Hi Du Hoa Tùng

Chương 805: Nâng cốc ngôn hoan làm mai sự




"Tiểu bạch kiểm, ngươi chết chắc rồi
Thích khách che kín mặt từ trên xuống dưới chăm chú nhìn Lưu Phong
Càng nhìn càng khó chịu, nam nhân sao đẹp trai thế, chả trách Túc Vương Phi nhanh chóng thông đồng cùng với hắn như vậy
Đang lúc nói, thích khách che mặt đã vung trường đao chém thắng vào Lưu Phong
"Xoát xoát
Thích khách che mặt hiển nhiên cũng là tu chân, bản lĩnh dùng đao cũng không tệ
Xem chiêu thì thấy bình thường chẳng có gì quái lạ, nhưng tiếng chém gió lại liên tục phát ra không ngừng
Quả là uy thế kinh người
Đến hộ vệ của soái phủ đứng bốn phía cũng cảm nhận được áp lực làm cho khó thở, không khỏi phải lui lại mấy bước
Đôi mắt Lưu Phong hơi nheo lại, ánh mắt chăm chú nhìn vào biến hóa của trường đao
Đột nhiên hắn hừ lạnh một tiếng
Ngay lúc đao của thích khách che mặt sắp đánh trúng hắn, trong tay hắn bất ngờ xuất một nhuyễn kiếm
Cùng lúc đó, nhuyễn kiếm nọ cũng bắn ra một đạo kiếm quang đón lấy đao phong, hướng về mi tâm thích khách che mặt
Vốn tự cho là đường đao không hề sơ hở nhưng lại trong nháy mắt bị Lưu Phong phá giải, thích khách che mặt nhất thời kinh ngạc không thôi
Ngay lúc hắn còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy hoa mắt, một đạo kiếm quang màu vàng nhạt đã tới trước mặt hắn
Dù sao thích khách che mặt cũng từng trải qua trăm trận, mặc dù nguy cũng không loạn vội vàng hoành đao đón đỡ
Trong nháy mắt ở trước mặt đã múa ra một vòng đao khí phòng ngự cuồn cuộn
Sau một tiếng "Phanh!", đao kiếm va chạm vang dội trong những đợt sóng không khí mãnh liệt
Thân hình thích khách che mặt bị chấn động liền lùi lại mấy bước
Đôi mắt vốn sáng lấp lánh có thần, giờ phút này đã ảm đạm không còn chút ánh sáng
Còn Lưu Phong chính là Lưu Phong, không lùi chỉ có tiến tới
Kiếm Phong rung lên lập tức mở ra một đợt công kích mới
Thích khách che mặt lúc này mới tỉnh ngộ là tu vi của Lưu Phong cao hơn hắn rất nhiều
Nhưng sự tình cho tới bây giờ cũng không thể làm gì khác hơn là liều mạng một trận
Thế công của Lưu Phong rất mạnh, thích khách che mặt chỉ có thể phòng thủ không ngừng
Trong khi giao chiến tiếng kim loại va nhau vang lên liên tiếp
Mỗi một kiếm của Lưu Phong cũng là lực mấy vạn cân, căn bản không để cho thích khách che mặt có bất cứ cơ hội nào lấy hơi
Trường đao của thích khách che mặt không ngừng vung lên phóng ra từng đạo đao thế hóa giải công kích của Lưu Phong
Vài kiếm ban đầu hắn tựa hồ còn có thể nỗ lực hóa giải
Nhưng chỉ hơn mười chiêu mà hắn có vẻ đã không còn sức nữa
Không thể đối phó được, hắn chỉ còn cách không ngừng lui về phía sau
Nhạc Tử Lân Lão sớm đã nghe người khác nói thực lực Lưu Phong phi thường cường đại
Hôm nay trông thấy mới biết được lời nói không phải giả, trong lòng không khỏi âm thầm khen ngợi
Đồng thời
Sự bất ổn của Túc Vương Phi cũng bắt đầu chậm rãi tĩnh xuống
Nhìn động tác tiêu sái tự nhiên của Lưu Phong, nàng không khỏi nghĩ tới câu nói trước kia của Lưu Phong muốn cùng nàng kết giao bằng hữu
"Hừ
Lưu Phong hừ lạnh, nhuyễn kiếm xé gió lập tức phá tan tất cả phòng ngự của thích khách che mặt
Dưới tình thế cấp bách, thích khách che mặt không thể làm gì khác hơn là ném trường đao, dựa vào đao khí mà bật ngược lại
Sau khi phi thân được bảy tám trượng hắn tưởng rằng đã tạm thời an toàn
Cũng không nghĩ trong lòng phát lạnh, sau lưng hắn đột nhiên truyền đến một luồng sát khí sắc bén
"Còn muốn chạy, không dễ dàng như vậy
Không biết khi nào mà Lưu Phong bây giờ đã hiện ra phía sau hắn, ánh vàng nhạt của nhuyễn kiếm đang chỉ thẳng vào mi tâm của hắn
"Nói, ai phái ngươi tới
Nhạc Tử Lân tiến lên một bước, lạnh giọng quát hỏi
Thích khách che mặt hít một hơi thật sâu, khiến cho mình tỉnh táo lại, lạnh nhạt cười nói: "Tài nghệ không bằng người
Đã vào tay các ngươi ta không có gì để nói, giết ta đi
Lưu Phong khinh thường cười cười: "Không sợ chết, ngươi thật ra cũng có khí khái a
Bất quá ta muốn biết, ngươi có e ngại cảm giác sống không bằng chết hay không
"Ngươi muốn làm gì
Trong giọng nói của thích khách che mặt rõ ràng pha chút sợ hãi, bởi vì hắn từ trong mắt Lưu Phong đã nhìn ra một điều gì đó
"Tiểu Hầu gia
Lúc đầu, Túc Vương Phi cảm giác được ánh mắt người này rất quen thuộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại nghe ngữ khí cùng thanh âm của hắn mặc dù đã cố thay đổi, nhưng mà vẫn có chút quen thuộc
Nghe được Túc Vương Phi nói, thân thể thích khách nọ nhất thời liền run rẩy một chút tựa hồ sợ hãi cái gì đó
Nhạc Tử Lân dường như cũng đoán được tâm tư của nữ nhi, vội vàng hỏi: "Tình Thiên, hắn là người của phủ Túc Vương
Túc Vương Phi cũng không giấu giếm, thản nhiên nói: "Có lẽ thế, con bây giờ cũng không dám khẳng định
Gỡ mặt nạ hắn xuống, là ta có thể biết được"
Đến phải cảm ơn tên đầu đất Túc Vương
Lưu Phong giờ mới biết cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân hôm nay là do tên hỗn đản Túc Vương nọ cấp cho mình
Vẻ mặt hắn thong thả, tay nắm chặt chuôi kiếm quát lạnh: "Tự gỡ khăn che mặt xuống"
Thích khách che mặt nghe xong, hừ lạnh một tiếng nói: "Ta không phải là người của Túc Vương phủ, các người đều lầm rồi
"Có đúng không
Chờ ta vạch khăn che mặt của ngươi
Đang nói, Lưu Phong cước đạp Thất Tinh bộ, lắc người nhất thời liền đứng trước thích khách che mặt
Đưa tay giựt khăn che mặt xuống
"Hóa trang
Lưu Phong mắt sáng như sao
Sau khi tháo khăn che mặt của thích khách ra, trước tiên phát hiện trên mặt hắn có dấu vết cải trang
Lập tức ra tay nhanh như chớp lột luôn lớp mặt nạ da người trên mặt tên nọ xuống
"Quả nhiên là ngươi, Vương Cương
Túc Vương Phi yếu ớt thở dài một tiếng, nói: "Ngươi và ta coi như cũng từng là chủ tớ, không nghĩ rằng người mà hắn phái tới lấy mạng ta lại là ngươi
Thích khách bị gọi là Vương Cương, căm tức nhìn Túc Vương Phi, quát: "Vương phi, ngươi lầm rồi
Không phải Vương gia phái ta tới, là ta muốn giết ngươi
Ngươi phản bội Vương gia, ta tự nhiên không tha cho ngươi
"Đồ hỗn trướng
Nhạc Tử Lân lạnh quát một tiếng, nói: "Bắn tên, giết chết hắn
Ra lệnh một tiếng, Vương Cương nhất thời liền biến thành con nhím
"Tiểu hầu gia, sự tình hôm nay thật sự là cám ơn ngươi rồi
Nếu như không có ngươi, Tình nhi của ta có lẽ đã bị hại rồi
Đi, ta tự mình mở tiệc rượu đãi ngươi
Nhạc Tử Lân luôn trọng anh hùng
Thấy Lưu Phong anh dũng như thế, hơn nữa vừa mới cứu nữ nhi mình, trong lòng đối với hắn sớm thêm vài phần kính trọng
Còn trong lòng Lưu Phong lại phi thường vui vẻ, chẳng qua bề ngoài thì hắn vẫn chối từ: "Chuyện kinh sợ đã qua
Tình nhi không có việc gì nên ta cũng an tâm
Lúc này cũng không còn sớm, ta xin cáo từ trước
Sau này có cơ hội mời nguyên soái uống rượu
"Tiểu hầu gia
Nhạc Tử Lân vừa nghe liền mất hứng
Nếu thực sự để Lưu Phong đi, sau này việc truyền ra ngoài nói Nhạc Tử Lân lão làm người, ngay cả ân nhân cũng không biết đáp tạ một chút
Còn để lão vác cái mặt mo đi đâu nữa
"Chẳng lẽ ngươi chê ta Nhạc Tử Lân quan nhỏ quyền bé
Xem thường ta
Nhạc Tử Lân sắc mặt có chút sa sầm, lộ vẻ sốt ruột
Lưu Phong nghe vậy, vội vàng nói: "Nguyên soái nói quá lời
Đã như vậy, tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh rồi, nhân tiện lưu lại quấy nhiễu nguyên soái cùng Tình nhi
Lúc này mới chưa được bao lâu mà Lưu Phong ngay cả hai từ tiểu thư cũng lược bớt, gọi tên thật thân thiết a
Đối với cách xưng hô thân thiết như thế
Túc Vương Phi có chút thẹn thùng, nhưng lại không có ý kháng nghị
Dù sao người ta cũng là ân nhân cứu mạng của nàng
Rất nhanh, dưới sự xắp xếp trực tiếp của Nhạc Tử Lân, một bàn tiệc rượu thịnh soạn mở ra trong đại sảnh
Sau khi ba người ngồi xuống, Nhạc Tử Lân liền liên tiếp nâng chén kính Lưu Phong
Lưu Phong mặc dù không ghét rượu, nhưng dù sao cũng là tu chân
Há để say sưa như phàm tục
Chỉ cần nguyên anh lực vừa động thì cơn chóng mặt do rượu trong nháy mắt chắc chắn biến mất
Nhạc Tử Lân không biết ngọn nguồn trong đó, chỉ nói Lưu Phong là hán tử
Nam nhi chân chính lại càng được mọi người tán thưởng, đem Lưu Phong khoa trương thành cổ kim thiên hạ đệ nhất nhân
Túc Vương Phi nhìn phụ thân cùng Lưu Phong đối tửu vui mừng đàm luận thì trong lòng dị thường vui vẻ
Trong trí nhớ lão phụ thân tựa hồ đã thật lâu không có cởi mở như vậy
Hình như, lúc vừa mới xuất giá, Túc Vương cùng nàng về thăm song thân cũng từng có cảnh vui vẻ như vậy
Chỉ tiếc là cảnh này không được tới vài lần
Sau đó, dã tâm của Túc Vương cũng tăng lên, dần dần sinh ra mâu thuẫn cùng Nhạc Tử Lân
Hai người cũng từ từ xa lánh, đến tận sau này thậm chí còn biến thành tình cảnh cả đời không qua lại
Nghĩ tới đó, Túc Vương Phi cảm giác được mình thật bất hiếu
Nhạc gia không có con trai, nàng là nữ nhi
Đều nói con rể là nửa con trai, nhưng là nàng lại có mắt như mù tìm phải một tên hỗn đản như Túc Vương
Khiến cho phụ thân chưa từng được hưởng thụ qua một chút quan hệ cha con
Túc Vương Phi đột nhiên có chút bùi ngùi, nếu như lúc đầu mình tìm một người nam nhân như tiểu Hầu gia thì thật là tốt biết bao a
"Tiểu Hầu gia, ngươi cảm thấy nữ nhi của ta thế nào
Có lẽ uống say rồi, Nhạc Tử Lân lên tiếng cũng chẳng giữ gìn gì nữa
Túc Vương Phi mẫn cảm dị thường giật bắn mình, vội vàng nhìn sang Lưu Phong
Không biết tại sao, nàng lại thấy có chút căng thẳng
Bình tĩnh nào, chẳng khó khăn gì cũng thấy lão tử vũ dũng này dự định làm mối chăng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Câu chuyện dường như quá mức thuận lợi, Lưu Phong vội vàng nói: "Tốt lắm a, Tình nhi cô nương xinh đẹp hiền thục, thật sự là nữ tử hiếm có
"Ha ha, không sai
Nhạc Tử Lân cắn một miếng chân dê trong tay, cười nói: "Tình nhi nhà ta đích thật là nữ nhi thế gian hiếm có
Đáng tiếc a, như thế nào lại gặp một tên Túc Vương hỗn đản như vậy
Tiểu hầu gia, ngươi nói có phải ông trời có mắt như mù
Nói tới đây, bởi vì hôn nhân của nữ nhi bất hạnh, vị lão tử cứng cỏi hung dữ cũng khổ sở đến đỏ mắt
Đáng thương cho trái tim phụ mẫu trong thiên hạ, Lưu Phong không khỏi cũng có chút thương cảm
Nam nhi rơi lệ chẳng buồn gạt, chỉ vì chưa tới mức thương tâm thôi
"Nguyên soái, Túc Vương đích thật là hỗn đản, cũng may Tình nhi đã thoát khỏi bể khổ, sau này tự do rồi
Lưu Phong an ủi một câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Lời này tuy không sai, nhưng mà Tình nhi nhà ta sẽ sống tiếp ra sao
Nhạc Tử Lân tựa hồ như có ý khác, hỏi thử Lưu Phong
Tìm ta a, thật sự bế tắc sao
Ta nhân tiện giúp người chăm sóc vậy
"Tiểu hầu gia, ngươi xem nếu không thì ngươi lưu ý một chút, giúp đỡ việc hôn sự của Tình nhi nhà ta
Nghe nói dưới trướng ngươi có nhiều mãnh tướng
Ngươi xem chọn một người thích hợp, không bằng hôm nào chọn ngày lành tháng tốt, chúng ta gặp mặt
Nhạc Tử Lân dù yêu thích Lưu Phong, nhưng cũng không có dũng khí nhắm trực diện
Dù sao người ta cũng là tiểu Hầu gia trẻ tuổi, thân phận, địa vị, quyền thế đều xứng với sự lựa chọn tốt nhất
Làm sao lại coi trọng nữ nhi lớn hơn hắn mười mấy tuổi
Mấu chốt là, nữ nhi này từng có hôn thú
Cho nên, lão giảm tiêu chuẩn xuống, không lấy ngươi làm chồng, thì gả cho thuộc hạ ngươi
Móa nó, gợi ý nửa ngày rồi cũng chẳng đến mình
Trong lòng Lưu Phong có chút buồn bực, thầm nghĩ lão tiểu tử này không phải cho rằng ta đây phong lưu háo sắc nên sẽ không định giao nữ nhi cho ta sao
Lưu Phong nghĩ như vậy, tự nhiên là đã sai lệch, hiểu lầm rồi
Túc Vương Phi cẩn thận lắng nghe hai người nói chuyện với nhau
Vốn nàng cũng tưởng rằng phụ thân sẽ đem mình giới thiệu cho Lưu Phong, đang muốn cự tuyệt
Sao phụ thân lại nói đến thuộc hạ của Lưu Phong
Lại càng không được nữa
Chẳng phải Túc Vương Phi đòi hỏi cao, chủ yếu là nàng không thấy xao động với Lưu Phong
Đừng để ý việc Lưu Phong vừa cứu nàng
Dù trong lòng nàng thoáng có một điểm hảo cảm, nhưng là trên thực tế tâm lý nàng đối với Lưu Phong còn có chút bài xích
Nàng vẫn không quên Lưu Phong từng khiến nàng nhục nhã
Lại nói, chuyện nàng trước mặt Lưu Phong cởi quần áo hiến thân, đối với một nữ nhi mà nói thì cái này thực sự càng mất mặt
Cho nên nói, nàng dứt khoát cho rằng Lưu Phong thực chướng mắt
Nàng thà chịu chê cười bằng không thì lẩn vào chỗ nào yên tĩnh còn hơn
"Phụ thân, người uống hơi nhiều, để con đỡ người về phòng nghỉ ngơi
Túc Vương Phi đi tới cầm tay Nhạc Tử Lân
Thẹn thùng sao
Đến lần hôn ước thứ hai thì làm sao vẫn còn bộ dáng thẹn thùng
Nữ nhân a, chinh là da mặt mỏng
Lưu Phong thâm ý liếc nhìn Túc Vương Phi, nở nụ cười mập mờ
Nhưng Túc Vương Phi lại không cho rằng đó là mập mờ, mà nàng lại coi đó là có ý cười nhạo
Nàng cắn cắn môi, thấy cay cay trong mũi, quay lại liếc nhìn Lưu Phong
Còn lúc này Nhạc Tử Lân đã uống hơi nhiều, không có biện pháp a, tâm tình cao hứng a
Lão không cự tuyệt đề nghị của nữ nhi đưa đi nghỉ, chỉ là lúc gần đi còn không quên dặn dò Lưu Phong: "Tiểu hầu gia, hôn sự của tiểu nữ, ngươi hao tâm một chút
Vừa nói lại vừa nhìn Lưu Phong với ánh mắt khích lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.