Không những miệng không ngớt rên rỉ, Mộ Dung phu nhân còn thỉnh thoảng phát ra những ngôn từ phóng túng, quả thật là một đãng phụ dâm ô
Lưu Phong hôm nay đã thể nghiệm được như thế nào gọi là một mỹ phụ thành thục phong tình thực sự
Liên tiếp năm lần sung sướng, hỗn chiến nhiều lần cho đến nửa đêm, Mộ Dung phu nhận rút cuộc đã thỏa mãn được ham muốn
Lúc này, vẻ mặt nàng đỏ ửng, đôi mắt khẽ nhíu lại, hạnh phúc thỏa mãn hiện rõ trên khuôn mặt
Chỉ là đôi
chân kia có chút run lên, thân thể hoàn toàn vô lực, cả người tức thời ngồi phịch trong lòng nam nhân
Lưu Phong cười hắc hắc: "Phu nhân, ta làm cho người thất vọng à
Mộ Dung phu nhân hoàn toàn hết hơi, uể oải hướng Lưu Phong cầu xin: "Ta thực là bị tên bỉ ổi nhà ngươi giết chết mà
Chậm rãi đứng lên, phu nhân nhẹ nhàng vuốt mái tóc ra phía sau, ngồi vào lòng nam nhân thấp giọng nói: "Phong nhi, hôm nào ta và Uyển Nhi cùng ngươi
được không
Trời ơi, phu nhân so với ta còn cấp bách hơn a
Lưu Phong vỗ về thân thể nữ nhân, cười đáp ứng: "Phu nhân yên tâm, nhất định sẽ như người mong muốn
Đương nhiên đó cũng là mong muốn của ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hắt xì
Ngay ở ngoài cửa, Mộ Dung Uyển Nhi đang chờ đợi bỗng nhiên nhảy mũi một cái: "Không phải có người nào đang nhắc ta chứ
Một bên Khuynh Thành cười mờ ám: "Còn có thể là ai nữa
Khẳng định là hai người trong phòng rồi
Nói tới việc này, Khuynh Thành đột nhiên hé miệng cười: "Uyển Nhi tỷ tỷ, nói không chừng, phu nhân đang cùng tỷ phu thương nghị khi nào sẽ cùng tỉ vui vẻ đấy
"Tiểu nha đầu, ngươi toàn nói bậy, ta sẽ thu thập ngươi
Mộ Dung Uyển Nhi nhất thời khuôn mặt đỏ hồng lên, ngọc thủ hướng đến nách Khuynh Thành quấy nhiễu
"Vốn là như vậy mà
Kỳ thực trong lòng tỉ cũng nghĩ như vậy, không phải sao
Chỉ là tỉ nói dối
Khuynh Thành một bên tránh né Mộ Dung Uyển Nhi, một bên tỏ ra không yếu thế nói
Vui đùa ầm ĩ một hồi, Khuynh Thành tựa hồ không có hứng thú, thản nhiên nói: "Uyển Nhi tỷ tỷ, không bằng chúng ta đi thôi
Tỷ phu cài đặt cấm chế, chúng ta nghe không được, nhìn cũng không
Đợi chờ chỗ này chỉ lãng phí thời gian mà thôi
"Tỷ phu cũng thật là nhỏ mọn
Người ta chỉ muốn xem có một chút
Thật là
Khuynh Thành nói thầm, quay về phía cửa làm mặt quỷ, phát tiết một hồi bất mãn với lưu Phong
Tiểu ma nữ này gần đây dường như có sở thích lắng nghe chuyện trên giường
Mộ Dung Uyển Nhi thản nhiên nói: "Được rồi, chúng ta đi trước, sáng mai chúng ta đến sớm một chút, để xem sự tình rút cuộc có thành hay không
Mặc dù có chỗ bất đồng với tiểu ma nữ nhưng Mộ Dung Uyển Nhi ở chỗ này cũng là vì muốn biết rõ mẫu thân mình có thành công trong việc tìm đến cánh cửa hạnh phúc hay không
Trong phòng, hai người vuốt ve ôm nhau ngủ
Thẳng đến sáng sớm, khi mà ánh thái dương đã tiến vào phòng, hai người mới thức tỉnh
Bởi vì lo lắng Khuynh Thành cùng với nữ nhi của mình sẽ gõ cửa, Mộ Dung phu nhân không dám cùng Lưu Phong ân ái triền miên nữa
Nàng vội vàng đứng dậy xuống giường, sửa sang quần áo chuẩn bị rời đi
Tuy nhiên, nàng quả thực đã đánh giá thấp Khuynh Thành cùng với nữ nhi của mình
Vốn tưởng thời gian còn sớm, nhưng khi mở cửa ra, hai nha đầu đã sóng vai đứng sẵn, cùng lên tiếng vấn an sức khỏe: "Mẫu thân, phu nhân
Chúc người buổi sáng tốt lành
"Phu nhân, tối hôm qua người thoải mái không
Khuynh Thành vừa theo quy củ chào hỏi một tiếng, tuy nhiên sau đó lại thể hiện bản chất của mình
Nàng cười đùa tiến tới, một tay giữ chặt cánh tay phu nhân bỡn cợt hỏi
"Ngươi, nha đầu kia, cả ngày đêm hôm qua ngươi ở đâu, hay lại dắt Linh nhi đi chơi à
Câu hỏi của Khuynh Thành hơi quá thẳng thắn khiến cho Mộ Dung phu nhân sắc mặt có chút ngượng ngùng
"Mẫu thân, con thật sự cao hứng vì người
Mộ Dung Uyển Nhi lúc này cũng thở phào, nàng yên tâm rất nhiều
Mẫu thân hạnh phúc khiến nàng thực sự cao hứng
"Cái gì a
Phu nhận tự nhiên hiểu được ý tứ của nữ nhi, sắc mặt có chút e thẹn, tùy ý ứng phó một tiếng rồi xoay người muốn rời khỏi: "Các ngươi trò chuyện, ta đi về trước
Tuy nhiên, do cùng Lưu Phong hành sự cho đến tận giữa đêm, hai chân Mộ Dung phu nhân không còn một chút sức lực nào, đành phải trở lại ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc
"Phu nhân à, hôm nào các người ở cùng với nhau, nhớ kỹ phải kêu ta đó nha
Nhìn bóng lưng của phu nhân, Khuynh Thanh vội vàng hô lên
Việc Lưu Phong với thân phận hoàng tộc đã được chính bệ hạ xác thực trong lúc nhất thời đã khiến toàn bộ kinh thành, thậm chí ngay cả đế quốc suốt ngày bàn tán
Ngày hôm nay, theo lời mời của Yến vương, Lưu Phong đến kinh thành dự tiệc
Tiệc này vốn là do các vị hoàng thân quốc thích tổ chức để chúc mừng hắn
Yến hội lần nay đơn giản là để chúc mừng Lưu Phong đã lấy lại danh phận
Nhất là đối với những hoàng thân quốc thích đã từng tham gia vào án oan Trịnh vương ngày xưa, bọn họ đối với Lưu Phong đều nhiệt tình khác thường, đều dâng tăng những lễ vật quý hiếm
Lưu Phong bước đầu phỏng đoán một chút, những tặng phẩm của các hoàng thân quốc thích, nếu tất cả đều quy ra thành ngân lượng cả, phỏng chừng sẽ được cả trăm nghìn vạn lạng
Không thể không nói, những loại người này thật là sâu mọt hại dân hại nước, mỗi người đều là giàu nứt đố đổ vách
Hắn đang suy nghĩ, không biết sau này có nên tạo cơ hội để vơ vét lại những tên xảo trá này một ít không nữa
Dù thế nào đi nữa, năm đó bọn họ cũng làm việc thất đức nên giờ bắt chẹt những tên xảo trả này quả thật là chuyện dễ như trở bàn tay
Trong yến tiệc, ngoại trừ việc ăn uống, mọi người còn thỉnh thoảng nói vài lời khen tặng nhau
Tiệc kéo dài liên tục từ sáng cho đến chiều, khi Yến vương tỏ ý trục khách, đám hoàng thân quốc thích mới bắt đầu cáo từ
Bất quá, ngoài Yến vương, Hoàng thái tôn còn có Thái tử phi không rời khỏi
Lưu Phong biết Yến vương nhất định có chuyện quan trọng cùng mình trao đổi
Về phần Hoàng Thái tôn, phụ tử gặp lại đương nhiên cũng muốn hàn huyên một hồi
Còn Thái tử phi chắc là vì mình nên ở lại
Lưu Phong ngồi đối diện với Yến vương, bắt đầu rót rượu
Hắn tự mình uống liên tiếp vài chén, lẳng lặng chờ Yến vương lên tiếng
Yến vương bên cạnh cũng nâng ly, Vương dường như muốn Lưu Phong mở miệng trước
Thái tôn do dự một chút, cuối cùng đứng sau lưng Thái tử phi
Trong khoảng thời gian này, hắn đã thông minh lên rất nhiều, biết rõ lúc nào nên hành sự
Đối ẩm một phen, Lưu Phong đặt chén rượu xuống, vỗ vỗ tay cười nói: "Yến vương điện hạ, chẳng lẽ ngươi muốn cùng ta uống rượu tới tận nữa đêm sao
Ta dường như không có hứng thú lắm
"Lưu Phong, từ hôm nay trở đi, ta sẽ gọi ngươi là Trịnh vương sao
Yến vương khẽ cười một tiếng nói: "Không nghĩ rằng ngươi quả thật vẫn không công khai thân phận
"Ngươi sợ hãi
Lưu Phong một mình rót một chén rượu, hai mắt nhìn chằm chằm vào Yến vương, lạnh giọng nói
Cánh tay của Yến vương đang cầm chén rượu chợt cứng đờ rồi thản nhiên nói: "Ta có gì phải sợ ngươi
"Ngươi không sợ
Lưu Phong mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Ngươi không cần phủ nhận, ta đã nhận ra
Trong lòng ngươi sợ hãi
Ngươi nên biết nếu chuyện năm đó phơi bày ra ánh sáng, đối với ngươi quả thật là vấn đề lớn
Yến vương hít một hơi thật sâu, sắc mặt bình tĩnh lại liền nói: "Không sai, chuyện năm đó nếu phơi bày ra ngoài, đối với ta thật là một bất lợi
Nhưng ta biết, trong thời gian ngắn, ngươi chắc chắn cũng không tiết lộ
Hơn nữa, ta biết phụ hoàng cũng không muốn truy cứu lại chuyện năm đó
Chí ít là hiện giờ, ngoài việc truy cầu xây Tế Thiên tháp thành công, phụ hoàng chắc chắn sẽ không quan tâm gì cả
Ngược lại, ta còn biết ngài sẽ tận lực giấu giếm việc này
Sở dĩ ngài vội vàng cho ngươi một danh phận hoàng thất, ta nghĩ cũng là do đạo lý này"
"Mà khoảng thời gian này, với ta mà nói thì như vậy là đủ rồi
Yến vương tự tin nói
"Phải
Ngươi đã đánh giá bản thân rất cao
Lưu Phong nhìn chằm chằm Yến vương, ánh mắt rất nghiêm túc mà nói rằng: "Ta đã nói rồi, ta sẽ quang minh chính đại đánh bại ngươi, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thân bại danh liệt
Yến vương lắc đầu: "Ngươi còn quá trẻ, căn cơ còn quá kém
Hắn cúi đầu nói rằng: "Ta biết, năm đó Đại ca ta đã không theo sát ngươi
Hơn nữa, ngươi cũng đừng quên rằng, ta đã từng cai trị hơn mười năm, loại chênh lệch này ngươi tuyệt đối không thế bù đắp được trong một sớm một chiều
Lưu Phong nhàn nhạt cười, trong mắt hiện lên một chút xem thường: "Ngươi vẫn còn quá mức tự tin
Bất quá ta cũng không muốn nhiều lời với ngươi nữa
Nói nữa cũng vô ích
Kẻ mỉm cười là kẻ thắng lợi cuối cùng
Chúng ta hay chờ xem
Yến vương ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói rằng: "Mong là ngươi nhớ kỹ những gì ngươi vừa nói
Cùng ta quang minh chính đại giao thủ, bằng không ta sẽ khinh thường ngươi
"Ngươi là nhi tử của Đại ca, chắc cũng phải có lấy một chút gì khí phách anh hùng, ngươi đừng làm cho ta thất vọng
Yến vương cũng nói khích với Lưu Phong
Ta thèm
Bản thân đã là một tên tiểu nhân không nói, lại còn muốn khinh bỉ người khác
Mà thôi, lão tử sẽ cho ngươi thảm bại tâm phục khẩu phục
Cho ngươi biết rằng, Yến vương ngươi kỳ thực là tiểu nhân từ đầu đến chân
Nhà ngươi ngoại trừ âm mưu quỷ kế ra, cái gì cũng không bằng
Liếc mắt nhìn thật sâu Yến vương, Thái tử phi bỗng nhiên mở miệng nói: "Yến vương, ngươi tưởng rằng nhà ngươi luôn luôn quang minh chính đại à
Thật là một kẻ tiểu nhân bỉ ổi
Yến vương nghe vậy, ngẩng đầu lên, trên mặt mơ hồ mang theo một tia lửa giận: "Điềm nhi, chúng ta nam nhân trượng phu nói chuyện, chưa tới lượt ngươi nói
Ngươi đừng quên rằng, nhà ngươi cũng chẳng phải quang minh chính đại gì
Chuyện năm đó nếu sáng tỏ, danh dự của nhà ngươi chắc cũng mất sạch sẽ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến lúc đó, ta nghĩ bách tính thiên hạ chắc cũng sẽ không tha thứ cho hành vi của ngươi
Thái tử phi hừ một tiếng, không hề để ý tới Yến vương
Lưu Phong trầm mặc một hồi, đột nhiên nói: "Yến vương, có chuyện ta nghĩ ta nên nhắc nhở ngươi một chút, địch nhân của ngươi không hẳn có chỉ mình ta
Hắn chậm rãi nói: "Có thể tổ chức tình báo của ngươi quá kém
Kỳ thực ngươi đã có thêm một đối thủ cạnh tranh cực kỳ lợi hại
"Ngươi có ý tứ gì
"Yến vương trầm giọng hỏi
"Những gì muốn nói ta đã nói hết
Nếu như ngươi không giác ngộ ra, ngươi sớm muộn gì sẽ thất bại
Lưu Phong thản nhiên nói
Ngừng một chút, Lưu Phong hơi châm chọc nói: "Cho tới nay, ngươi đều nghĩ những tính toán của mình đều chính xác, cho là bản thân ngươi là đệ nhất thiên hạ
Thế nhưng ngươi không biết, đế quốc thật là nơi ngọa hổ tàng long
Yến vương một lần nữa đỏ mặt
Ngưng một hồi, hắn đột nhiên hình tỉnh hỏi: "Ý ngươi nói là Tứ Đại Quân Đoàn
Nói đến đây, ánh mắt Vương hơi đổi, liếc mắt nhìn Lưu Phong cười nói: "Kỳ thật ngươi không nói ta cũng biết, Tĩnh vương gia quả thật là một lão cáo già không dễ dàng an phận
Lưu Phong nhàn nhạt nói: "Xem ra ngươi còn chưa hẳn đã ngốc
Trong tay Tĩnh vương gia là Tứ Đại Quân Đoàn, sức chiến đấu ta nghĩ chắc ngươi cũng hiểu rõ
Thế cục đế quốc tựa hồ càng lúc càng phức tạp rồi
Yến vương bình tĩnh lắng nghe, trầm tĩnh nói: "Quyền lợi Tĩnh Vương gia là do phụ hoàng ban cho, lão là người phụ hoàng tin tưởng nhất
Tuy nhiên, Tứ Đại Quân Đoàn là do phụ hoàng cùng Tĩnh Vương gia cùng nhau điều động
Có thể ngươi quá lo lắng chăng
Lưu Phong thở dài: "Không nói gạt ngươi, ta nhận được một phong thư tình báo, Tĩnh Vương gia hiện nay đang bày ra kế hoạch, tựa hồ như muốn xem cảnh trai cò cắn nhau
Yến vương uống một ngụm rượu, nhàn nhạt nhìn Lưu Phong nói: "Có biện pháp ngăn cản không
Lưu Phong trầm mặc thật lâu, không hề trả lời câu hỏi của Yến vương, hắn chỉ nhẹ giọng nói: "Trong mắt Tĩnh Vương gia, ngươi mới chính là địch nhân chân chính của hắn
Yến vương chặn đứng bước chân của Lưu Phong, lạnh lùng nói: "Không hẳn, Tĩnh Vương gia là một lão cáo già, hắn ẩn nhẫn rất sâu, hơn nữa thủ đoạn cũng có chút cao minh
Bằng không cũng không cần ẩn nhẫn nhiều năm như vậy mới tái nhậm chức vị
Ánh mắt của lão không kém, kỳ thực Phong Thành của ngươi đã phát triển gần như Yến kinh của ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi muốn cho ta một mình đối phó với Tĩnh Vương à, chuyện đó không có khả năng
Lưu Phong khẽ cười một tiếng: "Ta không thể nói, dù sao ta cũng đã biết là Tĩnh Vương gia tuyệt đối sẽ không chủ động làm khó dễ
Ngươi tự mình xem đi"
Lúc này, Lưu Phong thực sự cũng không biết, tâm phúc của Ân quý phi là Trương công công thực ra là người của Tĩnh vương gia
Lão đang chuẩn bị một đại sự kinh thiên động địa
Không lâu sau khi sự việc Lưu Phong cùng Ân quý phi được sáng tỏ trước công chúng, đến lúc đó tình cảnh của Lưu Phong sẽ vô cùng khó xử
"Phụ thân, mang ta ly khai Đông cung được không
Trầm mặc một hồi không nói, đột nhiên Thái tôn hướng về phía Yến vương hỏi, chỉ là đang dở chừng thì bị Á Đương ngắt lời
Thái tử phi lạnh giọng quát: "Triệt nhi, Đông cung là mới là nhà của ngươi
Thái tôn độc ác nhìn Lưu Phong, cả giận nói: "Không, Đông cung giờ không phải là nhà của ta, mà là của hắn
Mẫu thân, người đã không nhìn mặt ta, vì lẽ gì lại không buông tha cho ta
Thái tử phi cười lạnh một tiếng, nói với Thái tôn: "Dù cho ta để cho ngươi đi khỏi, ngươi nghĩ là Yến vương thực sự sẽ mang ngươi đi sao
"Phụ thân, xin người dẫn ta theo
Con cầu xin người
Thái tôn mang theo vẻ mặt chờ mong hỏi
Yến vương thở dài một tiếng, nói thật, Vương cũng muốn mang con mình rời khỏi nữ nhân điên cuồng kia
Tuy nhiên, thế cục vừa ổn định lại, chính lúc này mà mang theo nhi tử rời khỏi, không phải là biến chuyện tốt thành chuyện xấu sao.