Hệ Thống Bắt Tôi Làm Cá Ướp Muối Trong Truyện Ngược

Chương 32: Trò Khôn Vặt Như Này Tốt Nhất Chỉ Nên Dùng Một Lần





Dựa theo ký ức, Giang Lê Thanh vẫn có thể thoải mái suy đoán bài của những người khác
Nếu không có gì bất ngờ, có lẽ lần này bài Joker sẽ nằm trên tay Cố Tây
Một vòng này, mấy người bọn họ cũng đổi vị trí
Người mà Giang Lê Thanh phải rút bài cũng đổi từ Vương Cường Cường thành Cố Tây
Qua vòng chơi thứ nhất, Cố Tây đã trầm ổn hơn nhiều
Anh ta học Giang Lê Thanh rút một tấm thẻ lên, nói với cô: “Đây là Joker.”
Giang Lê Thanh nhướn mày, cô không hề mắc mưu, dưới ánh mắt xảo trá của Cố Tây, cô không hề do dự mà rút cái gọi là lá Joker kia ra.”
Quả nhiên, chỉ là một lá bài 9
Giang Lê Thanh ghép đôi ném ra, cô cảm thấy buồn cười: “Đáng tiếc quá, Cố thiếu gia, tôi dự đoán trước được trò này của anh rồi.” Cô không quên châm chọc: “Quên không kể cho anh nghe, trò khôn vặt như này tốt nhất chỉ nên dùng một lần.”
Nét mặt Cố Tây trở nên khó coi
Việc này liên quan đến danh dự, lại vừa nhìn thấy cảnh Giang Lê Thanh tát người, trò chơi cũng không còn nguyên ý nghĩa ban đầu nữa
Mặt ai nấy đều nghiêm túc, bầu không khí dần trở nên căng thẳng
Bài trên tay Giang Lê Thanh bắt đầu giảm bớt, không ngoài dự đoán, cô vẫn là người thắng vòng chơi này
Đến cuối cùng, chỉ còn Vương Cường Cường và Cố Tây đang tranh đấu
Trên tay mỗi người còn hai lá bài, ai rút được Joker thì người đó xui xẻo
Giang Lê Thanh nhìn Vương Cường Cường, lại nhìn Cố Tây, bắt đầu tính toán
Mặc dù đánh mỗi người một lần sẽ rất thoải mái, nhưng tay cô sẽ đau, lực không mạnh bằng lúc trước, như vậy, chẳng thà chỉ đánh một người còn hơn
Lực sẽ giảm bớt, nhưng đau đớn lại gia tăng nha
Hi hi, cô đúng là một người thông minh
Giang Lê Thanh tốt bụng nhắc nhở Vương Cường Cường: “Vương Cường Cường, tin lời tôi thì rút lá bài bên trái đi.”
Như lúc đầu đã nói, người bình thường sẽ đặt lá bài Joker ở bên thuận để dễ rút ra
Nhưng đến cuối cùng, Cố Tây đã chọn không làm theo cách truyền thống
Vương Cường Cường nhìn Giang Lê Thanh: “Vì sao tao phải tin mày
Ai mà biết được có phải mày đang định chờ tao thua để đánh tao không?”
Giang Lê Thanh vô tư nhún vai: “Sao cũng được, dù sao đều là mấy người các anh ăn tát, tôi cũng không quan tâm người bị tát là ai.”
Vương Cường Cường: “...”
Sau khi đấu tranh tư tưởng, Vương Cường Cường vẫn chọn tin Giang Lê Thanh một lần
Bài vừa vào tay, anh ta kinh ngạc trừng to mắt, sau đó cười phá lên: “Vãi chưởng thật
Ha ha ha
Giang Lê Thanh, mày đoán chuẩn đấy!”
Giang Lê Thanh mỉm cười, mặt Cố Tây thì lại tái mét
“Cố thiếu gia, nếu anh muốn lùi bước, tôi cũng không…”
“Đến đi!”
Cố Tây cũng là cọng rơm cứng, không đợi Giang Lê Thanh nói hết đã đứng dậy
Cô thầm cười lạnh, không khách sáo nữa, dựa theo phương pháp cũ, tát mạnh vào má trái Cố Tây
Bốp
Cái tát vang dội
Chỉ nghe tiếng thôi cũng đã thấy đau rồi
Giang Lê Thanh hỏi: “Còn chơi nữa không?”
Gò má Cố Tây đỏ bừng, anh ta không cam lòng, cắn răng nói: “Tiếp tục đi.”
Cố Tây nổi điên, anh ta sẽ không chịu nhận thua
Vòng thứ ba bắt đầu, tên xăm hình và bạn gái anh ta rời khỏi, điều này càng có lợi cho Giang Lê Thanh
Số người giảm bớt, độ khó cũng giảm bớt, khả năng thắng của cô sẽ tăng cao, khả năng thua của Cố Tây cũng cao không kém
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên, đến cuối cùng, Cố Tây vẫn là kẻ xui xẻo
Nhìn lá Joker trên tay, Cố Tây đã không cười nổi nữa
Giang Lê Thanh vẫn rất hào phóng: “Cố thiếu gia, tôi thấy hay là…”
“Đến đi!”
Cố Tây rất cứng đầu, đứng về vị trí ban đầu
Giang Lê Thanh khẽ cười: “Đáng tiếc, kẻ nghèo hèn như tôi còn đang muốn nếm thử rượu đắt tiền của mấy người đây này.”
Lời này nhằm vào ai thì mọi người đều hiểu
Gân xanh trên thái dương Hoắc Bạch nổi lên, anh ta vô cùng khó chịu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, mặt Cố Tây đã sưng như đầu heo
Giang Lê Thanh không hề thương hoa tiếc ngọc, cho dù tay cô cũng đau rát, nhưng cô vẫn dựa theo kỹ thuật ban đầu, tát vào mặt anh ta
Bốp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếng tát thứ ba vang lên, tất cả mọi người đều không đành lòng nhìn nữa
Ba cái tát, cái sau còn giòn hơn cái trước
Vương Cường Cường lộ vẻ khó sử, kéo Cố Tây lại: “Cố Tây, tao nghĩ thế là đủ rồi…”
“Mày đừng chơi nữa.” Cố Tây bỏ qua Vương Cường Cường, nhìn chằm chằm vào Giang Lê Thanh: “Vòng này chỉ có hai chúng ta chơi thôi!”
Giang Lê Thanh hờ hững: “Được!”
Hai người rất tốt, tỉ lệ thắng càng lớn hơn
Chơi đến bước này, Giang Lê Thanh càng không thể thua
Cho dù lá bài không giống như những đời trước, nhưng Cố Tây bị tát ba cái, tâm tính đã sớm sụp đổ rồi, chú ý quan sát một chút thì sẽ biết con nào là Joker
Không có gì bất ngờ, Cố Tây thua thảm
Mười ngón tay Giang Lê Thanh đan vào nhau, vẻ mặt hiền hòa: “Cố thiếu gia còn muốn có chơi có chịu nữa không?”
Bây giờ, tất cả mọi người đều nhìn ra Giang Lê Thanh cố ý nhằm vào Cố Tây, biểu cảm trên mặt bọn họ rất khó coi, có người xì xào bàn tán, cũng có người dùng ánh mắt oán hận nhìn Giang Lê Thanh, nhưng với Cố Tây, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt thương hại
Đến giờ phút này, Cố Tây đành phải đ.â.m lao theo lao
Giang Lê Thanh giơ tay lên, định tát lần nữa, bỗng có một bàn tay lớn túm chặt lấy cổ tay cô, cưỡng ép cô ngừng lại: “Giang Lê Thanh, đủ rồi.”
Là Hoắc Bạch
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm
Ánh mắt Giang Lê Thanh lóe lên, nhanh chóng xoay người, dùng tay trái để tát
Bốp
Lần này, cả phòng đều im lặng
Im lặng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi
Lực của tay trái yếu hơn tay phải, cảm giác đau đớn cũng giảm, nhưng tính sỉ nhục lại tăng mạnh
Giang Lê Thanh vô cùng hài lòng
Cái tát này rất có tính sỉ nhục, từ nhỏ đến lớn, cho dù là Hoắc Nghiên khiến anh ta sợ hãi nhất cũng chưa từng trực tiếp đánh mặt anh ta, chưa kể còn đánh trước mặt nhiều người như vậy
Sau khi kinh ngạc, anh ta bắt đầu tức giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.