"Thịt này..
Trương Liêu nhìn Vương Kiêu từng ngụm từng ngụm ăn thịt, thèm đến hai mắt như muốn nổ đom đóm
Hắn rất muốn hỏi thịt này chẳng lẽ không phải cho mình ăn sao
Nhưng lại ngại ngùng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương Kiêu chén sạch phần thịt của mình
"Ô..
Bỗng nhiên, Vương Kiêu đang ăn như gió cuốn thì biến sắc, trong miệng phát ra tiếng kêu khó chịu
Trương Liêu thấy vậy, tưởng rằng Vương Kiêu bị nghẹn, vội vàng đưa chén canh thịt kia cho Vương Kiêu
Vương Kiêu nhận lấy canh thịt rồi uống một hơi cạn sạch, sau đó thở dài một hơi rồi nói với Trương Liêu: "Ta vừa rồi lừa ngươi thôi, không ngờ ngươi lại thật cho ta à
"Hả
Trương Liêu ngơ ngác nhìn Vương Kiêu, không hiểu ý hắn là gì
Nhưng Vương Kiêu chẳng khách khí chút nào, trực tiếp nhấc bổng Trương Liêu lên
"Ăn no rồi, đi theo ta ra võ đài luyện chút
"Hả
Trương Liêu càng thêm nghi ngờ, luyện cái gì
Ta còn chưa kịp ăn miếng cơm nào, ngươi thì ăn no căng bụng, ngươi bảo ta luyện cái gì với ngươi
Trương Liêu nghĩ vậy, trong đầu bỗng nhiên lóe lên lời khuyên của Triệu Vân
"Tiên sinh này có chút kỳ quái, ngươi đừng dùng tư duy của người thường để suy đoán hắn
Nghĩ đến đây, Trương Liêu bỗng cảm thấy mình gặp tai ương đến nơi, vội đưa tay muốn lấy một cái bánh bột ngô, dù chết cũng phải thành con ma no đủ chứ
Nhưng chưa kịp cầm được bánh, người đã bị Vương Kiêu nhấc lên, sau đó sải bước đi về phía võ đài
Thương thay cho Trương Liêu, dù gì cũng là một kiêu tướng hữu dũng hữu mưu
Dù là thực lực hay can đảm đều thuộc hàng tuyển chọn tốt nhất
Vậy mà bây giờ lại bị Vương Kiêu gánh trên vai như gánh tiểu tức phụ, hơn nữa còn mang ra ngoài
Mà bên ngoài thì toàn là binh sĩ
Binh lính qua lại đều thấy cảnh đó, lập tức ai nấy đều thích thú cả lên
"Ta đi
Quân sư đây là trò gì vậy
Khiêng một tên to con đi
"Đây chẳng phải là Trương Liêu sao
Nghe nói quân sư mới bắt về không lâu, nhìn bộ dạng này có vẻ là muốn mang ra võ đài
"Võ đài
Có vẻ như hiện tại có mấy tướng quân đang ở kia luận bàn đấy, quân sư muốn cùng bọn họ so chiêu sao
Nghe xong, mọi người lập tức đều hào hứng
Hiện giờ trong toàn quân Tào, ai mà không biết người mạnh nhất chính là vị quân sư trước mắt
Nếu quân sư thật muốn luận bàn, vậy thì quá đáng xem rồi
Lập tức cả quân doanh đều náo loạn, rất nhiều binh sĩ đang rảnh rỗi đều tụ tập lại, dự định xem chuyện gì xảy ra
Tào Tháo vốn đang cùng Hí Chí Tài bàn chuyện dùng binh thế nào để đánh bại Lã Bố, đoạt lại Bộc Dương
Nhưng nghe phía bên ngoài ồn ào, bèn đi ra xem có chuyện gì
Vừa đi ra ngoài thì lập tức trợn tròn mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta đi
Trọng Dũng muốn làm gì thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ thấy trong đám người, một kẻ cao lớn như người khổng lồ, đang khiêng một đại hán đi giữa đám đông
Trương Liêu trên vai thì vẫn đang giãy giụa, cựa quậy, phản đối
"Vương Trọng Dũng, ngươi muốn giết cứ giết, làm gì làm nhục ta như thế
"Vương Trọng Dũng, đồ hỗn đản, cái nhục nhã hôm nay ngày sau ta nhất định sẽ trả gấp bội
Trương Liêu không ngừng gào thét, giãy giụa
Nhưng Vương Kiêu lại hoàn toàn làm ngơ, thậm chí không hề có ý định đáp lại Trương Liêu
Còn thấy ánh mắt tò mò của đám binh lính xung quanh, Trương Liêu lại càng thêm khổ sở không nói lên lời
Trời ơi
Tại sao ông lại để ta gặp phải Vương Kiêu cái tên điên này chứ
Thật là mất mặt muốn chôn xuống đất
Mà ngay lúc này, Vương Kiêu còn mặt dày mày dạn nói nhảm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Trương Văn Viễn, ngươi xem lời ngươi nói kìa, làm sao ta có thể nhục nhã ngươi được chứ
Ta là một mưu sĩ, một kẻ đọc sách
"Kẻ đọc sách là gì
Là giảng đạo lý
Là coi trọng lễ nghi
"Khổng Tử đã từng nói: Quân tử học rộng hiểu nhiều về văn chương, dùng lễ mà ước thúc mình, có thể không sa vào đường cùng vậy sao
Cho nên ngươi nên tin ta mới đúng
Đột nhiên nghe Vương Kiêu thốt ra một câu luận ngữ, mọi người xung quanh đều cảm thấy tam quan bị đả kích, nhao nhao lộ vẻ hoảng sợ nhìn Vương Kiêu
Đặc biệt là Trương Liêu đang bị hắn gánh trên vai, cùng Tào Tháo đang xem náo nhiệt
Thậm chí Tào Tháo lập tức quay đầu nhìn Hí Chí Tài, thất thanh nói: "Chí Tài, ngươi cho hắn luận ngữ, hắn không lẽ thật sự đọc à
"Ơ..
Hí Chí Tài cau mày suy tư một chút: "Không đúng
Đây là nội dung thiên Dung Dã, trong sách ta đưa cho Trọng Dũng đâu có đoạn này mới đúng chứ
Hí Chí Tài lúc này cũng ngơ ngác, mình căn bản không hề nói với Vương Kiêu nội dung này, làm sao hắn biết được
"Hay là quân sư nghe được từ chỗ khác, rồi học lỏm dùng tạm đấy
Điển Vi đứng sau lưng Tào Tháo bạo gan suy đoán
Đối với suy đoán của Điển Vi, mọi người đều cho rằng hợp lý, đồng thời nhất trí tán thành
Hí Chí Tài thậm chí còn gật gù đồng ý nói với Điển Vi: "Điển tướng quân nói rất có lý, quả nhiên chỉ có người cùng loại mới hiểu nhau
"Không phải, Hí tiên sinh ý ngươi là sao
Sao ta cảm thấy ngươi đang mắng ta đấy
Điển Vi tỏ vẻ không vui, nhìn Hí Chí Tài ồn ào
Nhưng Hí Chí Tài lại lộ ra nụ cười chân thật, nói: "Điển tướng quân, ngươi xem lời ngươi nói kìa, ta là đang tôn trọng ngươi đấy
Hỏi thử ngươi đánh thắng được Trọng Dũng sao
"Ta khẳng định đánh không lại quân sư rồi
Nếu ta đánh lại được quân sư, giờ ta đã là quân sư rồi
Tào Tháo nghe vậy lập tức quay đầu nhìn Điển Vi với vẻ mặt quái dị
Thật không ngờ, Điển Vi cái tên lông mày rậm mắt to này, cũng có dã tâm như vậy
Hay là hắn cũng bị Trọng Dũng làm hư rồi
Không được
Ta nhất định phải nghĩ cách kiềm chế thói hư tật xấu này, không thể để nó lan truyền dưới trướng mình
"Đi, hai ngươi đừng lảm nhảm nữa, mau đi xem chuyện gì đang xảy ra đi
Tào Tháo bèn cùng hai người đi về phía trước
Đi tới thao trường, giờ phút này Tào Nhân đang cùng Hạ Hầu Đôn so tài
Hai người đánh nhau kịch liệt, nhưng nhìn kỹ thì thấy Hạ Hầu Đôn có vẻ muốn chiếm chút thượng phong
Cái này cũng không có gì lạ, dù sao Hạ Hầu Đôn cái tên tướng quân bù nhìn này, thực lực thì có đấy nhưng không mấy khi biết ra trận đánh nhau
Tào Nhân dù có danh xưng có "thiên nhân chi dũng", nhưng đó là chuyện sau này
Hiện giờ Tào Nhân còn chưa trưởng thành hoàn toàn, yếu hơn một chút cũng là bình thường, nhất là sức chiến đấu của Tào Nhân, thường dựa vào cảm xúc BUFF mà tăng lên
Vương Kiêu khiêng Trương Liêu đi vào thao trường, lập tức khiến Tào Nhân và Hạ Hầu Đôn đều giật mình
Hai người không biết vị này đột nhiên đến võ đài làm gì
Hơn nữa còn mang theo Trương Liêu đến, chẳng lẽ là muốn đến đánh chúng ta sao
Chỉ thấy Vương Kiêu thả Trương Liêu xuống, rồi lấy ra hai cuốn thẻ tre, nói với ba người: "Ba người các ngươi tùy ý dùng vũ khí nào công kích ta cũng được, chỉ cần đánh gãy hai cuốn luận ngữ trong tay ta thì ta sẽ thả cho ngươi Trương Văn Viễn đi."