Ta khinh, thì ra các ngươi hợp tác với ta là để cho Ma giáo và Yến vương đối phó với ta
- Thiên Sư, nói nãy giờ té ra là ta bị lão hại chết
Ta mặc kệ hết thảy
Ta muốn phân chia giới tuyến với Cẩm Y Vệ một cách rõ ràng
Cẩm Y Vệ kẻ nào cũng thâm hiểm cả
Nói không chừng có ngày ta bị các ngươi bán đứng đây
Trương Thiên Sư cười một tiếng nói:
- Thái tử phi, Yến vương, Ma giáo ba nhà này
Nếu công tử phải chọn thì sẽ chọn ai
Công tử là người thông minh, hiển nhiên phải thấy rõ lựa chọn hợp tác với Cẩm Y Vệ mới là thượng sách
Lưu Phong bĩu môi:
- Ta chẳng muốn hợp tác với ai cả
Trương Thiên Sư lắc đầu nói:
- Chuyện không đơn giản như công tử nghĩ đâu
Công tử bất quá chỉ có Thiên Thượng Nhân Gian làm điểm tựa mà thôi
Không có thực lực làm bá chủ một phương được
Một khi trở thành công địch của mọi người, tất sẽ chết không có chỗ chôn
Do đó công tử bắt buộc phải hợp tác với một nhà
Lưu Phong hừ lạnh một tiếng:
- Nói thì như thế nhưng người của Cẩm Y Vệ cũng không thể tin tưởng được
Trương Thiên Sư cũng không để ý đến thái độ của hắn, cười nói:
- Công tử, suy nghĩ của ngươi ta hiểu
Công tử cho rằng chúng ta chỉ nhân cơ hội mà ép buộc người hợp tác sao
Công tử thử nghĩ lại mà xem
Cẩm Y Vệ ban cho người cũng đâu có ít
Cẩm Y Vệ chính là lực lượng do hoàng thượng trực tiếp lãnh đạo
Là thân tín của hoàng thượng, các thế lực khác đều không sánh được
Mà công tử một bước nhảy vọt lên làm Cẩm Y Vệ thượng cấp
Chuyện như thế này, người khác nằm mơ cũng không thấy
Lưu Phong chế diễu:
- Thượng tầng
Nói cho cùng thì quyền hạn thực tế của ta cũng chẳng có bao nhiêu
Ngược lại Cẩm Y Vệ lại thu lời từ ta không ít
Trương Thiên Sư giải thích:
- Quyền hạn của ngươi nếu muốn rõ ràng thì phải đợi hoàng thượng gật đầu
Bất quá ngươi cứ yên tâm chuyện này, ta sẽ nhanh chóng thu xếp
Ở đây có chuyện gì ngươi cứ nói một tiếng với ta hoặc là Phùng Nguyệt cũng được
Hơn nữa Thiên hộ, Bách hộ ngươi cũng có thể tùy ý điều khiển
Nguy rồi, trời đã gần sáng
Lưu Phong vội nói:
- Thiên Sư, lần này bị ngươi hại chết rồi
Ta đi trước
Lần sau tái kiến
Hôm nay chính là ngày diễn ra Bạch gia thương nghiệp hội nghị
Lưu Phong đã đáp ứng với Bạch Vũ cùng đi với ả
Huống hồ hắn bây giờ lại là nô bộc của ả
Thật là không dám chậm trễ
- Phi nhi, mau biến thân, đưa ta trở về
Trương Thiên Sư thấy Lưu Phong vội vàng rời khỏi, cũng không ngăn cản, chỉ nói một câu:
- Công tử, Yến vương đã coi ngươi như địch nhân
Ngươi không đối kháng, hắn cũng không tha cho ngươi đâu
Còn chuyện Vương gia Vương Đông Đông nha đầu ngươi cũng không cần lo lắng
Cứ nghĩ thoáng một chút, cứ làm cho nàng ta ễnh bụng lên là xong
"Ọc
Lưu Phong vốn đã ngồi trên lưng Phi nhi, thình lình nghe những lời này, thiếu chút nữa đã té xuống đất
Làm cho người ta bụng to ra??
Đây có phải là lời nói của Trương Thiên Sư không nhỉ
- Công tử, nhớ lời ta nói nhé
Trương Thiên Sư thấy Lưu Phong không có biểu hiện gì vội nhắc lại
Kỳ thật cũng không nên trách lão
Ngày hôm nay muốn nói chuyện với Lưu Phong cũng là vì vấn đề này
Ai ngờ nãy giờ hai người bàn chuyện chính sự mà quên mất việc này
Lưu Phong vội đáp lại:
- Yên tâm, ta sẽ nhớ, làm cho nàng ta đeo ba lô ngược
"Đúng, làm cho nàng ta ễnh bụng
Có gì là ghê gớm đâu
Ta ủng hộ ngươi
Trương Thiên Sư cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm
Chuyện ông bạn già Bạch Mi ủy thác cho ta, bây giờ cũng đã hoàn thành được
Bay một mạch về tới Phượng viên Di Hồng viện, lúc này Liễu Thanh Nghi đang an ủi Bạch Vũ:
- Muội muội, ngươi đừng có gấp
Công tử nếu đã đáp ứng với ngươi, ta nghĩ người nhất định sẽ đến
Bạch Vũ nghiến răng, căm hận nói:
- Tỷ tỷ, đại ca mỗi ngày đều đi ra ngoài tầm hoa vấn liễu, sao người cứ mặc kệ hắn, không chịu quản thúc hắn như vậy
Bạch Vũ vẫn kiên trì cho rằng tiểu Linh nhi chính là con gái ruột của Lưu Phong
Liễu Thanh Nghi thoải mái đối với Lưu Phong như vậy, nàng cảm thấy bất bình thay cho Liễu Thanh Nghi
- Muội muội, ta chỉ muốn hầu hạ công tử cho tốt
Về phần công tử muốn làm chuyện gì, ta cũng không có quyền quản thúc người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Thanh Nghi đã sớm xác định vị trí của mình tại Di Hồng viện
Nàng không cần phải có địa vị, danh phận gì cả
Chỉ cần trong lòng Lưu Phong nghĩ đến nàng một chút là được
- Tỷ tỷ, ngươi
Bạch Vũ muốn nói sao tỷ vô dụng như vậy
bất quá cũng nuốt trở vào bụng, không nói ra
- Tiểu muội, mới sáng sớm mà người nào làm cho muội tức giận vậy
Ngay lúc này thì Lưu Phong từ ngoài sân đi vào, khóe miệng nở một nụ cười cầu tài
Bạch Vũ thấy hắn về cũng bớt giận một chút nhưng nghĩ lại cả đêm hắn không về nên vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng của mình
- Đại ca, người như thế nào mà cả đêm không về
Người có biết Thanh Nghi tỷ tỷ lo lắng cho người lắm không
Người lớn như thế này sao cứ để Thanh Nghi tỷ tỷ phải lo lắng
Bạch Vũ ngữ khí cứ như là vợ của hắn vậy
Người ta nghe được sẽ có cảm giác người lo lắng cho hắn là nàng chứ không phải Liễu Thanh Nghi
Lưu Phong biết lỗi khẽ liếc nhìn Liễu Thanh Nghi, vội vàng cúi đầu
- Đại ca, người sau này tuyệt đối không được làm chuyện như vậy nữa
Bạch Vũ hiểu rằng mình cần phải thay mặt Liễu Thanh Nghi tranh thủ đòi quyền lợi cho nàng
Hoàng thượng không vội, thái giám mới cần nhanh
Bạch Vũ nha đầu thật là mụ la sát mà
Chính là biểu hiện cho chứng mãn kinh sớm sau này đây mà
Lưu Phong bĩu môi nói:
- Khi nào thi xuất phát
- Có thể xuất phát bất cứ lúc nào
- À quên, muội chờ ta một lát
Ta nói với Liễu Thanh Nghi mấy câu đã
Nói xong đã thấy hắn nắm tay Liễu Thanh Nghi, lôi nàng vào phòng
Đừng xem Lưu Phong bây giờ là nô bộc của Bạch Vũ, nhưng có một số việc cũng chỉ có thể nói hắn một chút mà thôi
Vào trong phòng, Lưu Phong cứ nhìn Liễu Thanh Nghi cười cười
Hắn căn bản cũng chẳng biết nói gì
Nếu lúc nãy Bạch Vũ không nói với hắn thì hắn căn bản cũng không hề biết là mình có lỗi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất quá nếu nói cho cùng thì thân phận hắn tại Di Hồng viện cũng là lớn nhất
Đi qua đêm không về cũng chả ai quản được
Di Hồng viện chứ có phải là ký túc xá của trường đại học đâu mà
Tuy nhiên hắn cũng nhận ra là đối với Liễu Thanh Nghi cũng có chút ủy khuất
Tuy nàng chỉ là thân phận nha hoàn nhưng hắn không hề xem nàng là nha hoàn
Cứ nghĩ đêm nào nàng cũng thức chờ hắn, thì hắn hiểu được cần xin lỗi nàng một chút
Liễu Thanh Nghi là người thông minh
Nàng biết công tử gia muốn nói với mình chuyện gì
Chỉ nhìn ánh mắt là biết
Đối với Liễu Thanh Nghi như vậy là hạnh phúc rồi
Ánh mắt của hắn nói cho nàng biết hắn không xem nàng là nha hoàn
Trong tim hắn có nàng
- Công tử, cái gì cũng không cần phải nói
Thiếp hiểu
Cái gì thiếp cũng hiểu
Bây giờ cũng không còn sớm nữa
Người mau cùng Bạch Vũ muội muội đi đi
Liễu Thanh Nghi lớn mật ôm lấy Lưu Phong, dụi dụi đầu vào ngực hắn
Lưu Phong ôm lấy nàng, hai tay đặt lên mông nàng, nhẹ nhàng xoa bóp
- Công tử, không còn sớm nữa
Đi đi
Mặc dù rất muốn được Lưu Phong tiếp tục xoa bóp hạ thân nhưng Liễu Thanh Nghi cũng biết hôm nay hắn có chính sự, nên chủ động nhắc nhở hắn
- Thanh Nghi, chờ ta, chờ ta xong việc, ta sẽ quay lại
- Công tử, người cố giúp Bạch Vũ muội nhé, nàng ta thật sự rất đáng thương
Lưu Phong xoay người lại, gật đầu nói:
- Nàng yên tâm
Ta sẽ tận lực
Bạch Vũ thật sự rất đáng thương
Chuyện này Lưu Phong rất hiểu
Nữ tử chưa đầy 18 tuổi như nàng kiếp trước cũng chỉ là học sinh cao trung
Nhưng bây giờ nàng ta phải một mình gánh vác sản nghiệp, gánh vác gia cừu một mình
Bạch gia tại Giang Nam cũng là đệ nhị đại thương gia ở đây
Trước đây Lưu Phong cũng đã nghe nói nhiều nhưng chưa tận mắt chứng kiến
Hôm nay hắn mới biết là truyền thuyết quả là không sai
Đây thực sự là một tập đoàn siêu cấp đại địa chủ, sản nghiệp vô cùng lớn, không phải bàn cãi, hơn nữa lại có rất nhiều ruộng đất
Tại một thành thị sầm uất, đông đúc như Giang Nam thì tấc đất tấc vàng
Càng có nhiều đất đai thì càng làm người khác kính phục
Phụ trách tiếp đãi Bạch Vũ chính là một vị trung niên phu nhân tên là Quế Tẩu
Quế Tẩu từ nhỏ đã đi theo phụ thân của Bạch Vũ tạo dựng cơ nghiệp cho Bạch gia
Đối với Bạch Vũ rất mực thương yêu, xem nàng như con gái mình vậy
Lần này mười mấy tên chưởng quỹ của Bạch gia liên thủ đề nghị cử hành Bạch gia thương hội
Ai cũng muốn đặt lợi ích của mình lên trên hết
Chỉ có Quế Tẩu là ủng hộ Bạch Vũ
Quế Tẩu dẫn mọi người vào trong nhà
Bố trí phòng ốc cho mọi người
Sau đó gọi Bạch Vũ cùng mình đi vào một gian phòng gần đó
Đóng cửa lại, Quế Tẩu vẻ mặt lo lắng nói:
- Tiểu thư, ta nghe nói tam thúc của ngươi sẽ nhân cơ hội lần này đoạt lấy chức vị gia chủ của ngươi
Ngươi phải cẩn thận mới được
Bạch Vũ nhíu mày, kinh ngạc hỏi:
- Quế Tẩu, là ai nói cho người nghe vậy
Tam thúc chắc không phải là người như vậy
Trong trí nhớ của Bạch Vũ thì vị tam thúc này của mình trước đây không có dã tâm, cũng không gây bất hòa với ai
Muốn nói ai nhân cơ hội này đoạt quyền thì nàng có thể tin nhưng là nói tam thúc thì nàng không thể tin được
Quế Tẩu vội nói:
- Tiểu thư, tin tức này ta biết là từ thư đồng của tam thúc
Hắn đã liên lạc với một số chưởng quỹ của Bạch gia muốn gây khó dễ cho người
Ta chỉ là đề tỉnh cho người
Hy vọng người có sự chuẩn bị
- Quế Tẩu, tam thúc là người thế nào, ta rất rõ ràng
Không thể tin tưởng lời nói của một thư đồng được
Bạch Vũ vẫn như trước không tin
Quế Tẩu thở dài một hơi nói:
- Tiểu thư, tam gia làm người thế nào ta há lại không biết
Trước kia hắn luôn xem ngươi là con gái
Bất quá khi đó lão gia và thiếu gia vẫn còn sống
Bây giờ lão gia và thiếu gia không còn nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không còn ai chế trụ, đương nhiên hắn sẽ hiện nguyên hình
Bạch Vũ nghe vậy, trầm mặc hồi lâu, buồn bã nói:
- Tại sao bây giờ nhân tình thế thái lại như thế này
- Tất cả cũng chỉ vì lợi ích mà thôi
Quế Tẩu tràn đầy cảm xúc nói: "Tiểu thư, chuyện này bây giờ nên làm thế nào
Bạch Vũ lắc đầu nói:
- Ta bây giờ cũng không biết
Đến lúc đó sẽ tính
Mặc kệ, bất kể thế nào đi nữa thì ta cũng không cho phép bất cứ ai cướp đi sản nghiệp của Bạch gia
Huống hồ ta còn muốn phát dương quang đại Bạch gia
Vì phụ, huynh báo thù tiết hận.