao hết
Giang công tử, bây giờ ngươi có tiện không!
Kiến An Hầu kích động hỏi
"Được
Giang Trần gật đầu
"Tốt tốt tốt, vậy không biết Giang công tử cần những thứ gì, ta sẽ lập tức sắp xếp người chuẩn bị
Kiến An Hầu mặt mày tràn đầy kích động
..
"Hầu gia, ta phải xem tình huống cụ thể trước đã, còn về những thứ cần thiết, thì khá đơn giản, không tính là đại sự
Giang Trần cười nhạt nói
Dáng vẻ thất thố của Kiến An Hầu khiến Giang Trần đối mặt với hắn dễ chịu hơn nhiều
Rốt cuộc dáng vẻ Kiến An Hầu lúc này mới giống một người bình thường
Dạng trước đó, có chút quá không ăn khói lửa trần gian
"Tốt tốt tốt
Vậy chúng ta bây giờ đi thôi
Kiến An Hầu kích động lôi kéo Giang Trần chạy ra ngoài
Giang Trần nhìn bàn thức ăn kia, mặt mày tiếc nuối
Kia..
đó đều là thức ăn ngon mà
Hắn còn chưa ăn một miếng nào cả
Chẳng qua, chữa khỏi bạn của Kiến An Hầu, đối phương hẳn là sẽ mời hắn ăn bữa cơm chứ
Giang Trần bị Kiến An Hầu lôi kéo một đường đi đến một tòa đại trạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở kinh thành mà có được kiểu đại trạch tử này, thì chắc chắn không phải người bình thường rồi
"La phủ
Giang Trần liếc nhìn tấm biển treo cửa, sau đó liền bị Kiến An Hầu dẫn vào trong nội viện
"Hầu gia
"Hầu gia
Người làm trong phủ nhìn thấy Kiến An Hầu đều thân thiết hành lễ, dường như rất quen thuộc với Kiến An Hầu
Lẽ nào..
đây là nhà của Kiến An Hầu
Ngay khi Giang Trần đang nghi ngờ, Kiến An Hầu dẫn Giang Trần đến một tiểu viện trong phủ
"Đại ca
Ta đến rồi
"Đại ca
Kiến An Hầu vừa vào viện đã hô lên
Nhưng Giang Trần nhìn sân viện bừa bộn, không khỏi khẽ nhíu mày
Trong phủ tất cả đều sạch sẽ gọn gàng, vì sao cái viện này lại lộn xộn, dường như không ai dọn dẹp vậy
Với lại, kia..
trên mặt đất còn có không ít bình rượu
Cái này..
"Bát đệ!
Ngay khi Giang Trần đang nghi ngờ, một giọng nói khàn khàn vang lên
Giang Trần quay người nhìn lại, đã thấy một nam tử bẩn thỉu, lôi thôi lếch thếch từ trong phòng đi ra
..
Cái này..
chính là bạn của Kiến An Hầu!
Không đúng
Kiến An Hầu vừa mới gọi là đại ca
Lẽ nào, đây là đại ca của Kiến An Hầu!
Thế nhưng cái này..
"Đại ca, ngươi..
ngươi sao lại biến thành như vậy
"Ta..
ta không phải đã dặn ngươi sống tốt sao!
"Ngươi..
Kiến An Hầu nhìn thấy nam tử, nước mắt trong nháy mắt chảy ra
"Ha ha ha, Bát đệ, không sao cả, Đại Ca ta một tên phế nhân, cho dù trở thành như vậy thì đã sao chứ
"Ngươi hôm nay đến thăm đại ca, đại ca ta rất vui vẻ
"Tới tới tới
Chúng ta cùng uống một chén
Hán tử khập khiễng bước về phía Kiến An Hầu
Nhưng khi đến trước mặt Kiến An Hầu, hán tử một cái trọng tâm bất ổn, suýt nữa ngã lăn ra đất
"Đại ca!!
Kiến An Hầu kêu lên một tiếng, tiến lên ôm lấy hán tử
"Đại ca, ngươi..
ngươi..
Nước mắt của Kiến An Hầu cũng không nhịn được nữa, tuôn chảy mãnh liệt
"Ha ha ha, đường đường Kiến An Hầu, cũng không thể khóc nhè a
"Tới tới tới
Uống rượu
Hán tử cười ha hả
Thế nhưng Giang Trần lại cảm thấy dưới mái tóc rối bời kia, hẳn không phải là khuôn mặt tươi cười
"Đại ca, ta hôm nay đến tìm ngươi, không phải để uống rượu
"Ta đã mang cho ngươi đến một vị thần y
Kiến An Hầu vội vàng giới thiệu Giang Trần cho hán tử
"Ha ha, thần y
Đại hán cười chua xót: "Lẽ nào, hắn có thể khiến đoạn chi tái sinh không thành
"Cái này..
Sắc mặt Kiến An Hầu khẽ giật mình
Nhưng lúc này, Giang Trần lại kiên định nói: "Ta không thể khiến đoạn chi tái sinh, nhưng mà ta có thể khiến ngươi giống như người bình thường đi lại, chạy trốn, thậm chí là cưỡi ngựa tác chiến
"Ừm!
Nghe thấy lời này của Giang Trần, đại hán cùng Kiến An Hầu đều ngây dại
"Giang công tử
Ngươi có thể chữa trị đại ca ta!?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.