Hắn Một Quyền Có Thể Đánh Chết Lữ Bố, Ngươi Quản Cái Này Gọi Mưu Sĩ

Chương 98: Vương Kiêu tối cường bản lĩnh, đạo Khổng Mạnh, lấy lực phục người, luận ngữ!




"Hả
Tào Tháo thậm chí khi nghe Vương Kiêu nói câu này trong khoảnh khắc cũng không kịp phản ứng
Nhưng ngay lập tức Tào Tháo cảm thấy sâu trong người mình, như thể trên đầu vừa mọc thêm thứ gì đó
"Vương Trọng Dũng, ta TM..
Tào Tháo vừa chửi, vừa đưa tay sờ soạng khắp người: "Đao của ta đâu
Đao của ta đâu
Hôm nay ta nhất định phải chém ngươi
Tào Tháo tuy ngoài miệng nói dữ dội, nhưng thực ra chẳng có động tác gì
Chỉ đang làm ra vẻ mà thôi
Dù sao nếu chuyện này đến tay hắn thì hắn cũng phải đánh thắng được chứ
Nhưng cứ thế lại có người không biết điều
"Chúa công, cho ngài
Bỗng nhiên một bàn tay lớn, cầm một cây đao đưa tới trước mặt Tào Tháo
Tào Tháo ngẩng đầu nhìn, thì thấy Điển Vi đang vẻ mặt thành thật đứng trước mặt hắn
"Tê"
Tào Tháo nhướng mày, trước đây sao ta không phát hiện ra, ngươi Điển Vi hư đốn thế hả
Đưa đao cho ta
Để ta đi đánh nhau với Vương Kiêu
Cái tên vương bát đản ngươi là muốn xem ta bị đánh phải không
Có phải bởi vì vừa rồi ta mắng ngươi, nên tức tối trong lòng, cố ý chơi xỏ ta đây
Lúc này trong lòng Tào Tháo tràn đầy lửa giận, nhưng không phải với Vương Kiêu mà là với Điển Vi
Ngươi nói ta sao trước kia lại không nhận ra hả
Ngươi Điển Vi mặt mày rậm rạp tên kia, lại đi theo Trọng Dũng học thói xấu
Không đúng
Hắn có vẻ như đi gần với Văn Nhược một chút, chẳng lẽ là Văn Nhược dạy
Thật đáng ch.ế.t a
Đem một Điển Vi thành thật như vậy mà dạy thành như vậy, trách không được Trọng Dũng lại gọi ngươi là cẩu hàng
Thực tế chuyện này rốt cuộc là thế nào, Tào Tháo dù ngoài miệng không nói nhưng trong lòng đã đoán ra được bảy tám phần
"Chúa công, ngài sao thế
Nhanh lên đi, ta sẽ ở bên cạnh cổ vũ cho ngài
Điển Vi vừa nói lại đẩy đao về phía trước mặt Tào Tháo
Tào Tháo nhìn cây đao trước mặt, lại liếc nhìn Điển Vi
Ngươi đây là thật muốn xem ta bị đánh sao
Lúc này Tào Tháo hít sâu một hơi, cố hết sức để mình tỉnh táo lại, rồi vẻ mặt thành thật nói với Điển Vi: "Điển Vi, có phải ngươi là hộ vệ của ta không
"Dạ
Điển Vi lập tức gật đầu, vẻ mặt thành thật đáp lại
Có được câu trả lời này, Tào Tháo hài lòng nhẹ gật đầu, sau đó đưa tay chỉ Vương Kiêu vẫn còn vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn bọn hắn, nói: "Vậy bây giờ ngươi hãy cầm lấy thanh đao này, lên đánh cho ta Trọng Dũng một trận
"A?
Nghe xong lời này, Điển Vi lập tức hoảng hốt
Vội vàng thu đao về, rồi lắc đầu nguầy nguậy như trống bỏi: "Chúa công không được, ta đánh không lại quân sư
Tào Tháo nghe xong lời này liền nổi khùng: "Ngươi TM còn biết ngươi đánh không lại Trọng Dũng hả
Ngươi còn đánh không lại thì ta có thể đánh thắng sao

"
"Ách..
Điển Vi thật sự cảm thấy hôm nay mình quá oan uổng
Chỉ đành ủy khuất bĩu môi, đứng một bên không nói một lời, xem như mình đã chết
Quân sư mắng Văn Nhược tiên sinh, kết quả là ta bị mắng
Quân sư nói Tào Ngang đại công tử đẹp trai, không giống như là con của chúa công, kết quả cũng là ta bị mắng
Ta rõ ràng không làm gì cả, sao tất cả đều là ta bị mắng vậy
Thật không công bằng a
"Kia..
Chúa công, chuyện này chủ yếu là trách ta, ta cũng chỉ thấy Tào Ngang đại công tử quá đẹp trai nên mới biểu lộ cảm xúc thôi, chúa công ngài muốn trách phạt thì cứ trách phạt ta đi
Vương Kiêu cũng hiểu mình vừa rồi nói năng có chút không ổn
Cho nên lập tức đứng ra nhận sai với Tào Tháo
Lời nói này vừa thốt ra, lập tức khiến Điển Vi cảm động đến nước mắt tuôn rơi
"Vẫn là quân sư tốt
Quân sư tốt hơn chúa công nhiều, nếu như quân sư nhận luôn là mình mắng Văn Nhược tiên sinh, thì càng tốt nữa
"Sách
Vương Kiêu nhướng mày, ghét bỏ nhìn Điển Vi
Tên khờ này đúng là được đà lấn tới
"Chúa công, coi như ta chưa nói gì đi
"Ừm
Tào Tháo cũng gật đầu ngay: "Điển Vi, mấy ngày nay ngươi ra trông cửa cho ta, đừng hòng về nhà gặp mấy bà vợ, hy vọng mấy ngày này Phụng Hiếu đừng đến nhà ngươi chơi
Nếu không ai được tốt thì đừng hòng ai được tốt cả
"Hắn dám
Điển Vi nghe xong lời này, lập tức trừng mắt nhìn Quách Gia
Khiến Quách Gia không hiểu ra sao
Ta lại làm gì sai nữa
Ta TM ở đây có nói câu nào đâu, chúa công ngươi hại ta à
"Phụ thân, chư vị trưởng bối, đùa giỡn vậy đủ rồi chứ ạ
Chúng ta nên nói chuyện chính sự
Tào Ngang hài tử này tuy là con của Tào Tháo nhưng tính cách lại không giống Tào Tháo
Hay nói là không giống Tào Tháo hiện tại, có Vương Kiêu phò tá
Ngược lại, hắn trầm ổn, nghiêm túc, và già dặn hơn
"Ừ, vi phụ suýt nữa đã quên mất
Tào Tháo nói xong liền oán trách liếc Vương Kiêu một cái, rồi gạt tất cả những chuyện trước đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Trọng Dũng, con trai ta liền giao cho ngươi, một khoảng thời gian tới, hi vọng ngươi có thể dạy dỗ tốt nó, để nó trưởng thành thành một người ưu tú, có thể gánh vác cơ nghiệp của ta sau này
Tào Tháo chưa từng che giấu ý muốn xem Tào Ngang là người thừa kế
Dù sao ý nghĩ này theo Tào Ngang ngày một trưởng thành mà càng thêm kiên định
Đầu tiên, Tào Ngang là con trưởng của Tào Tháo, dù mẹ Tào Ngang không phải là chính thất nên Tào Ngang không phải đích tử, nhưng lúc Tào Ngang sinh ra Tào Tháo cũng không có chính thê, cho nên người con trưởng này cũng không khác gì đích tử
Đồng thời Đinh thị đã nuôi lớn Tào Ngang, xem như Tào Ngang là người làm Tào Tháo hài lòng, nên mới để nàng làm chính thê
Về phần Tào Phi
Hiện tại Đinh thị vẫn còn, mẹ của hắn là Biện thị xuất thân không tốt, hiện tại cũng chỉ là một thiếp thất
Cho nên nghiêm túc mà nói, Tào Tháo trước mắt không có đứa con nào là đích tử
Vậy nên Tào Ngang đối với Tào Tháo là trưởng tử
Đồng thời sự xuất sắc của Tào Ngang cũng làm cho Tào Tháo yên tâm nhất, cả văn thao võ lược đều thừa hưởng được gen ưu tú của Tào Tháo, lại thêm vẻ đẹp của mẹ Lưu thị khiến Tào Ngang không có vẻ bề ngoài bình thường như Tào Tháo
Điều này cũng khiến Tào Tháo ngày càng yêu thích Tào Ngang
Thường xuyên ở chỗ đông người nói với người khác, người thừa kế của mình chắc chắn là Tào Ngang
Lúc này đối diện với Vương Kiêu, một người giữ vai trò hạch tâm trong cơ nghiệp của Tào Tháo, tự nhiên thái độ cũng giống vậy
"Ừ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Kiêu nhẹ gật đầu, vừa định nói vài câu
Liền nghe ngoài kia có tiếng Trương Phi lớn giọng: "Vương Trọng Dũng, lão Trương ta đến tìm ngươi đây
Mau chóng mở cửa ra, cùng ba anh em ta, nhất quyết sống mái
Vương Kiêu nghe vậy liền vui vẻ: "Lại có người không sợ chết
Lập tức Vương Kiêu quay sang nói với Tào Ngang: "Đại công tử, ngươi hãy nhìn kỹ, hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi bản lĩnh mạnh nhất của ta
Mấy ngày nay ta sở dĩ có thể đánh đâu thắng đó, nhận được sự tín nhiệm của chúa công là bởi vì bản lĩnh này
Tào Ngang nghe xong lập tức vẻ mặt mong chờ và nghiêm túc nhìn Vương Kiêu hỏi: "Bản sự của Vương Biệt Giá ta đã nghe như sấm bên tai, nhưng không biết cái bản lĩnh mạnh nhất mà Vương Biệt Giá nói đến là gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ thấy Vương Kiêu đưa tay tháo hai quyển thẻ tre bên hông xuống, sau đó đi thẳng ra ngoài
Chỉ để lại một câu: "Đạo Khổng Mạnh, lấy lý phục người, Luận Ngữ!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.