Lưu Phong vốn muốn xuất Hạo Thiên kiêm, nhưng kiếm hồn của hạo thiên kiếm lại cự tuyệt hắn
Bất đắc dĩ hắn đành phải xuất nhuyễn kiếm ra đối địch
Chậm rãi di chuyển về phía trước, Lưu Phong quanh thân tản ra một cỗ khí thế mãnh liệt, Thanh Sơn kiếm khách hơi biến sắc, trong giây lát lão đột nhiên có cảm giác nghẹt thở
"Cố chủ của các hạ là Đông cung hay là Yến vương
Người muốn giết Lưu Phong rất nhiều, nhưng chân chính dám hành động thực sự cũng chỉ có hai nơi này
Vốn còn có ma giáo, nhưng hiện tại tựa hồ không có khả năng, tả hữu thánh nữ đều có quan hệ với hắn, ngay cả thánh mẫu Lý Hương Quân cũng ở tại Phong thành
Dưới tình huống như vậy, ma giáo sao có thể xuống tay đối với hắn được
Lưu Phong ánh mắt lấp lánh hữu thần, không giận mà uy nói:
"Bỏ qua lần này, ngươi sẽ mất đi cơ hội
Thanh Sơn kiếm khách tuy kinh bất loạn, đôi mắt sắc nhọn như chim ưng không hề úy kỵ nhìn Lưu Phong
Lão không nghĩ rằng mình đoán sai, Lưu Phong chính xác vẫn ở kim đan kỳ tu vi
Đối với một tu chân Kim đan kỳ, lão không cần thiết phải lùi bước, cũng không cần phải sợ hãi
Trong khi nói, Thanh Sơn kiếm khách tăng mạnh khí thế trên người, gắt gao bao phủ lấy Lưu Phong
Nhưng Lưu Phong dưới khí thế uy áp của lão, vẫn giữ khí độ như trước thong dong không bức bách, như uyên đình nhạc trì
- Giải thích câu "uyên đình nhạc trì" nghĩa là hồ sâu, núi Nhạc
Ở núi Ngũ Nhạc trong đó có núi Thái Sơn, ý nói thâm sâu khó dò, vững vàng không lay chuyển nổi
Hết giải thích
Thanh Sơn kiếm khách thành danh năm mươi năm trước, lão tu luyện sát phạt chi kiếm, một thanh Thanh Sơn kiếm đã giết chẳng biết bao nhiêu nhân vật tu chân giới thành danh
Cho đến lúc này, đều là lão dùng khí thế mạnh mẽ áp đảo, nhiễu loạn tinh thần đối phương chiếm lấy lợi thế
Ai biết phương pháp đồng dạng dùng trên người Lưu Phong lại không hề có tác dụng
Lão thậm chí hoài nghi, tu vi của Lưu Phong không chỉ đơn giản là kim đan kỳ
- "Sát
Trong trận tâm lí chiến này, khí thế tranh tài, Thanh Sơn kiếm khách tựa hồ đã thất bại, lão là người đầu tiên không thể giữ nổi bình tĩnh
Vừa hét lên, Thanh Sơn kiếm bắn ra mấy đạo hàn mang, hình thành một cái tráo phô thiên cái địa hướng tới Lưu Phong
Thanh Sơn kiếm khách biết Lưu Phong không đơn giản, cho nên vừa ra tay đã xuất sát chiêu
Kiếm này thật là kỳ diệu, kiếm vừa xuất ra, kiếm thế tràn ngập sát khí
Lưu Phong không hề động đậy
Không thể phủ nhận, Thanh Sơn kiếm khách này đích thực có vài phần hỏa hầu, nhưng đối với hắn mà nói thì cũng không coi ra gì
Tục ngữ nói đúng, đi một ngày đàng học một sàng khôn
Lưu Phong với tu vi kiếm đạo bây giờ, vượt lên trên Thanh Sơn kiếm khách rất xa
Đối với một kiếm này, huyền cơ đều đã bị hắn nhìn thấu hết
Đối mặt với Lưu Phong dù Thái Sơn có sụp mặt vẫn trấn tính không đổi sắc, ngược lại Thanh Sơn kiếm khách có chút sợ hãi
- "Giả thần giả quỷ, đi tìm chết
Thanh Sơn kiếm khách gầm lên một tiếng
Kiếm quang ngưng tụ lại một điểm, hàn mang đột nhiên hướng tới cổ họng Lưu Phong đâm tới
- "Phanh
Một tiếng, đúng thời điểm Thanh Sơn kiếm khách đã Lưu Phong chết chắc rồi, nhuyễn kiếm của Lưu Phong chẳng biết xuất thủ khi nào lại đỡ một kiếm kinh người của lão
Kiếm hai người va chạm, một luồng trùng kích lực cự đại nhất thời làm hổ khẩu Thanh Sơn kiếm khách chấn động đau đớn
Lão vội vàng lui về sau, sợ Lưu Phong thừa thế đánh tới
Lưu Phong thì chỉ cười nhẹ, lệ mang như điện, ngạo nghễ nói: "Ngươi không phải đối thủ của ta
Thanh Sơn kiếm khách tuy một kích bất thành nhưng không hề mất tự tin
Một kiếm trước tuy cường mạnh nhưng lão vẫn chưa có thi triển toàn lực
Cho nên, chuyện ai thắng hay bại, bây giờ chưa thể kết luận vội được
- "Cuồng vọng
Thanh Sơn kiếm khách quát nhẹ một tiếng, cổ tay rung lên, Thanh Sơn kiếm trong tay vung lên, rít lên không ngừng, xung quanh nhất thời hàn khí ngập trời
Lưu Phong vẻ mặt lạnh lùng, giơ nhuyễn kiếm trong tay lên đỡ, đối mặt với thế công của Thanh Sơn kiếm khách không hề để ý vì hắn có thừa năng lực hoàn toàn hóa giải
Thanh Sơn kiếm khách cũng không phải thằng ngốc, rút kinh nghiệm sau vài lần tranh đấu, lão phát hiện một sự thật, người trẻ tuổi trước mắt này, tuyệt đối có thực lực vượt xa lão
Có lẽ, ngay từ lúc trận chiến này bắt đầu, lão đã có kết cục là thất bại
Tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng lão cũng không cam tâm nhận thua lúc này
Lão đã bế quan năm mươi năm, đây là lần đầu tiên nhân nhiệm vụ sát thủ
Lão không nghĩ lần đầu tiên của mình sau năm mươi năm lại để thất bại như vậy
- "Ta nhất định phải giết ngươi
Thanh Sơn kiếm khách rốt cục cũng không dám bảo lưu thực lực, tinh túy của sát phạt chi kiếm hoàn toàn bộc lộ hết ra, kiếm như lưu vân, nhanh như thiểm điện, hàn mang đầy trời tất cả đều hướng Lưu Phong cuốn tới
Lưu Phong khinh miệt cười, kiếm đạo người này, dù cho lúc trước chưa tu thành nguyên anh, Lưu Phong cũng không hề e ngại
Kiếm thế nhìn có vẻ như lợi hại nhưng đối với Lưu Phong mà nói, sơ hở đầy ra, người này cơ hồ đã không còn giá trị lợi dụng, Lưu Phong quyết định ra tay
- "Ngươi làm ta quá thất vọng, trò chơi cũng nên kết thúc rồi
Lưu Phong quát lạnh một tiếng
Nhuyễn kiếm trong tay rất nhanh múa thành một đoàn kiếm quang, cùng lúc đó, hắn thi triển Thất Tinh bộ, thân ảnh di chuyển rất nhanh
Lúc Thanh Sơn kiếm khách hoa cả mắt, thì nhuyễn kiếm của Lưu Phong đã đâm vào trúng ngực hắn
Máu phụt ra, hét thảm một tiếng, Thanh Sơn kiếm khách ngã xuống mặt đất
Sắc mặt lão tái nhợt nhìn Lưu Phong, thật sự không thể tưởng tượng chính mình lại thua nhanh như vậy
- "Ngươi bại rồi
Lưu Phong lạnh nhạt nói, "Hiện tại có thể nói ra kẻ sai khiến thật sự ở phía sau chưa
Thanh Sơn kiếm khách tựa hồ còn đắm chìm trong kinh hãi, lão thật sự không tưởng tượng nổi lại có người tốc độ lại nhanh đến dường này
- "Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi
Lưu Phong cũng không để ý đến vẻ mặt kinh hãi của Thanh Sơn kiếm khách
Thanh Sơn kiếm khách do dự một chút, cẩn thận hỏi: "Ta nói cho ngươi biết, ngươi thực sẽ tha cho ta sao
- "Đương nhiên
Lưu Phong xác nhận
- "Tốt lắm, ta nói
tục ngữ nói thật đúng, người nào sống càng lâu thì càng sợ chết
Hiển nhiên Thanh Sơn kiếm khách chính là loại người này
- "Là
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tiếng là vừa nói ra, Thanh Sơn kiếm khách đột nhiên bị một đạo hàn mang đánh trúng lập tức thân vong
- "Giết người diệt khẩu
Lưu Phong hơi kinh hãi, vội vàng nhìn lại bốn phía, đã thấy phía sau Thanh Sơn kiếm khách cách đó không xa, chẳng biết khi nào đã xuất hiện một trung niên nhân, cầm trong tay một thanh thanh minh kiếm
Hiển nhiên, Thanh Sơn kiếm khách là do lão này giết chết
- "Sư đệ à, không phải sư huynh độc ác, chính là ngươi đã quá vô dụng rồi
Người nọ nhìn thoáng qua thi thể Thanh Sơn kiếm khách, lại nhìn lại Lưu Phong: "Ngươi rất mạnh, ít nhất là mạnh hơn nhiều so với sư đệ vô dụng của ta
- "Ta tự giới thiệu một chút, ta là Thanh Minh, cũng là một tu chân sát thủ được người ta thuê đến giết ngươi!"kẻ vừa tới lạnh nhạt nói
Thanh Minh tiếng nói vừa dứt, tay đã chậm rãi nắm chặt Thanh minh kiếm, trong phút chốc, Lưu Phong cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm xuống nhanh chóng, sát khí dày đặc vô cùng công kích tới hắn
Hiển nhiên, tu vi người này mạnh hơn Thanh Sơn rất nhiều
Kiếm chưa ra khỏi vỏ, kiếm thế đã tràn ngập bốn phía, kiếm đạo Thanh Minh đạt được xem ra cũng không tệ
- "Nói ra kẻ sai khiến ở phía sau, ta có thể để ngươi sống sót rời đi
Tuy ngươi so với Thanh Sơn mạnh hơn một ít, nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của ta
trừ phi là nguyên thần trung và hậu kỳ cao thủ loại đó, nếu không Lưu Phong căn bản không sợ
- "Tiểu tử, ngươi rất tự tin
Chẳng qua ta hy vọng ngươi hiểu được, ta không phải là Thanh Sơn
Thanh Minh kiếm khách cười lạnh một tiếng, nói:
"Trên đời ai cũng biết Thanh Sơn là nhất đẳng tu chân sát thủ nhưng lại không biết Thanh Minh ta
Hắn tuy là sự đệ của ta nhưng một thân bản sự cũng là do ta truyền thụ
cho nên ta vừa là sư vừa là huynh
nói xong, quanh người Thanh Minh nhất thời xuất hiện một cỗ sát khí lạnh người
Lưu Phong đứng im bất động, nhãn mang chợt lóe, kình khí quanh thân tỏa ra mãnh liệt, quần áo rung phần phật, uy thế không hề yếu hơn Thanh Minh, chẳng qua so với sát khí của Thanh Minh có điểm bất đồng, khí thế của Lưu Phong tương đối nhu hòa
- "Quả nhiên, ngươi dễ dàng đánh bại được Thanh Sơn quả là có chút bản sự
ánh mắt Thanh Minh dần dần ngưng trọng, ý khinh thị lúc trước cũng được thu liễm
Ngay lúc đó lão khẽ kêu một tiếng, nhanh chóng di chuyển, tức thời liền xuất hiện tại địa phương cách Lưu Phong khoảng một trượng
Lưu Phong khóe miệng vẫn lộ ra ý cười nhàn nhạt, thật là thản nhiên tự đắc, chỉ là nhuyễn kiếm kia không ngừng phun nuốt quang mang, khiến người ta thấy một loại sát ý lạnh lùng
Thanh Minh ánh mắt sắc bén, liếc về phía trên mặt Lưu Phong
tay phải cầm Thanh Minh kiếm rút ra, nhất thời một cỗ kiếm khí sắc bén vô cùng lao tới Lưu Phong
Lưu Phong nhãn mang phát lạnh, nhuyễn kiếm múa lên liên tục, hóa thành một đạo kiếm quang màu trắng, lao thẳng tới đỡ
Hai cỗ kiếm quang tại không trung quấn lấy nhau
Sau va chạm tạo thành một làn sóng nhất thời làm không khí xung quanh hỗn loạn, tiếp theo một tiếng nổ mạnh, khí lãng cự đại đẩy hai người ra xa
Lưu Phong trong vụ nổ phiêu nhiên lùi lại, ngạo nghễ mà đứng, thần sắc như trước không thay đổi, hiển nhiên một chút cũng không để ý về những cơn gió vừa rồi
Lại nói đến Thanh Minh ở đó, thân hình hơi run rẩy, khẽ nhoáng lên, lùi thẳng về phía sau ba bước mới có thể đứng vững lại
Trên mặt lão hiện ra thần sắc khó tin: "Xem ra chúng ta đã xem nhẹ ngươi
- "Nên nói là chủ của các ngươi cung cấp thông tin không chuẩn
Lưu Phong cười nói:
"Nói không dễ nghe, chủ của các ngươi kỳ thật chính là cho các ngươi đi tìm chết
Thanh Minh kiếm khách hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị toàn lực đánh một kích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lúc đó lão toàn lực triển khai tốc độ, ý đồ dùng tốc độ cao chiếm ưu thế, vào lúc Lưu Phong không có phản ứng, Thanh Minh kiếm của lão đã bổ thật mạnh về phía Lưu Phong
Lúc đó Lưu Phong nhanh chóng giơ kiếm lên đỡ, bị lực phản chấn liền lảo đảo lui về phía sau vài bước
Thanh Minh thấy thế mừng rỡ, như hình với bóng, kiếm quang gắt gao bám sát đến, lão Lưu Phong tất phải chết
Đúng lúc ấy, dị biến xảy ra, đã thấy thân hình Lưu Phong đang lùi lại đột nhiên biến mất
- "Tốc độ của ngươi hãy còn chậm, đồng thời ngươi cũng qua ngu ngốc, ngươi không nên đến gần ta như vậy
khi Thanh Minh hoảng hốt xoay người, thì Lưu Phong cũng đồng thời xuất hiện phía sau hắn, ngay lúc đó một đạo kiếm quang sáng cực chói từ tay Lưu Phong lóe lên nhanh như thiểm điện chém tới thân mình lão
Thanh Minh hét lên, vội vàng xoay người ngăn trở
- "Phanh" một tiếng, tiếng kim thiết va chạm lại vang vọng trên bầu trời đêm
Đã thấy Thanh Minh kiếm kia không thể chịu được khí lãng cự đại kia tức thì vỡ thành vài đoạn
Kiếm thế của Lưu Phong vẫn như trước không giảm, đánh trúng thân mình của Thanh Minh
Lão cả người trúng kiếm ngã về phía sau, e rằng đã cửu tử nhất sinh
Vì phòng ngừa sự tình lúc trước phát sinh, Lưu Phong cố ý thả thần điểu Phi Nhi cảnh giới bốn phía
- "Không muốn chết thì nói ra kẻ chủ mưu
Lưu Phong ngữ khí nhạt, nhưng trong đó lại tràn ngập sát khí đáng sợ
Thanh Minh không hề nghĩ gợi liền nói: "Ta là được Đông cung thuê
- "Ta đã nói rồi, có thể để ta đi được chưa
Thanh Minh giãy giụa đứng dậy, chuẩn bị rời đi
Lưu Phong cười lạnh một tiếng, nói: "Ngươi là kẻ tâm ngoan thủ lạt, ngay cả đồng môn cũng không tha, lưu ngươi lại cũng phiền toái
Vừa dứt lời, Phi nhi giữa không trung đột nhiên hóa thành một đạo thanh sắc hỏa đoàn đánh tới Thanh Minh, Thanh Minh thậm chí ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng chưa kịp phát ra, cả người đã hóa thành tro tàn
- "Đông cung
Lưu Phong chán ghét nói: "Nữ nhân đáng giận, ngươi dám bất ngờ thất hứa, phái người đến ám sát ta
Lưu Phong thương tâm thay Chu Phong, gặp phải một mẫu thân như vậy thật là bi ai a
Đương nhiên, Lưu Phong cũng không biết, hai sát thủ này không phải do Thái tử phi phái đến, mà là do một người khác
Khi Lưu Phong vẻ mặt sát khí xuất hiện trước mặt là lúc Thái tử phi nàng đang ngủ, trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ màu đỏ thẫm
Chẳng biết xuất phát từ mục đích gì, Thái tử phi không hề thay đổi quần áo từ trong màn bước ra
"Hài tử, ngươi đêm khuya đến đây, có chuyển khẩn cấp gì sao
Thời gian gần đây, Thái tử phi rất nhiều lần không tự chủ được lại nhớ tới Thái tử năm đó
nàng cảm thấy trên người Lưu Phong có hình dáng Thái tử
có đôi khi nàng nhìn Lưu Phong, trong lòng liền có một loại cảm giác khó hiểu
Loại cảm giác này làm nàng tâm loạn không thôi, tựa như giống năm đó gặp lại Thái tử anh tuấn thập phần giống nhau
chỉ là hiện tại nàng đã qua tuổi trung niên, hơn nữa kẻ trước mắt này trên danh nghĩa là "nhi tử" của nàng
Lưu Phong hừ lạnh một tiếng, ánh mắt trơ tráo nhìn chiếc váy ngủ kia bao lấy những đường cong lả lướt, trong miệng thậm chí thầm nuốt một ngụm nước bọt, thật muốn đem nàng đặt dưới thân cưỡi lên một phen
Chu Phong a Chu Phong, ngươi bảo ta phải làm thế nào mới tốt đây
- "Ngươi có biết ta tìm ngươi là có chuyện gì không
Lưu Phong âm thanh lạnh lùng hỏi
Thái tử phi thấy hai mắt Lưu Phong dán chặt nên người mình, chính là cảm thấy hơi chút khẩn trương, nhưng ngay lập tức thản nhiên đối mặt, dù sao Lưu Phong cũng không phải con nàng, bị hắn nhìn thì có làm sao
- "Nếu thân thể ta có thể đổi được sự thành phục của hắn đối với ta, ta sẽ nguyện ý
Thái tử phi tà ác nghĩ:
"Thái tử điện hạ, năm đó không có mượn tay người, hiện tại đành dùng con của người để thay thế vậy
- "Ngươi ngớ ngẩn gì vậy
Lưu Phong không biết ý tưởng trong lòng Thái tử phi, chỉ là thấy mặt nàng si ngốc mới lên tiếng nhắc nhở
Thái tử phi lúc này mới bừng tỉnh, thầm trách cứ chính mình, ý tưởng trong lòng như vậy thật quá xấu xa
trên mặt nhất thời phớt qua một tia đỏ ửng
Nàng thanh tỉnh lại ý thức, thân phận thực sự của Lưu Phong vĩnh viễn không được nói ra
cho nên nàng phải cả đời giả trang là mẹ ruột của Lưu Phong
Có mối quan hệ này, nàng tuyệt đối không thể cùng Lưu Phong làm ra cái gì, nếu không, nàng sẽ trở thành trò cười thiên cổ, là dâm phụ bị vạn người phỉ báng
Thái tử phi thanh tỉnh một chút, vội vàng hỏi: "Hài tử, ngươi nói gì
Lưu Phong thu toàn bộ biểu tình biến hóa của Thái tử phi thu vào trong mắt, có chút giận dữ, nói: "Được, đừng có làm bộ nữa
Vừa rồi, ngươi phái hai gã sát thủ tới để giết ta
Đáng tiếc a, người ngươi phái thật sự không chịu nổi một đòn
- "Ta đứng trước mặt ngươi có phải là ngươi cảm thấy ngoài ý muốn
Lưu Phong trong mắt hiện lên một đạo sát ý
Trong một căn phòng khác của Đông cung
Hoàng thái tôn thần tình lo lắng đi đi lại lại trong phòng, có vẻ rất là kinh hoảng
Đột nhiên, một tiếng đẩy cửa nhẹ vang lên
Hoàng thái tôn vội đi tới, vừa đi vừa hỏi: "Thế nào, sự tình ra sao rồi
Một tiếng nữ nhân lạ lạnh lùng vang lên: "Thái tôn điện hạ, rất tiếc phải nói với người rằng, hai gã sát thủ ngươi phái đi đã thất bại
Hoàng thái tôn nhìn thấy trước mắt một nữ nhân mặc hắc y, nhất thời một trận kinh ngạc:
"Ngươi
ngươi là hắc phượng hoàng
Là mẫu thân đại nhân bảo ngươi đến
Người đã biết
Hắc phượng hoàng cười lạnh một tiếng, nói: "Thái tôn điện hạ, không phải kinh hoảng, Thái tử phi điện hạ cũng không biết hai người kia là do người phái đi
Chẳng qua ta có một tin tức không tốt muốn nói cho ngài, Lưu Phong đã giết hai gã sát thủ kia, hơn nữa đã hắn đã đến Đông cung cùng Thái tử phi đối chất
Hoàng thái tôn kinh hãi không thôi, có vẻ lục thần vô chủ, lẩm bẩm nói: "Ta nên làm gì bây giờ, ta nên làm gi bây giờ
Không phải ta muốn giết hắn, chỉ là không giết hắn, tâm lý ta thấy bất an
- "Phượng hoàng tỷ tỷ, ngươi nói xem ta nên làm gì bây giờ
Ngươi giúp ta đưa ra chủ ý đi
Trong lúc hoảng loạn, Hoàng thái tôn rõ ràng đã đem Hắc phượng hoàng trở thành cọng rơm cứu mạng
Hắc phượng hoàng thở dài trong lòng một tiếng, nói rằng rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chủ công cùng Thái tử phi đều một đời kiêu hùng, tại sao lại sinh ra một phế vật như thế này
Tuổi tác không sai biệt nhiều, ngươi nhìn tiểu tử Lưu Phong kia xem, chẳng những tài hoa xuất chúng, hơn nữa năng lực cũng được mọi người công nhận
- "Nhu nhược
Hắc phượng hoàng dùng ánh mắt khinh bỉ liếc Hoàng thái tôn, nói: "Có chết cũng không nhận
Đối mặt với trách vấn của Lưu Phong, Thái tử phi hoang mang
nàng vội nói:
"Hài tử, ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm rồi
Ta như thế nào lại phái sát thủ giết con chứ
Con đừng quên, ta thủy chung vẫn là mẫu thân của con
- "Ta cũng kỳ quái, đều nói hổ dữ còn không ăn thịt con, nữ nhân ngươi so với lão hổ còn ác tâm hơn, bất ngờ phái người ám sát con mình
Lưu Phong lạnh giọng hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- "Hài tử, ngươi nghe ta nói, ta thực không có phái người ám sát ngươi, giữa chúng ta nhất định có sự hiểu lầm
Thái tử phi lần này thật sự oan uổng
Lưu Phong nhìn ánh mắt Thái tử phi, thấy trong lòng Thái tử phi một trận bối rối, vội vàng nói:
"Hài tử, nếu ngươi không tin ta, ngươi liền giết ta
Động thủ đi
nói xong, Thái tử phi nhắm mắt, thân hình khẽ run rẩy
"Đồi núi" bão mãn dưới váy ngủ vì không chịu sự trói buộc khẽ đung đưa, khiến cho hạ thân Lưu Phong lập tức phản ứng
Lưu Phong cũng không phải là không có ý giết chết nữ nhân vô sỉ này đi, chỉ là hắn đã đáp ứng Chu Phong, phải giữ lại mạng của nàng
- "Được, ta tin tưởng rằng không phải ngươi
Lưu Phong lạnh nhạt nói:
"Chẳng qua ta khẳng định là người do Đông cung phái đến
Không phải ngươi, , vậy cũng chỉ có thể là thái tôn giả mạo kia
Hiện tại hắn ở đâu
Ta liền tới giết hắn
Lúc này, Hoàng thái tôn dưới sự hộ tống của Hắc phượng hoàng cùng đi tới
Hoàng thái tôn tựa hồ rất e ngại Lưu Phong, hắn vội vàng đi tới, giả bộ quan tâm hỏi han:
"Mẫu thân đại nhân, người không có việc gì chứ
- "Nói cho ta, hai sát thủ kia, có phải là thuộc hạ của ngươi
Lưu Phong xoay chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm Hoàng thái tôn, vẻ mặt đầy sát khí
Hắc phượng hoàng bất động thanh sắc ngăn trước người Lưu Phong, nói: "Hầu gia, ta nghĩ ngươi chắc là hiểu lầm
- "Ta xem hai sát thủ kia là người của Yến vương
Bọn họ muốn giá họa cho Đông cung, khơi mào xung đột giữa chúng ta
Hầu gia là người thông minh, nên sẽ không mắc mưu Yến vương chứ
Hắc phượng hoàng mỉm cười nói
- "Đúng, khẳng định là người của Yến vương
Hoàng thái tôn bạo gan nói một câu
Lưu Phong cười lạnh một tiếng nói: "Ngươi nghĩ ta sẽ tin ngươi sao chứ
Hoàng thái tôn, nếu ngươi là nam nhân, ngươi liền thừa nhận một cách thống khoái đi, đừng làm ta khinh bỉ, xem thường ngươi
- "Hừ, Thái tử điện hạ là anh hùng, như thế nào lại sinh ra một phế vật như ngươi
Lưu Phong cố ý nói: "Theo ta thấy, ngươi nhất định không phải do Thái tử sinh ra
Dù có làm gì thì vẫn là thằng con hoang
"
Hoàng thái tôn ngày thường luôn cao cao tại thượng, làm sao chịu được sự đả kích của Lưu Phong, nhất thời mặt đỏ tía tai, quát: "Ngươi mới là con hoang, chính là lão tử muốn giết ngươi đó
Đáng tiếc, hai thứ rác rưởi kia không thành công
Tuy nhiên ta sẽ không buông tha cho ngươi, sớm muộn sẽ có ngày ta giết được ngươi
Thái tử phi nghe xong lời của Lưu Phong, biết ý hắn ám chỉ gì, sắc mặt có chút tức giận:
"Hầu gia, mong ngươi biết tích điểm khẩu đức
Trước mặt Hoàng thái tôn, Thái tử phi vẫn hết sức cẩn thận, tịnh không có gọi Lưu Phong một tiếng "hài tử"
- "Tích đức nên là hai mẹ con các ngươi đó
Lưu Phong cười lạnh một tiếng
Ta vốn không muốn cùng các ngươi đối đầu, nhưng là các ngươi bức người quá đáng, thế nên đừng oán trách ta."